CHƯƠNG 10
“Không cần, ta không cần!”
“Vì sao chứ?” Đầu lưỡi lại duỗi ra vói vào bên trong lỗ tai Lưu Giai, chậm rãi quét một lượt, cuối cùng dừng ở mặt trên vành tai, ở bên tai dùng thanh âm có chứa từ tính nói:” Làm phu nhân của ta. Được không?” Không chờ Lưu Giai trả lời, Lâm Phong liền bắt đầu một nụ hôn cuồng nhiệt.
Sau khi miệng bị ngậm lấy, đương nhiên, là một chữ cũng nói không nên lời. Xong việc, Lưu Giai cũng là mơ mơ màng màng. Lâm Phong xem phản ứng như vậy nghĩa là đáp ứng.
Nắm tay Lưu Giai đi xuống núi. Thần trí mơ hồ Lưu Giai bị Lâm Phong kéo tay đi được một đoạn đường, lúc này hắn mới thoáng phục hồi tinh thần lại, hắn cuối cùng nhớ tới mục đích mình tới nơi này. Rút tay về, cúi thấp đầu, lớn tiếng nói:” Ta không quay về, ngươi về một mình đi.”
Có một chút ngoài ý muốn” Tại sao không quay về?”
“Không có.”
“Nếu đã không có lý do, thế tại sao không quay về?”
“Ta không phải phu nhân của ngươi!”
“Điều này ta biết.”
“Ngươi không biết, ta không về.”
“Đến, không cần bướng bỉnh, về thôi.”
“Không về! Trừ phi, trừ phi ngươi đáp ứng điều kiện của ta!” Kỳ thật cũng không biết chính mình sao lại đột nhiên trở chứng như thế.
“Nói!”
“Ngươi là đáp ứng yêu cầu của ta?”
“Ta không có nói như vậy.” Lâm Phong cũng không phải một người biết chiều chuộng kẻ khác. Đương nhiên, mặc kệ đối tượng là ai, thời điểm y cho rằng không nên nhượng bộ là sẽ không nhượng bộ.
” Ngươi nói.”
“Nói ngươi nhất định sẽ đáp ứng, chúng ta vỗ tay lập lời thề.” Nói xong vươn tay phải,” Không thể bội ước!”
“Trẻ con.”
“Ta mặc kệ, như vậy ngươi có đáp ứng ta hay không?”
“Ngươi có yêu cầu gì?”
“Ta muốn ngươi mang ta tới nơi này khi có sét đánh.”
“Vì sao?”
“Vừa rồi ta đã nói với ngươi nguyên nhân. Chỉ là ngươi không tin mà thôi. Ngươi không tin, cũng không có nghĩa những gì ta nói đều là nói dối.”
Thấy Lâm Phong không nói gì, Lưu Giai bổ sung:” Ta không phải người của quốc gia các ngươi, ta là siêu việt thời không đi vào nơi này. Ta không có nói dối.”
Lâm Phong nhìn vào mắt Lưu Giai, nhưng vẫn như cũ không có mở miệng.
“Nói, có lẽ ngươi vẫn sẽ không tin. Nhưng ta vẫn quyết định nói với ngươi, ta là ở một lần ngoài ý muốn bị sét đánh trúng mà đến nơi đây. Ta nói đều là sự thật, tuy rằng ta cũng rất muốn hết thảy chỉ là một giấc mộng, nhưng ta đã nhéo mình rồi, cảm thấy đau lắm, cho nên ta biết mình không phải đang nằm mơ. Ta cũng xác định ngươi là một người chân thật trong thế giới này.”
Không nghĩ tới Lưu Giai sẽ nói dài như vậy, Lâm Phong cuối cùng mở miệng:” Vậy nơi trước đây của ngươi là ở đâu?”
“Một chỗ cách nơi này rất xa, ta cũng không biết đến tột cùng nó cách nơi này có xa lắm không.”
“Ngươi muốn trở về?”
“Đúng. Đây là yêu cầu của ta.”
“Ta không có năng lực kia.”
“Ta biết, ta chỉ là muốn cầu ngươi đưa ta đến nơi này lúc trời có sấm sét là được. Như vậy có thể chứ?”
“Ngươi cho rằng làm như vậy là có thể trở về sao?”
“Ta cũng không biết, nhưng ta cảm thấy đó là biện pháp có khả năng nhất.”
“Không được, ta không cho phép.”
“Vì sao không cho phép?!.”
“Không vì sao hết, chúng ta hiện tại trở về đi.”
“Ta không cần! Trao đổi điều kiện.”
“Trao đổi điều kiện gì?”
” Ta có thể tiếp tục giúp ngươi giả làm phu nhân của ngươi, đợi khi ngươi không còn bị chuyện này ảnh hưởng ta mới đi, như vậy có thể chứ?”
Không có lập tức trả lời, chỉ là cảm thấy mặc kệ có sự tình gì vẫn là ở nhà giải quyết tốt hơn. Cứ như vậy Lâm Phong kéo tay Lưu Giai đi nhanh xuống núi.
“Phong, ngươi buông ra trước đi. Ngươi không hài lòng điều kiện này, chúng ta có thể thương lượng thêm mà, ngươi không cần……”