Trần Phong mấy ngày tiếp theo căn bản cũng không làm gì nhiều, sáng đến lớp, chiều cùng tối ở nhà chữa thương. Nhờ vậy mà vết thương đã ổn rạt nhiều, tuy nhiên các kinh mạch vẫn còn rất yếu, nếu tùy tiện vận dụng Chân khí có thể lại vỡ ra, lúc đó vết thương sẽ tái phát, thậm chí còn nặng hơn.
Bởi lúc này các đường kinh mạch hắn đang trọng thương, bởi vậy cũng rảnh thời gian để chuyên tu mảng khác. Hắn quyết tâm dùng mấy ngày này để tìm hiểu về Tinh thần lực cùng Ma pháp lực, bởi hai loại này so với Chân khí thì huyền bí hơn không ít, và thành tựu của hắn ở hai mảng này quả thực cực kì ít ỏi, ngay cả chập chững bước đi cũng không tính.
Hắn chọn ngọn núi phía sau trường làm địa điểm tu luyện, bởi nơi đó cực kì mát mẻ, thoáng đãng, vả lại nếu có việc gì thì cũng không gây ảnh hưởng đến mọi người.
Linh hồn gồm ba hồn, và đó cũng là cội nguồn sự sống của con người. Chân khí là năng lượng, do thân thể cùng Khí hồn mà sinh. Tinh thần lực là do hai loại Hồn còn lại hợp nhất mà thành. Tinh thần lực ảnh hưởng cực kì lớn tới ý thức của mỗi người. Khi ta làm việc gì đó thì Tinh thần lực sẽ bị tiêu hao, nếu tiêu hao quá độ thì dù thân thể cường đại đến đau cũng cảm thấy mệt mỏi. Ngược lại, nếu ngủ hoặc nghỉ ngơi có thể chậm rãi khôi phục Tinh thần lực, nhờ đó mà ý thức mới linh hoạt được. Đương nhiên, ảnh hưởng của thân thể đến Tinh thần lực cũng không hề nhỏ. Nếu thân thể quá gầy yếu thì Tinh thần lực cũng khó sản sinh ra.
Nói chung, thân thể cùng Linh hồn có mối liên kết cực kì đặc biệt. Mối liên kết này không chỉ xuất hiện ở các tu luyện giả mà còn xuất hiện ở người thường.
Tinh thần lực không thể sờ, không thể thấy bằng mắt thường, chỉ có thể cảm nhận được. Bình thường nó vô cùng nhỏ yếu, nhưng nếu biết cách sử dụng thì giết người cực kì đơn giản. Nói không xa, nếu có thể tập trung Tinh thần lực vào một điểm, sau đó phóng đi thì hoàn toàn có thể phá vỡ Tinh thần hải của một người, đem Linh hồn của hắn ở trong đó chém giết, hồn phi phách tán. Linh hồn chết, thân thể cũng hóa thành vật chết, nương theo đó mà tử vong.
Ví như trước đây, Trần Phong từng niệm một câu khẩu quyết, sau đó Tinh thần lực hóa thành kiếm, mạnh đến độ đủ uy hiếp tồn tại Dung Linh cảnh cấp như Mộc Tinh. Hay là lúc chiến với ma chủng của Vạn chủng ma tôn, hắn trong vô thức đã xuất ra một chiêu này, nhờ đó một ma chủng đã bị chém giết Linh hồn, chết toi. Ma chủng đó thực lực cũng không tầm thường, dùng là Linh cảnh cấp cường giả chưa chắc đã có thể đánh bại nó.
Trần Phong hít sâu một hơi, lại cho ý thức dung nhập vào Tinh thần hải. Tinh thần hải hắn đã khá là rộng lớn, như một cái hồ nhỏ. Giữa hồ là một ống tre lơ lửng, tỏa ra từng luồng sáng xanh thuần khiết, để cho Tinh thần hải thoáng chốc tươi đẹp hơn không ít.
Ý thức hăn lơ lửng quanh đốt tre, cố gắng tỉnh dậy Khoai nhưng vô vọng. Tên này xem ra bị thương cực nặng, thậm chí là thập tử nhất sinh, bởi vậy mãi không chịu xuất hiện lại. Hắn đành thở dài, thôi động Long Thần Minh tưởng quyết, lập tức một Thần Long xuất hiện, tiếng rồng ngâm vang cả mảnh không gian này. Mà lúc này Tinh thần lực cũng dần tăng lên, tốc độ cực kì khả quan. Xem ra hắn sẽ đột phá tầng thứ này sớm thôi, tiến vào cảnh giới mới.
“ Về tu Tinh thần lực, ta hầu như chưa biết gì. Có lẽ nên tìm hiểu chút ít xem sao.”
“Tinh thần lực là từ Linh hồn mà sinh ra, bởi vậy chia theo ba giai đoạn của Linh hồn:
Bế hồn cảnh: Cảnh giới này, Tinh thần hải còn bị phong bế, chưa thoát ra ngoài. Đối ứng chính là Luyện thể cảnh năm tầng. Cảnh giới này thực sự chỉ là một cách gọi, bởi vì Tinh thần lực ảnh hưởng đến chiến lực cực kì ít ỏi.
Thoát hồn cảnh: Đối ứng với Luyện khí cảnh năm tầng. Đến lúc này Tinh thần hải dần dần hé mở, Tinh thần lực có thể thoát ra ngoài. Khi Tinh thần lực đủ mạnh, thoát khỏi Tinh thần hải, lúc đó thì việc tu thành Nội cương cảnh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Bởi Nội cương cảnh giới có ý nghĩa là nén Chân khí lại, để nó trở nên chắc chắn hơn. Và nếu có Tinh thần lực gia nhập thì việc này sẽ đơn giản mà tu thành. Bời vậy các đại gia tộc thường cho con cháu sử dụng một loại thảo dược tên là Dưỡng hồn thảo, giúp tăng cường Tinh thần lực, Chân khí.
Hư hồn cảnh: Lúc này đạt đến Linh cảnh, ngày sau sẽ nói.
Tính ra, Trần Phong đã đạt đến Thoát hồn cảnh tầng hai, sắp đạt đến tầng thứ ba. Với tiến độ như thế này thì chỉ cần một vài ngày nữa là xong, Đến lúc đó thì tu thành Nội cương chỉ là việc thời gian mà thôi.
Hắn lại lục một cuốn sách khác ra, trên bìa có ghi: Vận dụng tinh thần lực các bước cơ bản. Hắn chậm rãi đọc từng trang trong đó, sau đó gấp lại, thở ra một hơi.
Haaa
Tinh thần lực từ trong Tinh thần hải như thủy triều phun ra, hóa thành một bàn tay chụp lấy hòn đá trước mặt. Hòn đá ban đầu rung lắc dữ dội, sau đó chậm rãi bay lên. Nhưng Trần Phong vẫn có chút không vừa ý, bởi vì nâng đá lên như vậy hắn đã làm được từ lâu rồi, quan trọng là sự điều khiển. Hắn chậm rãi thúc dục Tinh thần lực, do đó mà hòn đá chậm rãi dịch chuyển, lơ lửng trên không trung, sau đó xoay quanh hắn một vòng lại một vòng, cuối cùng bị bắn thẳng vào một gốc cây
Bốpppp
Gốc cây liền hiện ra một vết lõm nhỏ, mà hòn đá cũng ghim trên đó.
Có chút uy lực!
Hắn mỉm cười, từ trong nhẫn không gian lấy ra một mũi phi tiêu. Phi tiêu này là lúc hắn giết chết tên sát thủ Tụ khí hậu kì kia mà đạt được. Tên đó vì là sát thủ nên cũng không mang nhiều đồ, vài chục mũi phi tiêu, mấy viên Huyết khí đan, một bình Hồi phục thủy. Đối với Trần Phong thì hắn chỉ chú tâm đến mấy cây phi tiêu, còn hai cái còn lại quá dễ dàng để có, hắn cũng không thèm dùng.
Trần Phong nhẹ nhàng vuốt vuốt một cái phi tiêu, không nhịn được mà thở dài. Phi tiêu này làm từ kim loại tên gọi là Khí Thiết. Kim loại này có đặc tính đó chính là có khả năng hấp thụ, dẫn truyền cùng phóng xuất Chân khí cực kì dễ dàng, bởi vậy chính là nguyên liệu chủ yếu để chế tạo Bảo khí. Khí Thiết chia làm năm cấp, ứng với năm cảnh giới của Luyện khí cảnh.
Trong tay hắn mấy cây phi tiêu này vậy mà lại là Bảo khí cấp một, chỉ cần ném đi với lực đủ mạnh cũng vó thể xuyên qua thân thể của Luyện cốt kì võ giả, còn nếu thêm Chân khí vào thì thân thể Luyện huyết đại thành cũng bị đục thành lỗ máu.
Trần Phong tâm thần khẽ động, Chân khí từ trong thân thể tràn ra như nước. Mà hắn cũng khẽ kêu rên một tiếng, đau đớn ngay cả hắn cũng khó chịu nổi. Bởi thân thể hắn vẫn còn bị thương nặng lắm, muốn vận dụng Chân khí là cực kì khó khăn.
Chân khí truyền vào mấy mũi phi tiêu này thì lập tức chúng nó sáng lên một xíu, sau đó có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức sát phạt mãnh liệt. Xem ra nó cũng đã chinh chiến không ít, có thể nói rằng số người chết dưới nó cũng phải mấy chục!
Đi!
Trần Phong quát khẽ, Tinh thần lực bao quanh phi tiêu, sau đó điều khiển nó bay đi.Tốc độ của nó cực nhanh, so với nửa tốc độ đạn bắn cũng không kém, hơn nữa sát thương còn muốn vượt xa!
Bành!
Mũi phi tiêu đánh trúng một gốc cây hai người ôn không xuể, lập tức một lỗ thủng to tướng hiện ra, thân cây nát bét, vụn gỗ bay mù mịt.
Thật mạnh!
Trần Phong hít một ngụm khí lạnh, đột nhiên cảm thấy thân thể vô cùng mệt mỏi. Hắn nhìn vào Tinh thần hải của mình, chỉ thấy nơi này Tinh thần lực đã tiêu hao phân nửa, còn Chân khí trong thân thể cũng đã rút đi 1/10
“Rất mạnh, nhưng quá nguy hiểm. Chỉ có thể áp dụng trong trường hợp đánh lén, còn nếu đối diện nhau thì hoàn toàn không được.”
Hắn chậm rãi thu tay lại, nhẹ nhàng vẫy vẫy. Lập tức phi tiêu từ trong gốc cây bay ra, rơi vào tay hắn. Mũi phi tiêu đã có chút quăn lại, nhiều chỗ cũng có vết nứt, xem ra một chiêu kia lực cực kì mạnh.
“Thế là lại có thêm một con bài chưa mở. Nếu ngày sau ta lại bị ám sát, một chiêu này vừa ra thì dù là Tụ khí hậu kì cấp cũng sẽ mất mạng ngay lập tức, Tụ khí đỉnh cao không chết cũng mất nửa cái mạng.”
Hắn thầm nghĩ, lại giở một cuốn sách khác ra, trong đó hướng dẫn cách hóa Tinh thần lực thành ý nghĩ, ngôn ngữ, khiến người khác hiểu được. Hắn rất muốn tìm hiểu xem, Hà My và người áo đen kia liệu có quan hệ gì không, họ là một người hai là hai người khác biệt??
Giữa lúc hắn đang mông lung như vậy thì không biết từ đâu một luồng Tinh thần lực quét tới, nó như một cái lưới lớn bao trùm hắn, khiến hắn vô pháp chống cự.
Hự!
Hắn hai mắt đanh lại, Tinh thần lực như thủy triều phun ra bắn về bốn phương tám hướng. Đáng tiếc cái lưới này quá vững chắc, hắn không thể phá nổi, chỉ có thể phí công vô ích.
“Ai?”
Trần Phong nghiến răng nghiền lợi nhìn xung quanh. Kẻ nào lại ra tay vào thời điểm này, bởi vì muốn vận dụng Tinh thần lực, chí ít cũng phải đạt đến Huyễn Linh cảnh rồi.
“ Là ta!”
Từ trong rừng cây, một người mặc áo choàng đen đi ra. Người này vẫn vậy, vẫn bí hiểm, vẫn khó hiểu. Tinh thần lực hắn chậm rãi đi dọc theo các vết thương của Trần Phong, rồi lại đi thêm ba bốn lần nữa, mới thu lại.
“Hừ, Có vẻ như ngươi có một bác sĩ giỏi nhỉ? Cô ta chữa cũng tốt đấy, vết thương của ngươi xem ra chỉ cần nghỉ thêm vài ngày nữa là khỏi.”
Trần Phong có chút thả lỏng, nghi ngờ nhìn người này. Kẻ này có hai khả năng
Thứ nhất, hắn quá cường đại, cường đại đến nỗi có thể phá vỡ không gian của tòa Linh bảo giới này mà tiến vào.
Thứ hai, hắn có quan hệ ít nhiều với Minh Dương học viện. Bởi vậy hắn có thể tự do ra vào Minh Dương học viện.
Nếu hỏi hắn chọn khả năng nào thì Trần Phong nghi ngờ cái thứ hai nhiều hơn.Bởi tên này nếu cường đại đến nỗi có thể phá vỡ Linh bảo giới kết giới mà không làm kinh động đến các Linh cấp cường giả trong này thì ít nhất hắn cũng phải là Tông Linh cảnh cấp. Cường giả bậc đó chẳng lẽ còn quan tâm đến sống chết của một thằng nhóc như hắn hay sao?
Còn nếu chọn khả năng thứ hai thì khả thi hơn rất nhiều. Nếu như vậy thì người này chắc hẳn cũng là người có quen biết với hắn.
Chú Tuấn Khải??
Trần Phong hai mắt lóe sáng, một ý tưởng đột nhiên bùng lên rồi lại dập tắt xuống. Chú ấy đã chết, được mấy vị Linh giả nhìn thấy tận mắt chứ có phải là đồn thổi gì đâu.
“Những cũng không phải không thể, ta nên nuôi hi vọng.”
Trần Phong lòng thầm nghĩ, hắn biết điều đó gần như không thể xảy ra nhưng hắn vẫn cố chấp như vậy. Hắn thật sự không tin và không muốn tin, dù sao chú Tuấn Khải là một con người tốt, rất tốt, con người như vậy trên đời này cũng không còn nhiều lắm đâu.
Vậy bây giờ theo hắn thì người áo đen sẽ là một trong hai người: Chú Tuấn Khải hoặc Hà My. Còn nếu có người thứ ba, hắn thật sự không nghĩ ra người nào khác. Dù sao hắn mới đến Minh Dương thành, mà hắn cũng chỉ là một Luyện khí võ giả nho nhỏ, cao thủ trong Minh Dương thành này lại nhiều như mây, làm sao hắn có thể biết hết được.
Thấy dáng vẻ do thám của Trần Phong, người áo đen hừ lạnh, quay người bỏ đi:
“Đừng cố tìm hiểu ta là ai, nếu không ta sẽ cho ngươi một trận!”
Trần Phong rùng mình, thu lại Tinh thần lực. Người này thân thể cùng Chân khí thì không biết thế nào, nhưng Tinh thần lực thì hoàn toàn vượt xa hắn. Tốt nhất là không nên chọc giận hắn, không lại rước họa vào thân.
Nói xong người áo đen cũng tung người bay đi, sau đó chậm rãi biến mất ở trong khu rừng rậm. Trần Phong chỉ thở dài, lại ngồi xuống, tiếp tục tu luyện Tinh thần lực.
Hết chương 80
Ae vào chém gió với tác giả cho vui cửa vui nhà nào