Thì ra Vũ Khánh Cương siêng năng nỗ lực, đã khiến mẹ Hứa, anh hai và chị dâu Hứa gia đều tiếp nhận sự hiện hữu của hắn, chỉ có ba Hứa, gọi điện thoại không tiếp, gửi tin nhắn không trả lời, video thì càng không có khả năng.
Cuối cùng Vũ Khánh Cương đã tìm tới cửa!
“Anh ấy đến? Đến đây lúc nào sao con không biết?” Hứa Tư Văn tinh tế nhớ lại một chút, hình như đều không tách khỏi Vũ Khánh Cương thời gian quá lâu, nhiều nhất chính là y từ Đông Bắc về đây, phân ra năm sáu ngày mà thôi.
Dùng sự hiểu rõ của y về ba mình, trình độ ngoan cố của ba khá cao, ngay cả mẹ y muốn làm cho y trở về còn phải từ bỏ nhiều năm ôn nhu hòa thuận, đổi thành phong cách đàn bà chanh chua mới khiến cho ba gật đầu, người miệng lưỡi vụng về như Vũ Khánh Cương, muốn thuyết phục ba, quả thực là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Đầu tiên chính là văn hóa khác biệt, y không tính đến không có nghĩa là ba không tính đến; thật ra là chướng ngại ngôn ngữ, ba là giáo viên, nói tiếng phổ thông khẳng định ông chủ Vũ nghe hiểu được, mấu chốt là cái người Vũ Khánh Cương này vừa sốt ruột kích động lên, trôi chảy khoan khoái phun ra đều là giọng rặt mùi vị Đông Bắc, ba có nghe hiểu được lý giải được không? Lại thêm, khó trách mẹ dám lớn tiếng với ba, thì ra có người ở sau lưng bày mưu tính kế!
Lòng Hứa Tư Văn nói em còn có thể tìm ra nguyên nhân, Vũ Khánh Cương đồ ngốc anh!
Anh cứ ủ rũ chết đi!
Có người tự tổn hại như anh sao?
Xúi giục mẹ Hứa đối nghịch với ba Hứa, thuận tiện kéo anh hai chị hai xuống nước…
Hai người ông chủ Vũ cùng ba Hứa nếu có thể câu thông thuận lợi, thì gà mẹ cũng có thể tán gẫu với vịt đực; mỹ nhân cũng có thể nói chuyện yêu đương với dã thú rồi!
“Trước khi em trở về.” Trình Mỹ Lệ rửa chút hoa quả bưng tới: “Nhưng làm ba tức giận, ngay cả cái bình tử sa ba thích nhất cũng quăng xuống đất hết.”
Hứa Tư Văn vừa nghe càng thêm khẩn trương, ông chủ Vũ hổ lên, cũng không ai biết hắn có khả năng xảy ra chuyện gì; mà sức chiến đấu của ba Hứa cũng không thể khinh thường.
“Chớ dọa Văn Văn, nếu con muốn biết, liền đi hỏi hắn đi, để chính hắn nói với con, chúng ta cũng không thể sau lưng nói thị phi người ta.” Mẹ Hứa vỗ vỗ con dâu, ba miệng mười phần ăn ý không mở miệng, trong lòng Hứa Tư Văn băn khoăn cũng chỉ có thể hi vọng vào ông chủ Vũ.
Mẹ Hứa nói với Hứa Tư Văn chuyện Hứa gia mấy năm qua, Hứa gia tập, cùng với tộc nhân Hứa thị; Hứa Gia Văn nói về công việc của hắn; Trình Mỹ Lệ nói về tiệm nhỏ của cô; mọi người cùng nhau nói nhiều nhất, ngoại trừ đương sự Hứa Tư Văn này, chính là nhân khẩu mới trong nhà Tiểu Nữu Nữu.
“Người đâu? Tất cả đi ra!”
Đang nói náo nhiệt, ba Hứa lại gọi người.
Lúc này mọi người mới nhớ tới, hai người kia còn ở bên ngoài đây.
Trong nhà chính, ba Hứa và Vũ Khánh Cương đều ngồi ở chủ vị, giữa hai người cách một cái bàn khách, phía trên là hai cốc trà bốc hơi nóng.
Mẹ Hứa ngồi bên dưới ba Hứa, anh hai và chị dâu Hứa gia đứng ở phía sau mẹ Hứa; Hứa Tư Văn ngoan ngoãn ngồi bên dưới Vũ Khánh Cương, khẩn trương nhìn ba Hứa.
Loại cảm giác không tốt tương tự như ra toà này!
Ba Hứa bị ánh mắt Hứa Tư Văn nhìn không dễ chịu, làm bộ ho khan hai lần mới mở miệng: “Văn Văn à, nếu đã trở về thì đừng vội đi, ở nhà mấy ngày, hai tháng hai, rồng ngẩng đầu. Người trong tộc đều sẽ đến từ đường dâng nén hương cho tổ tông, cũng để mọi người gặp Cương tử, nhận nhận thức, quen quen thuộc.”
Hứa Tư Văn bất khả tư nghị nhìn ba Hứa.
“Cái đó, chờ Bát gia gia con gặp mặt, gật đầu, sau đó bàn lại chuyện hai đứa”
Bát gia gia, lão nhân có số tuổi lớn nhất bối phận lớn nhất trước mắt của Hứa thị, bốn đời cùng đường đức cao vọng trọng.
“Vừa nãy tui nói cả đống lớn, vẫn không thể nào làm rõ ràng sao?” Vũ Khánh Cương vừa nghe liền không vui: “Tui nói cổ họng đều bốc khói trắng luôn, sao còn không xong vậy?”
“Hứa gia chính là quy củ này, mày có ý kiến à?” Ba Hứa nói chuyện nhẹ nhàng với Hứa Tư Văn, đổi thành ông chủ Vũ liền mưa to gió lớn.
“Không!” Ông chủ Vũ có việc cầu người, yếu thế mà!
Lúc này đến phiên ba Hứa vênh váo đắc ý.
Hứa Tư Văn dẫn theo Vũ Khánh Cương dùng danh nghĩa tham quan cho quen thuộc đến phòng của y, ba Hứa trừng mắt, bị mẹ Hứa lôi đi, anh hai Hứa gia mang theo bà xã đi ra ngoài mua thức ăn thuận tiện đón con về.
Hai người vừa vào phòng, không có người ngoài, Vũ Khánh Cương liền ôm Hứa Tư Văn bẹp bẹp hôn mấy cái, hôn đầy mặt Hứa Tư Văn đều là dấu nước miếng của hắn: “Hôm nay thật khó tin mà! Thiếu chút nữa liền không qua được ba em gây khó dễ.”
“Em hỏi anh, có phải anh giấu em, tự mình tới không?” Hứa Tư Văn mặc cho ôm cũng không phải không có điều kiện, Vũ Khánh Cương dám gạt mình đơn độc hành động, nhất định phải nói rõ ràng.
“Phải.” Vũ Khánh Cương gật đầu, đầu to cọ cọ trong lòng vợ: “Anh nhìn em bị doạ thành như vậy, cũng sợ em bất thình lình trở về, trong nhà không có chuẩn bị gì, anh gọi điện thoại tới cũng chỉ là gọi điện thoại tới, người không tới trước mặt thì đến tột cùng vẫn không giống.”
“Cho nên anh liền tự mình đến?” Hứa Tư Văn vuốt hai má Vũ Khánh Cương, có chút ngọt ngào lại có chút xót xa trong lòng, có thể vì y làm đến bước này, cũng chỉ có con hổ Đông Bắc này thôi.
Ba y là tính cách gì, con trai là y còn không biết sao? Vũ Khánh Cương khẳng định chịu không ít khổ.
“Phải, có điều em đừng khó chịu, ba em như vậy quá dễ đối phó, căn bản không phải đối thủ của anh, qua mấy hiệp, ổng liền dựng thẳng cờ đầu hàng.”
“Nói bậy!” Hứa Tư Văn không tin: “Tính tình của ba em rất lớn, không xử lý anh đến lột một tầng da tiếp theo cũng là anh may mắn rồi.”
“Ha ha ha, da anh không có chuyện gì, ba em ngược lại là bị anh dằn vặt quá chừng.”
“Em biết, anh giựt giây mẹ em chơi trò một khóc hai nháo ba thắt cổ với ba em, anh là chê nhà em không đủ náo nhiệt à?”
“Không! Đó chỉ là đưa ra đề nghị mà thôi, không phải là nhất định phải ầm ĩ! Lại nói, lúc anh tới đây, động tĩnh lớn sợ kinh động người khác, ngày sẩm tối mới đi vòng đường tiến vào, anh gõ cửa ổng không cho mở, anh đứng cách cái cửa nói chuyện với ổng cả nửa đêm, ổng vẫn không lên tiếng, anh cũng không kiên nhẫn, liền hung ác, nói với ổng là anh với em đã ngủ cùng nhau, nếu ổng muốn em chịu thiệt thì cũng có thể đóng cửa để anh ở ngoài.”
Hứa Tư Văn: “Anh còn biết xấu hổ hay không hả? Dám nói thế?”
“Muốn mặt liền không giữ được vợ. Anh còn nói với ổng, là muốn một đứa con trai rưỡi, hay là không có một đứa con trai nào, chính ông tự suy nghĩ đi.”
“Một đứa con trai rưỡi?”
“Anh cũng coi như là con rể Hứa gia, thêm em nữa, không phải một đứa con trai rưỡi sao.”
“Đây là cái phép tính gì hả?”
“Phép tính của Vũ gia!”
“Ba em có phản ứng gì?”
“Ba em mở cửa xong liền vọt ra, nhắm thẳng mặt anh liền xuống tay tàn nhẫn…”
“Đánh đau đi? Bị thương chỗ nào rồi? Sao anh không chạy hả? Ngày hôm nay không phải anh chạy rất lưu loát sao?” Hứa Tư Văn vừa nghe Vũ Khánh Cương bị ba y đánh, tự nhiên đau lòng Vũ Khánh Cương bị đánh, đối với ba Hứa động thủ không thể oán giận tuy nhiên tuyệt đối sẽ không đau lòng cho cái người hành hung là ba Hứa này.
“Không, lúc ba em xông lại đánh anh, anh liền nhấc cánh tay cản một chút, anh không sao thế nhưng cổ tay ba em bong gân.”
“Em đi xem ba em!” Hứa Tư Văn đứng dậy nhấc chân liền muốn đi.
“Đừng mà!” Ông chủ Vũ chân chó ôm eo vợ không buông tay: “Gân sưng lên một cục, vẫn là đội trưởng bảo an đi theo tới, cầm dầu hoa hồng xoa nhẹ nửa giờ mới tiêu, sau đó ba em liền yên tĩnh.”
Vũ Khánh Cương còn có chút tình huống chưa nói, có thể không yên tĩnh sao? Ông cụ tuổi đã lớn mà còn sưng gân, xoa tan sưng gân dễ dàng như vậy sao? Ông cụ đau đến trán đầy mồ hôi, toàn thân lõng bõng nước đâu còn sức lực dằn vặt chứ!
Hắn cũng là lúc đó thừa dịp yếu mà vào, ba Hứa bất đắc dĩ bị người ta tóm lấy chỗ đau, đành phải không tình nguyện gật đầu đồng ý điều kiện ông chủ Vũ đưa ra.
“Không đúng!” Hứa Tư Văn hoài nghi nhìn Vũ Khánh Cương: “Anh còn có chuyện không nói cho em biết đi?”
Ông chủ Vũ giương mắt liếc nhìn Hứa Tư Văn, lòng nói vợ thật thông minh, quá khôn khéo, cái này cũng có thể đoán được.
Lập tức thành thật khai báo: “Anh mang theo một loạt bút lông bút lông sói tốt nhất, tất cả đều là đồ thật, đồ cổ! Là loại giá trị rất đắt tiền! Đặt ngay trước mặt ông ấy, hỏi ông ấy thích không? Ổng gật đầu, anh liền nói để anh đến nhà không? Ổng lắc đầu, anh liền bẻ một cây bút lông sói…”
“Anh!” Hứa Tư Văn tức giận nha!
Dùng đầu ngón tay chọt chọt đầu Vũ Khánh Cương: “Sao em lại coi trọng cái loại như anh chứ? Có phải là anh muốn chọc giận chết em không?”
“Ha ha ha! Vợ đừng tức giận, em xem ba em hiện giờ thành thật bao nhiêu? Một chút cũng không dám hả hê với em” Vũ Khánh Cương không da không mặt mũi cười vui vẻ: “Em không nhìn thấy ba em lúc đó như vậy, ôi chao! Thật giống như khoét thịt trong lòng ông ấy vậy, anh phá phá ba cây bút ổng liền xin tha.”
“Ông ấy là đau lòng đồ vật.” Người nhà họ Hứa quý nhất là giấy và bút mực, coi sách như mạng. Cái tên Vũ Khánh Cương này xem như là đập vào tử huyệt.
“Ông ấy biết đau lòng đồ vật sao không biết đau lòng em? Em còn là con ruột ổng nữa? Anh nói với ổng, bây giờ nhìn đồ vật biết đau lòng, vậy nếu đổi thành con trai liền không đau lòng ư?” Vũ Khánh Cương khẽ thở dài: “Kỳ thực ông cụ tâm không xấu, chỉ là vịt chết mạnh miệng, nếu em không ép buộc ông ấy thật chặt, ổng sẽ không nhả ra. Ông ấy cũng nhớ em, trong lòng em kỳ thực cũng nhớ nhà, chỉ là hai người thật không hổ là cha con ruột, đều không biết chịu thua, cố chấp cứng rắn muốn chết, nếu không mở ra nút chết giữa hai người, khi nào mới có thể về cùng em hử!”
“Em biết, em đều biết.” Hứa Tư Văn nhẹ nhàng dựa sát trong lồng ngực Vũ Khánh Cương, y đều biết, chỉ là cận hương tình khiếp, y không biết phải làm thế nào câu thông với ba, phải nhận sai như thế nào mới có thể có được sự thông cảm của ông ấy, y không phải hối hận mình come out, mà là hối hận lúc trước tự cho là thông minh, không nghe lời người nhà nói, giữ một khoảng cách với Trang Sĩ Nhân, khiến mình mất đi lập trường, còn làm phiền hà người bên cạnh.
“Cám ơn anh, thân ái”! Hứa Tư Văn mở được tâm kết này, tâm tình không phải tốt bình thường, vì cảm ơn ông chủ Vũ, chủ động ôm đầu to của ông chủ Vũ nhắm ngay cái trán rộng hôn một cái.
Lúc ấy Vũ Khánh Cương liền choáng váng.
Vợ thưởng cho mình!
“Sao anh không hôn lại?” Có một âm thanh mang theo một chút nghi hoặc vang lên, nhắc nhở ông chủ Vũ.
A!
Ông chủ Vũ lập tức hành động, cũng ôm đầu Hứa Tư Văn bẹp một cái lên trán vợ, lập tức cảm thấy không đúng!
Hết chương 80