Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 301: Chương 301




63301. “Tống Tây Hoa, anh buông tay!”

Tống Nhan quay đầu lại, trừng mắt hung dữ nhìn Tống Tây Hoa, dùng hết sức muốn rút tay lại, nhưng Tống Tay Hoa nắm quá chặt, cô không thể làm gì được.

Cô nghiêm nghị nói: “Tây Hoa tiên sinh, đây là ý gì? Anh luôn nghĩ anh mạnh là được à? Không ngờ 5 năm không gặp, suy nghĩ đó của anh vẫn không thay đổi, xem ra còn kinh khủng hơn!”

“Tống Nhan, anh không muốn cãi nhau với em.” Thấy Tống Nhan trở nên hung dữ, Tống Tây Hoa bất đắc dĩ giải thích: “Chuyện của anh Ngô Mỹ Lệ, không như em nghĩ đâu……”

“Không cái gì? Không lên giường hay sao?” Tống Nhan nhịn không được, cúi xuống định cắn tay của Tống Tây Hoa, Tống Tây Hoa thấy vậy nhanh chóng rút tay lại, Tống Nhan thoát ra được, liền giơ tay lên “chát” một tiếng tát một cái thật mạnh vào mặt của Tống Tây Hoa.

“Một tát này, đánh anh lúc trước thấy chết không cứu! Tống Tây Hoa, anh từng cứu tôi, từng cứu mẹ tôi, nhưng anh cũng từng lạnh lùng vô tình với tôi và con tôi, xem như hòa nhau, cái tát này, xem như kết thúc hết mọi chuyện, tôi đã đừng hận anh, oán anh, nhưng từ nay về sau, anh không níu kéo tôi, tôi không vương vấn gì anh, chúng ta không còn quan hệ gì với nhau!”

Tống Tây Hoa không ngờ Tống Nhan nhẫn tâm ra tay đánh anh, anh ngơ ngẩn cả người, cơ thể cứng ngắc.

Lúc này trong phòng rất yên tĩnh, không khí áp lực đến nỗi khiến người khác không thể thở nổi, giám đốc Phong Đằng-Đỗ Vân Nam nhìn hai người đầy căng thẳng, anh đã gặp không ít chuyện kịch tính, nhưng sự việc giống vậy thì đây là lần đầu anh gặp.

Đây là chuyện gì vậy?

Chuyện làm ăn đàng hoàng sao lại biến thành chuyện tình cảm căng thẳng?

Sau nửa ngày anh mới kịp phản ứng, ho khan hai tiếng, lên tiếng giảng hòa: “Hai vị Tống tổng, dù gì cũng là người quen, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống vừa ăn vừa bàn, hôm nay tôi mời khách!”

Tống Tây Hoa bình tĩnh lại, kiềm chế sự xúc động, đi tới phía trước kéo một cái ghế ngồi xuống: “Nếu là đến đây bàn chuyện làm ăn vậy thì ngồi xuống từ từ bàn! Tôi đến đây cũng vì chuyện làm ăn!”

“Sao Tống Nhan lại chết đi sống lại? Mấy năm nay em ấy đã đi đâu? Còn đứa con thì sao? Sao em ấy lại trở thành giám đốc của JIK? Sao lại muốn đối đầu với anh?” Tất cả đều là thắc mắc trong đầu anh, năm đó anh đã không để ý đến cuộc điện thoại cầu cứu của Tống Nhan, ép cô phải ôm con nhảy xuống biển tự tử, 5 năm qua, chắc cô đã phải sống rất cực khổ, không thể nhất thời liền có thể thuyết phục cô trở về bên cạnh anh.

Hay là……

Tống Nhan nghe Tống Tây Hoa nói đến đây để bàn chuyện làm ăn, đành phải thu lại sự tức giận, ngồi xuống nói với Đỗ Vân Nam: “Đỗ tổng, như tôi đã nói, JIK mong rằng có thể hợp tác vui vẻ thuận lợi với Phong Đằng.”

- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

Đỗ Vân Nam cười dịu dàng với Tống Nhan, anh nhìn Tống Tây Hoa đầy thăm dò, anh biết ý đồ của Tống Tây Hoa, hợp tác làm ăn lần này, JIK với Vân thị là đối thủ cạnh tranh của nhau.

Tống Tây Hoa hôm nay chạy đến đây, cũng không phải chỉ vì lần làm ăn này. Nhưng anh lại khiến Đỗ Vân Nam buồn bực không hiểu. Dù gì giữa hai công ty, Đỗ Vân Nam vẫn nghiên về Vân thị hơn, Vân thị có sự hợp tác chặt chẽ với Hoắc gia và Giang gia, là một trong những tập đoàn lớn của thành phố, mà Phong Đằng chỉ là công ty nhỏ vừa thành lập được vài năm, chỉ là muốn lợi dụng JIK để nâng cao địa vị bản thân, mục đích cuối cùng vẫn là muốn hợp tác với Vân thị.

Tống Nhan nhìn ánh mắt của Đỗ Vân Nam nhìn Tống Tây Hoa liền hiểu ra, quả thật JIK không có cửa so với Vân thị, JIK giành được tờ đơn lần này là vì Vân thị cản bản không thèm để ý tới tờ đơn đó, nếu Vân thị nghiêm túc tranh giành, khẳng định JIK không thể hợp tác với Phong Đằng.

Trong nội tâm cô sốt ruột nhưng lúc này không thể biểu lộ ra ngoài.

Đỗ Vân Nam thu hồi ánh mắt, cười nói: “Đỗ tôi không có sở thích gì khác ngoài rượu, hôm nay tôi đặc biệt đem đến hai bình rượu ngon, hiếm khi có cơ hội như vậy, hôm nay chúng ta không say không về.”

Trước khi Tống Tây Hoa đến, Tống Nhan đã uống không ít với Đỗ Vana Nam, giờ lại nghe uống rượu tiếp, cô nhíu mày, cảm giác dạ dày có chút không ổn.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, Đỗ Vân Nam nổi tiếng là người mê rượu, nghe đồn ai đến bàn chuyện làm ăn với anh cũng phải say xỉn ra về.

Nếu như cô đến để bàn chuyện hợp tác làm ăn thì không thể làm Đỗ tổng mất hứng, Tống Nhan liền cầm ly rượu đứng dậy cười nói, mời Đỗ tổng: “Cám ơn sự chiêu đãi của Đỗ tổng, Tống Nhan xin phép uống trước kính sau.”

Nói xong, cô đưa ly rượu lên miệng định uống, không ngờ có một cánh tay đưa đến, giật lấy ly rượu.

Là Tống Tây Hoa.

“Đỗ tổng, thật ngại quá, tửu lượng của vợ tôi không tốt, tôi xin phép uống thay cô ấy.”

“Vợ? Tôi có chút không hiểu……không phải khi nãy Tống nữ sĩ nói hai người chỉ là quan hệ vợ chồng cũ thôi mà?” Đỗ Vân Nam thắc mắc hỏi.

Tống Tây Hoa đặt ly rượu xuống, đứng lên, đi đến bên Tống Nhan, đưa tay ôm cô vào ngực mình: “5 năm trước tôi lỡ dẫn một người phụ nữ về nhà, làm vợ tôi hiểu lầm, náo đòi ly hôn, chút chuyện nhỏ trong nhà, khiến Đỗ tổng che cười rồi.”

Mỗi câu mỗi chữ mà Tống Tây Hoa nói như từng cây kim đâm vào trái tim của Tống Nhan, vừa khiêu khích vừa đùa cợt, sự việc 5 năm trước sao anh có thể nói một cách bình tĩnh như không có chuyện gì quan trọng như vậy?

Chút chuyện nhỏ?

“Ha ha ~”

- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.