Nam Thành Gió Nổi

Chương 105: Chương 105




Edit: Winterwind0207

“Bắt đầu từ vụ án Bạch Cầm, sự chú ý của em vẫn đặt trên người “hung thủ moi tim” chính là vì nguyên nhân này, mới để cho em chú ý tới những chuyện xảy ra bên cạnh em thật ra thông qua một loại quy luật nào đó nối liền với nhau. Thế nhưng em có nghĩ tới hay không, trên thực tế cái gọi là “Hung thủ moi tim” kỳ thực chỉ là đối phương chế tạo ra, thật ra nó không hề có thật? Nam Úc Thành nhàn nhạt tung một quả bom nặng cân, Lâm Hành run lên một hồi, mới nói: “... Lẽ nào “Hung thủ moi tim” không phải oán linh thể?”

“Không phải.” Nam Úc Thành phủ nhận nói: “Đây chỉ là một kế hoạch của Cố Dịch, lão ta nỗ lực thông qua phương thức này tỉnh lại “ý thức” của em —— trên thực tế, chuyện này từ đầu tới đuôi căn bản không tồn tại nhân vật “hung thủ moi tim” này.

“Oán linh thể tỉnh lại là một chuyện cực kỳ khó khăn và nguy hiểm hơi bất cẩn một chút sẽ dẫn đến khả năng oán linh thể hoàn toàn mất đi khả năng khống chế. Cố Dịch mặc dù là đời sau của nhà họ Cố, nhưng mà bởi vì thời gian quá xa xưa, một ít thông tin liên quan tới oán linh thể, ông ta chỉ cơ thể từ trong sách cỗ chiếm được đáp án, mà tỉnh lại oán linh thể mặc dù là nhiệm vụ Cố gia đời đời truyền xuống, thế nhưng dù sao cũng đã trôi qua nhiều năm như vậy, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể bảo đảm không có sơ hở nào, không ai có thể đưa ra đáp án.”

“Muốn tỉnh lại oán linh thể, chỉ cần thông qua phương thức rút lấy oán khí là không đủ. Còn cần lọ chứa của oán linh thể sản sinh ra “Ý thức“. Loại ý thức này gọi là “Thức tỉnh bản thân“. Nói cách khác, mục đích của bọn họ cần để cho em rõ ràng mà tự nhận biết được—— em chính là oán linh thể. Trước tiên có ý thức, sau đó tiếp tục thức tỉnh. Như vậy mới có thể bảo đảm oán linh thể ngủ say nhiều năm sau khi tỉnh lại sẽ không mất đi sự khống chế.”

“Thế nhưng loại mục đích này không thể thông qua người ngoài trực tiếp nói ra, mà nhất định phải để cho chính bản thân em từ sâu trong nội tâm bắt đầu hoài nghi, tự đi chứng thực, sau đó dần dần tiếp thu sự thật này. Bởi vậy mới có chuyện bên cạnh em không ngừng phát sinh án mạng. Những vụ án đó tuy rằng nhìn bề ngoài không liên quan chút nào, thế nhưng trải qua nguyên nhân moi tim đặc thù, liên tục nối vào nhau, khiến em bắt đầu hoài nghi tất cả người bên cạnh em —— em nên phát hiện, trong lúc tất cả người bị hại bị moi tim, em đều ở trạng thái mất đi ý thức. Chuyện này kỳ thực cũng là một cái bẫy của đối phương, nỗ lực thông qua phương thức này khiến em hoài nghi bản thân.”

“Đương nhiên, hoặc là do nguyên nhân tư duy của em, từ đầu đến cuối em không nghĩ đến mọi chuyện xuất phát từ chính bản thân mình.” Nói tới chỗ này, biểu tình Nam Úc Thành có chút kỳ quái, tựa hồ là đang nhẫn cười. Lâm Hành lườm anh một cái, Nam Úc Thành tiếp tục nói: “Bởi vậy, Cố Dịch không thể không nghĩ ra biện pháp khác —— sự kiện ở Hoa Đông, chính là kế hoạch chuyển biến của ông ta.”

“Trên thực tế, từ rất sớm trước đây Cố Dịch ý thức được sự tồn tại của Quế Kỳ. Thế lực Cố gia đan xen chằng chịt, đã đạt đến trình độ người ngoài không thể tượng tưởng nổi. Quế Kỳ đối với Cố Dịch mà nói căn bản không tạo thành uy hiếp lớn, sở dĩ giữ lại Quế Kỳ, bởi vì Cố Dịch đã cân nhắc đến tác dụng trong tương lai của Quế Kỳ. Trong lúc Quế Kỳ vì điều tra oán linh thể mà tận lực tiến vào Hoa Đông, Cố Dịch liền ý thức được, đây có lẽ là một thời cơ ngoài ý muốn.”

“Quế Kỳ vừa bắt đầu là không biết thân phận của em, mà chính em cũng không có nhận thức chuyện này. Bởi vậy Quế Kỳ xuất hiện, liền trở thành một manh mối khơi ra suy nghĩ sâu sắc của em đối với thân phận của bản thân. Hai người đang là người bị lợi dụng, thế nhưng Quế Kỳ biết so với em nhiều hơn một chút, sự xuất hiện của em tất nhiên sẽ gây nên sự chú ý của Quế Kỳ—— một cách tự nhiên, cô ta sẽ đối với em triển khai một loạt thăm dò, mà thăm dò đó, vô hình trung liền thành mục đích của Cố Dịch—— tỉnh lại ý thức của em.”

“Nói cách khác, đây thật ra là hai cái bẫy? Nhìn như là Quế Kỳ thiết kế em, mà trên thực tế là Cố Dịch đang lợi dụng em và Quế Kỳ?” Lâm Hành suy tư.

“Đúng. Ở bề ngoài xem em bị Quế Kỳ tính kế, thế nhưng trên thực tế tất cả những thứ này đều do Cố Dịch ở phía sau tiến hành. Bao quát chuyện ông ta vô ý thức ở trước mặt em làm rơi một tấm hình, mục đích cũng là vì dụ dỗ em tập trung sự chú ý vào vụ án mạng nhiều năm trước.”

“Năm đó Cố gia xảy ra vụ án người giúp việc bị chết, chân tướng chuyện này cùng bên ngoài truyền lại kỳ thực có khác biệt rất lớn. Ba người bảo mẫu kia là lần thứ nhất oán linh thể tử trong cơ thể em tỉnh lại, lúc đó bất hạnh đến gần trở thành người bị hại bản thân không có bất kỳ giá trị. Dùng thực lực của nhà họ Cố hoàn toàn có thể dễ như ăn cháo che giấu chuyện này, thế nhưng nhà họ Cố không làm như thế, trái lại đầu tiên tiến hành một phen công bố trắng trợn, đồng thời nguỵ tạo chứng cứ giả tạo thi thể bị moi tim, sau đó làm hành động cắt đứt lời đồn, tận lực chế tạo ra một loại tin tức giả tạo không cẩn thận để lộ, mục đích kỳ thực chính là vì gia tăng tính chân thực sự kiện ba người giúp việc kia bị moi tim mà chết.”

“Ý của anh là nói... Kế hoạch của hung thủ moi tim này, từ khi em còn bé Cố Dịch đã bắt đầu bố trí?” Lâm Hành kinh ngạc nói.

“Có thể nói như vậy. Thế nhưng anh nghĩ ý nghĩ lúc trước của Cố Dịch, chắc hẳn chỉ là muốn mượn cơ hội tìm ra người giám sát bí mật Cố gia. Nhiều năm qua Cố gia không có động tĩnh lớn, thế nhưng chắc chắn trong âm thầm người để ý Cố gia giống như Quế Kỳ cũng không ít. Dù sao lúc trước oán linh thể làm cho cả hai giới Âm Dương chấn động, cho là trôi qua nhiều năm như vậy, cũng không có sức mạnh thứ hai có thể chống lại được nó.” Nam Úc Thành giải thích: “Sự tồn tại của Quế Kỳ, Cố Dịch hẳn là từ vào lúc ấy bắt đầu phát hiện. Sau khi em ra đời, Cố Dịch liền bắt đầu trù bị tỉnh một loạt biện pháp khiến oán linh thể tỉnh lại. Ngoại trừ cần thiết một ít chuyện ở ngoài, ông ta còn cần vì oán linh thể quét sạch chướng ngại, mà sự tồn tại của Quế Kỳ chính là bên trong phạm vi “chướng ngại”

“Cho nên Cố Dịch năm đó dựa vào bảo mẫu bị moi tim náo động tin tức này, tìm ra rất nhiều thế lực bí mật giám sát Cố gia... Sau khi em lớn lên, lại lần nữa lợi dụng dùng chuyện này, khiến em đem tất cả mọi chuyện kết hợp lại, hơn nữa từng bước mà biết rõ oán linh thể, tiện đà sản sinh một loại ảo giác “Oán linh thể chính là hung thủ moi tim, sau đó thông qua những đầu mối bên cạnh này, khiến em hoài nghi đến trên người mình?” Lâm Hành nhớ lại ý nghĩ lúc trước khi biết đến người giúp việc bị moi tim —— nói thật ra, có lẽ là ý thức đã trở thành điểm mù, Lâm Hành từ đầu đến cuối không có nghĩ oán linh thể nghĩ tới trên người mình. Cho dù là đã chính xác nhớ lại ký ức liên quan tới Bùi Phong Hành, Lâm Hành cũng vẫn cứ cho rằng oán linh thể đơn độc tồn tại. Nếu như không phải sau này ở khách sạn vùng ngoại ô cùng Cố Kỳ Viễn gặp mặt, Lâm Hành dưới sự tức giận một mình về nhà, lại ở trên đường gặp lại linh hồn đã chết, nhìn thấy người giúp việc kia nâng trái tim máu dầm dề hướng mình tới gần, Lâm Hành e sợ mãi đến tận cuối cùng cũng sẽ không hoài nghi đến trên người mình.

... Vân vân.

Nghĩ tới đây, Lâm Hành bỗng nhiên ngẩn ra.

Cậu đột nhiên ý thức được một vấn đề. Nếu lúc trước bảo mẫu cũng không có bị moi tim, như vậy lúc đó Lâm Hành ở trên con đường nhỏ kia, tại sao lại thấy được tỉnh cảnh này.

Lâm Hành đem chuyện này hỏi Nam Úc Thành, Nam Úc Thành lập tức nói: “Đây cũng là Cố Dịch hướng em hạ xuống một loại ảo thuật nào đó, khiến em sinh ra ảo giác.”

Lâm Hành nhớ lại lúc ở khách sạn uống xong chén kia trà, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt.

Đúng thế. Chuyện này phải là như Nam Úc Thành nói. Người bên cạnh nhiều lần ám chỉ, nhắc nhở, Lâm Hành vẫn cứ không có cách nào ý thức được chân tướng, Cố Dịch rốt cục không kiềm chế nổi, lựa chọn một loại phương thức trực quan nhất khiến Lâm Hành ý thức được thân phận mình.

Nếu đã biết lúc trước bảo mẫu đã chết cũng không có găp chuyện moi tim, như vậy có thể tưởng tượng, Lâm Hành sở dĩ ở trên đường nhỏ nhìn thấy tình cảnh đó, cũng là do Cố Dịch tận lực chế tạo ra mà thôi.

Bao quát lúc đó Cố Dịch tận lực nhắc tới Lâm Trạch Thừa, ám chỉ Lâm Hành về nhà cũ Lâm gia, mục đích chắc cũng là vì khiến Lâm Hành nhớ lại hồi ức liên quan tới cái chết của người giúp việc. Mà sau đó Lâm Hành sau khi về nhà, khi đi ngang qua Cố gia bất ngờ gặp phải người giúp việc cơ hồ giống như đúc người đã chết lúc trước, càng là xác nhận ý nghĩ của Lâm Hành.

Lâm Hành không khỏi than thở một tiếng —— vì tỉnh lại oán linh thể trong cơ thể cậu, Cố Dịch còn quả nhiên là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Từ nhỏ đến lớn cũng không biết có bao nhiêu chuyện là người chung quanh cố tình sắp đặt. Bây giờ nghĩ lại, sống hai mươi mấy năm, thậm chí ngay cả thật giả cơ bản nhất đều khó mà phân rõ.

Nam Úc Thành giải thích, khiến Lâm Hành cơ bản hiểu được toàn bộ kế hoạch của Cố Dịch. Không thể không nói, kế hoạch này suy tính vô cùng chặt chẽ, lại như một tấm lưới vô hình, đem cuộc sống của Lâm Hành hoàn chỉnh bao vây lại. Một lời một hành động của cậu đều từ trong kế hoạch đã sắp đặt, theo Cố Dịch sắp xếp, một chút xíu nữa cậu đã đi đến con đường tận diệt.

—— nếu như không phải Nam Úc Thành xuất hiện, e sợ Lâm Hành thật sự sẽ hoàn toàn trở thành vật hy sinh của Cố Dịch.

“Những chuyện này... Anh làm sao mà biết được? Nếu anh vẫn luôn biết đến, tại sao không có nỗ lực ngăn cản, trái lại mặc cho bọn họ tiếp tục?” Lúc Lâm Hành hỏi câu nói này cũng không có ý tứ trách cứ, mà là hơi nghi hoặc một chút. Ở trong ấn tượng của cậu, Nam Úc Thành từ đầu tới đuôi đối với chuyện xảy ra đều rõ như lòng bàn tay, mà là trừ phản kích sau cùng, Nam Úc Thành cơ hồ không có nhúng tay bất kỳ kế hoạch Cố Dịch, nhưng là... Anh tại sao phải làm như vậy?

Nam Úc Thành nhàn nhạt nói: “Bởi vì anh nhất định phải khiến oán linh thể thức tỉnh.”

“Một ngàn này năm qua, anh làm rất nhiều chuyện, chính là trọn khả năng đi tìm hiểu tình huống có liên quan tới Cố gia. Thậm chí có thể nói, anh so với Cố Dịch rõ ràng tin tức của Cố gia hơn. Rất nhiều chuyện từ vừa mới bắt đầu cũng đã có kế hoạch rất tốt, tuy rằng đến thế hệ Cố Dịch có nhiều biến động, thế nhưng cơ bản phương hướng không có đổi. Anh biết bọn họ có mục đích gì, bởi vậy Cố Dịch một khi có động tác, anh có thể rất dễ dàng suy đoán ra lý do ông ta sở dĩ làm như vậy.” Nam Úc Thành nói: “Thức tỉnh oán linh thể là con đường tắt duy nhất đưa em từ bên trong sự kiện thoát ra. Chuyện này cũng là nguyên nhân thực sự tại sao anh đợi lâu như vậy, mãi đến tận khi đến đời này của em anh mới có thể hành động, muốn đưa oán linh thể rời khỏi cơ thể em, nhất định phải để cho oán linh thể chữa trị hoàn thành, sau đó thông qua người thừa kế huyết mạch Cô gia, thức tỉnh oán linh bên trong cơ thể em. Muốn làm chuyện này, thì cần muốn thỏa mãn hai cái điều kiện.”

“Một điều kiện chính là trình độ chữa trị của oán linh bên trong cơ thể em, điểm này đến đời này của em đã thỏa mãn, một điều kiện khác chúnh là Cố Dịch —— ông ta phải là người thừa kế Cố gia. Cho dù anh biết tất cả kế hoạch, cũng không cách nào thay thế ông ta thực thi bước cuối cùng. Bởi vậy anh chỉ có thể chờ đợi.”

“Cố Dịch đối với quá trình tỉnh lại của oán linh thể cũng không biết rõ ràng, thế nhưng anh lại rất rõ ràng. Anh nói cho ông ta rất nhiều chuyện liên quan tới oán linh thể, vừa bắt đầu ông ta cũng không tin, sau đó theo kế hoạch từng bước đẩy mạnh, ông ta dần dần tán đồng sự tồn tại của ta. Chuyện sau đó cũng thấy đấy, lúc em tỉnh lại phát hiện em đang đứng bên này của Cố Dịch, mục đích chính là vì đợi đến ông ta chấp hành bước cuối cùng. Một khi chú văn của ông ta hoàn thành, giá trị lợi dụng của ông ta cũng là hoàn toàn biến mất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.