Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 48: Chương 48: 048. Kệ bếp cá sống hầm nồi sắt




Vừa về đến nhà, ông chủ Vũ liền gào gào thét thét vỗ ngực đảm bảo với Hứa Tư Văn: “Cậu chờ đi, tui cho cậu ăn một bữa cá sống hầm nồi sắt!”

“Tốt!” Người bên cạnh nghe được đều cao giọng khen hay, chỉ có Hứa Tư Văn đầu óc mơ hồ, không hiểu có ý gì.

“Một hồi con sẽ biết.” Ông ba cười híp mắt đi tới, dáng vẻ hạc phát đồng nhan, khiến trong đầu Hứa Tư Văn trong nháy mắt liền lóe lên ba chữ: lão ngoan đồng!

Lần này ăn cơm, địa phương thay đổi, đổi đến trong phòng bếp, không chỉ là phòng ăn thay đổi đến nhà bếp, ngay cả bàn ăn, cũng đổi thành kệ bếp.

Đúng!

Bạn không nhìn lầm, chính là kệ bếp!

Hứa Tư Văn cũng dời một cái ghế, cùng mọi người ngồi vây quanh ở sát mép bàn, nhìn ông chủ Vũ làm cơm.

Kệ bếp là hình thức cũ, củi gỗ đốt thỉnh thoảng vang một tiếng, nồi là nồi sắt lớn đen kịt, Hứa Tư Văn nhìn nồi sắt lớn, khóe miệng co rút.

Bởi vì đây là một trong những cái nồi ngày hôm qua lột lông heo, bây giờ dùng để làm cơm…

Có điều nồi này hiện tại rất sạch sẽ, trên bệ bếp đều dán gạch men sứ lớn màu trắng, một chút cũng không lôi thôi, bằng không Hứa Tư Văn khẳng định xù lông.

Không quan tâm có phải là ở địa bàn của mình không, kỹ thuật viên Hứa Hứa Tư Văn, đối với yêu cầu vệ sinh vẫn luôn rất kiên trì.

Thế nhưng ông chủ Vũ làm cơm, nói thật, Hứa Tư Văn vẫn là rất tò mò, đàn ông Đông Bắc cao lớn thô kệch, thế mà lại biết làm cơm cơ đấy!

Ông chủ Vũ thật sự không phải chỉ nói không, hắn thật sự tự mình bắt tay làm, một bên ngay cả trợ thủ cũng không dùng, tự mình một tay bao hết.

Cá sống thuần tự nhiên, tuyệt đối tươi mới!

Ông chủ Vũ bắt bốn con cá nheo, mười con cá trích, bốn con cá chép, lấy dao để trên tấm thớt, trực tiếp giết cá cạo vảy mổ bụng lấy gan cá, động tác nhanh chóng, sạch sẽ lưu loát, làm liền một mạch.

Cùng lúc đó, nồi mới vừa cọ rửa sạch sẽ nóng lên, liền thả một muỗng lớn mỡ heo vào, sau đó là một muỗng lớn dầu đậu nành, chờ dầu trong nồi nóng lên vang xèo xèo, hành gừng tỏi tiêu ớt toàn bộ đổ vào, sau đó nước tương muối hột nửa muỗng, một bát lớn tương cà, muỗng lớn đảo đảo, trong nồi lớn tuôn ra một luồng mùi vị thơm và tinh khiết.

“Vẫn là tay nghề của nhóc Cương tốt, người khác chính là hầm không ra mùi vị kia.” Ông ba thần sắc say mê hít một hơi, hai hàng lông mày trường thọ kia cũng run lên theo, bộ dạng như thoải mái cỡ nào.

“Ông ba chảy nước miếng thèm xuống rồi!” Vũ Phẩm Tường bướng bỉnh vươn tay đi nhéo lông mày trường thọ của ông ba, thuận tiện chọt ông lão một câu.

Ông hai thì lại vô cùng chăm chú nhìn động tác của ông chủ Vũ, Hứa Tư Văn len lén hỏi Vũ Song Hỉ bên cạnh: “Ông hai sao vậy?”

“Mỗi lần đều như vậy, ông ba rất thích ăn cá, nhưng mà ông hai luôn không học được cách nấu cá của chú, mỗi lần ông cụ người làm ra, ông ba đều nói mùi vị không đúng, trêu đến mức ông hai rất không phục.” Vũ Song Hỉ nhỏ giọng tán gẫu với Hứa Tư Văn.

Ông chủ Vũ đổ nửa thùng nước sạch vào nồi, trong nháy mắt trong nồi liền có nửa nồi nước nóng màu đỏ, sau đó đem cá đã xử lí xong tất cả đều đổ vào, đảo cá qua lại, sau đó chính là cà và đậu hũ miếng đồng thời trút xuống, một chậu bột ngô hơi sệt, ông chủ Vũ nhường chỗ, chị dâu Thúy Hoa qua, vòng quanh mép nồi, cách phía trên nước nóng không tới 5cm, dán một vòng bánh bột ngô loại lớn, sau đó ông chủ Vũ giơ hai nửa nắp nồi đậy một cái, vỗ tay: “Đầy đủ!”

“Còn có miến này chưa vào nồi nữa!” Hứa Tư Văn chỉ tay vào nửa chậu miến khoai tây đã ngâm nước đặt trước mặt y.

“Chờ sôi lại bỏ vào, không thì sẽ khét đáy nồi đó.” Ông chủ Vũ đặt mông ngồi xuống bên cạnh kỹ thuật viên Hứa, cướp một chén trà nóng liền uống một cái thấy đáy.

Hết chương 48

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.