Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 866: Chương 866




Edit: Tử Đằng

Vào ban đêm, Diệp Sơ Dương trở lại chung cư.

Mấy ngày nay Diệp Tu Bạch rất bận, vẫn luôn không thấy người đâu. Đối với việc này, Diệp Sơ Dương cũng không nói gì, ngược lại vẫn cảm thấy bình thường.

Cô trở lại phòng mình, sau đó cầm kịch bản lên xem.

Kịch bản có tên gọi là <Khi tình cảm đã cạn nhưng còn vấn vương> nói về cuộc đời của danh liên Nghiêm Cảnh Ca.

Nghiêm Cảnh Ca là con trai của một nhà quân phiệt, nhưng anh ta lại không thể sánh với mấy anh em trong nhà, thân phận của anh ta hiển nhiên là không tôn quý như vậy. Mẹ của Nghiêm Cảnh Ca là một đào hát, bà đã vô tình được quân phiệt Nghiêm Thànhnh để mắt tới, và cưới bà về làm vợ bé thứ mười.

Sau khi Nghiêm Cảnh Ca ra đời, vì thân phận hèn mọn, vẫn luôn không được nhìn thấy cha và các anh em khác. Nghiêm Cảnh Ca thật ra cũng không có cảm giác gì đặc biệt, bởi vì anh đã tìm được sở thích cho chính mình.

Đó là hát tuồng.

Sở thích này rất giống với sở thích của mẹ anh.

Mẹ của anh không muốn anh đi theo lối cũ của bà, nhưng sau khi thấy anh rất yêu thích hát tuồng, bà liền từ bỏ việc khuyên can.

Nghiêm Cảnh Ca đại để là bởi vì hồi nhỏ đã thích hát tuồng, so với những người con trai khác mà nói, dáng người anh có vẻ càng mềm mại, điều này làm cho những vị công tử khác trong phủ cảm thấy vừa tò mò vừa khiếp sợ.

Thậm chí, trong số đó còn có một vị công tử chuyên gây sự với Nghiêm Cảnh Ca.

Về sau, Nghiêm Cảnh Ca dần lớn lên và trở thành một đại danh liên ở địa phương mình.

Chuyện xưa cũng là ngay lúc này mới diễn ra cao trào.

Nghiêm Cảnh Ca yêu một người con gái, người con gái ấy cũng yêu anh ta. Chỉ là tạo hóa trêu ngươi. Người con gái ấy lại chính là hôn thê của anh trai Nghiêm Cảnh Ca.

Loại đau khổ trong tình yêu say đắm này làm cho Nghiêm Cảnh Ca sống không bằng chết.

Nhưng không biết sao anh trai của Nghiêm Cảnh Ca lại biết được chuyện tình yêu giữa anh và vị hôn thê của hắn, liền tuyên bố sẽ nhường vị hôn thê của mình cho anh, chỉ cần anh hát tuồng một đêm cho hắn.

Nghiêm Cảnh Ca không có cách nào để từ chối.

Anh từ lâu đã muốn mang mẹ và người yêu mình rời xa nơi này, tìm nơi hoang dã mà sinh sống.

Chỉ là ----

Người con gái anh yêu đã đoán được tâm tư của anh, sau đó gạt anh để đi tìm anh trai của anh lý luận, nhưng lại bị đối phương hãm hiếp.

Cuối cùng, cô đã tự vẫn khi đối mặt với Nghiêm Cảnh Ca.

Nghiêm Cảnh Ca đau thương cùng cực, anh giống như một kẻ điên cuồng loạn có một không hai, sau đó anh cũng chết.

Chuyện cũ kết thúc ở đây.

Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, nghĩ thầm kịch bản thật sự hay, sợ là sẽ lấy đi rất nhiều nước mắt của người xem.

Cô nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nhắn tin về kịch bản này cho Đoàn Kiệt.

Nhận được tin nhắn của Diệp Sơ Dương, Đoàn Kiệt lại sửng sốt một chút -----

Gì thế này?

Cửu Thiếu nhà bọn họ sao lại nhận kịch bản này?

Lần trước thì là <Mong em của nhiều năm sau vẫn huy hoàng như cũ> nay lại là < Khi tình cảm đã cạn nhưng còn vấn vương> cũng là kiểu tình huống như vậy. Giờ nhắn cho hắn – một người quản lý thì có tác dụng gì chứ!

Nội tâm Đoàn Kiệt bi phẫn không thôi, nhưng lại một lần nữa nhìn lại kịch bản <Khi tình cảm đã cạn nhưng còn vấn vương>.

Sau khi xem xong, người đàn ông mấp môi cùng đôi mắt đỏ bừng, cầm điện thoại gọi cho Cửu Thiếu nhà mình, “Cửu Thiếu, này, tôi thấy được đó.”

Diệp Sơ Dương: “....... Anh có cần khoa trương như vậy không?”

“Tôi đang nghẹn đây, nếu thật sự xem cậu diễn, tôi khẳng định là sẽ không nhịn được mà khóc.” Đoạn Kiệt vừa nói vừa ngăn không khóc, tiếp tục “Đạo diễn là Tả Học Đồng, bộ phim này hẳn là sẽ đem đi đăng ký giành giải. Cửu Thiếu, kịch bản này không tồi, cơ hội này cũng không tồi, không thể bỏ qua.”

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương tức khắc cười cười, “mặc quần áo phụ nữ cũng không tồi, đúng là không thể bỏ qua.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.