Có Long Hổ thế khiến Giao Long thế của Trần Phong bị chặn lại không ít, nhờ đó người Long Hổ bang cũng được nhờ, áp lực giảm nhiều. Hai tên Hội trưởng kia thì kém hơn, chưa thể lĩnh ngộ ra Thế, bởi vậy không thể không lùi lại, tránh ra khỏi vùng Thế này.
“Thế cũng có chia cấp bậc.”
Trần Phong nhàn nhã bước đi, Kim Long giương nanh múa vuốt, thở ra từng trận hung bạo.
“Đúng vậy, Thế của ngươi hiển nhiên không sánh bằng của ta!”
Long Hổ Bang chủ cười nói, chậm rãi bước lên, quanh thân ngưng tụ ra một con dị thú đầu như Hổ, mọc hai cái sừng rồng, thân như rồng như hổ, bốn chân phủ kín vảy, đuôi tựa đuôi rắn. Sau đó thân thể con dị thú này sáng rực lên, theo đó từng đám Linh văn cơ sở hiện ra, số lượng nhiều đến gần bốn mươi đạo, Linh quang chiếu sáng một vùng.
Lên
Trần Phong hai chân nhún mạnh, thân thể tựa đạn pháo bay đi, Kim Long tung trảo đánh tới. Tên kia nhanh như cắt phản kích, Hổ chưởng bay ra đón đỡ.
Ầm!
Sóng xung kích chấn nát mặt đất, mà Kim Long lúc này phun ra một hơi, không ngờ lại là Hỏa Diễm rừng rực, đem Long Hổ nung đến đỏ bừng. Tên kia thấy vậy liền vận khí, toàn lực chống đỡ, rút ra một đôi bao tay trên đó có đỉnh móng vuốt, một trảo không ngờ đánh xuyên Cương khí hộ thể của Trần Phong!
Kim canh Kiếm khí, ra!
Dưới nách Trần Phong mọc ra hai cánh tay nữa, mỗi cánh tay đều mang trên mình một thanh Kiếm khí, vù vù quét đến Long Hổ Hội trưởng. Gã lập tức lùi lại, Thủy bích hiện ra miễn cưỡng chống lại Kiếm khí.
Long ngâm!
Trần Phong há miệng rống một tiếng, âm thanh tựa sóng xung kích truyền đến tên kia khiến gã kêu lên một tiếng đau đớn, lùi lại liên tiếp mấy bước. Thừa cơ này Trần Phong nhảy tới, vận dụng Toái thạch tôi thiết quyền đánh liên tục lên thân thể gã, khiến Long Hổ do Cương khí cấu thành ầm ầm vỡ nát.
Long Hổ bang chủ thấy vậy thì trên trán mồ hôi chảy ra như mưa, cố chịu đòn mà lao lên, một chưởng đẩy lui Trần Phong, kiếm cơ hội thở dốc.
Tán Thiểm trảm!
Mười ngón tay gã nâng lên cao cao rồi kéo xuống, theo đó mười tia Kiếm khí xuất hiện, giống như một tấm lưới chụp xuống. Trần Phong lúc này ngưng tụ ra Kim Long đỉnh, vững vàng chặn lại Kiếm khí, lại đem nó úp ngược lại, bên trong hơn mười cái Long trảo thò ra, không chút chậm trễ chộp xuống. Tên kia vung vẩy hai tay, cố gắng phá vỡ
Long trảo nhưng lại thấy Trần Phong đã tiến tới, Lôi pháp cuồn cuộn đánh lên lồng ngực khiến hắn tê dại, kêu lên:
“Ma pháp cùng Cương khí? Ngươi lại dám tu luyện?”
Gã hít sâu một hơi, theo đó Long Hổ quanh thân gã thu lại, hóa thành một lớp giáp bao phủ quanh thân, dù là Long trảo cũng mơ tưởng xuyên phá!
“Bắt ta dùng đến bước này, ngươi đáng....”
Gã còn chưa nói xong thì Trần Phong đã một Kiếm cắt tới, Kiếm khí hóa thành Kiếm trận vây chặt gã, Kim Long đỉnh lại bao phủ cả hai, không để hắn có cơ hội thoát ra.
“Long Hổ bang chủ không xong! Mau cứu hắn!”
Hai tên Hội trưởng còn lại thấy vậy cũng đồng thời đánh tới, Linh lực hóa thành từng loại dị tượng, phối hợp với Khí thuật nên uy năng tăng vô số lần, không ngờ đánh thủng một lỗ trên Kim Long đỉnh!
“Muốn ăn đòn?”
Trần Phong giận dữ, toàn lực ra tay, Long Trụ trong tay hắn quét đến đánh bay một tên, Kim Long hóa thành Kiếm khí bay múa quanh một tên khác, chém cho hắn liên tục bại lui!
“Ngay lúc này! Ra tay đi!”
Ngọc Linh phất tay, dẫn đầu đoàn người Thanh Hà Hội xông về phía đám người nọ. Bọn chúng thấy vậy thì cười lạnh, quát lên:
“Một hội nhỏ lại dám bày trò! Anh em, đánh ngã chúng cho ta!”
Ba bang hội kia người đông thế mạnh, Khai Huyệt cảnh lên đến sáu bảy mươi người, Chuyển Linh cũng có hơn mười, Ngoại Cương hơn trăm, đừng nói là Thanh Hà hội, dù là Thiên Thanh Hội ở thời đỉnh cao cũng bị nhấn chìm.
Mà đúng lúc này Hồ Thị Hương phất tay, nói:
“Thiên Thanh Hội, lên!”
Bọn hắn tiếp nối sau ba bang hội kia, làm như đang tiến công Thanh Hà Hội vậy. Những tên kia thấy vậy thì cười to, nói:
“Tốt lắm, Thiên Thanh Hội đã khôi phục, bốn hội chúng ta cùng ra tay là có thể diệt Thanh Hà Hội một cách dễ dàng!”
Gã cười ha ha, quay người đi thì đột nhiên cảm thấy lưng đau nhức, nhìn lại chỉ thấy một mũi tên đã xuyên phá phòng ngự của bản thân, máu chảy đỏ lòm.
“Sao lại...”
Gã ngã khụy xuống, mà lúc này trận thế ba bang hội vỡ ra, bị Thiên Thanh Hội xẻ ra làm đôi! Thanh Hà Hội thừa cơ mà lên, càn quét những kẻ đi lẻ khiến thực lực bọn chúng rất nhanh hạ xuống, khó lòng chống đỡ!
Trong đó thiệt hại nặng nhất phải kể đến Long Hổ bang. Bọn hắn là bang hội mạnh nhất, được chiếu cố nhiều nhất, vì thế mà rất nhanh đội hình tan rã, lực chiến chỉ còn sót lại bốn phần mười!
Tuy vậy hai hội cũng bị thiệt hại không ít, dù sao thực lực chênh lệch vẫn còn đó, dù bị đánh bất ngờ thì vẫn đủ tỉnh táo để phản kích. Như Thanh Hà Hội lúc này cũng đã mất phân nửa số người, trận thế có xu hướng hỗn loạn.
Mà lúc này, một đám người từ đâu không biết chui ra, nhao nhao đánh tới đám người ba bang hội kia.
Bọn hắn thực lực không hề cao, nhưng được cái số lượng đông đảo, phải đến gần hai trăm người, cũng chẳng biết kết thành trận thế gì, cứ thế mà lao lên. Tuy vậy bọn hắn vẫn cực kì có ích, giải tỏa áp lực cho hai hội kia.
“Là đám người ở Khu III!”
“Bọn hắn thường ngày đều tản mát, sao hôm nay lại tụ tập lại? Chẳng lẽ...”
Một tên Long Hổ bang vừa mới nói liền thấy ba bốn nắm đấm đánh tới, đánh ngã gã!
“Xông lên, anh em!”
“Diệt ba hội này chúng ta sẽ có cơ hội được tiến vào khu II tu luyện, tài nguyên không lo thiếu!”
Cả đám người tựa như uống nhầm thuốc, đồng loạt tấn công, dùng chiến thuật biển người mà chiến. Hai hội Tuấn Nam cùng Thánh nhân hội tuy có trận thế nhưng bây giờ đã yếu đi quá nhiều, mà những tên kia lại lấy khỏe đấu mệt, rất nhanh trận thế vỡ ra.
“Các ngươi thua rồi.” Trần Phong cười mỉm, nhìn về phía hai tên Hội trưởng nọ. Bọn hắn cắn răng, đáp:
“Không phải Thiên Thanh Hội phản đối thì Thanh Hà Hội các ngươi đã bốc hơi khỏi thành Nghi An này rồi!”
“Tiểu nhân bỉ ổi, chỉ giỏi đánh lén là giỏi.”
“Vậy sao?”
Trần Phong cười phá lên, nói lớn:
“Các ngươi thừa dịp hai hội chúng ta lưỡng bại câu thương mới xông vào giải cứu thì nói là gì? Bớt xàm ngôn đi!”
Oành!
Kim Long đỉnh đột nhiên chấn động dữ dội, trên đó hiện ra một cái dấu ấn bàn tay rất rõ, không ngờ Long Hổ bang chủ vẫn chưa bị Trần Phong đánh gục, trái lại vẫn còn rất hung mãnh.
“Cảm ơn ngươi, nhờ ngươi mà ta có thể phá vỡ giới hạn, tiến vào Chuyển Linh cảnh tứ chuyển! Giờ thì đã đến lúc kết thúc rồi!”
Trên Kim Long đỉnh lại xuất hiện một bàn tay nữa, dấu ấn càng rõ hơn cái trước, hiển nhiên tên kia đã dần quen với cảnh giới này, chiến lực vì thế mà tăng mạnh!
“Ngươi biết không...” Trần Phong vừa đỡ hai công kích của hai tên Hội trưởng kia, vừa nói:
“Nhiều kẻ nghĩ mình có thể lâm trận đột phá, ấy là thiên tài, đó là thứ giúp hắn lật kèo. Nhưng thực tế, chỉ có tình thế cực kì nguy cấp mới làm vậy. Vì sao ư?”
Trần Phong thoáng tụ lực, lập tức Long Hổ bang chủ kêu thảm thiết, Linh quang quanh thân thể tán loạn, không khỏi sợ hãi.
“Lúc đột phá cảnh giới, căn cơ không vững chắc, tùy lúc có thể ngã xuống. Mà khi đã ngã xuống thì sẽ khiến ngươi bị thương rất nặng, thậm chí là có thể chết! Giờ ngươi lại lấy cái lâm trận đột phá để tự hào? Ngu xuẩn!”
Bàn tay Trần Phong ấn lên Kim Long đỉnh, theo đó một cỗ lực lượng mạnh mẽ không gì sánh kịp đè xuống, theo đó Long Hổ bang chủ ngất lịm, ngã sõng soài trên mặt đất.
“Nếu ngươi vẫn giữ nguyên cảnh giới đó thì ta phải mất thêm không ít thời gian để đánh bại ngươi. Nhưng giờ ngươi lại làm thế này, thật là cảm ơn.”
Trần Phong tán đi Kim Long đỉnh, ánh mắt sắc lạnh nhìn hai vị Hội trưởng kia, năm ngón tay siết chặt lại. Oành một tiếng tốc độ hắn tăng đến cực hạn, nắm đấm nện lên khuôn mặt điển trai của Hội trưởng Tuấn Nam Hội, sau đó tay trái cong lại, hóa thành Long trảo thủ, một chiêu đánh lên lồng ngực gã.
Rắc!
Tiếng xương vỡ truyền đến, mà tên kia cũng kêu thảm một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ thù hận:
“Dù thua ta cũng muốn ngươi phải chịu thương! Bồi Nguyên ấn!”
Hai tay hắn kết lại, một ấn đánh lên bả vai Trần Phong, lực lượng cuồn cuộn khiến Cương khí hộ thể hắn thoáng chốc vỡ nát, chấn lên huyết nhục khiến Trần Phong không khỏi kêu rên, lập tức lùi lại.
“Minh Nhân chưởng!” Tên Hội trưởng còn lại chớp lấy thời cơ ra tay, một chiêu nhắm thẳng đỉnh đầu Trần Phong. Ai ngờ sau ót hắn ngưng tụ ra một bàn tay tiếp lấy chưởng pháp, tuy rằng vỡ nát nhưng đã đỡ được một chiêu này.
“Toái thạch quyền!”
Trần Phong lẩm bẩm, xoay người tung quyền. Tên kia lập tức đưa tay lên đỡ, nhưng chỉ thấy một cỗ áp lực khổng lồ đè tới, đầu tiên là phá vỡ Cương Khí cùng Linh lực của hắn, tiếp đó nghiền nát luôn cả mấy đạo Linh văn, sau đó nữa là đánh cho cánh tay tóe máu, xương cốt gãy làm đôi, thân thể bắn đi như một quả đạn pháo, rơi vào vị trí của Thánh nhân hội.
“Hội trưởng!”
Bọn hắn thấy tên này bay tới lập tức mở ra trận thể để đón lấy gã. Nhờ đó Trần Phong thừa cơ mà tới, Kiếm quang quét qua khiến cho cả đám người ngã rạp, đồng thời bị trọng thương!
Thánh nhân hội, phá!
Trần Phong không chút chậm trễ, lao sang trận địa của Tuấn Nam hội, Long trảo ầm ầm chụp xuống, phối hợp cùng Ngọc Linh phá vỡ dòng Giang khí của bọn hắn.
Tuấn Nam Hội, phá!
Đỉnh đầu hắn ngưng tụ ra một con Kim Long, Kim Long hóa ra mười mấy cái Long trảo chụp tới mấy tên Chuyển Linh cảnh phe kia, quấy nhiễu bọn chúng, để Chuyển Linh phe bọn Trần Phong có cơ hội ra tay, nhờ đó quét ngang một mảnh!
Long Hổ bang, phá!
Nhìn từng đám người nằm rên rỉ trên mặt đất, lại nhìn từng ánh mắt sợ hãi, từng ánh mắt giận dữ, từng ánh mắt đau đớn dõi đến mà Trần Phong không khỏi thở dài một hơi. Hai phe phải có thắng thua, và hiển nhiên bọn hắn không thể nào là phe thua được.
“Trận này, Thanh Hà Hội thắng! Ban thưởng mười ngàn điểm bang chiến! Thiên Thanh Hội với tư cách là đồng minh của Thanh Hà Hội, được cộng năm ngàn điểm! Ba bang hội Tuấn Nam, Thánh nhân, Long Hổ, mỗi hội trừ năm ngàn điểm!”
Từ trên cao một người đàn ông trung niên chậm rãi hạ xuống, theo sau là mười mấy người nữa. Bọn hắn tản ra đi tìm từng người, nếu ai bị thương quá nặng sẽ cứu chữa, còn bình thường thì thôi.
Người này là một trong các Giáo viên ở đây, chuyên về việc chấm điểm. Gã đã quan sát trận đấu từ đầu đến cuối, và chỉ có thể thốt ra mấy từ:
“Kẻ này tương lai, tất thành kiêu hùng.”
Mọi hành động của Trần Phong gã đều hiểu rõ, từ việc tiến đánh Thiên Thanh Hội, sau đó đến việc chiêu hòa, rồi lại đến việc một mình độc chiến ba Chuyển Linh tam chuyển, ba tên Hội trưởng. Những việc đó đều thể hiện mưu trí của Trần Phong, đồng thời thể hiện thực lực cường đại của hắn.
Hết chương 247