Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 985: Chương 985




Edit: Tử Đằng

Cũng giống như Diệp tam gia nhà cô vậy.

Ngay từ lúc đầu, khi không biết cô là con gái, cũng ăn không ít giấm trên người Mạc Tử Nghiên. (ý là ghen với Mạc Tử Nghiên.)

Cho nên, lúc này Tô Dã đã biết vậy mà còn cảm tạ chính mình, Diệp Sơ Dương thật sự cảm thấy bất ngờ.

Nhưng mà -----------

Không phải Diệp Sơ Dương đều có đối tượng rồi sao?

Hơn nữa, anh cũng tin tưởng Mạc Tử Nghiên, hơn nữa Diệp Sơ Dương chiếu cố Mạc Tử Nghiên cũng là thật lòng, cho nên cảm ơn một chút cũng không có vấn đề gì.

Suy nghĩ như vậy, Tô Dã cười cười, muốn nói cái gì cũng không nói thành lời.

Lúc sau, Mạc Đình Xuyên ở bên khóe miệng trừu trừ, rất là bất đắc dĩ mở miệng, “Cậu cho rằng ai cũng có máu ghen lớn như Diệp Tu Bạch sao?”

Diệp Sơ Dương: “..............” Nói cũng đúng.

Diệp Tu Bạch đúng là đã trải qua chứng thực của chính phủ là bề ngoài lãnh đạm, nội tâm ủ rũ.

“Hả? Diệp tam gia có bạn gái?”

Mạc Đình Xuyên vừa nói xong, một bên Lưu Thiết tức khắc chớp chớp mắt, tò mò bất ngờ hỏi.

Anh ta và Tô Dã là thủ hạ binh của Mạc Đình Xuyên, đương nhiên cũng có từng giao lưu qua với Diệp Tu Bạch, nên lúc này đương nhiên cũng biết vị Diệp tam gia này là ai.

Ý tứ vừa rồi của Mạc Đình Xuyên, còn không phải ý nói Diệp Tu Bạch đã có nữ nhân sao?

Câu nói của Lưu Thiết vừa dứt, hiện trường tồn tại một dạng không khí hết sức kỳ quái.

Tô Dã và Mạc Đình Xuyên ánh mắt hai người đều dừng trên người Diệp Sơ Dương. Nhìn thấy ánh mắt của hai người này, Diệp Sơ Dương dường như cũng cảm giác được cái gì, sau đó chậm rãi liếc hai người một cái.

Cuối cùng, cô từ trên mặt đất đứng lên, vỗ vỗ vai Lưu Thiết, ngữ khí rất đứng đắn nói, “Anh ta có bạn trai.”

Dứt lời, tên đầu xỏ gây tội nào đó vỗ vỗ mông xoay người rời đi.

Chỉ để lại Lưu Thiết với vẻ mặt đầy bất ngờ đầy ngơ ngơ, quay đầu nhìn về phía Mạc Đình Xuyên và Tô Dã.

Mạc Đình Xuyên nhìn trên đôi mắt của đối phương, cũng thở dài một hơi rồi từ trên mặt đất đứng lên, sau đó xoay người đi khỏi.

*

Ngày hôm sau, Diệp Sơ Dương vẫn giống như ngày thường, đều đi theo sau đít Mạc Đình Xuyên tới phòng bếp nhỏ ăn cơm.

Trên đường đi, Mạc Đình Xuyên nhỏ giọng báo cho Diệp Sơ Dương biết những tin tình báo của những ngày gần đây.

Tuy là Diệp Sơ Dương không cần giống như bọn họ, nhưng rốt cuộc cũng là người ở tiền tuyến chiến đấu cùng nhau, nên lúc này điều cần biết vẫn phải biết.

“Năm ngày sau, Khảm Khang có một lô hàng hóa phải tiến hành giao dịch. Nghe nói là giao dịch với người bên kia nước R, cũng là người rất có địa vị, cho nên chúng ta liền chờ đến khi ấy.”

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương gật gật dầu, “Đến lúc đó Khảm Khang sẽ mang theo mấy pháp sư bùa trú cùng tới?”

“Vấn đề này tạm thời không có cách nào trả lời cậu. Trên thực tế chúng ra cũng không biết bản thân Khảm Khang có xuất hiện hay không.” Nói những lời này, Mạc Đình Xuyên hiển nhiên có vẻ có chút bất đắc dĩ, “Nhưng mà, hiện tại thời gian còn sớm, chờ đến gần ngày đó, tin tức càng thêm chuẩn xác.”

“Đúng rồi!” giọng nói lạc bãi lúc sau, Mạc Đình Xuyên dường như lại nghĩ ra việc gì, anh quét một vòng từ trên xuống dưới người Diệp Sơ Dương, vẫn là không nhịn được liền hỏi một câu, “Thân phận của cậu phải chuẩn bị như thế nào để giải quyết nhỉ? Có cần tôi cho cậu đi tìm ít đồ để hóa trang che đậy một chút không?”

Nghe được Mạc Đình Xuyên nói, Diệp Sơ Dương theo bản năng sờ sờ mặt, sau đó liền cười nói, “Đồ hóa trang thì không cần, nhưng đích thực là cũng cần yêu cầu anh dẫn tôi ra ngoài mua một vài thứ.”

“Cậu muốn mua thứ gì, tôi giúp cậu mang về là được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.