Eidt: Winterwind0207
Tuy rằng Cố Kỳ Viễn nói như vậy, thế nhưng Lâm Hành cân nhắc đến dù sao chuyện ma quái đã được giải quyết, mà trên tay cậu còn có công việc chưa hoàn thành, bởi vậy sau khi đem búp bê quỷ giao cho Cố Kỳ Viễn, về nhà thu thập đồ đạc, ăn bữa sáng xong vẫn là thành thật đến công ty làm việc.
Chuyện của Trương Vĩ đến tột cùng giải quyết thế nào, Lâm Hành cũng không rõ ràng, cũng không có hỏi kỹ. Sau khi trở lại văn phòng tựa hồ tất cả mọi thứ đều khôi phục bình thường, ngay cả Quế Kỳ lúc trước không hiểu ra sao quỷ khí âm trầm, bây giờ lại vui vẻ hoạt bát giống hệt với lúc bình thường, chuyện này khiến Lâm Hành hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Như thường lệ làm xong công việc, đến giờ tan sở, Lữ Mộng Dĩnh lần đầu tiên dĩ nhiên không có yêu cầu mọi người lưu lại tăng ca. Lâm Hành lật qua lật lại tư liệu trong tay, suy nghĩ sau mấy ngày chỉ cần nỗ lực một chút là có thể kịp hoàn thành, vì vậy cũng không có chủ động đưa ra ý muốn lưu lại, thu thập đồ đạc liền rời khỏi văn phòng.
Lúc rời phòng làm việc, trong công ty cơ bản đã không có ai. Lâm Hành đi ra ngoài, cùng bác lao công quyét dọn vệ sinh hỏi thăm một chút, đang nghĩ ngợi có nên cùng Nam Úc Thành đi ra ngoài ăn một bữa cơm hay không, liền nghe thấy phía sau có người chạy tới gọi tên của cậu.
Lâm Hành quay đầu lại vừa nhìn, liền thấy Quế Kỳ đang đứng ở dưới biển quảng cáo lớn của công ty quay về phía mình phất tay. Một bên phất tay một bên còn nhảy lên, chỉ lo Lâm Hành không nhìn thấy.
Lâm Hành thở dài, liền đi trở lại.
“Mau mau nhanh, tôi quên lấy đồ, anh theo tôi trở lại lấy đi.” Lâm Hành vừa đi qua, Quế Kỳ liền lập tức kéo tay cậu lại, lôi kéo cậu đi lên tầng.
Lâm Hành khó giải thích được: “Quên cái gì?”
“Ai nha chính là tư liệu yêu cầu hoạt động lần này, tôi quên ở văn phòng.” Nói, hai người tiến vào thang máy. Quế Kỳ có chút phấn khởi không rõ, quơ tay múa chân bắt đầu một nói một tràng. Lâm Hành nghe cô nói một đống chuyện lung ta lung tung, thậm chí ngay cả chuyện dì ở tầng dưới nhà sinh đứa nhỏ cũng nói hết ra, không biết đến tột cùng cô ấy đang muốn biểu đạt cái gì, rốt cục không nhịn được đánh gãy: “Cô... Không có sao chứ?”
Kỳ thực ngày hôm nay mới vừa đến Lâm Hành liền muốn hỏi cái vấn đề này, dù sao ngày hôm qua Quế Kỳ biểu hiện thực sự quá mức khác thường, kết hợp với chuyện xảy ra sau đó, Lâm Hành hoài nghi Quế Kỳ đã bị quỷ nhập vào người. Mà Lâm Hành thực sự không nắm chắc được bản thân Quế Kỳ có biết chuyện này hay không, dù sao chuyện cũng đã qua, cậu cũng không cố ý nhắc lại.
Ngược lại là vào lúc này thấy Quế Kỳ dị thường phấn khởi, Lâm Hành tâm lý liền lại cảm thấy quái lạ, không nhịn được hỏi.
Cậu vừa hỏi, Quế Kỳ liền giật mình. Lập tức sắc mặt tái nhợt trắng bệch, lúng túng nói: “Ahaha, không có chuyện gì không có chuyện gì, tôi có thể có chuyện gì!”
Lâm Hành hoài nghi nhìn cô một cái: “ Tại sao cô phải cùng tôi lên tầng lấy đồ vật? Hiện tại trời không tối, cô sợ cái gì?”
“Tôi nói tôi đâu có sợ.” Quế Kỳ ngoài mạnh trong ngoài yếu trợn mắt, đang muốn tiếp tục phản bác, thang máy bỗng nhiên trên không trung dừng lại một chút, dĩ nhiên kẹt ở tầng mười ba!
Lần này Lâm Hành sắc mặt cũng thay đổi. Gần đây mấy ngày nay thang máy đã khiến cậu bị bệnh tim đến nơi, vốn tưởng rằng chuyện đã kết thúc sẽ không tiếp tục xảy ra chuyện như vậy, ai nghĩ được đi nhiên lại như vậy! Thang máy này rốt cuộc à lạ ở chỗ nào!
Đang cảm thấy sắp hỏng mất, liền nghe trong thang máy truyền đến một trận tiếng vang “Đô đô”, giằng co đại khái mười lăm giây, cửa thang máy liền chậm rãi mở ra.
Đối diện cửa thang máy là tầng mười ba, bên trong còn có mấy người đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi. Nhìn thấy Lâm Hành cùng Quế Kỳ, mọi người kinh ngạc ngẩng đầu lên. Lâm Hành thở phào nhẹ nhõm, đối với mọi người cười cười xem như là bắt chuyện, quyết đoán lôi kéo Quế Kỳ đi cầu thang bộ.
Cậu thật sự là chịu đủ lắm rồi, không quản vừa nãy đến tột cùng là nguyên nhân gì, cậu đều không muốn vào thang máy nữa, không bằng đi cầu thang bộ còn tốt hơn.
Toà nhà Hoa Đông bởi vì tầng quá cao, trong ngày thường ra vào đều dựa vào thang máy, bởi vậy từ tầng mười cầu thang bộ xưa nay không có người hỏi thăm. Lâm Hành và Quế Kỳ đi mấy tầng, tự nhiên là nửa bóng người đều không có nhìn thấy. Trong hành lang trống rỗng, gió lạnh từng trận, hơi có chút âm u, Lâm Hành lại thở phào nhẹ nhõm.
Hai người bình thường đều ngồi ở văn phòng, ít rèn luyện, đi mấy tầng liền có chút thở hổn hển. Lâm Hành hoàn hảo, Quế Kỳ bản thân lại mang giày cao gót, thật vất vả bò đến tầng hai mươi, liền vẫy tay nói mình thực sự đi không nổi.
Lâm Hành lui về kéo cô, Quế Kỳ lười biếng nằm nhoài trên tay vịn cầu thang, không muốn nhúc nhích.
Hai người đứng tại chỗ giằng co, bốn phía trầm mặc, bỗng nhiên, liền nghe đến đỉnh đầu, truyền đến một tiếng đóng cửa.
Lâm Hành cùng Quế Kỳ theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên trên, trên đỉnh đầu là tầng tầng lớp lớp tay vịn cầu thang, mơ hồ có thể nhìn thấy khoảng chừng ở trên hai tầng có một cái bóng đang đứng ở đó.
Cái bóng kia đi tới lui hai bước, trên lầu lại là một tiếng đóng cửa. Nghe tới so với lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, lập tức vang lên thanh âm của một người đàn ông, hơi có chút không kiên nhẫn: “Em rốt cuộc muốn làm gì?”
“Em, em không biết!” Người này vừa mở miệng, Lâm Hành cùng Quế Kỳ liền giật mình.
Mới vừa nghe đến thanh âm của người đàn ông kia Lâm Hành liền cảm thấy quen tai, lại nghe tiếp phía sau người này nói, Lâm Hành liền lập tức ý thức được: Lúc này hai người ở ngay phía trên bọn họ, dĩ nhiên là Hứa Lan Thạc cùng Jason!
Bọn họ ở đây nói cái gì? Lâm Hành liên tưởng đến lúc trước nhìn thấy Hứa Lan Thạc, đối phương biểu hiện ra sợ hãi cùng bất an, không rõ, Lâm Hành liền có một tia linh cảm không lành.
Quả nhiên, cậu nghe đến Hứa Lan Thạc run giọng nói: “Cô, cô ta vẫn luôn quấn lấy em! Cô ta muốn em đền mạng!”
Căn cứ tình huống Lâm Hành hiện nay hiểu biết, trong miệng Hứa Lan Thạc phải chăng chính là Thích Tình Tình.
Dựa theo Thích Tình Tình từng nói, cô bị người ta hại chết, không cam lòng cái chết của mình được kết án tự sát qua loa, bởi vậy phải quay về báo thù hung thủ.
Ở trong miệng Thích Tình Tình, đã từng nhắc qua một đôi nam nữ, ngoài ra còn có hai người đàn ông. Mà hiện tại Trương Vĩ đã chết, không khó suy đoán anh ta chính là một người trong đó, như vậy mặt khác hai người đàn ông khác là ai? Người phụ nữ kia... Là ai?
Hứa Lan Thạc biểu hiện dị thường như vậy, có phải là bởi vì cậu ta chính là một trong số những người đó hay không.
Lâm Hành đang nghĩ ngợi, cũng cảm giác bên cạnh Quế Kỳ nhẹ nhàng lôi kéo cậu.
Cậu quay đầu lại xem, liền thấy Quế Kỳ đứng ở trong góc, một mặt hưng phấn không rõ, mắt to vụt sáng, một bên nhìn cầu thang trên đỉnh đầu, một bên tiến đến bên tai Lâm Hành, nhỏ giọng nói: “Anh có biết tin đồn giữa hai người này không?”
Lâm Hành ngẩn ra, liền thấy biểu tình Quế Kỳ hèn mọn cười hắc hắc nói: “Có người nói, Jason và ngôi sao họ Hứa chính là một đôi đó nha.”
Lần này Lâm Hành triệt để ngây ngẩn cả người. Cậu ngược lại là vạn vạn không nghĩ tới hai người kia là loại quan hệ này. Tuy rằng lúc trước ở trong thang máy nhìn thấy Hứa Lan Thạc dựa vào trên người Jason, cậu cũng cảm thấy có chút dị thường, nhưng bởi vì hai người này một người là người môi giới, một người là nghệ sĩ, thân mật một ít cũng không có gì, bởi vậy căn bản không có hướng phương diện này suy nghĩ.
Bây giờ nghe Quế Kỳ vừa nói như thế, quay đầu lại nghĩ tới tình cảnh lúc đó, lập tức liền phát giác không thích hợp.
Trong đầu của cậu đột nhiên dâng lên một ý nghĩ. Jason cùng Hứa Lan Thạc quan hệ thân mật như vậy, nếu như Hứa Lan Thạc thật sự tham dự vào sự kiện sát hại thích Tình Tình, như vậy Jason cũng có liên quan sao? Thi thể Trương Vĩ không giải thích được xuất hiện ở trong phòng làm việc của Jason, lẽ nào cũng là bởi vì một người tham gia vào việc sát hại cô chính là Jason? Thích Tình Tình muốn dùng cách này nhắc nhở cùng đe dọa?
Xác thực, dựa theo sự tiến triển của tình hình hiện nay mà nói, Jason trực tiếp tham dự sát hại Thích Tình Tình tính khả thi lớn vô cùng.
Như vậy, nơi này lại tồn tại một nghi vấn:
Thích Tình Tình nói tới bốn người tham gia vào việc sát hại cô, có ba người đều là đàn ông. Một người trong đó là Trương Vĩ, đã chết; còn dư lại hai người đàn ông hiện nay dựa theo Lâm Hành suy đoán, tạm nhận định là Jason cùng Hứa Lan Thạc, còn có một người phụ nữ
thân phận không rõ.
Thế nhưng ở trong miệng Thích Tình, lúc đó miêu tả là “Đôi gian phu dâm phụ ki” cùng với “Hai người đàn ông kia“.
Căn cứ vào lời nói như vậy, có thể suy đoán ra bốn hung thủ, trong đó có một đôi nam nữ hẳn là quan hệ tình nhân hoặc là vợ chồng, mà nếu như Jason cùng Hứa Lan Thạc là một đôi, có thể ngoại trừ khả năng hai người này là “gian phu dâm phụ” vì vậy chỉ còn lại Trương Vĩ! Nhưng là trương vĩ cũng không có bạn gái!
Đồng thời, thích Tình Tình nói ra câu nói này, cường điệu nhấn mạnh bốn chữ “Gian phu dâm phụ“. Tựa hồ đối với cái từ này phi thường xúc động, thậm chí mang theo một loại gặp cảm giác phẫn nộ vì bị phản bội. Lâm Hành không nhịn được nghĩ: Lẽ nào “Gian phu dâm phụ” chỉ hai người đàn ông kia, chính là người yêu của Thích Tình Tình.
Nhưng là Jason cùng Hứa Lan Thạc nếu là một đôi, kia... Chẳng lẽ là Trương Vĩ?
Trương Vĩ và Thích Tình Tình là người yêu?!
Nghĩ tới đây, Lâm Hành liền quyết đoán lắc đầu, nhanh chóng đem hình ảnh hoa nhài cắm bãi phân trâu đuổi ra ngoài.
Thích Tình Tình một người đẹp như vậy, coi như mắt mù cũng không thể coi trọng Trương Vĩ.... Đến tột cùng là người nào vậy? Chẳng lẽ nói, Jason hoặc là Hứa Lan Thạc hai người kia, có một người chân đứng hai thuyền? Nếu như thật như vậy, như vậy người bắt cá hai tay là ai?
Trực giác của Lâm Hành nói cho cậu biết, người này hẳn là Jason.
Bất kể là ngoại hình khí chất thậm chí là thân phận địa vị, so với hai người khác, Jason không thể nghi ngờ đều là lựa chọn hàng đầu. Mà Hứa Lan Thạc tuy rằng cũng tương đương xuất sắc, thế nhưng khí chất của cậu ta quá mức âm nhu, lúc đối mặt với Jason toát ra loại thần thái kia, khiến Lâm Hành cảm giác cậu ta không phải người đàn ông có thể thu hút Thích Tình Tình. Mà Lâm Hành giả thiết “người yêu Thích Tình Tình” phải là một người đàn ông hào hoa phong nhã, lãng mạn biết yêu chiều phụ nữ, điều kiện của Hứa Lan Thạc không phù hợp với giả thiết của Lâm Hành, bởi vậy ngoại trừ cậu ta. Trương Vĩ thì lại càng không cần phải nói.
Như vậy, nếu như người này quả thật là Jason, vậy còn dư lại một người phụ nữ là ai?
Lâm Hành bỗng nhiên nhớ lại, lần thứ nhất ở trên hành lang bất ngờ đụng vào Jason. Lúc đó Lâm Hành đi qua anh ta, nghe đến trong điện thoại có giọng của một người phụ nữ, vô cùng quen thuộc, Lâm Hành nhất thời không nghĩ ra, sau đó mới nhớ lại, kia dĩ nhiên là âm thanh của Lữ Mộng Dĩnh!
Lữ Mộng Dĩnh cùng Jason công tác cơ bản không hề có quen biết gì, vì sao lại gọi điện thoại cho anh ta? Có thể... Cô ta chính là người phụ nữ kia hay không?
Nghĩ tới đây, Lâm Hành đột nhiên rùng mình một cái, không muốn nghĩ sâu.
Tuy rằng Lữ Mộng Dĩnh luôn luôn nghiêm khắc, nhưng đối xử với cậu coi như không tệ, cậu không thể giả thiết một người như vậy nếu như là hung thủ sẽ là như thế nào.