Đối với đoạn nhạc đệm này Hứa Tư Văn hoàn toàn xem là trò vui, căn bản không để trong lòng, y cảm thấy chỉ cần mình canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, người khác muốn tính kế y, không thể!
Vì vậy y rất nhanh chóng lái xe chạy gấp rút về nhà, trở về trước hết phải để ông chủ Vũ thử quần áo, sau đó giặt tiêu độc một lần, lại cho ông chủ Vũ mặc…
“Két…!”
Lại là một lần phanh xe gấp!
Phía trước xảy ra tai nạn xe cộ!
Hứa Tư Văn yên lặng thở dài, ngày hôm nay thực sự là ra cửa không dễ, mua đồ cũng có thể bị một cô gái đáng khinh theo dõi, lên xe cũng bị người ta chặn đầu, thật vất vả quăng cô ta đi, đằng trước lại xảy ra tai nạn xe cộ!
Đây cũng quá mức mà!
Hứa Tư Văn nhìn nhìn hiện trường tai nạn xe cộ phía trước, rất rõ ràng, nhất thời nửa khắc là không giải quyết được, cảnh sát giao thông cũng đã chỉ huy sơ tán dòng xe cộ.
Xe ô tô không qua được, mấy cái xe như bọn họ phải sơ tán nhường đường trước!
Mắt thấy lại qua một con đường nữa liền đến cửa chính công ty, Hứa Tư Văn không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ cùng dòng xe cộ bị sơ tán đến con đường ở ngoài ba cái giao lộ.
Nơi này cách công ty xa một chút, không có trực tiếp thông đường, tất cả đều là đường dành riêng cho người đi bộ, y không thể lái xe đi, không thể làm gì khác hơn là đi vòng đường một chút, lên tuyến đường khác rồi lại lái về cao ốc.
Cũng không biết có phải là thật sự không thuận lợi hay không, y đi không được vài bước, phía trước lại xảy ra tai nạn xe cộ!
Còn là liên tiếp một hàng xe đụng vào nhau!
Chắn toàn bộ con đường đều không có chỗ chạy!
Con đường này không thể đem ra so với con đường lúc nãy được, con đường này là đường xe chạy nội thành chân chính, đường cái rộng rãi đến mức có thể song song bốn chiếc xe chạy qua lại!
Một mảnh tiếng còi xe!
Cảnh sát giao thông cũng gấp lửa lan đến nhà, một bên gọi đồng nghiệp qua giúp đỡ, một bên nhanh chóng sơ tán dòng xe cộ, lúc này đừng nói xe ô tô, trừ khi điều động máy bay trực thăng trực tiếp treo xe lên, không thì một chốc tuyệt đối không có cách nào giải quyết vấn đề kẹt xe!
Hứa Tư Văn liền u buồn, lúc này lại vừa vặn là giờ đi làm buổi trưa, dòng xe cộ càng ngày càng dày đặc, y cũng bị chen đến càng ngày càng cách xa công ty!
Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho ông chủ Vũ: “Phía bên em gặp hai vụ xe đụng…” Lời của y còn chưa kịp nói xong, ông chủ Vũ bên kia đã bùng nổ!
“Cái gì?” Âm thanh ông chủ Vũ quả thực giống như sấm sét muốn xuyên thủng không khí trực tiếp bổ tới: “Vợ à em sao rồi?”
Hắn cho rằng xảy ra chuyện chính là Hứa Tư Văn!
“Không phải em như thế nào, là người khác xảy ra tai nạn xe cộ, không có quan hệ gì với em, em chỉ là bị chặn đường, càng vòng càng xa.”
“Mặc kệ xa gần, chỉ cần em không có chuyện gì là được!” Ông chủ Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Đã bảo hôm nay không thích hợp ra cửa rồi.”
Hắn vẫn còn nhớ chuyện kia.
“Trùng hợp mà thôi, gần đây khí trời mát mẻ, mọi người ra ngoài nhiều, tự nhiên chuyện cũng nhiều, em vòng từ ngoài cầu vượt Lục Hoàn ra, không thèm nghe anh nói nữa, hiện tại em đứng ở ven đường đây, phải đi nhanh, không thì liền bị người ta đuổi đó!” Hứa Tư Văn báo bình an xong, liền cúp điện thoại.
Nổ máy xe bắt đầu lên cầu vượt.
Chỉ là y lên rồi, lại xuống không được!
Bốn chiếc xe không biết từ đâu vòng lại đây, lại kẹp xe Hứa Tư Văn ở giữa, xong liền muốn chạy về con đường ở vùng ngoại ô, nhưng mà Hứa Tư Văn lại muốn đi về khu thành phố chứ không phải muốn đến vùng ngoại ô, tự nhiên không đồng ý.
Y muốn lái đi, nhưng bốn cái xe đều đang cản y!
Hứa Tư Văn thành thật đến đâu thì cũng tức giận được không!
Ngày hôm nay chuyện không thuận lợi nhiều lắm, nhiều đến mức y cũng bốc lên một luồng lửa trong ngày trời thu khô ráo này!
“Mi không cho ta qua ta liền va tới! Quá lắm thì, công ty bảo hiểm không bồi thường, ta bồi thường mi là được!” Hứa Tư Văn tự lẩm bẩm, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay nắm chặt vô lăng, dưới chân đạp cần ga xong y liền xông tới.
Hai chiếc xe đằng trước không ngờ rằng Hứa Tư Văn thật sự dám đụng, bọn họ đều chắn đến mức sắp nằm ngang ở trên đường xe chạy, xe khác đều ấn còi, chỉ còn lại chiếc xe của Hứa Tư Văn bị vây vào giữa buộc y đi theo xe của bọn họ, chỉ là Hứa Tư Văn đột nhiên tăng tốc, phá tan đường xe phía trước tự mình lái đi!
Hai người tài xế, hoặc nói là chủ xe đều ngây ngẩn cả người, còn thật sự dám lái qua à!
Gương mặt nho nho nhã nhã của Hứa Tư Văn đanh lại, trong lòng nổi lên nghi hoặc và không rõ đối với bốn cái xe vây lấy mình.
Coi như là muốn vòi tiền và vân vân, cũng không đến nỗi dẫn mình tới con đường ra vùng ngoại ô đi? Đến vùng ngoại ô thì không có ngân hàng để chuyển khoản đâu?
Mà vùng ngoại ô cũng không có nhiều camera, không giống trong nội thành, đâu đâu cũng có camera, ai đúng ai sai, cảnh sát giao thông vừa xem ghi chép là biết tất cả mọi chuyện.
Vừa lúc đó, sau khi Hứa Tư Văn phá tan xe cản đường phía trước liền đạp ga chuẩn bị lái trở về, hai chiếc xe chặn y phía sau cũng theo tới!
Hơn nữa còn đâm về phía xe của y!
Hứa Tư Văn giận nha!
Khỏi nói rồi!
Rốt cuộc y cảm nhận được sự bất đắc dĩ của ông chủ Vũ, lúc đó Trương Lam Tương là va vào mặt bên một phát sau đó lại đụng vào trước mặt, Hứa Tư Văn thì là đối phương chủ động đuổi theo đuôi xe y!
Hứa Tư Văn chưa bao giờ chửi bậy cũng không nhịn được “mẹ kiếp!” một tiếng!
Đánh vô lăng phanh xe, mi đụng vào ta, tương đương là ta có lý lẽ!
Vốn là muốn dừng xe để xuống xe tranh luận với bọn họ một phen, nhưng mà một động tác không tưởng tượng nổi khiến Hứa Tư Văn bỏ qua hành động tìm người lý luận.
Hai chủ xe bị y đụng vào lúc trước, thế mà lại nhìn về phía hai chiếc xe phía sau y!
Theo lý mà nói, hẳn là hai người bọn họ nên tới tìm y lý luận trước chứ?
Nhưng mà hai người phía sau lái xe đụng vào y, người phía trước thế mà lại vẫn cứ ở đằng kia!
Không hề nhúc nhích!
Cũng quá không ổn rồi!
Hứa Tư Văn không thường lái xe, thế nhưng y biết người lái xe đều rất để ý tới tai nạn giao thông, điểm trên bằng lái xe không phải có thể tùy ý phung phí vô hạn!
Hơn nữa không phải còn có một câu nói như vầy sao?
Xe tựa như bà xã của nam nhân?
Ngay cả Vũ Khánh Cương cũng sẽ thỉnh thoảng lau lau cái xe mình một chút, Hứa Tư Văn cũng sẽ dán màng, bảo dưỡng cho cái xe trước kia của mình, cho dù đụng trầy, cũng sẽ đau lòng đi?
Nhưng mà hai người kia cứ như chiếc xe không phải là của mình vậy, căn bản là không có liếc nhìn xe một cái, trái lại đội nắng gắt cuối thu nóng bức, cứ nhìn chằm chằm xe Hứa Tư Văn không chuyển mắt!
Giống như chỉ lo y chạy mất vậy!
Thời khắc này, giác quan thứ sáu của Hứa Tư Văn, còn mẫn cảm hơn bất kỳ một đồng bào phái nữ nào, dường như y loáng thoáng hiểu rõ điều gì đó.
Nhất định không thể xuống xe!
Hứa Tư Văn sợ chết, sợ muốn chết luôn, coi như y muốn chết, cũng phải gặp Vũ Khánh Cương một lần cuối mới có thể chết nhắm mắt, những người này tính là cái gì chứ?
Mặc kệ đối phương muốn làm gì, Hứa Tư Văn đều dự định làm một con rùa đen, còn là cái loại rùa đen bọc sắt.
Ông chủ Vũ đã từng khoe khoang rằng, chỉ cần đối phương không phải vừa lên liền bắn đạn đạo, thì chiếc xe này hoàn toàn có thể chịu được lựu đạn nổ! ?
Tuy rằng Hứa Tư Văn không quá tán đồng với cách nói này, thế nhưng có thể từ sự thật chứng minh hai chữ “kháng chấn” mà ông chủ Vũ nói!
Cho nên kỹ thuật viên Hứa đã xây dựng tốt tâm lý, đánh chết cũng sẽ không đi ra!
Đừng nói ra ngoài, dù là cửa sổ xe cũng không hạ xuống, y cứ ở trong xe, nắm chặt vô lăng, nhìn về bốn chiếc xe chắn đường ở phía trước, cũng khẳng định bọn họ không nhường đường, quá lắm thì y liền liều mạng, xông ra một con đường!
Hai chủ xe xuống xe, đi tới bên cạnh xe Hứa Tư Văn, gõ gõ cửa sổ xe Hứa Tư Văn…, phản ứng mà bọn họ nhận được, dĩ nhiên cũng giống như Trang Sĩ Nhã!
Có điều trang bị của bọn họ cao cấp hơn so với nữ nhân Trang Sĩ Nhã kia, trong tay người ta thế mà lại cầm súng lục nhỏ!
Mắt thấy Hứa Tư Văn không để ý đến bọn họ, ngay cả cửa sổ xe cũng không kéo xuống, người cũng không lộ diện, bọn họ lại ở trước mặt nhiều xe khác như vậy, đã có người không nhịn được móc súng lục ra, súng lục kia không lớn, nhìn xa xa, tám phần là thấy không rõ lắm là vật gì!
Mà bản ý của bọn họ là muốn uy hiếp Hứa Tư Văn một chút, làm cho y ngoan ngoãn xuống xe, không ngờ lại không đưa đến hiệu quả uy hiếp như mong muốn, trái lại triệt để khiến Hứa Tư Văn sợ hãi và phẫn nộ!
Mẹ nó thế mà lại thật sự có vấn đề!
Ngay cả súng lục cũng móc ra!
Còn là nòng súng đối diện y nữa!
Kỹ thuật viên Hứa chưa từng trải qua cảnh tượng như vậy, lúc này vừa bị chọc tức vừa bị dọa, bình sinh lần đầu tiên bị người ta dùng súng uy hiếp và vân vân, quả thực không thể không tốt hơn được nữa!
Cố tình người ngoài xe vừa thấy Hứa Tư Văn không có động tĩnh, lại dùng báng súng đập cửa sổ xe Hứa Tư Văn, ý tứ là muốn để Hứa Tư Văn nhìn thẳng vào họ.
Nhưng mà dưới cái nhìn của Hứa Tư Văn, đây là đang sinh ra ý tứ uy hiếp y!
Ta X!
Một giây đồng hồ cũng không thể ở chỗ này nữa, quá nguy hiểm!
Cho dù hai người hai bên trái phải đều đứng ở cạnh xe Hứa Tư Văn, trong tay còn có súng, còn lấy báng súng đập y, ừm, đập cửa sổ xe, có điều Hứa Tư Văn cảm thấy là đang đập y.
Không đi chẳng lẽ còn chờ người ta nổ súng sao?
Vừa kích động, một cước đạp tới, chân ga trực tiếp bị một cước đạp tới cùng, xe “vèo” một tiếng liền lao ra!
Tốc độ kia, căn bản là không giống một chiếc xe, càng giống như là tên lửa phóng lên trời!
Hai chủ xe này tốt hơn nữ nhân Trang Sĩ Nhã kia một chút, ít nhất thân thủ tốt hơn nhiều, không bị quét ngã, chỉ lảo đảo một chút, trơ mắt nhìn xe của Hứa Tư Văn lao ra ngoài, lần thứ hai, để lại cho bọn họ một luồng khí thải ô tô.
“Fokker!” Một nam nhân đeo kính râm trong đó tức giận mắng ra tiếng, vừa mở miệng nói chuyện, mới khiến người ta biết người này lại là một người nước ngoài.
Hứa Tư Văn mới vừa lái xe vọt ra, cũng không biết là ai muốn đọ với y, bốn chiếc xe đằng trước thế mà cũng giống bốn chiếc vừa rồi chặn con đường của y.
Kỹ thuật viên Hứa lúc nên tàn nhẫn, thì y cũng tuyệt đối đủ tàn nhẫn, không phải muốn chặn ta sao? Ông đây liền mẹ nó để cho mấy người mở mang cái gì là “xe đụng đụng”!
Có người không hiểu cái gì là “xe đụng đụng” ư?
Dùng cách nói của kỹ thuật viên Hứa và ông chủ Vũ là: Dùng xe của tui đụng đụng xe của mấy người, chúng ta xe đối xe, xem xe nhà ai rắn chắc hơn, đụng đụng không có áp lực hơn!
Hết chương 229