Chuyện giang hồ lắng xuống, các vụ thảm sát không xuất hiện nữa, ma giáo gần như án binh bất động. Điều này làm Nam Cung Nguyệt có phần thảnh thơi, đối với Đường Hạo tướng quân thì lại khá bận bịu vì phải rời kinh thành đến vùng biên cương hẻo lánh thi hành nhiệm vụ, thế nên vị tướng quân nào đó trước khi đi ngữa mặt lên trời mà gào thét đau khổ
_ Dung Khuynh của ta, người ta hằng đêm thương nhớ nay xuất hiện trước mặt ta lại còn ăn chổ ta, ngủ chổ ta, à ngủ trong phủ của ta, chưa chi ta lại bị đài ra vùng biên cương hẻo lánh đó ... Thật bất công, trời ơi... (Đường Hạo)
_ Tướng quân, có chuyện gì phân phó (thuộc hạ của Đường Hạo)
Mặt Đường Hạo đầy vẽ bất mãng, hắn không nói gì thúc ngựa đi bỏ cả đám thuộc hạ đang ngơ ngác rồi vội vàng đuổi theo chủ tử.
PHỦ TƯỚNG QUÂN ĐƯỜNG HẠO
Tướng quân đã rời kinh thành đương nhiên người có chủ quảng bây giờ là vị cô nương áo lam đang ngồi thong thả đếm hạt dưa trên bàn. Vân Đào ung dung nhấp ngụm trà rồi lại cắn hạt dưa không màng thế sự, nàng lẩm bẩm.
- Buồn chán! ca ca tự dưng đi mất còn gửi phủ cho ta trông coi, đúng là đồ ngốc, ngốc hết thuốc chữa, thích Khuynh Tỷ lâu như vậy mà không nói. Hây ! (nàng thở dài)
Vân Đào xếp hạt dưa, một hạt là Mộ Dung Khuynh, một hạt là Đường Hạo, một hạt là Tuyết Ảnh.
- Đây là ca ca, đây là khuynh tỷ, đây là Tuyết Ảnh, ca ca thích khuynh tỷ, khuynh tỷ lại thích Tuyết Ảnh, Tuyết Ảnh lại thích ca ca ... à không phải, Tuyết Ảnh thích Khuynh tỷ thì không việc gì nhưng nếu hắn thích người khác thì sao đây, khuynh tỷ ta phải làm sao? Mà nếu, người khác đó lại thích ca ca... không phải sẽ rối như tơ vò ư, đúng là chuyện tình cảm phức tạp thiệt
- Nha đầu nghịch ngợm kia, giờ lại muốn xen vào việc chung thân đại sự của người khác à (Nam Cung Nguyệt)
Ngó thấy Nam Cung Nguyệt tự dưng xuất hiện, Vân Đào cũng không ngạc nhiên, hắn hành tung bất thường võ công lại thuộc hàng đại của đại cao thủ, muốn xuất hiện trong phủ dễ như trở bàn tay. Liết xéo Nam Cung Nguyệt Vân Đào lên giọng
_ Đồ tiểu kê, ta xen vào hay không xen vào là chuyện của ta, mắc mớ gì huynh, mà đây phủ tướng quân dù huynh là vương gia quyền lực đi chăng nữa thì ra vào nên thông báo quảng sự, tự tiện như vậy, chẳng ra thể thống gì.
Nam Cung Nguyệt giật giật khóe môi, kìm hãm lại sự tức giận, hắn ngồi xuống ghế dáng vẽ ung dung
_ Thật ra ta cũng có hứng thú muốn xem Tuyết Ảnh chọn ai
Vân Đào bỏ miếng hạt dưa xuống tròn mắt nhìn Nam Cung Nguyệt, nàng há hốc miệng ngạc nhiên rồi lấy tay che lại
_ Huynh huynh ... đoạn tụ (đoạn tụ là đồng tính nam thích nam, ngoài dùng từ đoạn tụ để chỉ ra, còn có thể gọi là đoạn tay áo)
Nam Cung Nguyệt chau mày với tay gõ lên đầu Vân Đào.
_ Cốc
_ ui da, tên đoạn tay áo này! (Vân Đào)
_ Còn nói nhãm, ai đoạn tay áo chứ (Nam Cung Nguyệt)
_ Này! Còn không phải vừa rồi huynh nói để xem cái gì tên Tuyết Ảnh chọn ai, ý tứ mập mờ như vậy (Vân Đào)
_ Đúng là đầu óc đen tối, chuyện hoang đường vậy mà cũng nghĩ ra. Ta nói là Tuyết Ảnh hắn còn có một sư muội đuổi theo đến tận kinh thành, còn Mộ Dung Khuynh tán tỉnh hết lần này lần khác, tán đến nổi hắn đến chổ của ta trốn mấy ngày nay (Nam Cung Nguyệt)
_ Hắn có sư muội cũng đang truy hắn ư, tình địch của Khuynh tỷ xem ra tương đối lớn ạ! (Vân Đào)
_ Còn chuyện này nữa, lần trước thiếu ngươi 3 điều kiện, nói đi nha đầu ngươi muốn gì?
Vân Đào như sực nhớ ra nên giật mình nhìn hắn rồi lại biểu môi
_ Chưa nghĩ ra, nhưng huynh chắc chắn thực hiện chứ
_ lại còn chưa nghĩ ra! Đương nhiên ta sẽ thực hiện, nha đầu ngươi nghi ngờ năng lực trách nhiệm lời hứa của ta (Nam Cung Nguyệt)
_ không phải, chỉ sợ yêu cầu ta đưa ra huynh từ chối thôi (Vân Đào)
_ Ta chưa từng nuốt lời (Nam Cung Nguyệt chắc chắng)
_ Mà này, Tiểu sư muội của Tên Tuyết Ảnh là ai? Ở đâu? Tên gì? Có đẹp không (Vân Đào)
_ Là người huấn luyện Sát thủ chi vương (ngó sang Vân Đào)
_ Sát Phi Yến! (Vân Đào thốt lên)
_ Ừm, là cô ta, mà nói cho nha đầu ngươi biết, cô ta hiện giờ ẩn thân là a hoàng của Doãn tiểu thư ái nữ Lễ bộ thượng thư Doãn Nghiêm. Mà quan trọng là Doãn tiểu thư ái mộ nhị hoàng huynh rồi lại là người phụ hoàng tuyển chọn bang hôn cho nhị ca, sắp tới hẳn là nhị hoàng tẩu của ta
Nam Cung Nguyệt quang sát Vân Đào
_ ồ, Phức tạp quá đi, huynh nói xem nàng ta là a hoàng của nàng ta, nàng ta là tình địch của Khuynh tỷ, chủ nhân của nàng ta thích mỹ nhân ca ca, mỹ nhân ca ca lại nói muốn kết giao với ta, quay lại nàng ta lại là người được chỉ định làm vương phi, quan trọng là Khuynh tỷ không thể làm vương phi cho mỹ nhân ca ca bạc tình được ... ấy huynh nói xem...
Quay sang Nam Cung Nguyệt, đầu hắn đầy hắc tuyến, Vân Đào nói một tràng cái gì mà nàng ta rồi lại nàng ta rồi đá sang Mộ Dung Khuynh và Nhị ca
_ Huynh ngờ nghệch cái gì chứ (Vân Đào)
_ Nha đầu ngươi không lo Nhị ca ta nạp phi sao? (Nam Cung Nguyệt)
_ Sao lại lo? À mà lo thật
Nam Cung Nguyệt có chút mất mát lẫn hụt hẫng, Vân Đào lại nói tiếp
_ Mỹ nhân ca ca lập ai làm vương phi cũng được chỉ trừ Khuynh tỷ ra, Một vương gia bạc tình sẽ làm khổ tỷ ấy chết mất, mặc dù giờ hai người họ không liên quan nhưng mà rõ ràng trong thông thiêng kính ta thấy ... mà bây giờ quan hệ lòng vòng như vậy có khi họ lại liên quan mọi chuyện lại giống như ta nhìn thấy, huynh nói xem đúng không? (Vân Đào)
Nam Cung Nguyệt còn đang sắp xếp định hình lời của Vân Đào thì nàng đã nói tiếp
- Doãn tiểu thư là người ta gặp ở Thiêng Hương Lầu ư
_ Ừ, là nàng ấy
_ Có nhan sắc một chút, nàng ta với mỹ nhân ca ca cũng câng xứng đi, trước tiên thúc đẩy hôn sự hai người họ, sau đó giúp đở Khuynh tỷ đá bay tình địch Sát Phi Yến rồi an nhàn làm Cát Chủ phu nhân. Có khi lúc đó đền đáp ta Cát chủ phu nhân lại tặng cho ta một đống vàng bạc của vô ảnh cát cũng không chừng, hí hí hí
Vân Đào đang hưng chí cười trong khi người bên cạnh im lặng, Nam Cung Nguyệt nhìn Vân Đào bằng cặp mắt không rõ cảm xúc, giọng hắn bổng nghiêm trọng nên tiếng cười của Vân Đào nín lại
_ Nha đầu ngươi hưng trí như vậy, ngươi không thích nhị ca ta sao? Huynh ấy thổ lộ với ngươi như vậy ngươi có thích hay là không thích?
Vân Đào gãi gãi đầu, lại nhìn nhìn Nam Cung Nguyệt cười cười, còn Nam Cung Nguyệt dường như mong đợi câu trả lời của nàng
_ Thích hay không thích? Thật ra có một chút thích, chính là cảm giác cảm động đi, nhưng mà chỉ là thích thích thôi, hì hì
_ Nếu thích vậy để ta nghĩ biện pháp để ngăng Tương Kỳ cùng nhị ca thành thân, xem như xem như trả nợ ân tình lần trước nha đầu ngươi giúp ta (hắn nhíu may)
_ không không, ai cần huynh giúp gì chứ, hoàng đế nên ban hôn, nên ban hôn (Vân Đào)
_ Không phải ngươi vừa mới nói thích nhị ca ta sao? Nữ nhân thật khó hiểu
_ Thì được một người ôn nhu như thế, đẹp như thế tỏ tình lãng mạng như thế ta cũng là nữ nhân sao lại không thích chứ, nhưng thích chỉ là thích thôi có biết không, không phải là yêu thương hiểu chưa (Vân Đào)
_ Thật à (Nam Cung Nguyệt hơi cong môi)
_ thật, nhưng mà huynh đừng có phá hư kế hoạch mai mối của ta, nếu không ta độc chết huynh
- Ta bách độc bách xâm (Nam Cung Nguyệt cười giang)
Vân Đào tựa tiếu phi tiếu nhìn xuống chân Nam Cung Nguyệt rồi nhìn dần lên trên, Hắn cảm thấy hơi nguy hiểm
_ Quên mất, huynh bất độc bách xâm! Nhưng mà cái đó chỉ có một, huynh mà lộn xộn ta không độc được ta làm cho huynh Tuyệt tử tuyệt tôn. Hứ
Vân Đào bỏ đi, Nam Cung Nguyệt khịt khịt mũi, vành tai có chút hồng
nữ nhân thật khó nuôi cũng thật khó hiểu, nàng ta thật thô tục (hắn nhìn xuống phía dưới rồi nhìn theo hướng Vân Đào rời khỏi) còn đòi đòi là ta tuyệt tử tuyệt tôn nữa chứ, ác độc