Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 666: Chương 666




Diệp Sơ Dương:“...”

Diệp gia cùng Lục gia?

Cho nên những lời này cũng có thể hiểu theo nghĩa Diệp gia bọn họ tranh giành với Lục Cảnh Hành?

Diệp Sơ Dương giống như đang nghiêm túc suy nghĩ, sau đó vô cùng nghiêm túc mà trả lời câu hỏi của Diệp lão gia tử, “Thật ra cháu cảm thấy dựa vào mối quan hệ của Diệp gia chúng ta và Lục gia,thì loại chuyện này hẳn sẽ không phát sinh đâu.”

Diệp lão gia tử: “Cháu dựa vào đâu mà tự tin hai nhà chúng ta sẽ không phát sinh loại chuyện đó?”

Diệp Sơ Dương: “Không phải cháu tự tin vào mối quan hệ giữa hai nhà mà cháu tin vào nền tảng tình bạn của chú út cháu và Lục Cảnh Hành thôi.” Diệp Sơ Dương nói đến mấy chữ ‘nền tảng tình bạn ’, biểu tình trên mặt vô cùng đứng đắn.

Giống như lời của cô là thiên lý vậy.

Nhưng lời của cô cũng có chút đạo lý.

Bởi vì quan hệ giữa hai người Lục Cảnh Hành và Diệp Tu Bạch thật sự rất tốt.

Nhận định này làm cho lời nói của Diệp Sơ Dương tăng thêm mấy phần đạo lý nữa. Mà một bên Diệp lão gia tử và Diệp Tu Bạch hai người đồng thời sửng sốt một chút ——

Diệp Tu Bạch chỉ sửng sốt một chút sau đó liền khôi phục lại thần sắc bình thường. Vì Diệp Sơ Dương không phải lần đầu tiên làm trò trước mặt anh nói về quan hệ giữa anh và Lục Cảnh Hành.

Nhưng mà,những lời này của Diệp Sơ Dương nghe vào tai Diệp lão gia tử lại là một ý tứ khác.

Diệp lão gia tử nhíu mày hỏi, “Nền tảng bạn bè là có ý gì?”

Diệp Sơ Dương: “Bách Khoa Baidu giải thích, đó là mối quan hệ bạn bè thân mật của người đàn ông.Cũng giống như mối quan hệ giữa ông nội và Mạc lão, cũng không sai biệt lắm. Nhưng mà quan hệ với Lục Cảnh Hành hình như tốt hơn một chút.”

Diệp Sơ Dương trịnh trọng giải thích.

Nghe Diệp Sơ Dương giải thích, sắc mặt Diệp lão gia tử lập tức đen lại.

Theo bản năng ông bỏ qua lời Diệp Sơ Dương nói về ông và Mạc lão gia tử, toàn bộ chú ý đều đặt vào mối quan hệ giữa Diệp Tu Bạch và Lục Cảnh Hành.

Nghe Diệp Sơ Dương khen quan hệ hai người này rất tốt.

Diệp lão gia tử theo bản năng liền nhớ tới lúc trước Diệp Tu Bạch đã từng nói với ông ——

Anh không thích con gái.

Tuy sau đó Diệp Tu Bạch có nói là đã tìm được đối tượng rồi nhưng đối tượng này anh chưa giới thiệu qua với ai. Diệp lão gia tử không phải chưa hoài nghi qua Diệp Tu Bạch đang lừa ông.

Nhưng mà nghĩ lại, lão tam nhà mình không phải là người như vậy.

Cho đến hôm nay nghe được lời này của Diệp Sơ Dương ——

Cũng có khả năng, Diệp Tu Bạch và Lục Cảnh Hành mới là một đôi. Còn lời nói lúc trước có đối tượng chỉ đơn thuần là lấy lý do qua loa lừa ông thôi. Càng sâu xa hơn là để che giấu mối quan hệ giữa anh và Lục Cảnh Hành, nên anh mới cố ý nói như vậy?

Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp lão gia tử muốn có nghiêm túc thì có bấy nhiêu nghiêm túc.

Ông trầm mặc nhìn Diệp Tu Bạch, định mở miệng, hỏi một câu ——

Con và Lục Cảnh Hành rốt cuộc là loại quan hệ gì.

Nhưng nghĩ lại ông vẫn không có dũng khí hỏi câu đó.

Diệp lão gia tử thật sự sợ Diệp Tu Bạch không nhịn được liền thừa nhận.

Vậy thì phải làm sao bây giờ?

Chắc ông sẽ tức đến mức chui vào trong quan tài mất?

Cho nên,sau nữa ngày suy nghĩ Diệp lão gia tử chỉ có thể A lên một tiếng, sau đó coi như cái gì cũng không nghe được.

Mà cũng vì câu nói của Diệp Sơ Dương làm cho lão gia tử hoàn toàn quên mất chuyện mình đang kiểm tra Diệp Sơ Dương.

Diệp lão gia tử tâm tư lẫn lộn, duỗi tay vẫy vẫy, ý tứ bảo Diệp Tu Bạch và Diệp Sơ Dương rời đi.

Nhưng mà lúc hai người đứng lên, lão gia tử lại nói, “Không có việc gì thì ở nhà thêm một thời gian nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.