Mọi người cũng không nói thêm gì nữa, ngồi lên cỗ kiệu của mình đi vào trong phủ viện của Ninh Vương phi.
Một cách đương nhiên, Thái tử phi tới cửa để thăm Ninh Vương phi. Khi ba người Quý Du Nhiên đi vào trong phòng Ninh Vương phi thì Thái tử phi đã sớm ngồi xuống, trên bàn trong phòng chất đầy quà tặng giống như núi nhỏ. Ninh Vương phi nằm nghiêng trên giường, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo ý cười nhàn nhạt: “Nhị đệ muội cũng tới rồi hả? Thật trùng hợp, hôm nay hai tỷ muội lại cùng đi thăm ta, ta thật sự có vinh hạnh.”
“Đúng vậy, thật sự không nghĩ tới Thái tử phi muội muội hôm nay lại rảnh rỗi tới cửa.” Quý Du Nhiên cười nói, kêu người đặt thuốc bổ nàng mang tới xuống. So sánh với đồ Thái tử phi mang đến, đồ nàng mang đến chỉ có thể nói là một gò đất nhỏ hơi lớn một chút. Chỉ có điều Quý Du Nhiên không thèm để ý đến, nên cũng hại Thái tử phi vốn có ý định ngạo mạn với nàng một lần cũng không thể thực hiện.
Nếu bọn họ tới, Ninh Vương phi cũng không thể nằm tiếp nữa, nên vịn tay nha hoàn đứng lên nói: “Nhị đệ muội, trước đó vài ngày không phải muội gửi thư nói thích hoa cúc đỏ trong phủ Thị lang sao? Vừa lúc trong hậu hoa viên Vương phủ ta cũng trồng vài gốc, không bằng chúng ta thừa dịp tốt hiện tại, cùng đi xem một chút!”
“Được!” Quý Du Nhiên vội vàng gật đầu.
Thái tử phi lại nhíu mày: “Đại Hoàng tẩu bây giờ lớn bụng, có thể lộn xộn sao?”
“Thái y nói rồi, nghỉ ngơi quan trọng, nhưng cũng cần đi nhiều một chút. Nếu không, thân thể quá yếu đuối, đến lúc đó không dễ sinh hài tử.” Ninh Vương phi cười nói, vừa định đưa tay về phía Quý Du Nhiên, Thái tử phi vội vàng nâng nàng lên, “Đã như vậy, thế chúng ta cùng đi chứ!”
Ninh Vương phi khẽ cười một tiếng: “Cũng tốt, khó có được mấy trục lý * chúng ta có thể tụ họp lại một chỗ trò chuyện.”
(*) trục lý: Chị em bạn dâu
Vì vậy, ba nữ nhân ở phía trước, hai nam nhân ở phía sau, đằng sao còn đi theo rất nhiều tỳ nữ, mọi người cùng nhau đi về phía hoa viên sau Vương phủ.
Không thể không thừa nhận, hậu hoa viên của Ninh Vương phủ phải rộng lớn hơn nhà Trương thị nhiều, cũng đẹp hơn nhiều. Mặc dù Ninh Vương gia nằm trên giường không dậy nổi, nhưng vì để cho Ninh Vương phi thoải mái an thai, trên dưới Vương phủ cũng không dám lười biếng, tất cả đều giữ vững cương vị của mình, cố gắng đạt tới chăm sóc tốt nhất cho Ninh Vương phi.
Trên đường nhỏ lát đá xanh, lá cây cũng sớm dọn không còn một mống, chân đạp lên, hình như còn có cảm giác mềm mại.
Nhìn Thái tử phi vụng về đỡ mình đi về phía trước, Ninh Vương phi khẽ mỉm cười nói: “Thái tử phi, thật ra thì mang thai cũng không phải chuyện lớn trời đất gì, không cần thiết phải cẩn thận như vậy. Về sau chờ muội mang thai, muội cũng không cần cẩn thận khắp nơi lúc nào cũng để ý như thế, tất cả thuận theo tự nhiên là được rồi.”
Nghe nàng ta nói đến chuyện “Mang thai”, sắc mặt Thái tử phi biến hóa, trong lòng khó chịu giống như bị kim châm.
Quý Du Nhiên nhìn thấy, khóe miệng khẽ câu, nhớ tới lần trước khi vào cung, Thái hậu vẫn còn nói riêng với nàng, vì sao Phượng Dục Minh và Thái tử đã thành thân hơn nửa năm rồi, trong hai phủ cũng không truyền ra tin tức.
Chuyện giữa nàng và Phượng Dục Minh Thái hậu biết rõ trong lòng. Cho nên cũng không nói thêm cái gì.
Chỉ có điều, Thái tử phi muội muội nàng ta... Chỉ sợ nàng ta phải gánh áp lực lớn đi. Bên ngoài có phu thê Quý Thúc vì địa vị vững chắc của nàng ta mà nát tâm, bên trong có Hoàng đế Hoàng hậu vì truyền thừa huyết mạch Hoàng thất mà tâm lực quá mệt mỏi, chỉ sợ nàng ta không ít lần bị Hoàng hậu kéo đi dạy dỗ.
Còn nhớ rõ đời trước, Thái tử phi vì mang thai, không biết khám bao nhiêu đại phu, thuốc cũng không biết đã uống bao nhiêu, nhưng chậm chạp không có hiệu quả. Trên dưới đế đô nói bóng nói gió một đống lớn, có nói Thái tử phi không sinh được hài tử, cũng có nói có thể là vấn đề của Thái tử. Cuối cùng, Thái tử vì để chứng minh sự trong sạch của mình, dứt khoát không cho các mỹ nhân khác dùng thuốc, rất nhanh đã có nhiều mỹ nhân truyền đến tin tức tốt. Vì vậy, áp lực của Thái tử phi lớn hơn rồi, người cũng tiều tụy không ra dáng gì.
Bây giờ trên mặt nàng ta đã có thể nhìn ra dấu vết tiều tụy, chắc hẳn còn không lâu lắm, trong Đông cung sẽ truyền đến tin tức tốt của các mỹ nhân khác.
Haizzz! Khẽ thở dài trong lòng, đột nhiên cảm thấy, đời này của nàng ta còn xấu hơn đời trước nhiều.
“Tỷ tỷ, tỷ đang cười cái gì vậy? ) Chẳng lẽ nói, tỷ cũng có tin vui?”
Đang suy nghĩ, đột nhiên giọng nói chua ngoa của Thái tử phi truyền đến.
Quay đầu nhìn lại, dã thấy muội muội nhà nàng cách Ninh Vương phi phóng đến ánh mắt phẫn hận về phía nàng, Quý Du Nhiên không khỏi co rúm người lại, không nhịn được nghĩ tới không phải lần đó nàng ta biết chuyện nàng đánh tráo nước trà chứ? Chỉ có điều, suy nghĩ một chút thấy không đúng. Nếu đời trước họ không phát hiện ra, vậy thì đời này cũng không phát hiện ra mới đúng. Nên thản nhiên cười nói: “Không có! Ta và Vương gia đều cảm thấy còn chơi chưa đủ, tính toán qua mấy năm lại nói! Hơn nữa, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của ta là nuôi dạy tốt đệ đệ, những chuyện khác, chúng ta không vội.”
“Thật sao? Nhưng mà, hai người không vội, chỉ sợ Hoàng tổ mẫu và phụ hoàng mẫu hậu gấp gáp! Hơn nữa tuổi hai người cũng không nhỏ.” Thái tử phi lạnh lùng nói.
Cho nên, có hai phu thê bọn họ tuổi lớn phủ đầu ở trên, Thái tử phi cho rằng phu thê hai người có thể tránh được một kiếp rồi hả? Trong lòng Quý Du Nhiên cũng bất giác hơi phát khổ: Đời này, nàng đoán chừng vĩnh viễn sẽ không có được con của mình rồi. Chỉ có điều... Quay đầu lại liếc nhìn Phượng Dục Minh, trong lòng của nàng dễ chịu hơn khá nhiều. Chỉ cần có hắn ở bên cạnh, có thể sinh hay không cứ mặc cho số phận đi! Đợi đến ba mươi tuổi vẫn không có, nàng ôm một đứa trong Hoàng tộc tới nuôi dưỡng là được rồi.
Vốn định kích thích Quý Du Nhiên. Nhưng ai biết, nàng ta còn quay đầu lại nhìn nhau cười với Phượng Dục Minh, nàng ta đang biểu diễn cho mình thấy quan hệ phu thê bọn họ có nhiều hòa hợp sao? Thái tử phi hận đến muốn siết chặt quả đấm.
“A!” Ninh Vương phi lập tức hô nhỏ một tiếng, “Thái tử phi muội nhẹ một chút!”
“A, xin lỗi!” Lập tức phát hiện mình làm tổn thương đến nữ nhân có thai rồi, sắc mặt Thái tử phi trắng bệch.
Ninh Vương phi lắc đầu cười, chủ động cầm tay Thái tử phi lên, “Thái tử phi, ta thấy hôm nay tâm tình của muội không tốt, phụ hoàng mẫu hậu đã nói gì với muội rồi hả?”
Thái tử phi lập tức lắc đầu: “Không có!”
Phản ứng quá nhanh, giọng nói quá kịch liệt, rõ ràng giấu đầu hở đuôi.
Ninh Vương phi cũng không hỏi tới, chỉ vỗ vỗ mu bàn tay nàng ta: “Ta đã nói với muội, chuyện mang thai này, không gấp được, tất cả tốt nhất thuận theo tự nhiên. Giống như ta và Vương gia, không phải thành hôn nhiều năm như vậy rồi cuối cùng mới mang thai sao? Muội và Thái tử thành hôn còn chưa tới một năm, hai người vẫn còn trẻ tuổi, từ từ đi là tốt rồi. Quay đầu lại để ta nói một chút với mẫu hậu, để cho mẫu hậu đừng quá làm khó dễ muội.”
“Không cần.” Thái tử phi lạnh lùng từ chối, lửa giận trong lòng bộc phát.
Hôm nay nàng cũng không bằng lòng tới! Nhưng mà bị Hoàng hậu bức bách, nàng bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đã tới. Nỗ lực hơn nửa năm bụng vẫn không có động tĩnh, ăn nhiều thuốc như vậy cũng không thấy hiệu quả, nàng đã sắp vội muốn chết, Hoàng hậu biểu hiện còn thẳng thắn trực tiếp hơn, nhiều lần lạnh mặt tới hỏi nàng rốt cuộc có thể sinh hay không.
Bây giờ Ninh Vương phi mang thai, Hoàng hậu giống như chộp được cây cỏ cứu mạng, hai ngày ba bữa buộc nàng tới đây ngồi một lát, nói là cái gì mà cảm nhận được khí tức mang thai, cũng để cho nàng sớm ngày mang thai.
Nhưng mà, nàng đã tới nhiều lần như vậy, trong bụng vẫn không có tin tức. Ngược lại nhìn bụng Ninh Vương phi càng lúc càng lớn, nghe nàng ta mở miệng nói hài tử, còn có vẻ mặt phớt tỉnh giáo dục nàng nọ kia, trong lòng nàng cũng sắp phiền chết rồi!
Bây giờ lại còn nhiều thêm một Quý Du Nhiên chế giễu –– cho dù nàng ta biểu hiện được nghiêm trang như thế nào, nàng ta chính là tới để chế giễu nàng đó!
Xem đi, bây giờ nàng ta còn mở miệng phụ họa: “Ta cảm thấy đại Hoàng tẩu nói rất đúng. Duyên phận giữa chúng ta và hài tử do ông trời định đoạt, cho nên thời điểm hài tử tới nhất định sẽ tới. Mọi việc đều không cần quá gấp gấp, thuận theo mệnh trời là tốt nhất. Dù sao bây giờ ta cũng không nóng nảy, vừa lúc bây giờ còn có thể học thêm chút gì đó từ chỗ đại Hoàng tẩu, về sau cũng học trộm chút phương pháp dạy hài tử, cũng tránh cho chờ đến ngày đó ta sẽ luống cuống tay chân, không biết phải làm sao mới đúng.”
“Còn không phải sao? Ta vốn cho rằng đời này trong số mệnh của ta không có hài tử rồi. Nhưng ai biết, hài tử này đột nhiên tới! Trước đó ta thật sự hoang mang lo sợ, làm gì cũng luống cuống tay chân, bây giờ mới tốt một chút rồi.” Ninh Vương phi vội vàng gật đầu.
Hai nữ nhân bèn nhìn nhau cười, tình cảm rất hòa hợp.
Thái tử phi ở bên cạnh nhìn, cả người cũng sắp bị lửa giận hừng hực bao vây lấy.
Hai người bọn họ ngược lại nói thật nhẹ nhàng! Một đã mang thai, một người khác gả cho kẻ ngốc, kẻ ngốc này có thể sinh con hay không cũng là vấn đề đó! Nhưng nàng thì khác! Nàng là Thái tử phi, gánh chịu trách nhiệm kéo dài huyết mạch chính thống nhất của Hoàng tộc, nếu như nàng mãi không sinh ra nhi tử, không chỉ mất hết mặt mũi của mình, nếu như phía sau có người sinh ra nhi tử trước nàng, thậm chí chiếm cứ vị trí vốn thuộc về nhi tử của nàng, vậy nàng nên làm gì bây giờ? Địa vị của nàng sẽ không thể vững chắc!
Tức giận thấm vào đến từng tế bào toàn thân, cũng không dám phát tiết ra ngoài. Mà Ninh Vương phi và Quý Du Nhiên ở bên cạnh còn càng nói càng vui sướng, Ninh Vương phi còn cầm tay Quý Du Nhiên đặt lên bụng mình sờ một cái, Quý Du Nhiên kinh ngạc đến trợn to mắt lên: “Thật nha, hài tử thật sự đá tẩu! Thật thú vị!”
“Đúng không?” Toàn thân Ninh Vương phi cũng tản mát ra hào quang hiền hòa của mẫu thân, quay đầu lại lại kéo tay Thái tử phi, “Nào, Thái tử phi, muội cũng sờ thử một cái xem.”
“Thôi đi!” Còn định kích thích nàng? Chẳng lẽ mấy ngày gần đây nàng bị kích thích còn chưa đủ sao? Thái tử phi khó chịu rút tay về.
“A!”
Ai ngờ, không biết có phải nàng dùng lực tay quá lớn không, thân thể Ninh Vương phi đột nhiên lắc lư một cái, dưới chân không vững, lắc lư mấy cái rồi nghiêng nghiêng té xuống.
“Trời!” Lúc này Thái tử phi cũng ngây ngốc ––
Việc này, không phải do nàng làm hại chứ?