Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 863: Chương 863




Edit: Cá

“Thiến Thiến có phải là cô hiểu lầm gì rồi không, tôi chỉ là tò mò quan hệ của các cô thôi. Đây hẳn không tính là hành vi bôi đen nhỉ.” Phóng viên vẫn tươi cười nhưng mà trong mắt lại tràn ngập vẻ lãnh lẽo cùng trào phúng.

Theo như lời anh ta nói thì anh ta cũng chỉ đang hỏi một vấn đề có vẻ vô cùng bình thường mà thôi.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Lý Thiến Thiến lại lần nữa cứng đờ, cô ta cứng nhắc trả lời, “Quan hệ của chúng tôi cũng không tệ lắm.”

Một câu như vậy làm quần chúng ăn dưa ở hiện trường và quần chúng ăn dưa đang xem phát trực tiếp ồn ào cảm thán-----

Lý Thiến Thiến này thật sự có mặt mũi không nhỏ!

Thế mà còn làm trò trên truyền hình, trước mặt khán giả cả nước dám nói ra một câu như vậy, thật sự làm người khác kính nể.

Nếu làm một bảng xếp hạng “mặt dày” trong giới giải trí thì đứng thứ nhất không phải là Diệp Sơ Dương thì chính là Lý Thiến Thiến.

Đương nhiên, người sau có khả năng đứng nhất cao hơn một chút.

Phóng viên nhận được câu trả lời của Lý Thiến Thiến thì không dò hỏi thêm gì nữa, chỉ cười cười với cô ta rồi rời khỏi cuộc họp báo.

Đến khi cuộc họp báo kết thúc, không có phóng viên nào giống như fans Mạc Tử Nghiên lúc nãy dám đi vuốt râu hùm Lý Thiến Thiến nữa, nhưng cho dù vậy biểu cảm trên mặt Lý Thiến Thiến vẫn rất khó coi.

Cô ta hít sâu, hy vọng có thể áp tia tức giận trong lòng xuống.

Đương nhiên cô ta cũng biết hôm nay trước máy quay mình đã nói sai rồi.

Cô ta nói quan hệ giữa mình và Mạc Tử Nghiên không tệ lắm, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị mọi người chế giễu.

Nghĩ vậy, Lý Thiến Thiến cúi đầu cắn môi, trong mắt toát ra vẻ ảo não.

Cuộc họp báo chính thức kết thúc.

Lý Thiến Thiến và Triệu Vũ Hành người trước người sau đi vào phòng nghỉ.

Người trước nhìn người đàn ông đang khom lưng thu dọn đồ đạc, mở miệng hỏi, “Triệu ca, tối nay có thời gian cùng ăn một bữa cơm không?”

Nghe thấy tiếng Lý Thiến Thiến, Triệu Vũ Hành cũng không thèm ngẩng đầu, thần sắc anh nhàn nhạt tiếp tục dọn đồ, sau đó nói, “Không cần đâu, đúng lúc tôi cũng có hẹn rồi.”

Nói xong câu đó, Triệu Vũ Hành cũng không dừng lại mà lập tức xoay người rời đi.

Nhân duyên của Triệu Vũ Hành trong giới vẫn luôn rất tốt, hơn nữa tính anh giống như một vị công tử dịu dàng, diễn xuất lại tốt. Ai nhắc đến anh cũng sẽ đều khen ngợi mấy câu.

Tuy nhiên, từ tình huống bây giờ mà nói thì Triệu Vũ Hành đương nhiên cũng phải xem đó là ai.

Lý Thiến Thiến bị bỏ lại, nhìn chằm chằm bóng dáng người đàn ông đi khuất, trong mắt cô ta nhanh chóng hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Nhưng mà Lý Thiến Thiến không biết Triệu Vũ Hành là thật sự có hẹn.

Hơn nữa, người anh hẹn chính là Diệp Sơ Dương.

Lúc Triệu Vũ Hành đến nhà hàng thì Diệp Sơ Dương cũng đã đến rồi. Thiếu niên ngồi trước bàn ăn nâng cằm nhìn di động, cũng không biết thấy gì mà trên mặt tự nhiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Thấy thế, Triệu Vũ Hành chớp mắt.

Tuy vẫn luôn biết Diệp Sơ Dương lớn lên rất đẹp trai nhưng bây giờ càng nhìn lại càng thấy đối phương dễ nhìn.

Lúc Triệu Vũ Hành đứng ở cửa thì Diệp Sơ Dương phát hiện ra bóng dáng anh, ngẩng đầu nhìn ra, “Vũ ca, sao lại không vào đi?”

Nghe vậy, Triệu Vũ Hành có vẻ vô cùng xin lỗi, sau đó anh bước nhanh đến trước mặt Diệp Sơ Dương.

“Thật ngại quá, cuộc họp báo hôm nay diễn ra hơi lâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.