Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 879: Chương 879




Nói đến việc Mạc Đình Xuyên bị liên lụy, Diệp Sơ Dương thật là cũng bất đắc dĩ.

Sau cái tin nóng Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên quan hê bất hòa, đại để người ta càng tin rằng mối quan hệ giữa hai người như làm bằng sắt, đồng thời weibo của hai người đại diện cũng phát biểu như vậy.

Rơi vào đường cùng, đám người kia đại khái cũng chỉ có thể lựa chọn chó cùng rứt giậu.

Kết quả là đã nhảy dựng lên đầu Mạc Đình Xuyên.

Đại khái nội dung hotsearch hôm nay là như này -----

Quan hệ giữa Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên ban đầu không tồi, nhưng cuối cùng vì Diệp Sơ Dương thích anh trai của Mạc Tử Nghiên là Mạc Đình Xuyên, hơn nữa còn định bẻ cong đối phương, điều này làm cho Mạc Tử Nghiên thấy tương đối bất mãn.

Vì thế, tình cảm bạn bè bắt đầu có rạn nứt. Chẳng qua hiện tại hai người cũng có fans couple, sợ hai người sẽ mất đi một lương fans, lúc này mới tiếp tục diễn trò.

Vừa chợt nghe, dường như rất có lý.

Tâm trạng Diệp Sơ Dương vô cùng bình tĩnh, Mạc Tử Nghiên cũng vô cùng bình tĩnh. Bọn họ lăn lộn trong cái giới showbiz này lâu như vậy, đương nhiên biết người hắt bát nước bẩn đến cũng coi là chuyện tốt.

Nhưng khác với suy nghĩ của Diệp Sơ Dương, một nhân vật trung tâm khác bị liên lụy đến trận này lại đang tức điên lên.

Có trời mới biết, hôm nay lúc Mạc Đình Xuyên ở trong quân bộ, những người gặp anh ta đều dùng ánh mắt để nhìn hắn. Một đám khác còn dùng ánh mắt không mấy tốt đẹp gì bỡn cợt nhìn hắn, khiến hắn mê man suy nghĩ không biết chuyện gì đang xảy ra.

Ngay chính đến ông bạn tốt còn đưa tay vỗ vỗ vai hắn, nghiêm trang cảm khái nói, “Haiz, tôi và anh quen biết nhau nhiều năm như vậy, lại không biết anh là trai cong, thật sự là xấu hổ. Nhưng mà tôi đã xem hình chụp của Diệp Cửu thiếu rồi, thằng nhóc con kia càng lớn đúng là khá xinh đẹp. Chúc anh hạnh phúc.”

Sau đó, vẻ mặt ngơ ngác của Mạc Đình Xuyên liền đen như đít nồi, anh rốt cuộc cũng đã biết chuyện gì đã xảy ra.

Trong chốc lát, Mạc Đình Xuyên chỉ muốn bóp chết cái tên Diệp Sơ Dương.

Cuối cùng, trong phòng bệnh của Mạc Tử Nghiên, liền tụ tập một đám nhiều người như vậy.

Ồ, quên đề cập đến một người.

Trừ Mạc Đình Xuyên ra, một người nữa có tâm trạng cũng không có tốt đẹp gì. Không sai, chính là người yêu của Diệp Sơ Dương, Diệp Tu Bạch.

Chẳng qua so với tóc của Mạc Đình Xuyên, thì toàn bộ hành trình thì Diệp Tu Bạch đều với một khuôn mặt lạnh lùng ngồi trên ghế sofa, nhìn qua sự việc mà mấy người kia đang bàn luận có vẻ như không liên quan gì đến anh ta.

Không khí trong phòng bệnh yên lặng vài giây, cuối cùng vẫn là Mạc Tử Nghiên vuốt cái mũi của mình xấu hổ mở miệng, “cái đó, anh à, anh cũng không cần phải tức như vậy. Miệng ở trên người người ta, chúng ta thật sự cản không được. Tốt hơn là nhìn thấy một điều.”

Mạc Đình Xuyên nghe vậy, liền tức giận nhìn thoáng qua đối phương, “Em cho rằng anh không biết đạo lý này à?”

“Vậy anh tức vì cái gì chứ?” Mạc Tử Nghiên tiếp tục hỏi.

Mạc Đình Xuyên: “Lão gia tử đều đã biết, em thấy là anh không nên tức giận sao?” thời điểm nói đến một câu như vậy trong ánh mắt Mạc Đình Xuyên tràn đầy sự bất đắc dĩ.

Người bình thường khi nghe câu nói như vậy, cũng tràn đầy sự bất đắc dĩ mà thôi.

Mấy người đều sửng sốt một chút, ai cũng không nghĩ tới đây chỉ là sự việc trong giới giải trí mà thôi, nhưng lại làm cho mọi người đều biết, nên Mạc lão tử gia liền đã biết.

- ----

Như vậy, khoảng cách mà Diệp lão tử gia biết chuyện này cũng không còn là một bước xa nữa?

Diệp Sơ Dương vừa mới nghĩ như vậy, tiếng chuông di động liền vang lên. Tay cô cầm di động đột nhiên run lên một chút, xém chút nữa thì làm rơi điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.