Thân là một thằng con trai mà chưa từng làm loạn lần nào , sao lại không xấu hổ khi nói bản thân cũng có những năm tháng thanh xuân cơ chứ???
Khi tôi còn nhỏ bố và ông bạn trong xưởng đi đánh nhau với người ta, ra tay quá nặng làm cho người ta chết ,và bị kết án chung thân
Lần đầu tiên tôi đánh nhau với người khác là năm 96 khi đó tôi học lớp 5 . Lúc đó thích cô bạn Hùng An Ni cùng lớp. Vì sao lại thích ? nghe mẹ kể cô ấy cũng là con nhà gia đình đơn thân, khi họp phụ huynh , lớp chúng tôi duy nhất có hai gia đình đơn thân là tôi và Hùng An Ni. Hùng An Ni ở với mẹ.
Mẹ tôi kể chuyện của Hùng An Ni, không phải vì hai gia đình có cùng cảnh ngộ mà là mẹ và cô giáo tiểu học thích lấy hai đứa tôi ra so sánh. May mà lần nào tôi cũng thi tốt hơn Hùng An Ni, cũng tính là hăng hái tranh giành thứ hạng cho mẹ. Mẹ lúc nào cũng nói chỉ cần tôi thi tốt hơn Hùng An Ni thì bao nhiêu điểm cũng không thành vấn đề
Lúc nào cũng so sánh với Hùng An Ni tôi cũng dần dần nảy sinh tình cảm. Không biết từ khi nào tôi đã thích cô ấy, nhưng người ta đâu có thích tôi. Tan học ngày nào Hùng An Ni cùng đều đi về nhà cùng với thằng con trai lớp bên cạnh . Tôi đi theo họ mấy lần, phát hiện mối quan hệ của họ không phải kiểu chỉ đơn giản là tan học cùng nhau về nhà . Thế là tôi tìm mấy bạn học có mối thâm giao tốt trong lớp đi cùng nhau đi chặn tên lớp bên
Tên này không vì người đông mà sợ, hơn nữa còn dám đánh trả. Khi đó tôi đạp nó một phát , muốn nói về sau cấm đi cùng với Hùng An Ni,không đợi tôi nói hết nó liền đạp lại tôi.。Mấy bạn học cũng đạp cho tên đó phát nữa. Ai mà biết thằng lớp bên này nó nhặt cục gạch rồi chạy về hướng chúng tôi. Lúc đó sợ đến mức ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh,. Tôi chạy đến mức không ai có thể nhanh hơn tôi
Thằng đó tên là Lưu Thế Lăng, tay nó cầm cục gạch đuổi theo tôi tận bốn con phố, sau đó tôi không thể chạy được nữa, quay lại để sống chết với nó. Tôi tưởng là nó cầm gạch chỉ để dọa thôi, tôi xông lên trước đấm nó một chưởng , nó nhắm mắt rồi lấy gạch đập vào đầu tôi đến mức vỡ sọ. Lưu Thế Lăng nhìn thấy tôi nằm dưới đất đầu thì đầy máu, có chút sợ hãi, liền vứt gạch và chạy đi
May thay tôi cũng dạng trâu bò, cho dù máu cứ chảy nhưng chả đi bệnh viện, ngược lại còn tự về nhà. Về đến nhà suýt chút nữa mẹ bị tôi dọa chết, mau chóng bắt xe đưa tôi đi bệnh viện. Cũng may mạng tôi lớn, không có chuyện gì, chỉ là khâu mấy mũi. Không để tôi bị đánh oan uổng, mẹ đến nhà Lưu Thế Lăng để nói lý lẽ
Bố của nó rất cao tay, chỉ đưa cho tôi tiền thuốc và phí khám, còn cái khác bơ luôn, xin lỗi cũng chả có. Mẹ tôi còn nói cho mẹ Lưu Thế Lăng một trận,ai ngờ bố Lưu Thế Lăng còn ra tay trợ giúp, mẹ của tôi bị mẹ nó cào rách mặt
Con trai bị đánh, mẹ thì rách mặt, đây đều là bắt nạt tôi không có bố, mẹ của tôi vì chuyện này về sau tìm cho tôi ông bố dượng, nói là trong nhà không có đàn ông thì ai cũng có thể bắt nạt mẹ con tôi
Năm lớp 6 tôi có ông bố dượng. Bố dượng là một tên mặt đỏ, vì thích uống rượu cho nên mặt lúc nào cũng đỏ ửng. Ông ta mỗi lần ông rượu xong thì đều đánh chửi tôi, cho nên trong nhà sau khi có đàn ông, tôi sống càng khổ, mẹ còn chả thèm để tâm cuộc sống của tôi. Mẹ và dượng cũng chả quản tôi nữa
Sự chú ý của mẹ tôi ngày đó đều dồn hết cho tên bố dượng, đặc biệt là buổi tối, trong phòng phát ra tiếng kêu, từ đầu tôi không hiểu. Về sau nửa đêm tôi đều nhìn trộm qua khe cửa có một cảnh tượng ai nấy đều biết thì tôi dường như đã hiểu chút nào. Hơn nữa trong tủ của dượng còn giấu những cuốn băng mà tuổi của tôi không thể xem. Tôi dần dần hiểu nhiều hơn
Mẹ tái hôn tôi còn học hút thuốc, Tan học ngày nào cũng chạy lên trên núi gần nhà với mấy thằng cùng lớp để hút. Tiện thể còn tính toán làm sao để báo thù Lưu Thế Lăng. Tôi là đứa thứ hai trong lớp biết hút thuốc. Tôi cảm thấy bản thân khi đó rất giả nai,có lúc còn cố tình chạy đến nơi Hùng An Ni có thể nhìn thấy tôi hút thuốc để cô ấy có thể hiểu được sự hấp dẫn của tôi.
Nhưng đến khi tốt nghiệp tiểu học, Hùng An Ni cũng chẳng thích tôi. Thế rồi tôi hạ quyết tâm khi lên lớp 6 nhất định sẽ phải có chút tiếng tăm để mọi người biết tôi là ai, như thế Hùng An Ni sẽ có cái nhìn khác về tôi. Cho dù cô ấy không thích tôi , tôi cũng có tư cách mà chiếm đoạt cô ấy về. Tiếng tăm thời đó cũng có kiểu quyền lực này.Đương nhiên tôi không chỉ vì Hùng An Ni mà còn vì đối phó với dượng. Nếu tôi là đầu gấu có tên tuổi thì dượng còn dám tiếp tục đánh tôi?? Tôi không tin.
Trước khi lên lớp 6, nghe nói Lưu Thế Lăng ở trường cấp 2 tương lai của chúng tôi có nhận một anh kết nghĩa, như thế này thì nguy, cho nên tôi bắt buộc cũng phải nhận anh kết nghĩa để bảo kê cho tôi trong trường. Vậy là tôi tìm anh em chiến hữu hồi tiểu học là Hoắc Phàm, chúng tôi sẽ cần phải đến phòng bi a ở của trường cấp hai để nhận anh kết nghĩa
Hoắc Phàm từ nhà trộm lấy hai bao thuốc, một bao ba số (555) một bao A Thi Ma, đều là thuốc ngon. Thuốc chúng tôi hút ngày đó là Mỹ Đăng 3 đồng 1 gói. Thi thoảng hút Kim Kiều cũng phải 4 đồng. Cho nên tặng thuốc xịn thế này hai đứa tôi không nỡ . Nhưng vừa mới đi đến phòng bi a , thuốc lá và tiền trên người đều bị cướp, nói ra cũng khéo, đứa cướp đồ là học sinh cùng trường, năm nay học lớp 7, sau khai giảng học lớp 8. Vừa hay lại đúng với yêu cầu nhận anh kết nghĩa của hai đứa
Hoắc Phàm nói với tên cướp đồ về suy nghĩ của chúng tôi xong thì tên này lại đồng ý, nói với Hoắc Phàm:”Về sau hai đứa là em của anh, có chuyện gì tìm anh”. Thực sự tôi cảm thấy tên này là kẻ lừa đảo chứ chả phải anh kết nghĩa gì, nhưng còn cách nào khác khi mà thuốc , tiền bị nó cướp, không nhận cũng không xong.
Mang tiếng gọi là anh mà lại bắt Hoắc Phàm từ lần sau phải đưa tiền biếu cho nó, Hoắc Phàm đồng ý, Hoắc Phàm là đứa tiền nhiều nhưng ngu, tôi từ trước đến giờ đều cho là như thế, chúng tôi ở bên nhau 6 năm rồi, từ năm tôi lớp 1 bắt đầu lừa đồ ăn uống của nó, bố của nó đối xử rất tốt với tôi, biết tôi không có bố bên cạnh, vô cùng chăm sóc tôi
Nhà hai đứa rất gần , ngoài cổng nhà có mấy đứa học sinh chửi tôi là loại tạp chúng không có bố, có một lần sau khi bố Hoắc Phàm biết được thì dẫn theo tôi , Hoắc Phàm cùng nhau đánh kẻ chửi tôi
Nhớ năm đó bố Hoắc Phàm rất khỏe, đánh xong còn cảnh cáo người ta chỉ cần tên ôn con nào dám chửi tôi không cha, chửi một lần đánh một lần, từ đó về sau trẻ con hàng xóm gần nhà không ai dám chửi tôi không cha nữa .
Do đó quan hệ của mẹ tôi và bố Hoắc Phàm rất tốt, thường khi tan học về nhà nhìn thấy bố Hoắc Phàm ngồi trong nhà nói chuyện với mẹ.tôi. Có điều từ khi tôi có dượng, bố Hoắc Phàm cũng không đến nhà tôi nữa.
Lần thứ 2 đi đến phòng bi a, vốn dĩ đi đưa tiền cho anh kết nghĩa, vô cùng trùng hợp nhìn thấy dượng dẫn theo một đứa con gái vào trong đánh bi a, từ cái ánh mắt của dượng cho thấy đây là một tên vô cùng phong lưu thời đó, nếu không mẹ tôi cũng không bị ông ta lừa, Dượng nhìn thấy tôi thì phản ứng đầu tiên đó là đạp tôi ra khỏi phòng bi a nói về sau không được đến đây
Cô gái cùng chơi bi a với dượng xem ra ít hơn mẹ 10 tuổi, nhưng không xinh bằng một nửa của mẹ. Thực ra tôi rất vui, tôi mong tên bố dượng này có thể cao chạy xa bay với ả. Nhưng sự thật sau khi về nhà dượng khủng bố và đe dọa nếu tôi nói linh tinh đánh gãy lưỡi của tôi
Chuyện này tôi không có dám làm gì, Hoắc Phàm còn tức hơn tôi, nói với tôi chờ hai đứa lớn lên nhất định sẽ đánh cho ông ta chạy mất dép, từ sau hôm đó, toàn bộ kỳ nghỉ hè hai đứa cũng không đến phòng bi a nữa, cho nên anh kết nghĩa cũng chả còn liên lạc , cơ bản chả khác gì là chưa nhận
Bố Hoắc Phàm biết được chuyện của dượng, còn giúp tôi nghe ngóng, nói là cô gái thường xuyên đi đánh bi a với dượng là một con cave. Chả trách khi nhìn thấy cô ta ở phòng bi a, chẳng qua đại diện một điều cô ta là cave, Bố của Hoắc Phàm còn để ý bao nhiêu chuyện linh tinh khác và đến tâm sự với dượng tôi
Hai người vừa uống vừa nói trong quán cơm, dượng tôi bình thường uống rượu Nhị Oa Đầu khoảng 60 độ , bố Hoắc Phàm bình thường chỉ uống Lão Long Khấu 38 độ , cứ uống mãi bố Hoắc Phàm cũng uống no. Hai người mượn rượu để giải quyết, dượng tôi chưa say cho nên sức chiến đấu hoàn toàn áp đảo bố Hoắc Phàm. Nếu không phải ông chủ quán cơm đó giằng ra thì có lẽ dượng đã bước theo gót bố tôi rồi. Tôi cũng xem là đen đủi, dượng sau khi về nhà lại đánh tôi một trận, Về sau bố Hoắc Phàm cũng không dám lo chuyện nhà tôi nữa .