Diệp Sơ Dương:“...”
Diệp Sơ Dương yên lặng quay đầu nhìn lại người đang nói chuyện với mình.
Chỉ nhìn thấy vẻ mặt vô tội của Túc Nhất đứng ở cửa phòng bếp nhìn cô, đã lâu rồi cô chưa thấy anh ta nên lúc Diệp Sơ Dương nhìn qua chớp chớp mắt nhìn cô.
Nhưng nghe câu nói sau của Diệp Sơ Dương, cả người Túc Nhất co rúm lại.
Thiếu niên thản nhiêu nói, “Tôi đang livestream. Anh lại chọn đúng lúc này tới tìm tôi, giờ tính sao?”
Túc Nhất: “……”
Nghe Diệp Sơ Dương nói, Túc Nhất cảm thấy hình như mình đã làm hỏng chuyện của Cửu thiếu rồi. Anh bỗng nhiên nhớ đến Cửu thiếu nói trên weibo là hôm nay sẽ livestream ——
“Cửu Thiếu tôi sai rồi, tôi sám hối, tôi xin lỗi.”
“Xin lỗi cũng vô dụng, anh lại đây giúp tôi livestream tiếp đi ” Vừa nói, Diệp Sơ Dương vừa vẫy tay bảo Túc Nhất đi về phía mình.
Vốn dĩ Túc Nhất cho rằng mình quấy rầy livestream của Cửu Thiếu nhà mình đã kinh hồn khiếp đảm rồi, giờ lại nghe Cửu thiếu nói vậy, anh chỉ cảm thấy cả người da gà đều nổi lên.
Cửu Thiếu cậu livestream thì cứ livestream tiếp đi, tôi chỉ tới đây nói cho cậu một tiếng là Tam Gia đã đã trở lại mà thôi. Tam Gia hiện tại đang ở thư phòng cũng sẽ không chạy mất, cậu sốt ruột gì chứ ——
Nghĩ như vậy, nhưng Túc Nhất không có gan nói ra.
Anh còn muốn sống lâu thêm mấy ngày.
Hơn nữa.
Nếu Tam Gia bọn họ biết được Cửu Thiếu vì đi gặp Tam gia mà bỏ qua livestream,nhất định sẽ rất vui vẻ..
Nghĩ tới đây, Túc Nhất chậm rãi đi tới bên người Diệp Sơ Dương, nhỏ giọng nói, “Hay Cửu Thiếu cậu đóng livestream lại đi. Dù sao cũng không cần thiết phải mở lúc này.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương hướng hắn nhướng mày, “Sao anh biết?”
Túc Nhất: “……”
Vài phút sau, sau khi Diệp Sơ Dương và Túc Nhất thảo đã luận một phen,thì Túc Nhất mặt không biểu tình gì ngồi trước màn hình video, còn Diệp Sơ Dương thì rời phòng bếp đi đến thư phòng.
Giờ phút này Túc Nhất nhìn màn hình đầy dấu chấm hỏi, xấu hổ ho khan một tiếng, sau đó có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, nói, “Cửu Thiếu có chút việc nên rời đi.”
Trên màn hình:
“Lúc này đi rồi?”
“Chà mẹ nó! Cho nên Tam Gia chính là chú út đúng không?!”
“Chú Út gần đây không có ở nhà? Có phải rõ ràng quá rồi không?”
Nhìn ba câu hỏi đầu tiên trên màn hình, Túc Nhất trầm tư một chút, cuối cùng vẫn quyết định ăn ngay nói thật, “Cửu Thiếu chắc là đi chịu đòn nhận tội.”
Mọi người: “……”
A.
Hình như cũng có chút đạo lý.
Nói như thế nào thì chuyện nháo lớn đến mức này, bị trưởng bối giáo huấn cũng là chuyện bình thường.
Nhưng nói đến chuyện này.
Có người chê náo nhiệt chưa đủ nên bắt đầu hỏi Túc Nhất ——
Anh cảm thấy chuyện Cửu thiếu nhà anh phóng hỏa giết Ngu Nhan Trạch,chuyện này có thể tin được không?
Túc Nhất: “Sao mọi người lại hỏi tôi vấn đề thiểu năng trí tuệ như vậy chứ? Đừng nói là Cửu Thiếu khinh thường nhìn Ngu Nhan Trạch, cho dù thật sự phải đối phó hắn, thì cũng không đến mức Cửu thiếu phải tự động thủ.”
Đang nói, Túc Nhất dừng một chút, lại tiếp tục nói, “Còn nữa, ở trong lòng tôi Cửu Thiếu là một người vô cùng cẩn thận. Nếu thật sự cậu ấy làm loại chuyện này, thì tuyệt đối sẽ không để người ta tóm được. Vì sao mọi người không cảm thấy cái video này là cố ý lộ ra để cho mọi người xem?”
Túc Nhất nói xong, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều an tĩnh xuống.
Điều này,làm cho Túc Nhất cảm thấy vô tội mà chớp chớp mắt.
Anh cũng đâu có nói sai gì đâu.
Chuyện vốn dĩ chính là như vậy. Chỉ là mọi người không suy nghĩ cẩn thận mà thôi