Nam Việt Đế Vương

Chương 314: Chương 314: Bên trong Thánh Long đài




Thánh Long Đài của Lạc Long tộc, nghe đồn tồn tại từ thời Thượng Cổ, trải qua vô số năm tôi luyện, lại có bậc cường giả như lạc Long Quân ra tay đúc luyện, sớm đã vượt qua Hoàng cấp Cấm Bảo, trở thành Đế Bảo, bên trong uẩn dưỡng một mảnh thế giới. Cũng chính trong nội bộ thế giới này có ẩn chứ Thánh Long huyết của Lạc Long Quân, khiến không biết bao người trầm mê. Nghe đồn từ trước đến nay chỉ có tổng cộng ba người nhận được Thánh Long Huyết, và bọn hắn đều đạt được thành tựu phi phàm. Gần nhất phải kể đến đó là đương kim Long Đế của Ngao thị, tuy nhiên hắn nhận được giọt Thánh Long huyết này đã là chuyện của hơn năm trăm năm trước.

Ngoài Thánh Long huyết ra còn có Đế huyết, Hoàng Sư Huyết, Vương Giả huyết cùng vô số Tôn cấp Long huyết khác, đợi thiếu niên Long tộc thể hiện tài năng, nhận được chúng.

Ánh sáng truyền tống dần dần dịu đi, tiếp đó Trần Phong thấy bản thân tiến vào một mảnh thế giới kì lạ. Trên trời cao là hai đầu Hỏa Long quấn vào nhau, Hỏa Long Thần Dương, hóa thành một vầng mặt trời cháy rừng rực. Hắn lại thấy mặt đất dưới chân từng cái Long mạch thô to như rồng đang đập thình thịch, bên trong lưu chuyển lấy Long khí cuồn cuộn không ngừng, thậm chí có lúc còn có Long khí từ các khe nứt phun ra, hóa thành một đám khí Long bay lượn trên không.

“Thật sự là bảo địa cho Long tộc.” Trần Phong thở ra một hơi, ý niệm khẽ động, tức thì dưới chân hiện ra một đôi Giao Long, nâng hắn rời đi. Hắn cần lập tức tìm lại Lạc Hoa Mân, bởi truyền tống trận này sẽ ném mọi người đến vị trí bất kì, dù có nắm tay nhau cũng vô dụng.

“Trần Phong, tôi sẽ giải thích về Lễ thành Niên cho cậu. Cậu sẽ tiến vào không gian nội bộ của Thánh Long đài, thu thập một thứ gọi là Long tinh. Chúng là thứ quyết yếu xem cậu nhận được loại tẩy lễ nào. Long tinh càng nhiều, càng cao cấp thì cơ hội đạt được Đế Long huyết tẩy lễ càng cao!”

Những lời nhắc của Lạc Huyên lại vang lên bên tai hắn, mà theo đó Trần Phong hạ xuống, Long trảo vươn ra, đào sâu xuống mặt đất. Rất nhanh sau đó một viên ngọc thạch hiện ra, nó có hình tam giác đều, tản ra Long khí nhè nhẹ.

“Là loại Long Tinh cấp thấp nhất.” Trần Phong thở ra một hơi, đem nó nhét vào trong Nhẫn không gian, lại tiếp tục lên đường. Trên tay hắn giờ đây có một tấm bản đồ rộng lớn biểu thị mảnh không gian bên trong Thánh Long đài, thậm chí hắn còn biết được vị trí của Lạc Hoa Mân cùng con cháu Lạc Long tộc đang ở đâu. Đây là một trong các món bảo vật hắn được Lạc Long tộc tặng cho, cốt để có thể bảo vệ Lạc Hoa Mân tốt nhất.

Đi thêm một đoạn nữa hắn liền phát hiện hai tên Long tộc thiếu niên đang đánh nhau kịch liệt, Long thuật bộc phát, Long Hình bách biến được bọn hắn đánh ra tương đối nhuần nhuyễn. Mà phía dưới lòng đất, Trần Phong có thể mơ hồ cảm nhận được một cỗ Long khí khủng khiếp truyền ra, phía dưới chắc hẳn ẩn chứa một viên Long tinh cấp cao!

“Hai tên ngu ngốc này.” Trần Phong thở dài, rất nhanh liền lùi lại. Lúc này chiến cuộc đã ngã ngũ, tên Long tộc Sa Long thị kia đã đánh bại kẻ địch, lúc này đang đứng thở dốc, nhưng rất nhanh liền bị một cái bóng vụt qua đánh trọng thương, không thể không chạy trối chết.

“Các vị, mời đi ra cho, cần gì phải lén lén lút lút như vậy?” Tên thiếu niên Long tộc kia cười lớn, theo đó gần mười cái bóng từ bốn phía bắn tới, cùng lúc đánh về phía viên Long Tinh kia!

“Lũ hạ đẳng dám cướp đồ dưới tay ta, thật là chán sống!” Tên Sa Long Thị kia gầm lên, sau ót hiện ra một viên Hồn Thai, bên trong uẩn dưỡng lấy một đầu Long Hồn. Nhân tộc cùng Long tộc khác biệt, nhân tộc vì trời sinh Linh hồn yếu ớt, bởi vậy mới phải cảm ngộ Linh của vạn vật trong thiên địa, từ đó bổ sung cho đủ. Còn Long tộc thì trời sinh thiên phú dị chủng, Hồn phách mạnh mẽ, chỉ cần tu luyện bản thân Long hồn, để nó thuế biến là được.

Trên tay hắn cầm một cây đinh ba, chỉ khẽ rung lên liền biến thành một đám Sa Long, thân rồng đầu rồng đuôi cá, trên lưng mọc vây, đem đám thiếu niên kia xé xác!

“Trước tiên giết hắn!” Mười tên kia quát lên, cũng đồng thời tế ra Long hồn Thai của bản thân, trong đó có Ngọc Ly Long, Chương Ngư Long, Xà Long, các loại Long tộc hỗn huyết, tuy nhiên so với tên Sa Long Thị kia thì kém không ít, bởi vậy bọn hắn mới chọn vây công.

Trần Phong nhìn một cảnh này mà chặc lưỡi. Long tộc bởi trời sinh cường đại, bọn hắn chiến đấu là phối hợp giữa thân thể và Thuật pháp, cũng không mấy khi sử dụng Bảo Binh. Long thuật của bọn hắn so Linh thuật của Nhân loại thì lộ ra sự nghèo nàn, đa phần đều là dựa trên cấu trúc cơ thể cùng hình thái của Long mà tạo thành.

“Thiếu niên, ngươi sai.” Khoai đậu lên bả vai hắn, cười nói:

“Nhìn đi.”

Trần Phong đang định phản bác, chỉ thấy nơi xa xa, đám thiếu niên Long tộc biến chiêu, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ hành nguyên tố ầm ầm hiện ra, hóa thành vô số chiêu thức đặc sắc, uy lực thậm chí lan đến chỗ Trần Phong đang đứng!

“Bọn hắn ngoài thân thể hùng mạnh ra thì thiên đạo cũng phú cho bọn hắn khả năng khống chế các loại nguyên tố.”

Ầm!

Tên Sa Long Thị kia từ trong từng ấy công kích hiện ra, lông tóc như cũ khổng tổn thương, bởi trên thân hắn giờ đã phủ kín vảy rồng, ngay cả khuôn mặt cũng được bảo vệ. Hắn vung cây đinh ba lên, chỉ khẽ vung lên thôi cũng đủ tạo thành một đạo Kiếm quang, chém trọng thương một tên Xà Long!

“Ta biết rồi, ngươi là Sa Long Thị Song Vân Nhâm! Một tên Chương Ngư Long rống lên, biến hóa thành chân thân, đó là một sinh vật thân rồng đầu rồng, từ hông trở xuống có sáu cây xúc tu uốn lượn. Rất nhanh gã đã trốn đi mất tăm, nhanh như điện xẹt.

“Song Vân Nhâm? Trận này xem ra khó.” Trần Phong cau mày, đã có ý định lui bước. Song Vân Nhâm ở trong thế hệ trẻ có thể xếp top ba mươi! Sa Long Thị bọn hắn lại là sự kết hợp từ Cự Sa tộc cùng Tây Vực Thủy Long Thị, là một Vương cấp thế lực, so Thanh Long Giang tông còn muốn hùng mạnh hơn!

“Đã đến, sao còn muốn đi?” Song Vân Nhâm sau khi đánh đuổi mấy tên kia thì khí thế càng cường đại, tựa như một lò lửa khổng lồ phóng thẳng lên trời.

“Chà chà, ngươi quá mạnh, ta không muốn chiến.” Trần Phong mỉm cười, chậm rãi lui lại, bước lùi từng bước một.

“Không muốn cũng phải muốn!”

Song Vân Nhâm trừng mắt, năm ngón tay chụp xuống, theo đó năm đầu Sa Long hiện ra, điên cuồng công tới Trần Phong. Hắn thấy vậy thì cũng vươn tay ra, Giao Long bay múa, cản trở năm đầu Sa Long nọ.

“Giao Long? Thú vị.”

Song Vân Nhâm nhe răng cười, để lộ một bộ hàm nhọn chi chít. Thân hình hắn ầm một tiếng liền vọt tới, phút chốc đã lao tới trước mặt Trần Phong.

“Mẹ nó, nghĩ ta sợ sao?” Trần Phong gầm lên, bước lên trước một bước, tung quyền đánh trả.

Kim Long quyền!

“Giờ lại là KIm Long?” Hai đạo Thuật pháp va chạm với nhau tạo nên một đợt sóng xung kích, thổi bay cả hai người ra. Lúc này Trần Phong nhanh như cắt vung tay làm động tác chém xuống, tức thì KIm Linh Kiếm Vũ được thi triển, Kiếm quang hiện ra đầy trời.

Nhưng tên kia cũng không phải dạng vừa, cũng đồng thời thi triển một môn Long thuật tên là Thiên Long bích, vững vàng chặn hết tất cả Kiếm quang.

“Tu luyện Kiếm đạo? Ngươi là Long tộc ở đất liền?” Song Vân Nhâm xoay người, một chưởng đánh xuống lòng đất, tức thì một đám Sa Long từ lòng đất chui lên, công tới Trần Phong. Hắn không chút nao núng, vận dụng Long bộ lùi lại, đánh ra Thủy lãng, nghiền nát đám Sa Long đang tiến tới, đồng thời hai ngón tay cong lại, hóa thành Song Giao Giảo sát (giống như cây kéo ấy:v) điên cuồng cắt tới.

Song Vân Nhâm thấy vậy thì nhe răng cười, quanh thân hiện ra một đầu Sa Long dữ tợn, hàm răng cắn xuống nghiền nát một chiêu này của Trần Phong, sau đó ầm ầm lao tới.

Trần Phong nhanh chân bật lùi trở lại, duy trì khoảng cách với gã, lại vận Cửu Long Đế Vương công, Linh văn từ trong lòng bàn tay trào ra, hóa thành một chiêu Kim Long Ấn!

Chiêu thức này hắn cũng vừa mới ngộ ra không lâu, nhưng không thể không vận dụng! Kim Đỉnh của hắn quá lộ liễu, nếu đánh ra sẽ có kẻ biết được nguồn gốc bản thân từ đó truy ra thân phận thật.

Ầm!

Một ấn vừa ra, chu vi mấy mét xung quanh lập tức lõm xuống, mà thân thể của tên Sa Long kia cũng bị đánh nhập vào lòng đất! Nhưng Trần Phong còn chưa kịp vui mừng thì hắn ta đã ngẩng đầu lên, miệng phun ra một đám răng nhọn thô to như ngón tay cái, không ngờ lại đánh xuyên qua Linh lực hộ thể của Trần Phong.

“Mẹ nó, khó chơi thật. Chỉ dùng sáu bảy phần mười thực lực chỉ có thể đánh ngang tay với hắn mà thôi.”

Trần Phong nhanh chóng lùi lại, trong đầu suy nghĩ phương án chiến đấu.

“Đúng rồi, ta còn Ma Pháp lực!”

Trần Phong cười vang, tay trài lập tức ngưng tụ Lôi Pháp Lôi ấn, tay phải ngưng tụ Kim Long trảo, không chút chậm trễ phản công, xé nát từng cây răng nhọn, một kích chấn lên lồng ngực tên Song Vân Nham. Tên kia cũng cả kinh, không ngờ Trần Phong lại đánh vỡ được một chiêu Loạn Nha Tiễn của hắn, lúc này chỉ biết vươn tay đỡ đòn.

Tê!

Lôi điện chạy dọc ngang trong cơ thể khiến gã kêu rên một tiếng đau đớn, cơ bắp tê liệt phân nửa. Trần Phong thừa cơ này ra tay, dưới nách mọc lên hai cánh tay nữa, một chiêu Loạn quyền phá thạch ầm ầm đánh ra.

Bành bành bành!

“Trần Phong, mau lùi lại!”

Trần Phong còn chưa kịp phản ứng thì một cỗ Long khí cuồng bạo truyền tới, tiếp đó là một dòng nước điên cuồng đánh tới, đẩy hắn bay đi xa tít tắp!

“Oa!” Trần Phong kêu rên, khí huyết trong cơ thể hơi hướng rối loạn.

“Cái quái gì vậy?”

“Là thiên phú thần thông. Tên này là con cháu Thủy Long tộc, hiển nhiên có được Thiên phú thần thông Thủy Long hống!”

Dòng nước nhanh chóng trôi đi, để lại một thiếu niên quần áo rách nát, ánh mắt bừng bừng lửa giận. Gã xóa đi vết mau nơi khóe miệng, trầm giọng nói:

“Ta xác thực đã xem thường ngươi. Ngày sau tái chiến.” Nói rồi Sa Long Thị thiếu niên lập tức xoay người bỏ đi, phút chốc đã biến mất.

“Ta cũng phải rời đi!” Trần Phong vận toàn lực chạy đi, bởi hắn cảm nhận được nơi xa xa có mấy tên Long tộc đang lao tới, xét về thực lực cũng không hề thấp một chút nào.

Một lúc sau, hai tên Long nhân bay tới, nhìn chiến trường bên dưới mà nói rằng:

“Uy năng Long thuật thế này, thấp nhất cũng top một trăm.”

Hết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.