Cùng lúc đó Tinh thần hải Trần Phong cũng tản ra ánh sáng chói mắt, Tinh thần lực chậm rãi tụ lại, tập trung về phía trung tâm. Một lúc lâu sau dần dần hình thành một quả trứng, trong đó không ngờ lại có một hình nhân có khuôn mặt giống hệt Trần Phong.
“Mượn việc mở ra huyết mạch, đồng thời cảm ngộ lấy Linh, khiến trong Tinh thần hải hoá ra ý thức, đó là Linh thai. Linh thai nở ra, kết hợp cùng hồn, hoá thành Linh hồn hoàn chỉnh, đó chính là Huyễn Linh cảnh! Thằng này giỏi!”
Khoai vỗ đùi, cười khanh khách. Mà lúc này ý thức của Trần Phong cũng tiến vào Tinh thần hải, không ngờ ý thức lại bị nhốt trong quả trứng, hoà làm một với hình nhân kia.
“Thật chắc chắn!”
Trần Phong lẩm bẩm, thử gõ lên vách quả trứng. Hắn có thể cảm nhận được nó rất chắc chắn, muốn phá vỡ mà ra cũng không hề dễ chút nào.
“Muốn phá vỡ Linh thai, cần phải có Linh lực của Huyễn Linh cảnh mới được. Ta trước mắt còn chưa dung hợp được Chân khí và Tinh thần lực, không thể nào phá vỡ thứ này.”
Ý thức hắn lại quay về điều khiển cơ thể. Lúc này đám khí đen trong Khí mạch của hắn đã bị đẩy ra, hóa thành sương mù lơ lửng trong không trung.
“Khoai, thu nó đi. Chúng ta cần biết kẻ địch là ai, có năng lực gì.”
Từ trong mi tâm hắn có một luông sáng xanh bắn ra, đem sương mù đen thu lại. Trần Phong thấy vậy cũng nhẹ thở ra một hơi, cảm thụ lấy cơ thể hoàn toàn thông suốt, Tinh thần lực cùng Chân khí như suối phun ra, hóa thành vòng sáng quấn quanh thân thể hắn.
Toàn bộ các mạch đã mở ra, toàn bộ Huyệt mở ra, Linh thai cũng đã tạo ra.
Hắn bây giờ trên lí thuyết, đã tiếp cận Chuyển Linh cảnh!
Đương nhiên chỉ là lí thuyết, hắn còn cần tiếp tục mở rộng các mạch, cùng với đó là dung hợp Chân khí cùng Tinh thần lực, muốn làm đến bước này thì ít nhất phải là hai ba tháng nữa.
Khoai bay ra khỏi Tinh thần hải, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn hắn mà nói:
“Thiếu niên, ta bây giờ trịnh trọng tuyên bố: Ngươi đã làm xong lễ trưởng thành, giờ ngươi là Âu Lạc Thần tộc tộc nhân! Ngươi được phép học tập lấy tộc ta công pháp, tộc ta tộc quy. Ngươi đã sẵn sàng hay chưa?”
“Ta sẵn sàng!”
Trần Phong cảm thấy cực kì hào hùng, khí huyết như bốc lên.
“Nhận lấy, đây là vinh quang của tổ tiên ngươi!”
Khoai điểm ra một chỉ, một luồng sáng bay ra, hóa thành một sinh vật vừa rồng vừa chim, dung nhập vào thân thể hắn.
Âu Lạc thần tộc chí cao công pháp.
Long Tiên quyết!
Não bộ hắn ầm ầm nổ tung, một đám kiên thức cuồn cuộn tiến vào Tinh thần hải của hắn, khắc lên Tinh thần hải, hóa thành một vị Long Tiên. Long thân dài miên man, cánh Âu tộc tựa như thần quang uốn lượn, trông rất kì ảo. Đến một lúc sau nó mới ẩn đi, biến mất.
“Long Tiên quyết, gồm ba phần. Phần một là Long Tiên quan tưởng pháp, tưởng tưởng ra Long Tiên, gia tăng Tinh thần lực của mình. Phần hai là Long Tiên Luyện thể, dùng để mở ra huyết mạch, cường hóa cơ thể. Mà phần thứ ba, chính là Long Tiên Thái huyền kinh, dùng để hấp thu thiên địa Linh khí, hòa cùng Long Tiên huyết mạch, trở thành Long Tiên pháp lực!”
Bộ Long Tiên quyết này ẩn chứa đầy đủ tất cả, từ Luyện thể thuật, phương pháp hấp thu Linh khí, cho đến là Quan tưởng pháp.
“Thiếu niên, đây là tộc ngươi Thần cấp công pháp, nhớ tu luyện cho tốt! Vốn lão Thanh Long không cho phép ta truyền cho ngươi công pháp này, để ngươi từ trong những kiến thức trong Long châu mà hiểu ra công pháp. Nhưng ta nghĩ rằng ngươi còn trẻ, khó mà làm điều đó. Hơn nữa, muốn sử dụng thể chất của ngươi một cách tối đa, chỉ có thể học trước những thuật pháp này. Sau này ngươi sẽ tự hiểu ra con đường của mình sau!”
Trần Phong nhìn Khoai, gật đầu một cái. Sau đó hắn chắp tay, vái một vái, nói:
“Dù ta không ưa ngươi lắm, nhưng ta vẫn vái ngươi một vái! Ta tôn kính ngươi, vì ngươi đã truyền dạy cho ta, và ngươi trong tương lai, cũng chính là người dẫn đường cho ta!”
Khoai thấy vậy thì cười nhẹ, nói thầm:
“Thằng ngốc này....”
Xong xuôi, Khoai lại tiến vào Tinh thần hải của hắn, tiếp tục tìm hiểu Việt võ đạo. Trần Phong thì ổn định lại bản thân một lúc lâu, đánh giá Long Tiên quyết. Đây không hổ danh là công pháp đỉnh cấp nhất một tộc, bao trùm toàn diện, hơn nữa cực kì phức tạp. Đây là Khoai đã truyền cho hắn bằng phương pháp khó nhất, nhưng cũng dễ học nhất, đó là in thẳng vào Tinh thần hải. Chứ nếu bây giờ đưa cho hắn một bản viết tay, bắt hắn tìm thì không biết mấy chục năm mới có thể tìm hiểu ra.
Duy chỉ có thiếu khuyết hai thứ, đó là Dẫn khí thuật cùng với các loại thuật pháp, võ kỹ. Cái này thì có thể giải thích được. Thứ nhất, tuy nó là Thần cấp, nhưng nó lại được sáng tạo ra cách đây cả mấy vạn năm. Mấy vạn năm trước Âu Lạc tộc nhân muốn tu luyện, mở ra các mạch cùng các huyệt chỉ có thể dựa vào huyết mạch. Huyết mạch càng mạch, mở ra các mạch càng dễ và ngược lại.
Nhưng thời gian trôi qua, những chủng tộc như vậy đã bị diệt. Người thường vì huyết mạch quá loãng, không thể dựa vào huyết mạch mà mở ra các mạch, bởi vậy phải nghĩ ra con đường mới, từ đó, Dẫn khí thuật ra đời, tầng lớp võ giả xuất hiện, tiếp nối phàm nhân và tu luyện giả Linh giả.
Còn các loại thuật phá, võ kỹ, có thể là do Khoai không muốn hắn quá dựa dẫm vào tổ tiên, mà muốn sáng tạo ra. Cũng có thể là do Khoai thấy Trần Phong còn yếu, chưa đủ tiêu chuẩn để tiếp nhận nó.
Dù là lí do nào đi nữa thì Trần Phong cũng không quá bận tâm. Hắn giờ đã có thể chất tốt nhất, công pháp tốt nhất, việc hắn cần bây giờ đó là sớm ngày tu đến Linh giả, sớm ngày mạnh mẽ, để có thể bảo vệ được tộc nhân.
Hắn thử vận dụng Quan tưởng pháp, tức thì trong Tinh thần hải một Long Tiên xuất hiện, bộ dáng đã có hình tức ban đầu, miễn cưỡng có thể nhận ra. Theo đó Tinh thần lực của hắn cũng điên cuồng tăng trưởng, tốc độ cực nhanh. Mà mỗi khi Tinh thần lực sinh ra bao nhiêu thì đoá Linh hoả ở giữa bầu trời sẽ truyền ra một tia lửa, đem nó luyện hoá, khiến nó trở nên vững chắc thuần khiết gấp mấy lần.
“Tuyệt vời!”
Hắn tản đi Quan tưởng pháp, lại vận dụng Long Tiên luyện thể thuật. Trong Long Tiên Luyện thể thuật cũng chia ra rất nhiều loại, trong đó có một loại đó chính là cường hoá huyết mạch, dùng huyết mạch rèn luyện cơ thể.
Hắn dựa theo phương pháp ghi trên đó, đem một thân Huyết mạch lực kích hoạt.
Một trăm giọt!
Trần Phong cau mày, dù hắn đã mở ra thể chất Âu Lạc thần thể, nhưng trong cơ thể vẫn còn là phàm huyết, cần hắn luyện chế một lần nữa, mới có thể thức tỉnh.
Một trăm giọt này hoá thành từng tia máu, bắn khắp cơ thể. Mà nó đi đến đâu thì nơi đó lại được cường hoá thêm một phần, mạnh thêm không ít.
Cùng với đó, mỗi khi có một giọt máu chảy qua tim thì nó cũng sẽ bị biến đổi một cách chậm rãi, từ phàm huyết hoá thành Âu Lạc thần tộc thần huyết. Theo tốc độ này nếu hắn tu luyện một ngày sẽ được khoảng ba giọt. Nhưng thân thể hắn phàm huyết nhiều đến mức nào? Hắn cũng không dám khẳng định, nhưng tuyệt đối cực nhiều! Muốn biến tất cả thành thần huyết, thật là một công trình đồ sộ, đến bao lâu mới xong?
Hắn thở dài, lại ngừng vận dụng Luyện thể thuật, lại chuyển sang Long Tiên Thái Huyền kinh. Các huyệt của hắn đồng thời mở ra, đem Linh khí bốn phía đều hút gọn, tựa như bão tố, tựa như biển động, tốc độ nhanh đến mức không gì sánh được. Mà các mạch của hắn vốn đang trống rỗng thì nay lập tức được bổ sung đầy đủ, Chân khí cuộn trào trong mạch, khiến hắn suýt nữa không khống chế nổi.
“Với tốc độ này dù ta có sử dụng hết Chân khí ở trong năm mạch, nhưng chỉ cần mười lăm phút, à không, mười phút, là có thể khôi phục hoàn toàn! Thật quá khủng khiếp!”
Hắn tuy vui mừng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại. Tuy vì vậy mà hắn có lợi thế rất lớn, nhưng hắn còn cần phải học cách sử dụng Chân khí một cách thuần thục nhất, ít hao tổn nhất. Lần này hắn mở ra thêm một lúc tám Chủ mạch cùng hàng trăm mạch khác, cần thời gian để làm quen và khống chế.
Tuy vậy hắn vẫn không tránh khỏi sự kích động, lập tức đi ra khỏi căn phòng, chạy một mạch ra bờ sông. Nơi đây cũng khá vắng người, bởi vậy hắn có thể thoải mái thể hiện thực lực mà không phải lo ảnh hưởng đến người khác.
Kiếm khí!
Hă khẽ chỉ tay, lập tức Chân khí tuôn ra, hóa thành một thanh kiếm dài phải đến mười mét. Nhưng chỉ lát sau nó đã vỡ nát, hóa thành một đám khí bay đầy trời.
“Không khống chế nổi. Dù Tinh thần lực của ta đã mạnh mẽ chẳng kém cường giả Khai Huyệt, thậm chí còn hơn, nhưng vẫn khó có thể quen với lượng Chân khí hùng hậu thế này.”
Hắn hít sâu một hơi, cẩn thận từng li từng tí điều động Chân khí để nó tuôn ra, biến thành các loại hình dáng như kiếm, đao, chuông, búa, rìu,.... đây là phương pháp phổ thông nhất, giúp cho mỗi người có thể kiểm soát Chân khí trong cơ thể của mình. Đó cũng là nền tảng để tạo nên cảnh giới thứ hai của Ngoại cương cảnh - Hóa Hình cảnh.
Hắn một lần nữa thử phóng ra kiếm khí, lúc này kiêm khí đã thu lại còn tám mét, hơn nữa còn giữ được bốn phút mới có thể vỡ nát.
“Chưa được. Phải luyện kiếm khí nhỏ đến hai mét, hơn nữa chắc chắn đến mức đủ để cắt nát cả đá tảng, chém đứt sắt thép!”
Dựa vào Long Tiên Thái Huyền kinh, hắn không hề lo ngại thiếu hụt Chân khí. Dù sao bây giờ đã khác trước đây, Linh khí đã nồng đậm gấp bốn năm lần, không lo cạn kiệt. Hắn dành hơn một buổi, rốt cục cũng kiểm soát được Chân khí trong tám chủ mạch, nhưng còn bốn Chủ mạch khác vẫn còn khá lúng túng, nhiều khi còn bị hỗn loạn.
“Cũng đến lúc đi tìm vị Phật ở trên núi kia rồi. Có một số chuyện ta cần biết, hơn nữa đã có hẹn, không thể nuốt lời được.”
Hết chương 170