Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 894: Chương 894




Hai câu hỏi đơn giản vặn lại lập tức khiến cho vẻ mặt Ôn Phi Vũ ngơ ngác.

Nhưng ngay sau đó, anh ta liền nghĩ tới điều gì.

Anh ngước mắt nhìn về phía thiếu niên trước mặt. So sánh ánh mắt bây giờ với lúc trước, hiển nhiên là chăm chú và nghiêm túc hơn rất nhiều.

“Một người có thể làm việc ở Truy Quang, có thể thuần khiết không tỳ vết tựa như giấy trắng? Ôn Phi Vũ, anh gần đây ăn nhiều thực phẩm rác rưởi lắm đúng không?” Chú ý tới ánh mắt của Ôn Phi Vũ, Diệp Sơ Dương liền lạnh căm căm liếc nhìn anh ta một cái, lời nói ra cũng cợt nhả phù hợp với streamer bốp chát của cô.

Ôn Phi Vũ: “...”

Vốn Ôn Phi Vũ nghĩ không có vấn đề gì, nhưng bây giờ nghe Diệp Sơ Dương nói như vậy, hình như quả thật có chút vấn đề.

Theo như lời của Diệp Sơ Dương, cái nơi như Truy Quang này rất phức tạp.

BOSS phía sau cũng không biết là ai, cho tới bây giờ cũng không tiết lộ ra thân phận của mình.

Mà nhìn kỹ các nhân viên khác của Truy Quang, có thể thấy rõ ràng hầu như mỗi một một nhân viên đều là người biết võ. Cho nên, người thanh niên mà Diệp Sơ Dương nói một câu sẽ xấu hổ, làm sao có thể trở thành một người phục vụ?

Chuyện cho tới bây giờ, ánh mắt Ôn Phi Vũ rơi vào trên người người phục vụ đang nói chuyện cùng bartender cách đó không xa, ánh mắt u ám mù mịt.

Nhìn chằm chằm phía bên kia một lúc lâu, Ôn Phi Vũ mới quay đầu trở lại, thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Sơ Dương, “Vẫn là cậu lợi hại. Vậy người phục vụ này rốt cuộc có lai lịch thế nào mà khiến cho cậu coi trọng cậu ta như vậy?”

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương hơi nheo lại mắt phượng hẹp dài, cô cười nhẹ một tiếng, giọng nói khàn khàn mang theo vài phần không rõ ý tứ, “Tôi cũng không phải là người phụ trách ở đây, làm sao tôi biết biết được lai lịch của hắn là cái gì. Coi như hắn đi cửa sau vào đi.”

Nói rồi, Diệp Sơ Dương ngước mắt nhìn về phía Ôn Phi Vũ, “Nói đến chuyện nghiêm túc đi, Bách Minh Nguyệt nói như thế nào?

Đúng rồi, ngày hôm nay Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ gặp mặt, nguyên nhân chủ yếu vẫn là ở trên người của Bách Minh Nguyệt.

Vốn dĩ đêm qua Diệp Sơ Dương thu được một tin tức từ Ôn Phi Vũ.

Tin tức nói Bách Minh Nguyệt vậy mà lại phái người tới, muốn cùng Ôn thị nói chuyện hợp tác.

Chuyện này rõ là dọa cho CEO chính thức chấp hành Ôn thị, Ôn Phi Vũ sợ luôn rồi.

Tuy rằng hắn biết quan hệ của Diệp Sơ Dương và Bách Minh Nguyệt cũng không khá hơn chút nào, nhưng Bách Minh Nguyệt vẫn là mẹ của Diệp Sơ Dương. Nên anh vẫn phải chú ý một chút.

Vì vậy, anh liền báo toàn bộ cho Diệp Sơ Dương.

Mà hôm nay, Diệp Sơ Dương hẹn anh ta ra.

Bây giờ nghe được Diệp Sơ Dương nhắc tới chuyện chính, Ôn Phi Vũ biểu tình và trạng thái tức khắc cũng trở nên nghiêm túc.

Thanh niên nháy nháy mắt nói, “Tôi và người phụ trách bên kia của Bách Minh Nguyệt đã nói chuyện qua, nghe ý của bọn họ là muốn cùng Ôn thị của giải trí Tinh Quang hợp tác.” Nói xong, Ôn Phi Vũ nhìn về phía Diệp Sơ Dương đang trầm tư, cười một tiếng, “Cậu đoán không sai, Bách Minh Nguyệt bên kia muốn tiến quân vào giới giải trí. Hơn nữa theo tin tức mà tôi điều tra được, Bách Minh Nguyệt đã thu mua nhiều công ty con, đoán chừng là muốn cùng Hoàn Cảnh cạnh tranh một phen.”

Tuy rằng, trong lòng Ôn Phi Vũ, Bách Minh Nguyệt cho dù có thu mua nhiều công ty con hơn nữa, cũng không có năng lực cùng ông lớn trong ngành là Hoàn Cảnh tranh giành, thế nhưng ——

Diệp Sơ Dương nhìn anh ta, cười như không cười nói một câu, “Chỉ bằng bà ta? Hay là cùng Khải Trạch hợp tác?”

Ôn Phi Vũ: “... Cậu cái người này, đúng là cái gì cũng không thể gạt cậu được.” Ôn Phi Vũ nói, mười phần bất đắc dĩ mà lại buồn cười khoát khoát tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.