Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 306: Chương 306




63306.Sáng sớm, không khí vẫn còn hơi lạnh, Tống Nhan theo ý thức rụt người lại, cảm giác có một vòng tay của nam nhân ôm lấy mình, rất ấm áp.

Mở mắt ra, trước mặt cô là khuôn mặt tuấn tú mỹ lệ của Tống Tây Hoa đang sát bên, hai tay anh ôm lấy cô, không một khe hở.

Đây là, căn phòng lúc trước cô ở, cũng trên chiếc giường cũ!

Không nghĩ ngợi gì thêm, cô dùng sức cắn chặt vào cánh tay của Tống Tây Hoa đang ôm mình.

—— Đột nhiên bị đau, Tống Tây Hoa bừng tỉnh.

Nhìn ánh mắt đầy hận thù của Tống Nhan đang nhìn anh, trong lòng anh cảm thấy rất đau xót, ánh mắt từng nhìn anh đầy yêu thương biến thành như vậy là do anh mà ra.

Anh cố nở nụ cười: “Nhan Nhan, em tỉnh rồi à?”

Anh mặc cho cô cắn, dù đang bị cô cắn rất đau, tay còn lại anh khẽ vuốt đầu cô, nhẹ nhàng nói:”Nhan Nhan, em tỉnh táo lại rồi mình hảo hảo nói chuyện một chút.”

Tống Nhan cũng không biết mình đã dùng sức mạnh như thế nào, chỉ đến khi ý thức được trong miệng mình toàn mùi máu tươi, cô mới buông ra, trên khóe miệng còn dính ít máu, cô nhoẽn miệng cười: “Anh cần sao?”

“Tống Tây Hoa, đã 5 năm rồi, anh vẫn giữ cái thái độ cao cao tại thượng đó sao? Anh nghĩ anh là chúa trời à? Nói gì mọi người đều phải phục tùng theo anh?”

“Anh không thay đổi nhưng tôi thì có, cảm ơn anh đã cho tôi sáng mắt sau bao nhiêu đau khổ mà tôi phải chịu đựng, bây giờ tôi phải đi kiện anh!”

Tống Tây Hoa xoay người một cái đè cô xuống giường, trên trấn anh nổi đầy gân xanh, chứng tỏ anh đang không vui.

“Tống Nhan, em nhớ cho kỹ, em là vợ của Tống Tây Hoa anh, sống cũng vậy chết cũng vậy, cả đời này em chỉ có thể là của một mình anh!”

“Không! Tôi không thuộc về ai hết, tôi là chính tôi, anh mau buông tôi ra!”

Nhưng Tống Tây Hoa lại một lần nữa bị cô chọc tức, anh lại điên cuồng thô bạo hôn lên môi cô, như muốn dùng cách này để chứng minh cô là của anh.

- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

Đúng lúc này, Tống Nhan dùng hết sức đẩy anh ra, rồi nôn vào bên cạnh giường, bất giác cô nhớ lai cảnh tượng 5 năm trước, cũng chính trong căn phòng này, cô đã nghe được những âm thanh cực kỳ buồn nôn ở phòng bên cạnh......

Thân thể Tống Tây Hoa cứng đờ, sắc mặt âm trầm, cô ấy đây là……ghét bỏ anh?

“Anh đụng vào người làm em buồn nôn tới vậy à?” Tống Tây Hoa âm u nói.

“Không sai, ít ra anh cũng còn tự biết lượng sức, thật sự rất buồn nôn.” Tống Nhan không hề do dự nói.

Tống Tây Hoa cắn răng một cái, lôi nàng lại.

“Không còn cách nào khác, buồn nôn em cũng phải chịu.”

“Đừng quên, lúc đầu chính em là người lựa chọn gả cho anh.”

“Chúng ta chưa ly hôn, lên giường với anh là nghĩa vụ của người vợ mà em phải làm!”

Cô cảm thấy anh đáng buồn nôn? Vậy ai đụng vào cô mới không buồn nôn? Cố Lạp?

Xưa nay anh không hề nghĩ rằng sẽ có ngày anh vì Tống Nhan có người đàn ông khác mà ăn giấm chua đến vậy.

Anh phẫn nộ, anh căm ghét, anh hận không thể giày vò người phụ nữ này, hận không thể khiến cô không bao giờ rời xa anh.

Tống Nhan giãy dụa, hét vào mặt anh: “Tống Tây Hoa, anh chỉ có bản lĩnh ăn hiếp phụ nữ như vậy thôi sao?”

Động tác Tống Tây Hoa cứng đờ, anh chống hai tay dậy, nhìn sâu vào đôi mắt đầy phẫn hận của cô, anh tức giận đấm thật mạnh vào cạnh giường.

“Rầm” một tiếng, dọa Tống Nhan hét lên.

Cô nói theo bản năng: “Anh đánh chết tôi đi, đánh chết tôi đi, tôi thà chết cũng không làm vợ anh, tôi muốn ly hôn, ly hôn!”

Cô nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần chịu ăn đấm của người đàn ông này!

Không ngờ lại nghe được âm thanh trầm tĩnh của Tống Tây Hoa: “Thì ra trong lòng em, anh đã trở thành người đàn ông đáng khinh bỉ đến vậy?”

“Đánh em? Sao anh nỡ?”

- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.