Ba người cong bụng chuyển ông chủ Vũ Vũ Khánh Cương đã thực sự hôn mê xuống lầu, bởi vì không có thang máy, vẫn là đi cầu thang!
Vua hãm hại này…
Trong lòng ba người dồn dập các loại chửi rủa…
Ông chủ Vũ thân dài vai rộng, cân nặng cũng rất đáng nhìn!
Vốn là chạy từ trên xuống dưới lâu như vậy, còn phải chuyển ông chủ Vũ xuống lầu, chờ ba người thật vất vả trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cuộc về tới lầu bảy, mở cửa căn phòng duy nhất ra.
Phản ứng đầu tiên của Triệu Thục Đình, chính là đi tắm!
Tuy rằng mới nãy cô ta vừa tắm, cơ mà bây giờ cô ta cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi, dính ngây ngấy!
Hơn nữa mùi vị cũng không tốt, cô ta chính là lật mấy cái nhà vệ sinh đó…
Không nghĩ nữa, lại nghĩ nữa cô ta sẽ phun ra mất!
“Nhanh một chút đi!” Hai người ngồi dưới đất suyễn khí, hết cách rồi, vốn cho là việc thoải mái khoái trá, đột nhiên biến thành bộ dạng này, sợ rằng so với làm công nhân bốc vác còn mệt hơn!
“Cái gì?” Ai biết Triệu Thục Đình nhảy lên giống như mèo bị đốt đuôi: Nhanh một chút hả? Vậy các người đi nhanh lên!”
“A?” Hai người sửng sốt, còn chưa có nghỉ ngơi đủ nữa, đã đuổi người…
“Đi thang máy đến tầng cao nhất, qua 0 giờ nơi này liền phải làm ăn, các người cũng không muốn bị người khác đụng phải đi?” Triệu Thục Đình đã nói tốt với Chung Linh Huyên rồi, trước 0 giờ toàn bộ thuộc về cô ta, nhưng sau 0 giờ liền phải chuẩn bị làm ăn, muộn nhất không thể vượt quá một giờ sáng, không thì doanh thu ngày hôm sau sẽ ít đi, Chung Linh Huyên liền không dối gạt được.
Ông chủ Chung là một người tỉ mỉ, mỗi ngày đều xem báo biểu tiêu thụ của mấy sản nghiệp nhà mình, có một vài chỗ không đúng ông ta đều có thể vạch ra, vì thế, bộ tài chính Chung gia không biết đã đổi mấy người phụ trách rồi.
Thời gian buổi tối có thể nói là tu sửa thang máy linh tinh, qua 0 giờ có thể không lập tức khởi động thang máy, mượn cớ là bảo trì thang máy xong phải vận hành thử một chút, nhưng nếu chiếm dụng thời gian dài, ông chủ Chung nhất định sẽ sinh lòng nghi ngờ, đừng thấy Chung Linh Huyên là con gái ruột, nhưng con gái không thể nối dõi tông đường, chỉ có con trai mới có thể, cơ mà, hiện tại cái nhà này, vẫn là do ông chủ Chung định đoạt…
Hai người vừa nghe, cũng không do dự nữa, nhanh chóng đứng dậy chạy ra ngoài, bây giờ hai người bọn họ vẫn còn thuộc về sự tồn tại không an toàn, không nói là nhìn thấy hết, nhưng cũng gần như vậy, người tìm bọn họ nhiều lắm đấy, bị người tóm được thì sao? So với ở tù còn đáng sợ hơn.
Hai người ù té chạy, Triệu Thục Đình nhìn nhìn Vũ Khánh Cương, phát hiện lúc này là thật sự chạy không thoát, lúc này mới tiến vào phòng vệ sinh tắm lại.
Kỳ thực Vũ Khánh Cương không có hoàn toàn hôn mê, ý thức vẫn phải có, chỉ bất quá là không thể động đậy thôi.
Chuyện xảy ra bên ngoài, hắn nhiều ít cũng có thể biết được chút, trong lòng giống như gương sáng…
Hứa Tư Văn ở một bên khác, sau khi nối dây xong, hai tay gõ bàn phím, dùng tốc độ khiến người ta hoa cả mắt, cùng với các loại mã trên màn hình xẹt qua như màn mưa, trong vòng ba phút, đem hình ảnh ông chủ Vũ trong băng ghi hình thiết lập thành tìm kiếm liên quan, sau đó xâm lấn hệ thống theo dõi của khách sạn này, trên màn ảnh phân ra chín khung hình, tất cả hình ảnh nhanh chóng chợt lóe, chỉ có hình ảnh xuất hiện Vũ Khánh Cương mới có thể bị ghi chép lại.
Lúc này, một đám người đến bên ngoài khách sạn, ồn ồn ào ào tiến vào, bởi vì qua 0 giờ, khách sạn bắt đầu buôn bán.
“Ai?” Lúc Trương Triêu Dương ở dưới lầu chờ đợi, nhìn thấy một đám người tiến vào như thế, liền nhíu mày.
“Nghe nói là một đoàn kịch, quay phim tới nửa đêm, đặt phòng ở nơi này.” Đã sớm có người đi nghe ngóng.
Trương Triêu Dương sợ làm lỡ chuyện, mau chóng tới tìm nhóm người Ngụy Diên nói một chút.
“Sao không ngăn?” Trương Lam Hà gần như sắp nóng nảy.
“Đây là khách sạn của người ta, còn có thể không để người ta mở cửa làm ăn à?” Trương Triêu Dương muốn ngăn, nhưng hắn không thể cũng không dám, không thấy ông giám đốc chó má gì đó bộ dạng không sợ trời không sợ đất sao?
Bách Lý Hãn Mạc gọi một cú điện thoại: “Lại đây.”
Sau đó liền cúp điện thoại!
Ngôn ngữ ngắn gọn đến mức không thể ngắn gọn hơn!
Trương Lam Hà không giải thích được nhìn nhìn Bách Lý Hãn Mạc…
Hứa Tư Văn vẫn như cũ hết sức chăm chú nhìn màn hình, phía trên xẹt qua vô số hình ảnh, nhiều người cùng một chỗ như vậy, toàn trường yên lặng như tờ.
Trong màn hình, đã đem tất cả hình ảnh có bóng dáng Vũ Khánh Cương chiếu ra.
Mọi người thấy Vũ Khánh Cương trong màn hình bị người ta đỡ vào phòng, lúc đó liền nổ tung!
“Lầu bảy!” Tổng giám đốc bảo an nói xong cũng muốn lao ra tìm người.
“Không đúng!” Hứa Tư Văn một câu hai chữ liền khiến hắn tự động dừng lại.
Nhìn Vũ Khánh Cương vào phòng, chỉ chốc lát sau có hai người đi vào mang hắn ra ngoài, đổi một gian phòng khác.
“Ông chủ chạy ra ngoài!” Ngụy Diên ở phía sau Hứa Tư Văn cũng đang chú ý mật thiết đột nhiên nhìn thấy Vũ Khánh Cương từ trong phòng chạy ra!
Sau đó trong video, ông chủ Vũ xuất quỷ nhập thần sức sống bắn ra bốn phía!
Nhưng thật ra là bởi vì chỗ lối ra an toàn không có camera, cho nên bây giờ nhìn lại, ông chủ Vũ một hồi lầu trên một hồi lầu dưới…
Hứa Tư Văn lại bùm bùm đánh một trận, tất cả đoạn video được xếp thời gian một loạt, nơi cuối cùng Vũ Khánh Cương xuất hiện, chính là phòng vệ sinh lầu mười tám…
“Là lầu mười tám!” Hứa Tư Văn lấy tai nghe xuống liền chạy trên lầu, tất cả mọi người cùng chạy theo y, lúc này nói gì bọn họ cũng không thể để người ta ngăn lại nữa!
Hứa Tư Văn ấn thang máy, thang máy đã sửa xong nối thẳng lên lầu mười tám, sau khi đến liền xông vào phòng vệ sinh, kết quả, trong phòng vệ sinh không có thứ gì!
Sắc mặt của mọi người rất khó coi, đặc biệt là Hứa Tư Văn!
“Không thể nào! Không thể nào!” Hứa Tư Văn rất có lòng tin với kỹ thuật của mình.
“Tư Văn, đừng có gấp, lại trở về xem đi.” Vào lúc này cũng chỉ có Trương Lam Hà dám nói chuyện với Hứa Tư Văn.
“Đi!” Hứa Tư Văn quay đầu lại dẫn người hồng hộc hồng hộc chạy về chỗ tổ chức buổi tiệc, đem đoạn trích cuối cùng về Vũ Khánh Cương chiếu ra.
Hứa Tư Văn nhẫn nại tính tình xem Vũ Khánh Cương tiến vào phòng vệ sinh lầu mười tám, sau đó Triệu Thục Đình và hai nam nhân cũng tìm tới, chỉ có điều sau khi bọn họ đi vào, chỉ chốc lát sau liền đi ra, mà Vũ Khánh Cương vẫn chưa từng xuất hiện!
“Xem bọn họ đi đâu vậy!” Ngụy Diên vừa thấy bọn họ đi ra nhưng ông chủ lại không đi ra, trong lòng cũng khuấy đảo!
Hứa Tư Văn liền mở băng ghi hình đoạn thời gian đó lên, rất nhanh liền phát hiện bọn họ ở lầu hai mươi mốt…
Bây giờ tổng giám đốc bảo an đã có chút thần kinh, tự mình dẫn người trực tiếp vọt vào thang máy xông tới lầu hai mươi mốt, nhưng sau khi bọn họ vào phòng vệ sinh, chỉ chốc lát sau liền đi ra!
“Hứa tiên sinh, không có ai!”
“… Bọn họ đi ra… đến lầu hai mươi bốn…”
Sau đó tổng giám đốc bảo an dẫn người vọt tới lầu hai mươi bốn…
Nhiều lần như vậy, quan sát trong video theo dõi, mấy người đều thực không còn gì để nói, tại sao đều thích chui vào trong nhà vệ sinh vậy?
Ông chủ Vũ thì cũng thôi đi, nhưng một mỹ nữ lại vây khăn tắm mang theo hai mãnh nam chui vào phòng vệ sinh gì đó… Còn là phòng vệ sinh nam… Còn là phòng vệ sinh công cộng…
Nơi cuối cùng bọn họ vào là phòng vệ sinh tầng ba mươi, thế nhưng video đến đó liền không có đoạn tiếp, Trương Lam Hà bên cạnh rất nghi hoặc: “Tại sao không có?”
Hứa Tư Văn cũng sửng sốt một chút, đột nhiên tỉnh ngộ ra!
“Mình thật dốt nát!” Hai tay Hứa Tư Văn như bay lại bắt đầu gõ bàn phím, chỉ chốc lát sau mọi người đều nhìn ra chỗ sai lầm của Hứa Tư Văn ở nơi nào.
Hóa ra video này đến 0 giờ liền được lưu lại, sau đó camera lại bắt đầu thu băng theo dõi lại từ đầu, mà lúc mấy người Triệu Thục Đình đến tầng ba mươi, rất trùng hợp chính là giao điểm 0 giờ…
Mở băng ghi hình ngày mới sau 0 giờ ra, liền thấy ba người ở tầng ba mươi đi ra, sau đó trực tiếp trở về tầng mười tám!
Cuối cùng từ trong phòng vệ sinh tầng mười tám, dìu Vũ Khánh Cương ra!
Hứa Tư Văn nắm chặt nắm đấm, Vũ Khánh Cương xuất hiện nhiều lần trong màn hình, thế nhưng mỗi lần đều rất chật vật!
Lần này còn phải để người khác dìu ra, không biết gặp phải cái gì? Hay bị bỏ thuốc? Khả năng thứ hai cao hơn chút…
Bốn người, sau đó liền biến mất!
Khách sạn Hồng Trình lầu một là đại sảnh lầu hai là KTV lầu ba là hội trường tiệc lầu bốn phòng tắm lầu năm phòng nghỉ lầu sáu mới bắt đầu là phòng khách.
Đồng thời, bên ngoài khách sạn Hồng Trình đã bị người vây quanh toàn bộ, người đến võ trang đầy đủ, trên nóc nhà mười chiếc máy bay trực thăng xoay quanh không đi, những người này ngoại trừ không có số hiệu, thì giống như đúc quân nhân chính quy, hoặc là nói, mạnh hơn rất nhiều!
Bốn người ăn mặc giống nhau tiến vào, có điều trên vai trái bọn họ đều mang cấp hiệu bằng vàng, mũ giáp phòng ngừa bạo lực khiến người ta không thấy rõ mặt của họ.
“Gia chủ.” Người đến cùng nhau kính cẩn chào Bách Lý Hãn Mạc, Trương Lam Hà kinh ngạc nhìn Bách Lý Hãn Mạc.
“Đừng để cho người ra vào!” Hôm nay Bách Lý Hãn Mạc là thật sự nổi giận, có điều con người hắn bởi vì có chút mặt than, nên dù nổi giận, thì ngoài mặt cũng nhìn không ra…
Hứa Tư Văn không rảnh quan tâm chuyện khác, hai tay nhanh chóng gõ bàn phím, cuối cùng rốt cuộc phát hiện tung tích của bọn họ ở tầng bảy!
“Là tầng bảy!” Hứa Tư Văn vừa thấy người vào phòng, liền nhảy dựng lên chạy đi, ngay cả thang máy cũng không đi.
Bởi vì y không đợi nổi!
Sau lưng tổng giám đốc bảo an dẫn người đuổi tới, Ngụy Diên không chạy lên, hắn chỉ quay đầu thỉnh cầu Bách Lý Hãn Mạc rút người.
“Bách Lý tiên sinh, nơi này có một đoàn phim, nếu ông chủ chúng tôi thật sự xuất hiện tin tức tình cảm gì, ngài bảo Hứa tiên sinh làm sao bây giờ?” Chỉ số thông minh của Ngụy Diên tuyệt đối là một trăm tám trở lên!
Từ trong màn hình hắn nhìn thấy Triệu Thục Đình vây cái khăn tắm chạy loạn liền hiểu dự định của Triệu Thục Đình, Phùng Tấn Thần đã nói với hắn về xí nghiệp Triệu thị, cách làm ghê tởm của Triệu Thục Đình kia, cuối cùng còn khiến Hứa Tư Văn bốp bốp bốp đánh cho mất mặt một lần.
Dựa theo tình huống trước mắt mà xem, Triệu Thục Đình nhất định là đặt bẫy, chỉ chờ bọn họ làm ầm lên, chỉ sợ mục đích của cô ta chính là làm lớn chuyện!
Nếu Vũ Khánh Cương bị người ta phát hiện ở cùng một phòng với cô ta…
Cho dù có băng ghi hình, nhưng Triệu Thục Đình hoàn toàn có thể dùng cái cớ là Vũ Khánh Cương uống nhiều!
Đừng quên, trước đây trước mặt người ngoài Triệu Thục Đình từng có ấn tượng ám muội mịt mờ là “bạn gái Vũ Khánh Cương”, tới lúc đó người khác mới mặc kệ trước đây Triệu Thục Đình như thế nào, Triệu Thục Đình cũng sẽ ngồi vững cái danh tiếng này!
Trương Lam Hà không thông minh như Ngụy Diên, có năng lực suy luận lôgic mạnh như vậy, nhưng dù gì hắn cũng là đứa nhỏ lớn lên tại Trương gia, nghe vậy lập tức rút hết thảy dây nối trên máy tính Hứa Tư Văn: “Tất cả đều về nhà đi, ngày hôm nay chưa từng phát sinh chuyện gì cả!”
“Rút người!” Bách Lý Hãn Mạc cũng không phải người ngu, lập tức liền phân phó.
Đội ngũ phía ngoài từ đầu tới đuôi không kinh động bất luận người nào, tới nhanh đi cũng rất nhanh, giống như một cơn gió biến mất không thấy hình bóng…
Hết chương 145