Nàng Là Độc Xà Bóng Đêm

Chương 47: Chương 47: Bản xét nghiệm




Ngày thứ hai đi học thì êm xuôi hơn, không thành viên nào gây rối với Nguyệt Thanh, Stormy thì chiếm được nhiều cảm tình của Nguyệt Thanh hơn, đám con gái 11 trừ ba đứa bên nam ra thì buổi trưa có rủ Nguyệt Thanh đi ăn cơm, nó thì giờ nghỉ trốn biệt, đám tụi hắn bao gồm cả tụi cô 4 người và tụi hắn với 3 tiểu thư tất cả 10 người cứ tụm 3 tụm 7 lại ăn trưa nói chuyện, nguyên ngày chẳng thấy bóng tích nó đâu, sáng đi sớm tối về muộn, cô và hắn có canh sớm canh muộn cũng không thấy, mặc dù nó vẫn đi dạy bình thường

Sáng hôm sau nữa, nó đang giảng bài tiết thứ 3 thì có điện thoại

Nó lấy trong túi cái tai nghe bluetooth Roman R553N trắng đeo lên tai, nhấn nút

- nói đi

“-là một tư nhân xét nghiệm, làm khá bí mật nên hơi khó điều tra, nhưng cũng đã có rồi, 11h trưa hôm nay sẽ có bản kết quả xét nghiệm”- Trần Anh nói

- bài kế tiếp làm như theo như này, như này, như này- nó tiếp tục giảng bài trong khi Trần Anh nói, quay lại viết tiếp lên bảng nó nói- còn gì không?

“-người đưa tới mẫu xét nghiệm là Hắc Hoàng tiểu thư, còn mẫu thử là một mẫu tóc, được giao tới vào ngày chủ nhật tuần trước, người nhận là viện trưởng viện xét nghiệm ADN lớn nhất thành phố, rồi lại được giao lại cho con trai là bác sĩ Chu Mạnh Sinh, trưởng khoa cấp cứu cùng với điều trị bệnh nhân nhiễm loạn sắc tố ở bệnh viện H, từng là thủ khoa trong một trường y kì lạ..”- Trần Anh nói đến đây thì bị nó ngắt lại- chờ chút..

Tay nó dừng viết, nó quay xuống liếc ngang dọc một lần rồi nói

- mọi người làm xong bài này thì tự ôn tiếp đến hết tiết- nói rồi nó đặt phấn xuống, đi đến bàn ngồi xuống, xếp sách lại nó tiếp tục nói chuyện với Trần Anh

- nói tiếp đi- mắt nó vẫn liếc xuống, nhưng chủ yếu là chú ý chỗ Nguyệt Thanh đang chăm chú nhìn lên bảng rồi lẩm nhẩm- kỳ lạ chỗ nào?

“-trường y đó có một lớp đào tạo bí mật những nhân tài làm bác sĩ, những người có đầu óc IQ cao nhất sẽ được bầu làm thủ khoa, nhưng nếu hỏi về tài liệu hồ sơ những học viên của lớp học đó thì chắc chắn một điều họ sẽ đều trả lời, “không có ai tên đó”, hình như không ai kể cả người kiểm kê hồ sơ cũng không biết về lớp học đó”

Nó mở máy tính lên tìm kiếm trong ô địa chỉ- nói tiếp xem nào

“-hầu như những người học lớp đó đều có đầu óc không bình thường, số ít sẽ giữ được lý chí, không làm điều điên rồ, người có lý chí nhất được khẳng định đã sống cuộc sống bình thường tới khi mất vì tuổi già, bài đăng mới nhất trên trang truy cập bệnh viện trang này còn được tường lửa bảo vệ, chắc chắn vụ này không dễ ăn, để tôi đọc cô nghe một bài tôi tìm được, có một bác sĩ trong lúc làm phẫu thuật cho bệnh nhân đã đột nhiên lên cơn, cười điên dại cắt nát nội tạng bệnh nhân, tôi có thử điều tra sâu, người đó đã từng học lớp học bí mật đó”

- ừ, tôi tìm thấy một bài đăng khác có một bác sĩ nữ đã cưỡng ép một bệnh nhân nữ khác quan hệ dẫn tới bệnh nhân mắc chứng sợ hãi người khác- nó nói đến đoạn bác sĩ thì nhỏ giọng- bà ta cũng từng học lớp đó, tôi chắc chắn

“-sao cô chắc chắn?”- Trần Anh hỏi

- hình xăm.. cô tìm thử đi

“-chờ tôi chút..”- Trần Anh bảo nó chờ máy, bản thân cũng bấm máy tìm kiếm thông tin, rất nhanh lát sau đã truy cập được-” tôi thấy rồi”

- vì vụ bác sĩ không cần lo, tôi xử lý được, tôi biết anh ta- nó nhu nhu trán

“-cô biết Chu Mạnh Sinh?”- Trần Anh hơi sửng sốt

- Ờ, tôi mới nhận anh ta làm bác sĩ riêng hôm thứ hai đầu tuần khi đi khám- nó nhìn vào hình trên máy tính, hình một người đàn ông trẻ tuổi, đeo kính và để tóc dày (là dày không phải dài), nhất là đôi mắt bình tĩnh đến lạ- những thứ tôi biết nhiều hơn cô nghĩ đó

“-được, vậy tôi quay lại công việc đây, cần gì thì báo nhá!”- Trần Anh hí hửng nói

- Ờ- nó gỡ tai nghe ra đặt lên bàn, lấy trong balo một hộp đựng kính, nhu nhu cho đỡ mỏi mắt, nó lấy ra một cặp kính ngang hẹp đó vào- Chu Mạnh Sinh? “bác sĩ thiên tài, mình chọn quả không sai người, cái lúc đó...”

Nó nhớ lại lúc đầu gặp bác sĩ Chu

Ngay khi chạ vào con người đó, nó cảm nhận được một luồng khí tức chỉ phát ra từ những thiên tài có cái nhìn khác về một thứ gì đó của nhân loại.. giống như nó

Cái ánh mắt điểm nhiên tĩnh lặng đến bất thường đó, đã từng có người nhìn nó như thế, là ân nhân cứu mạng cũng là kẻ thù, bác sĩ Chu dù có ánh mắt giống là thế nhưng cảm giác lại khác, đặt cược vào thứ gọi là định mệnh mà bản thân chưa bao giờ tin tưởng, nó đề nghị một lần

Nó ngừng suy nghĩ về chuyện cũ, ngón tay gõ xuống mặt bàn chầm chậm cũng dừng lại, nhìn vào đông hồ trên tay, nó đứng dậy cất đồ dùng vào balo

- cả lớp làm xong thì ôn như tôi đã nói, tôi có việc cần phải đi trước, nếu tiết 2 buổi chiều không thấy tôi quay lại thì cho lớp nghỉ sớm, hôm nay không có bài tập về nhà, chỉ cần ôn lý, hoá, sinh- nó bước xuống khỏi bục- tất cả tiếp tục học

Ra khỏi lớp, nó nhắn một tin cho Ferd

“Để mắt tới “chị ta”, có gì báo với tôi, không cho phép đi ra khỏi phạm vi tầm mắt, chia người canh chừng, không cho chị ta ở riêng, nếu cần thì phá một chút”

Chỉ có thế, Ferd đọc xong thì nhếch môi, lần lượt gửi tin cho thành viên lớp, là “thành viên” lớp 11 nhé!

Nó ra khỏi học viện, nó lại nhắn một tin cho bác sĩ Chu

“Gặp tôi một lát, 11h, “mang theo” cả “thứ” anh vừa có được, xe tôi đậu trước bệnh viện”

Nó đặc biệt đem chữ “mang theo” bỏ vào ngoặc kép như một lời khẳng định, đúng hơn là mệnh lệnh

Nó lái xe đến đối diện bệnh viện mà bác sĩ Chu làm việc, tất nhiên là nó lái chiếc Badgirl rồi, nó không hạ mui xe, đầu là nắng, tiếp là tránh phiền phức không đáng có

Trước khi đến nó đã tạc qua chỗ của Trần Anh ngồi nửa tiếng, là một quán coffee, Trần Anh hay đến vào buổi trưa, quán nằm trên đoạn đường từ biệt thự đến ngọn đồi cánh đồng cây thường xuân, nghịch đường với hướng bệnh viện nên mất chút thời gian

Nó nhờ Trần Anh làm một bản xét nghiệm ADN khác, tên Hàn Băng Tử, là một người thông minh, chuyên về tài liệu, Trần Anh thuần thục tất cả các loại giấy tờ, cô ta chỉ chuyên về giấy tờ nhưng nếu kết hợp làm việc với hacker liền có thể biến bạn từ tỉ phú đứng đầu thế giới trở thành ăn mày bần cùng của xã hội, mà vị hacker tài giỏi kia các bạn biết là ai rồi đó, chồng cô ta, Ưng tổng, Ưng Huy!

Rất nhanh trong nửa tiếng nó liền có một tập tài liệu về ADN giả

Đúng 11h 5” không phụ sự kì vọng của nó, bác sĩ Chu bước ra khỏi bệnh viện, tiến thẳng về hướng xe nó đậu

Nó ngồi trong xe, mở cửa cho bác sĩ Chu ngồi vào

- cô cần gặp tôi có việc gì?- bác sĩ Chu điềm đạm nói

- thứ tôi cần ở trong tay anh- nó gõ nói tay vào vô lăng, mắt nhìn phía trước- có đem nó chứ?

- tôi sẽ không hỏi gì- bác sĩ Chu lấy ở túi trong áo khoác bác sĩ một tập hồ sơ- đây

Nó cầm lấy mở ra xem

Cha: Hắc Quang/ nhóm máu: OA

Mẹ: Trần Thụy Anh/ nhóm máu: Rh(-)

Con: Hắc Hoàng Nguyệt Thanh/ nhóm máu: A Rh(-)

Hàn Băng Tử/ nhóm máu: O Rh(-)

Kết quả xét nghiệm ADN huyết thống trùng khớp

Nó nhướng mày, tự đắc nói

- hư, Băng Tử tất nhiên cậu ấy trùng khớp rồi, nhưng mà.. Hắc Hoàng tiểu thư, phụ sự kì vọng của cô rồi, Hàn Băng Tử tôi.. thì không trùng khớp- nó lấy trong balo ra tập hồ sơ, rút hồ sơ ADN thật ra rồi cho hồ sơ giả vào, đưa cho bác sĩ Chu- nói với họ hẹn họ 2h chiều ngày mai đến lấy bản kết quả, có hỏi thì nói một cô gái tóc trắng mắt xám đưa mẫu cho anh

- cô làm vậy là ý gì?- bác sĩ Chu nhướng mày

- anh biết thì được ích gì, chỉ cần anh biết một điều..- nó liếc nhìn bác sĩ Chu- việc tôi làm đều vì Băng Tử của tôi

Bác sĩ Chu xuống xe đi vào bệnh viện trở lại, nó thì gấp tờ kết quả xét nghiệm lại, cho vào balo, đi làm một cốc coffee trước rồi quay lại học viện

Hắc Hạnh được thông báo nên 12h đến nhận bảng xét nghiệm, bà mở ra và nhướng mày

Tên trong bản xét nghiệm là:

Cha: Hắc Quang/ nhóm máu OA

Mẹ: Trần Thụy Anh/ nhóm máu: Rh(-)

Con: Hắc Hoàng Nguyệt Thanh/ nhóm máu: A Rh(-)

Hàn Băng Tử/ nhóm máu: O Rh(+)

Tỷ lệ trùng khớp giữa Hắc Quang, Trần Thụy Anh với Hàn Băng Tử: 15%

Không trùng khớp huyết thống

Thở dài một hơi, Hắc Hạnh đứng dậy- xin phép, đã làm phiền bác sĩ rồi

- khoan đã- bác sĩ Chu gọi lại

- còn chuyện gì nữa sao? Bác sĩ- bà Hắc Hạnh đứng lại

- có người đến đưa cho tôi một mẫu xét nghiệm Liên quan đến Hắc gia, ngày mai phiền bà 2h chiều tới lấy kết quả

- là ai?- Hắc Hạnh hỏi

- là một cô gái mắt xám tóc trắng đưa tới, nói xét nghiệm xong thì đưa cho người của Hắc gia

- là Hàn Băng Tử sao?- Hắc Hạnh hỏi

- Hàn thiếu chủ mắt đen mà- bác sĩ Chu nói

- Ờ.. cũng phải- Hắc Hạnh gật gù “là Băng Tử đã đưa tới sao? Vậy là Băng Tử và Poison là 2 người khác nhau, nhưng rõ ràng Gemstone đã nói.. không lẽ con bé đó nói dối?”, nghĩ

Ngày hôm sau, đúng giờ ăn trưa, nó đi khỏi học viện đến chỗ Trần Anh lấy bản kết quả

Tên trên kết quả là:

Cha: Hắc Quang OA

Mẹ: Trần Thụy Anh Rh(-)

Con: Hắc Hoàng Nguyệt Thanh A Rh(-)

Con: Hắc Hoàng Băng Tử O Rh(-)

Tỷ lệ trùng khớp huyết thống 98%

Nó nhìn bản kết quả mà nâng chân mày, bản kết quả này là thật, nhưng chỉ có cái họ là Hắc Hoàng không phải Hàn thôi

Bản kết quả kia, chỉ có cái yếu tố dương tính và âm tinh bị đổi ngược, bản xét nghiệm đó, giống với bản thật, nhưng chỉ là thay đổi cái kháng nguyên hiếm

Nó biết chứ, nó đã điều tra hết rồi, nên mới có thể biết được nhóm máu của ông bà Hắc và Nguyệt Thanh

Cầm theo bản xét nghiệm nó tới bệnh viện, bác sĩ Chu cũng như hôm qua, ra ngoài lấy bản xét nghiệm nó đưa

2h chiều, bà Hắc Hạnh lại lần nữa tới

- đây- bác sĩ Chu lấy ra bản kết quả đưa cho bà Hắc Hạnh, mở ra, bà Hắc Hạnh trợn mắt, môi run run bà nói

- sao lại..?

- tôi không biết, tôi chỉ xét nghiệm theo yêu cầu, giờ tôi có việc rồi, xin phép ra ngoài trước- bác sĩ Chu đứng dậy đi ra ngoài

Hắc Hạnh bần thần đi về trường, lại đi ngang nó, nó thấy thì gật đầu một cái ý chào

Như không để ý Hắc Hạnh đi ngang qua nó, nó nhìn theo, nghiêng đầu

“-kế hoạch bắt đầu từ đây”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.