Translator: Waveliterature Vietnam
Adachi, Bắc Ngàn Trụ.
Là đầu mối giao thông và trung tâm của thành phố Adachi, Bắc Ngàn Trụ có một lực lượng cảnh sát đông đảo, và một số lượng lớn cảnh sát đang đi bộ trên đường phố, thậm chí cảnh sát tuần tra nhiều hơn người đi bộ.
Hầu hết trực ban tại chỗ là các nhân viên cảnh sát bình thường, đều được điều động chuyển đến từ quận 23 của Tokyo, họ thường chỉ chịu trách nhiệm xử lý các vụ trộm cắp vặt, và đôi khi họ có thể gặp phải các vụ án hình sự, ngoài những sĩ quan cảnh sát bình thường này, còn có Phòng Hình sự, của những cảnh sát đặc biệt tinh anh đang tuần tra trên đường phố Adachi, và năng lực nghiệp vụ của họ cũng cao hơn rất nhiều.
Cảnh sát Tokyo một tốp năm đến ba người đang trực trên đường, trông họ có cảm giác rất an toàn, nhưng vào mỗi buổi tối họ cũng phải tụ lại để nói chuyện với nhau để tăng phần can đảm, sau tất cả, huyền thoại về Adachi... Không, cả cảnh sát ở Tokyo, ngày kinh hoàng đó không phải là một truyền thuyết, mà là một "bí mật" mà mọi người đều không được biết.
Các sĩ quan cảnh sát biết chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó, và họ cũng yêu cầu gia đình người thân của họ không có việc gì thì ngàn vạn lần cũng không được đến Adachi.
Lúc đi ngang qua Bắc Ngàn Trụ, cảnh sát thành phố Tokyo không thể không liếc nhìn Sở cảnh sát Bắc Ngàn, nơi đã trở thành một đống đổ nát, trạm cảnh sát Bắc Ngàn mới tạm thời chọn ra một tòa nhà chức năng gần đó để làm thành một đồn cảnh sát tạm thời, Bộ không dám xây dựng lại chỗ đó một cách chắc chắn.
Trạm cảnh sát tạm thời phía Bắc Ngàn dường như là một đơn vị cảnh sát bình thường, nhưng giới tinh anh của các nhóm chuyên nghiệp có hiểu biết cũng biết rằng có một lớp thứ năm an ninh công cộng mới thành lập!
Bài học thứ năm về "sự không tồn tại" trong tập tin cuối cùng đã chuyển biến tích cực và Sương Đảo Thanh Mỹ đã bất ngờ trở thành người đứng đầu bài học thứ năm.
Người đứng đầu 30 tuổi không phụ trách vị trí này! Và vẫn còn trong các chức năng cốt lõi của Tokyo!
Đây chỉ đơn giản là một giai thoại, một điều đáng kinh ngạc cần biết, ngay cả khi nằm trong giới tinh anh của nhóm chuyên nghiệp muốn vươn lên vị trí cảnh sát chính, điều đó là vô cùng khó khăn, thậm chí phần lớn giới tinh anh chuyên nghiệp cũng chỉ có thể khi họ nghỉ hưu, họ sẽ được an ủi bởi cấp bậc danh dự.
Yêu cầu của cảnh thị thính so về quân hàm cũng cao hơn cảnh sát quận địa phương một bậc, cảnh sát của cảnh sát quận địa phương có thể đến sở cảnh sát để làm cảnh sát.
Từ một cảnh bộ nhỏ bé bước tới làm một cảnh thị chính, hồn ma mới biết đằng sau đội trưởng Sương Đảo Thanh Mỹ có gì, cho dù họ là những người ưu tú đến trong kỳ thi quốc gia, muốn trở thành một cảnh thị chính, cũng phải đảm bảo được tuổi của mình là tối thiểu ba mươi lăm tuổi, Sương Đảo Thanh Mỹ còn trẻ như vậy, chắc còn chưa đến ba mươi.
Nếu đằng sau không có người chống lưng, thì không thể nào tin được.
Nếu điều này có thể được chuyển giao, làm cho đội trưởng của chúng ta đến với bài học thứ 5...
Hay là thôi đi.
Những người ưu tú của nhóm chuyên nghiệp sẽ không chọn làm người đứng đầu bài học thứ năm.
Miễn là đó không phải là một kẻ ngốc, bạn sẽ hiểu bài học thứ năm được thiết lập trong phần này của lễ hội là gì, và "anh hùng" chống lại những điều phi thường trong trong điện ảnh hay những phim truyền hình thích hợp.
Đối mặt với lực lượng siêu nhiên, cầm một khẩu súng lục nhỏ, sử dụng miệng để thuyết phục tình yêu và hòa bình...
Loại anh hùng này vẫn được trao lại cho người khác, họ chỉ hy vọng rằng nó có thể an toàn để bảo vệ công chúng.
Đứng đầu các tổ chức tinh anh chuyên nghiệp đều là sinh viên tốt nghiệp của các trường đại học danh tiếng, hầu hết họ đều được giáo dục nghiêm khắc từ khi còn nhỏ, điều này cũng cho thấy nền tảng của giới tinh anh chuyên nghiệp, và có thể chi rất nhiều tiền để nhận được nền giáo dục ưu tú, chưa nói đến sự đại phú đại quý, ít nhất cũng là tầng lớp trung lưu, và nhiều người lớn tuổi khác được tuyển dụng trong các đơn vị chức năng có liên quan.
Trong trường hợp tin tức, chỉ một số lượng nhỏ các nhóm chuyên nghiệp vươn lên từ cánh cửa lạnh sẽ được chỉ định cho bài học thứ năm, và những người liên quan khác từ lâu đã trốn tránh.
Có những nguy hiểm, lợi ích là tự nhiên, sau bài học thứ năm, tiền lương sẽ tự động tăng lên cấp độ đầu tiên, khả năng tăng chức càng cao hơn, đối với thu nhập và cuộc sống là quan trọng hơn, người nhân từ nhìn thấy sự khôn ngoan.
"Đội trưởng Sương Đảo, tôi đã mua cho cô bữa tối."Điền Không trên tay cầm hai túi đồ ăn, vội vã đi vào.
Khóa học thứ năm vẫn là một bộ phận mới được thành lập, ngoại trừ Sương Đảo Thanh Mỹ ra những người đứng đầu khác là những người ưu tú đã được chuyển từ các lớp khác, nhưng những người đứng đầu vẫn đang học trong bộ phận này, ngoài Sương Đảo Thanh Mỹ, chỉ có một vài nhóm nhân viên.
Khi nhìn thấy Điền Không bước vào, nhân viên trong phòng bụng đã đói rã rời, nhưng trước mặt người lãnh đạo trực tiếp, tất cả đều giả bộ một chút cũng không đói bụng, bộ dạng như đang cố gắng đọc hồ sơ.
Sau khi được đặt trên bàn để ăn tối, vẻ mặt Điền Không lộ ra một sự vui vẻ.
"Vất vả như vậy rồi mà còn bắt mọi người tăng ca nữa." Sương Đảo Thanh Mỹ nói những lời khách sáo"Tất cả đều đói bụng rồi, hãy cùng nhau ăn cơm đi"
"Không vất vả gì đâu."
"Nên như vậy mà."
"Tôi có thể làm thêm giờ."
"Chính ngài mới là người vất vả."
Cấp dưới cũng hiểu rõ cụm từ và người ta không thể chờ đợi được nữa,bắt đầu chuẩn bị cho bữa ăn tối.
Được chọn cho bài học thứ năm đã không có gì là hay ho rồi, và sau đó còn là người đứng đầu lớp học ở khu vực Adachi, còn có thể thích thú được sao?
Sương Đảo Thanh Mỹ không yên lòng an tâm ăn cơm buổi chiều tối, được thăng chức mấy ngày này tâm trạng cô rất vui sướng, một hồi cô lại lo sợ về tương lai, cô biết rằng mình được chọn làm người đứng đầu lớp thứ 5, đó là một sự trùng hợp, trước hết, trong sở cảnh sát, cô là người đầu tiên liên lạc với những người lạ thường thông qua sự kiện tích cực, và lần thứ hai là vào vài ngày trước, với sự khéo léo của mình cô đã phát hiện ra một cốt nữ khác ở Asakusa phía tây của huyện Taitung, hơn nữa ở hiện trường còn bắt được thi thể của cốt nữ.
Cấp trên rất đánh giá cao năng lực nghiệp vụ của cô ấy, nhưng Sương Đảo Thanh Mỹ mấy ngày nay cũng thấy trọng trách nặng nề, đột nhiên nhảy từ cảnh bộ sang cảnh thị thính, cô cảm thấy áp lực không thở nổi.
Làm tốt thì sẽ có tiền đề tốt đẹp trong tương lai, nếu không làm tốt, thì xem như sự nghiệp tiêu tan, thậm chí còn đánh đổi bằng chính mạng sống của mình.
Hây dà, nếu con quái vật đột nhiên xuất hiện trước mắt cô thì thật tốt quá rồi, hiện tại cô chẳng có lấy một chút manh mối nào cả.
Đã bảy ngày trôi qua kể từ sự kiện chấn động của Cốt Nữ, và đó là bảy nạn nhân đầu tiên, người nhà của các thành viên trong thế giới ngầm cũng nói, gia đình của các nạn nhân là cảnh sát thành phố Adachi cũng đã yêu cầu đưa ra một thông tin xác đáng, nhưng mà bận rộn quá cô không còn tâm trí để ý tới những cái này.
Chẳng hạn như vũ khí, dấu tay, dấu vân tay.
Không thể nghĩ ra được điều gì cô lại phiền muộn và chỉ muốn hút thuốc.
Sương Đảo Thanh Mỹ nghĩ ngợi, rồi từ từ rút ra một cây gỗ.
Uấy? Không phải là thịt nước ư, là, bánh mochi ba màu?
Loại đồ ngọt nhỏ nhỏ thế này, Sương Đảo Thanh Mỹ bình thường không khi nào ăn, cô giống như nam giới trong tổ chức tinh anh chuyên nghiệp vậy, con gái thì nữ tính thích đồ ngọt ư? Cô chỉ thích bia khói thuốc và thịt nướng!
Buổi tối như thế này sao còn mua đồ ngọt trong cửa hàng thế không biết?
Cô không thèm liếc mắt nhìn một cái, nhưng ngay khi cô cắn một miếng gạo nếp, ánh mắt của Sương Đảo Thanh Mỹ bỗng nhiên thay đổi.
"Điền Không, đây là cơm mua hết thảy vào lúc chiều tối à?"
"Ờ hớ?"Điền Không đang cầm một cái bánh mochi ba màu trong tay, cô chưa ăn cái gì hết.
Có phải cơm chiều nay ăn không được không, đội trưởng đang khiển trách đấy ư?