Tôi gọi cậu là ba? Ha ha, Diệp Sơ Dương, đầu óc cậu có vấn đề sao?
Khổng Kha Hàm giơ tay ngoáy tai, vẻ mặt không dám tin, sau đó liền đấm mạnh một cú về phía mặt Diệp Sơ Dương.
Đùa sao!
Ở Đế Đô, Khổng Kha Hàm có danh hiệu Ông đây thiên hạ đệ nhất, khắp Đế Đô không có mấy người dám chống đối lại cậu ta! Diệp Sơ Dương dám bắt cậu ta gọi mình là ba? Đúng là chán sống!
Nghĩ vậy, Khổng Kha Hàm liền cười nhạt một tiếng: Hôm nay ông sẽ bắt mày biết thế nào là ba!
Nói xong, cánh tay còn lại của nam sinh cũng giơ ra định túm lấy áo Diệp Sơ Dương.
Mặc dù Diệp Sơ Dương là một tiểu thư nhà giàu được nuông chiều từ nhỏ nhưng Diệp Sơ không phải. Cô là môn chủ Huyền Môn, có am hiểu về tất cả mọi mặt, gồm cả võ thuật.
Nhìn thấy hành động bất ngờ của Khổng Kha Hàm, Diệp Sơ Dương không hề hốt hoảng, khóe miệng nở nụ cười đầy hàm ý.
Sau đó cô nhanh chóng cúi người né cú đấm của đối phương. Một tay thiếu niên chống xuống bàn, dáng người mảnh mai bật lên và hạ xuống, dứt khoát xoay người và đạp thẳng một cú lên ngực Khổng Kha Hàm!
Trong ấn tượng của Khổng Kha Hàm, Diệp Sơ Dương vốn là một gã ăn bám yếu ớt không có tài cán gì cả. Cậu ta không ngờ cú đá này lại đạp trúng ngực mình! Lực đạp cũng rất mạnh! Suýt chút nữa khiến cậu ta hộc máu!
Nam sinh mặt mày sáng sủa trừng mặt nhìn chằm chặp cậu thiếu niên trước mắt, giơ ngón tay chỉ vào mũi Diệp Sơ Dương, lên tiếng nói: “Đù! Diệp Sơ Dương, cậu giỡn với tôi sao? Trước đây cậu cố tình để tôi đánh!
Nếu không chỉ trong thời gian ngắn ngủi, động tác của Diệp Sơ Dương sao có thể nhanh nhẹn và chuẩn xác tới vậy?
Giỡn với cậu? Thiếu niên dáng người mảnh khảnh dựa vào bục giảng sau lưng, đôi mắt hoa đào lấp lánh nhuốm vài phần mỉa mai, nhạo báng, cô nhìn nam sinh trước mặt, bật cười một tiếng: Cậu tưởng mình là ai?
Á đù!
Đám đông xung quanh sau khi nghe Diệp Sơ Dương nói vậy lập tức xôn xao!
Ấn tượng của họ dề Diệp Sơ Dương không mấy sâu đậm, điều duy nhất mà họ còn nhớ là thiếu niên có ngoại hình xinh hơn con gái này không thích các thiếu nữ liễu yếu đào tơ mà thích những chàng trai có cùng giới tính với cậu ta. Đặc biệt là hotboy khóa này của học viện điện ảnh Tĩnh Tây.
Trong thời gian mới bắt đầu năm học, hầu như ngày nào họ cũng có thể nhìn thấy Diệp Sơ Dương quấn quanh Ngu Nhan Trạch.
Ngu Nhan Trạch đi học, cô liền ngồi sau lưng Ngu Nhan Trạch.
Ngu Nhan Trạch đi đánh bóng rổ, cô liền ra sân bóng đưa nước cổ vũ.
Ngu Nhan Trạch tới căng tin, cô cũng đi theo.
Nói chung Ngu Nhan Trạch làm việc gì cô liền làm việc đó.
Sau này, Ngu Nhan Trạch không chịu đựng được nữa đành phải cầu cứu bạn thân của mình là Khổng Kha Hàm.
Sau đó là Diệp Sơ Dương bị Khổng Kha Hàm và đám huynh đệ vây đánh ở trong ngõ.
Nghe nói khi đó Diệp Sơ Dương phải nằm viện mất một thời gian.
Vì thế, cô bị đánh nghiêm trọng tới mức nào cũng có thể đoán biết được.
Nhưng... theo tình hình hiện tại...
Trong lòng họ bất ngờ nảy sinh một cảm giác kì quặc, như thể khi xưa người bị đánh không phải Diệp Sơ Dương mà là Khổng Kha Hàm?
Dù sao thì, Diệp Sơ Dương hiện tại khác hoàn toàn so với Diệp Sơ Dương trong ấn tượng của họ.
Mạnh mẽ, nổi trội, hoàn toàn không coi tên ác bá trường học Khổng Kha Hàm ra gì.
Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, chỉ đợi màn kịch hay tiếp tới sẽ khiến mọi người hài lòng.