Nam Việt Đế Vương

Chương 244: Chương 244: Chiến thiên thanh hội




Hắn lại cùng Hà My bàn luận về Ma pháp, được cô bé chỉ dạy thêm một số bí truyền, các phương pháp hiếm gặp. Trần Phong bây giờ vẫn hướng về việc Ma pháp sư cận chiến, bởi vậy chỉ chuyên tu một môn Ma pháp thuật.

Hắn chọn Hỏa cầu làm Hỏa hệ pháp thuật, lúc xuất chiêu có thể ngưng tụ một cụm hỏa diễm bên trong Khí thuật, lúc va chạm sẽ bạo tạc, uy lực tăng gấp đôi gấp ba. Còn hắn lấy Phong hệ làm hỗ trợ, thêm vào thân pháp sẽ giúp tốc độ của hắn nhanh hơn nhiều, nhờ đó khả năng chiến đấu tăng lên không ít.

Để kiểm tra thực lực của bản thân Trần Phong đã nhờ Hà My triệu hồi ra một ít các loại Thổ nhân Kim nhân, kết quả là bị đánh nằm đo sàn mấy lần. Nhiều lúc nhìn lên hắn thấy Hà My lộ ra vẻ thỏa mãn, dường như vừa xả được cơn bực dọc khó chịu trong người, không khỏi nghĩ thầm:

“Ta đắc tội gì với con bé sao? Nhớ mọi lần Hà My ôn nhu là thế, giờ đây đánh ta...a...đau đau!”

Trần Phong cố bật dậy, nhưng Thổ nhân quá nặng, lại thêm một Tinh Linh Thổ hệ hỗ trợ nên hoàn toàn đè ép hắn, khiến hắn muốn ngồi dậy cũng không nổi.

“Cái thân thể của ta...”

Đêm đó Trần Phong trở về phòng, cảm thấy toàn thân đau nhức mỏi không thôi, thậm chí còn thấy nhiều nơi rã rời không gượng dậy được.

“Tu luyện nào thằng ngốc. Long Tiên Thái Huyền Kinh tuy là công pháp thời cổ nhưng dù sao cũng là trấn tộc công pháp, vẫn hơn xa những thứ hiện nay!”

Trần Phong nghe nó nói vậy thì cắn răng ngồi dậy, bắt đầu thúc dục Linh lực trong cơ thể, bắt đầu ngưng luyện các loại văn tự trong Long Tiên Thái Huyền Kinh. Những văn tự này so với Linh văn thời nay có nhiều cái giống cũng có nhiều cái khác, tuy nhiên với Trần Phong cũng không quá khó, chỉ cần hai giờ hắn đã ngưng luyện ra mười hai đạo Phù Văn, lại lấy Âu Lạc Thần huyết dung nhập, khiến uy năng nó được kích phát ra.

“Âu Lạc Thần tộc các ngươi tu luyện là thân thể, khí huyết, pháp lực, bởi vậy Phù văn trong Long Tiên Thái Huyền Kinh đều nghiêng về rèn luyện khí huyết, thân thể, chỉ có một phần là rèn luyện Linh hồn.”

“Bởi vậy ngươi cần nhất tâm nhị dụng, tu luyện cả hai loại công pháp. Nó hiển nhiên khá là nguy hiểm, dễ tẩu hỏa nhập ma, nhưng Khoai này sẽ giúp ngươi!”

Nói rồi nó điều động lực lượng của đốt tre, bao phủ Trần Phong.

“Đem ý thức của ngươi chia làm hai, theo phương pháp trong Nhất Thần Hóa Tam thân mà làm! Đó là bước đầu tiên để ngươi tu thành môn thuật pháp đó.”

Trần Phong hai mắt nhắm nghiền, cố gắng đem ý thức tách ra, một hướng về Tinh thần hải, một ở lại cơ thể. Giờ hắn mới tu luyện, chưa dám chia ba ý thức, bởi vậy chia hai là an toàn nhất.

“Thật khó!”

Trần Phong ý thức hơi chút rối loạn, đủ loại ý niệm nổi lên, khiến suy nghĩ tán loạn, khó lòng mà tập trung. Con người là vậy, dù là võ giả đi nữa thì tạp niệm rất nhiều, bởi vậy khi làm việc khó lòng tập trung, đạt hiệu quả cao nhất.

“Long Tiên Quan Tưởng pháp!”

Trong Tinh thần hải một tôn Long Tiên Thần tộc hiện ra, thân thể uốn lượn trên trời cao tựa thiên hà, hai cánh trắng vỗ mạnh, tạo ra từng đợt sóng kích, đem các loại tạp niệm ma diệt sạch sẽ. Các tạp niệm này sẽ xuất hiện ở trong Tinh thần hải, chỉ cần hắn khẽ động sẽ hiện ra, tựa như yêu ma quỷ quái, liên miên không dứt.

Ầm!

Toàn bộ tạp niệm đều bị trấn áp, chỉ có hai luồng ý niệm ý thức còn tại, đó là điều khiển cơ thể cùng Quan Tưởng Long Tiên.

“Thành công!”

Trần Phong thở ra một hơi, đem trạng thái này tán đi, trên trán không biết từ lúc nào đầy mồ hôi, chảy ướt cả cổ, cả lưng.

“Ngươi cứ luyện như vậy, đến khi nào phân chia ra ba phần ý thức, sau đó lại chia ba Linh hồn, sau đó lại chia ba cơ thể. Lúc đó ngươi sẽ có hai hóa thân, tuy thiên phú cùng ngộ tính không sánh bằng nhưng được cái tu luyện nhanh, hơn nữa chúng tìm ra cái gì tương đương với ngươi tìm ra cái đó. Ví như bọn chúng ngưng luyện ra Linh văn, tu thành Linh thuật thì ngươi cũng sẽ hiểu rõ nó. Thấy bá không?”

“Bá, rất bá!”

Trần Phong gật gù, lại nghỉ ngơi một lúc rồi tu luyện xuyên cả đem.

Sáng hôm sau.

Trần Phong đi xuống tầng một của tòa nhà, chỉ thấy lúc này Đặng Chiến đang tập hợp hơn hai mươi người, ai nấy dáng vẻ gấp gáp.

“Chuyện gì thế?”

“Hôm nay là ngày Bang chiến bắt đầu, bởi vậy có không ít kẻ khiêu khích hội ta! Anh đang tập hợp nhân lực, chặn đánh bọn hắn.”

Trần Phong nghe vậy thì nhíu mày, hỏi:

“Hội nào cà khịa?”

“Thiên Thanh Hội, một hội ở mức Thượng du trong khu II, có cao thủ Chuyển Linh tam chuyển là Hội trưởng.”

“Ồ! Vậy thì tiếp tục tập hợp người đi, chúng ta đi xem thử chúng muốn làm gì.” Trần Phong cười lạnh, lại truyền tin cho Ngọc Linh nói cô nàng bảo vệ trụ sở, còn bản thân cùng hai mươi người trong Hội một mạch chạy đi. Nơi bọn hắn đến là Tụ Linh trận thứ hai, cách nơi đây tầm hai cây số.

Lúc này chỗ này đang xảy ra chiến đấu, kẻ địch có bốn tên Khai Huyệt, trong khi đó phe Thanh Hà Hội chỉ có hai. Bởi vậy bọn hắn dựa nơi hiểm yếu mà kết trận, cố gắng chống đỡ.

Bốn tên Khai Huyệt cảnh kia cũng rất nóng vội, muốn công phá nơi đây. Bọn hắn biết nếu Trần Phong tiến đến thì bọn hắn chỉ có việc chịu no đòn, bởi vậy chỉ có thể chiếm lấy nơi đây mới an toàn. Bởi khi chiếm xong sẽ có hai ngày an toàn, các thế lực khác không được phép công chiếm nơi đây.

Ầm!

Bọn hắn đang định tiến lên thì từ đâu xuất hiện một cái Long thủ, diện tích cỡ vài mét hung hăng chụp xuống, nện đến mức trận pháp của Thiên Thanh hội lung lay dữ dội, thậm chí có xu hướng vỡ ra.

“Là hắn, hắn đến rồi!”

Bốn tên Khai Huyệt kia rùng mình, lập tức vận chuyển Cương khí lên mức cao nhất, phối hợp với hơn bốn mươi tên Ngoại Cương Nội Cương tạo ra một tòa trận thế, khí tức tỏa ra không phải chuyện đùa!

Oành!

Một cái Long thủ lại đánh tới, lần này tuy không chấn nứt vỡ tòa trận pháp nhưng cũng khiến nó lung lay dữ dội, người bên trong chịu trùng kích không nhẹ.

“Nghe đồn có kẻ muốn khiêu chiến Hội ta, hóa ra là các ngươi.”

Trần Phong thân hình lơ lửng trên không trung, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng cao ngạo khó gì sánh nổi. Mà xa xa là nhóm người Đặng Chiến đằng đằng chiến ý, trong tay Khí thuật đã ngưng tụ, chuẩn bị đánh ra một kích chí mạng!”

“Vẫn nghe danh Thanh Hà Hội Hội trưởng, nay mới được gặp mặt.”

Một tên tiến lên trước, quanh thân hắn Linh lực hóa ra Linh văn cơ sở, tổng cộng có hai mươi cái.

“Trần Văn Lục, Hội phó Thiên Thanh Hội.”

Trần Phong cười nhẹ, bước đến trước mặt hắn mà nói:

“Hội chúng ta có thù oán gì với các ngươi sao? Cớ gì phải làm thế này?”

“Không có, nhưng các ngươi lại sở hữu tòa Tụ Linh trận này, bởi vậy bọn ta mới tấn công. Nếu ngươi chịu bỏ qua, chúng ta nguyện mua lại với giá một ngàn điểm bang chiến.”

“Vô sỉ, một cái Tụ Linh trận này giá trị phải sánh bằng năm ngàn điểm, bây giờ hắn muốn dùng một ngàn điểm mua đi, khác gì nói là ăn cướp?”

“Người ta thế lớn, làm vậy thì cũng đành chịu thôi.”

Đám người xung quanh xì xào, mà Trần Phong càng cười tươi, đáp:

“Chuyện này...”

“Hỏi nắm đấm của ta đi!”

Toái thạch tôi thiết quyền!

Ở khoảng cách gần thế này Trần Phong quyết định dùng võ kỹ, hai tay như búa đập thẳng đến tên kia, tốc độ cực nhanh khiến gã không kịp phản kháng, thân thể bị đánh bay!

“Hội Phó!”

Những tên hội viên Thiên Thanh Hội vừa giận vừa sợ, lập tức ra tay, một dòng Giang Khí nhanh chóng quét đến. Trần Phong ánh mắt lạnh lùng, ngưng tụ ra Long Trụ, một chiêu lập tức khiến dòng Giang Khí ngừng chảy, mà bốn mươi tên kia kêu thảm, ngã trái ngã phải.

“Dám đánh lén ta?”

Trần Lục gào thét, người còn chưa thấy nhưng đã thấy một đạo Kiếm Quang quét tới, cắt lên Long trụ. Long trụ của Trần Phong tuy chỉ là do Cương khí ngưng tụ mà thành nhưng vẫn cực kì chắc chắn, dù Kiếm quang cũng chỉ có thể chấn bay nó. Trần Phong nhìn lại chỉ thấy tên kia tay cầm kiếm, trán đổ máu, vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Long trảo!

Trần Phong vươn bàn tay ra, theo đó hàng chục cái Long trảo xuất hiện, tựa như lũ quét đến, liên tục công kích tên kia. Long trảo thủ đã được hắn tu luyện tới viên mãn, cộng thêm Giao Long thế khiến nó linh động không kém gì Long trảo bình thường!

“Các ngươi còn không ra sao?”

Trần Lục gầm lên, mà theo đó năm bóng người xuất hiện, Linh lực cuồn cuộn mà ra.

“Một chuyển Linh nhị chuyển, bốn tên Nhất chuyển. Vẫn còn đối phó được.”

Trần Phong thầm nghĩ, đỉnh đầu ngưng tụ Kim đỉnh, đem công kích của đám người kia đỡ hết, lại lật úp nó xuống, theo đó Kiếm khí phun ra, trong đó có lẫn không ít Kiếm quang.

Bốn tên kia hiển nhiên là các Hội phó của Thiên Thanh Hội, phối hợp với nhau đem Kiếm khí Kiếm quang đánh vỡ, một đường tiến lại gần Trần Phong.

“Tiếp chiêu!”Một tên gào lên, năm ngón tay chụm lại hóa thành một cây đại thương, hung hăng đụng lên thân Kim đỉnh, khiến nó vang lên từng từng keng keng không dứt, thủy chung không thể công phá.

“Cứng vậy?”

Tên kia hoảng hốt, lập tức lùi lại, dáng vẻ cực kì cẩn trọng. Một chiêu lúc nãy của gã cũng tính là tuyệt chiêu, vậy mà không thể phá vỡ Kim đỉnh, nói rõ mình gã còn xa mới là đối thủ của Trần Phong. Gã bấy lâu nay vẫn tự phụ, cho là mình cũng là thiên tài, lấy Chuyển Linh nhất chuyển đánh bại Chuyển Linh tứ chuyển. Nhưng xem ra đó chỉ là trò cười.

Trấn Trấn Trấn!

Trần Phong dáng vẻ hung ác, Linh lực Cương khí cuồn cuộn tiến vào Kim đỉnh, theo đó nó càng ngày càng lớn, nay chu vi đã bằng một tòa nhà, theo ba tiếng Trấn của Trần Phong mà đè xuống, chấn bốn tên kia người ngã kẻ quỳ!

“Áp lực quá cường đại! Mau gọi những người kia tế lên trận pháp!”

Một tên vận dụng toàn lực, mười mấy đạo Linh văn hiện ra, tổ hợp thành một đạo Linh văn trung cấp, miễn cưỡng chặn lại một kích này của Trần Phong, tuy nhiên miệng phun máu, đứng run rẩy không thôi.

Đúng lúc này hơn bốn mươi tên Thiên Thanh Hội Hội viên ra tay, hóa ra một cái Long trảo chụp lên đỉnh đầu Trần Phong, cố gắng phá vỡ Kim đỉnh. Hắn khẽ hừ lạnh, theo đó hai cái Long trụ hiện ra, một cái để ở đầu trận, cái cuối trận, ngăn cản trận pháp vận chuyển.

“Việc còn lại để bọn anh!”

Đặng Chiến hét lên, dẫn đầu hai mươi người kết trận, cùng với ba mươi người có trong Tụ Linh trận nữa là năm mươi người, lao thẳng về phía những hội viên của Thiên Thanh Hội, đánh cho đất đá bay lên, cát bụi mịt mù.

Trần Lục thấy vậy thì cau mày, lập tức thông tri đến Hội trưởng của bọn hắn: Hồ Thị Hương.

“Hội trưởng, không ổn!”

Gã cố gắng lùi lại, chống đỡ Long trảo từ Trần Phong, lại nói:

“Hắn ta mạnh hơn dự tính, chiến lực thậm chí đạt đến Chuyển Linh Ngũ, Lục chuyển!”

Bên kia khẽ im ắng một lúc rồi mới có một giọng nữ đáp lại:

“Ta hiểu rồi. Cho lui quân đi. Sẽ có cao thủ hỗ trợ các ngươi.”

“Cảm ơn Hội trưởng!” Gã mừng rỡ, nhìn lại chỉ thấy bốn tên Chuyển Linh đã bị Trần Phong đánh ngã một, bị hắn trói lại.

“Lui,mau lui. Ta sẽ cầm chân hắn cho các ngươi!”

Gã hét lên, sau đó vung kiếm chém đến Trần Phong.

Hết chương 244

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.