Nam Việt Đế Vương

Chương 322: Chương 322: Luyện Kim Long Luân




“Nghe nói nhóm Lạc Điền Không đã chiếm giữ được một mỏ Long Tinh, tuy nhiên Long Thú canh giữ ở đó rất cường đại, là một đầu Bát cấp. Bọn họ muốn chúng ta hội quân để giảm thiểu thiệt hại.”

Mỏ Long Tinh, chính là một nơi tương đối đặc thù bên trong Thánh Long đài này, nơi đó tập trung một lượng lớn Long huyết hóa thành Long tinh, bởi vậy nếu có thể cướp được dù chỉ một quặng mỏ cũng đủ cho mọi người đạt đến Tôn Long tẩy lễ, tuy nhiên đó không phải là điều đơn giản.

Nơi đó được một đầu Long Tinh Bát cấp canh giữ, chính là Long Tinh giúp bọn hắn đạt được Long Đế tẩy lễ. Tuy nhiên Long Tinh bát cấp quá mức cường đại, Nó không chỉ mạnh ngang một Huyễn Long cảnh đỉnh cao, mà đặc biệt ở chỗ, nó có thể gọi những Long tinh khác đến để hỗ trợ, tạo nên một binh đoàn hùng mạnh. Trong quá khứ từng có Long Tinh Bát cấp gọi đến năm đầu Long Tinh thất cấp, cùng với hàng trăm Long Tinh cấp độ thấp hơn, đem một phần ba số lượng thiếu niên Long tộc giết chết sạch sẽ. Mà cũng trong lần đó, một thiên tài tuyệt thế của Long tộc xuất hiện, lãnh đạo những kẻ còn lại chặn đánh, đánh giết được Long tinh bát cấp. Mà cũng nhờ đó, kẻ này đạt được Thánh Long huyết, tương lai trở thành Long Đế đầu tiên trong suốt mấy ngàn năm qua.

Huyền thoại của Đông Hải Long tộc, Ngao Thị đệ nhất Long, Thiên Hải Long Đế.

Ngàn năm qua đi, thiên tài như lá rụng mùa thu, xuất hiện nối tiếp không dứt,tuy nhiên vẫn chẳng có ai có được thành tựu như vị Thiên Hải Long Đế ấy. Giờ đây, Long Tinh bát cấp đơn độc đã là một tồn tại khó có thể với tới, còn Long Tinh bát cấp trấn thủ mỏ quặng thì còn xa vời hơn. Bọn hắn chỉ mong có thể đánh đuổi nó đi, hoặc thừa cơ mà vào, còn đánh giết nó? Chỉ sợ không ai làm được.

Bốn người bọn hắn bàn bạc hồi lâu liền quyết định lên đường. Nhóm Lạc Điền Không cách nơi đây chừng năm mươi cây số về phía Đông, với tốc độ của bọn hắn thì cần khoảng hai mươi phút là có thể đến nơi. Trên đường có không ít nhóm người đang di chuyển, hiện nhiên mỏ Long Tinh này không chỉ có một mình Lạc Long tộc phát hiện.

Bọn hắn dừng lại ở một hẻm núi, xung quanh là hàng trăm tên thiếu niên Long tộc tề tựu, chia thành từng nhóm lớn, dựa theo những lá cờ có thể thấy rõ bọn hắn thuộc những thế lực nào. Trong đó phải kể đến Lạc Long Thị, Ngao Thị, Ly Thị, Kiếm Long tộc, Sa Long tộc, mỗi bên đều có năm sáu mươi tên, khí thế bức người.

Tổ đội của Lạc Long thị cũng cách đây không xa, bọn hắn bởi vậy liền tìm được. Lúc này Lạc Điền Không cùng mấy tên cao thủ khác đang bàn kế hoạch tác chiến, thấy Lạc Hoa Mân tiến đến thì liền ngừng lại, nở nụ cười tươi rói:

“Ngươi cuối cùng cũng đến rồi. Lúc trước nghe nói ngươi bị đám Ngao Thị truy sát, ta cứ lo sẽ xảy ra chuyện gì.”

“Chỉ biết nói chuyện xúi quẩy mà thôi, giờ tình hình thế nào?” Lạc Hoa Mân vờ giận dữ, mà tên kia thì lộ ra vẻ nghiêm túc, đáp:

“Tình hình không được tốt cho lắm.”

Lạc Quân Thường cau mày, liếc sang phía Ngao Thị, hỏi:

“Là do hai tên Ngao Hải Lâm, Ngao Thịnh sao?”

“Đúng thế, một trong hai người bọn hắn thì ta còn có thể chống lại, nhưng lần này là cả hai cùng đến. Hơn nữa còn có Ngao Phú Thương, Ngao Bạch Lãng, nghe đồn hai tên này.....”

Nói rồi hắn nhìn sang Trần Phong, cười khổ:

“Bị Lạc Phong đánh cho thừa sống thiếu chết, lúc nãy còn dẫn người đến chỗ chúng ta đòi công đạo.”

Trần Phong thấy vậy thì định lên tiếng, đột nhiên Lạc Điền Không hai mắt như rực sáng,vỗ nhẹ bả vai hắn mà nói:

“Thế là ta đem hai người bọn hắn đánh cho một trận nữa! Lạc Phong, tí nữa có gặp lại hai cái thằng đó cứ đánh thoải mái, có gì ta sẽ giúp.”

Trần Phong ngơ ngác, mất một lúc mới tỉnh lại. Hắn cứ ngỡ tên này sẽ trách móc mình một phen, sau đó sẽ làm khó dễ các kiểu để mình đi nhận lỗi với đám người Ngao thị. Nhưng không ngờ gã lại ủng hộ hắn đánh ngã bọn chúng, khiến Trần Phong không khỏi ngạc nhiên.

“Nhất định rồi.”

“Vậy là tốt rồi. Giờ chúng ta có thêm bốn người các ngươi, trận này nhất định sẽ giành được thắng lợi!”

Lạc Điền Không nghiêm nghị nói, đồng thời tế ra một quyển trận đồ, nói:

“Ta trước khi vào đây có được may mắn quan tưởng Lạc Long tộc chí bảo Vạn Long Loạn Vũ đồ. Nay luyện chế ra mặt này trận đồ, chư vị cùng tế lên, đánh giết Huyễn Long cảnh đỉnh cao cũng là dễ dàng.”

Trần Phong nhìn mặt trận đồ này thì trong lòng không khỏi cảm thán, bởi uy năng của món trận đồ này cực kì khủng khiếp, so với bất kì món Chuyển Long Binh Chuyển Linh Binh nào đều cường đại hơn vô số lần. Linh Bảo Long Bảo bình thường vừa gặp nó, chỉ sợ sẽ bị nghiền thành sắt vụn!

“Ta tuy có Kim Long đỉnh mạnh nhưng không thể nào tế ra, nếu không có thể bị lộ thân phận. Vậy thì có lẽ nên tế luyện một món Chuyển Linh Binh khác, đại diện cho Lạc Phong.”

Trần Phong nghĩ liền làm, bởi vậy liền hỏi:

“Lạc Điền Không, chúng ta lúc nào sẽ tấn công?”

“Chừng ba tiếng nữa, có chuyện gì sao?”

“Không sai, ta muốn tế luyện một chút bảo vật.”

Nghe vậy Lạc Điền Không hơi ngạc nhiên, bởi vì những kẻ tiến vào đây đã mang sẵn Bảo Binh, sao lại có chuyện lâm trận mài gươm thế này? Nhưng gã cũng chẳng quản nhiều, chỉ ừm một tiếng rồi nói:

“Nghe đồn ngươi là Kim hệ, chỗ ta vừa khéo có không ít tài liệu Kim hệ. Ngươi cần hay không?”

Trần Phong suy tư một lúc liền đáp lại:

“Quả thực có cần. Không biết ngươi có những loại nào?”

Lạc Điền Không vung tay, lập tức một đám tài liệu bay ra, trong đó cơ bản đều là Huyễn Linh cảnh cấp bậc, nhưng có không ít là Chân Linh, Huyền Linh cảnh cấp bậc. Trần Phong lựa chọn một vòng, lấy được không ít thứ ưng ý, sau đó lại đem các loại tài liệu cùng Linh dịch trả lại. Xong xuôi hắn liền chào mọi người rồi bay đến một cái hang gần đó, bắt đầu tế luyện bảo vật. Hắn quyết định sẽ luyện chế Kim Long luân, môn Linh thuật này uy lực cực kì khủng khiếp, nếu tế luyện thành Bảo vật chỉ sợ ngay cả Linh bảo cũng cắt ra được!

“Trần Phong, Kim Long luân này thật sự rất đáng luyện. Ta có lời khuyên, đem Hắc Hoàng đồng làm gốc, các loại tài luyện khác bổ trợ, đảm bảo Kim Long Luân của ngươi vô địch, không kẻ có thể phá!”

“Sử dụng Hắc Hoàng đồng(đồng đen)? Không phải ngươi nói nó cực kì nguy hiểm sao?” Trần Phong hỏi lại Khoai, mà tên kia liền đáp:

“Thật là như vậy, nhưng ngươi không biết, ngươi sở hữu một thứ có thể chống lại tạp niệm bên trong đó?”

“Thứ gì?” Trần Phong một bên dùng Linh hỏa tinh luyện khoáng thạch, một bên hỏi.

“Thằng ngốc này, còn thứ gì nữa ngoài cái Ma Ngục cấm điển của sư phụ ngươi?”

“Ma Ngục cấm điển?”

“Không sai. Những tạp niệm trong đó tuy mạnh, nhưng Ma Ngục của ngươi đủ sức trấn áp chúng!”

Trần Phong nghe vậy thì tinh thần phấn chấn, tốc độ tinh luyện càng ngày càng nhanh. Hắn giờ tu vi sâu dày, đã có thể dẫn dắt càng nhiều Linh hỏa để tu luyện. Đóa Linh Hỏa này của hắn thật sự khủng khiếp, chỉ kích hoạt tầng ngoài cùng đã đủ để luyện hóa tài luyện cấp Linh cảnh, nếu có thể tiếp tục các tầng sau chỉ sợ dù là Dung Linh cảnh Linh bảo cũng có thể bị đốt thủng!

“Hắc Hoàng Đồng....” Hắn thì thào, cầm lấy trong tay một viên như đá như ngọc mà như kim loại, bên trên mơ hồ còn vang lên âm thanh gào thét. Hắc Hoàng đồng chính là do Tín ngưỡng lực cùng tạp niệm của chúng sinh mà thành, nếu có thể luyện nó vào bảo vật thì uy năng sẽ đề thăng lên một mảng lớn, nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ bị lây nhiễm tạp niệm, nhẹ thì tâm thần phân liệt, nặng thì mất mạng.

Nơi đầu ngón tay Trần Phong từng luồng Linh hỏa xoay tròn, hóa thành một quả cầu lửa, mà theo đó tiếng xèo xèo vang lên, đồng thời hàng ngàn hàng vạn tạp niệm như thủy triều phun ra, dũng mãnh đánh vào Tinh Thần hải Trần Phong!

“Âu Lạc Thái Huyền Kinh, Âu Lạc Thần Nhân, trấn!”

Bên trong Tinh thần hải của hắn, một tôn Âu Lạc Thần Nhân hiện ra, thân thể vĩ ngạn tựa như Thần Minh, ầm một tiếng liền nghiền nát phân nửa tạp niệm, nhưng lại có từng dòng từng lũ tạp niệm tràn tới, trực tiếp ô nhiễm Tinh thần hải của hắn. Hơn mười hư ảnh Hùng Vương cũng ra tay, thân hình bọn hắn khẽ động, đem tạp niệm trục xuất, đẩy hướng Ma Ngục.

“Ma Ngục Cấm Điển, mở!”

Trong đầu hắn vang lên một tiếng trầm đục, một tòa Ma Ngục hiện ra, theo đó tạp niệm như thiêu thân lao vào lửa, điên cuồng tiến vào trong Ma Ngục. Bọn chúng vừa vào trong đây thì liền trì trệ, bởi ở nơi trung tâm chính là một vị Ma Thần Ba đầu sáu tay ngồi trên đài sen, tướng mạo dữ tợn. Vị Ma Thần này khẽ hấp, lập tức tạp niệm chui tọt vào miệng hắn, hóa thành Ma khí tinh thuần trả lại cho mảnh Ma Ngục này.

Càng nhiều tạp niệm vọt tới, nhưng chưa kịp gây loạn liền bị nghiền nát, khiến tu vi Ma đạo của Trần Phong ngày càng cường đại, mơ hồ đã vượt qua tu vi Linh đạo!

Khoai thấy vậy thì cau mày, nói:

“ Đủ rồi, giờ thì trấn áp chúng đi.”

Trần Phong hiểu ý, lập tức ngừng luyện hóa tạp niệm, mặc chúng tung hoành bên trong Ma Ngục, bản thân thì bừng tỉnh, nhìn Hắc Hoàng đồng đã được tinh luyện mà cười vang. Ý niệm khẽ động, tức thì Kim Long đỉnh hiện ra, hắn lại đem một đám tài luyện cho vào trong đỉnh, dùng Linh Hỏa tế luyện. Mặt khác lại ngưng luyện Kim Long luân bên trong Tinh thần hải, chuẩn bị đánh vào trong tài liệu.

Khoai đậu trên vai hắn, mấy ngón tay bụ bẫm chỉ tới chỉ lui, luôn mồm nói:

“Ngươi đem Hắc Hoàng Đồng phân bố vào mấy vị trí này thì uy năng của nó sẽ tăng lên một mảng lớn!”

Trần Phong làm theo, chỉ cảm giác được cái phôi Kim Long Luân này càng thêm vững chắc, lại thêm phấn chấn, tiếp tục tinh luyện nguyên liệu. Nhưng dù lấy tu vi vô cùng hùng hậu của hắn thì cũng cảm thấy cố hết sức, phải vừa nuốt đan dược vừa tiếp tục ngưng luyện. Từng đám nước thép bị hắn dùng Linh lực nâng lên, hóa thành vô số Kim Long nhỏ chi chít quyện vào nhau, đầu con này cắn lấy đuôi con kia, sống lưng thì dựng thẳng lên tựa như lưỡi đao, tứ chi thì kết lại hóa thành từng đạo bánh răng nhỏ xíu.

Hết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.