Nếu Em Là Của Anh

Chương 22: Chương 22: Phiên Ngoại 2




* KaiSoo special: MA+18

From C.O: Dành tặng đặc biệt cho VieKim (vì cái chữ ký của em là nguồn cảm hứng bất tận cho au về couple này) và cho những ai là shipper của couple trắng – đen >.<. Lưu ý, rating không phải là để làm cảnh, suy nghĩ cẩn trọng trước khi đọc… Chương không dành cho bệnh nhân thiếu máu, có tiền án tiền sử tim mạch… vân vân… Au không chịu bất cứ trách nhiệm nào về các “tổn thương” có thể gặp sau khi đọc…

Hope u like it!

Yêu mọi người rất nhiều:

Cobra W4 C.O

*Live for Tao, die for Tao*

**********

*Kyung Soo's POV*

Tôi là một thằng ngốc! Cứ đơn giản cho là vậy đi. Cơ mà tôi không có gì để biện hộ về cái ngốc nghếch của chính mình nữa… Yêu nhầm một “ác ma” nhưng cơ bản cũng chẳng thể nào hối tiếc… Thân thể từ khi đó đã không còn là của mình mà rơi vào tay người kia, bị quay vòng tới mức chẳng thể tỉnh táo… Đành rằng là tôi yêu người đó, nhưng cậu ta có cần phải “giày vò” cơ thể tôi nhiệt tình như thế không? Mà đã thế lại càng thêm hận cái cơ thể không chút khả năng phản kháng của mình… Đã không “làm” thì thôi, cứ “làm” là y như rằng tôi sẽ phải hối hận về mọi thứ… Nào là việc không thể cử động khoảng 5 đến 6 ngày sau đó, đi đứng thực sự rất bất tiện, nhất là khi lại là một công việc đòi hỏi di chuyển nhiều. Mà đã thế có phải là trong 5, 6 ngày ấy không “làm” nữa đâu… Nhất định cái tên nghiện sex đó sẽ tìm cớ đè ra thêm vài lần nữa. Thành ra tôi lúc nào cũng trong tình trạng đi lại thật chậm rãi, bạn bè nhân viên nhìn vào thì gật gù khen ngợi là người cái gì cẩn thận, cái gì ôn nhu. Thực chất tôi cũng muốn chạy lắm chứ bộ. Công việc thì chất chồng, giám đốc Nhất Phàm thì được mệnh danh là siêu mẫu chân dài, bình thường muốn đuổi theo cũng là một điều khó khăn nữa là khi bị buốt rát thân dưới… Cơ mà dù muốn cũng không thể chạy nhanh… T0T… Chẳng lẽ cuộc đời tôi cứ mãi thế này sao? KHÔNG THỂ THẾ ĐƯỢC!!!!!! Tôi sinh ra cũng là một thằng đàn ông, cớ gì lại phải chịu cái kiếp khổ sở thế này? Nhất định phải tìm cách cho cái tên khốn kiếp đó hiểu được nỗi đau của tôi…

-Alo?

-Baek Hyun phải không?_Tôi hơi nhíu mày khi nghe thấy cái giọng ngái ngủ của thằng bé.

-Nae, hyung… Có chuyện gì vậy?

-Hyung có chuyện cần hỏi em… Uhm… à…

-Hyung!!!!! Có chuyện gì?????_Tiếng thằng bé rít lên bực tức ở đầu dây bên kia. Hừ, yêu tên Chan Yeol đó rồi lây cái tính hay cáu bẩn của nó luôn à?

-Đã bao giờ… “Nằm trên” tên Chan Yeol chưa?????_Tôi hỏi khẽ, nhưng chắc mẩm nó sẽ nói là không thì liền giật mình vì câu trả lời.

-Rồi! Được có một lần à…

-CÁI GÌ?????? Làm rồi? Như thế nào????????? Bằng cách nào?????????_ Đấy! Baek Hyun như thế mà cũng có thể chế ngự tên Chan Yeol, chẳng lẽ anh không thể làm gì Kim Jong In sao????

-Hôm đấy anh ấy say…

-À… Ra thế_Hoá ra là ăn may, tôi còn tưởng nó chế ngự được tên đó. Nếu say xỉn không còn nhận thức thì tính làm gì? Còn nếu muốn tôi chuốc say Kim Jong In thì không khác gì “nộp mình” cả. Tửu lượng của tên đó so với cha tôi còn hơn nữa là_Vậy thì thôi! Cậu cũng chẳng thể giúp gì hyung hết…

-Ơ… hyung… Có chuyện gì?????

Tôi dập máy mà không thèm để tâm tới những lời nói vội vã của Baek Hyun… Nếu nói như vậy thì tên Park Chan Yeol có lẽ sẽ có cách… Lại gật gù bấm số…

-Kyung Soo hyung? Có chuyện gì thế?

-Làm thế nào để ‘nằm trên”?

-HẢ?????????_(Ai! Câu hỏi này gây sốc lắm sao?…) Sao… sao tự dưng hyung hỏi vậy?

-Đừng có giả ngốc tên họ Park kia… Chuyện này chẳng phải cậu rõ nhất hay sao?

-Thì cứ cho là như vậy đi… Nhưng hyung hỏi làm gì? Có tình nhân mới sao?

-Mới cái con khỉ! Đúng là đầu óc có cũng như không? Hyung lấy đâu ra tình nhân mới…

-Vậy là muốn “đè” Jong In sao?

-Chính thế!!!!!

-Tsk… tưởng ai… Nếu là cậu ta thì hyung nên…sớm bỏ cuộc đi cho rồi… Hyung chưa chắc có thể chế ngự được cậu ta nữa là…

-CÂM MỒM!!!!_Máu não dồn tới đỉnh_ THẾ MÀY CÓ GIÚP HYUNG HAY KHÔNG?????????

-A… Cứ bình tĩnh, hyung… Em giúp là được chứ gì?

-Thế còn nghe được… Mau tìm cách đi!!!!!

-Thì cứ đơn giản mua vài viên thuốc kích thích nhét cho cậu ta là được chứ gì…

-Cái gì?_Ngu người_Thuốc kích thích?????

-Nae hyung…_Tôi khẽ rung mình khi nghe thấy tiếng nó cười man rợ đầu dây bên kia_ Uống rồi là khỏi cử động luôn… hehehehehe Lúc đó mọi thứ là do hyung hết…

Tôi nghi ngờ cắn môi một hồi lâu rồi mới lưỡng lự gật đầu…

-Chắc chắn đúng không?

-Uhm… Chắc chắn 100%…

Nở một nụ cười đểu giả chưa từng có sau khi cụp máy, tôi gật gù… Kim Jong In, hãy đợi đó!!!!!

*End Kyung Soo POV*

*****

Cậu trở về nhà hơi muộn với anh, khắp mình mẩy đau nhức không ngừng vì ngồi quá lâu… Jong In khẽ thở dài trước khi tháo càvạt trên cổ xuống, mắt vô thức liếc về phía âm thanh nước róc rách chảy trong phòng tắm… Đá mạnh vào cánh cửa, cậu dựa lưng vào tường, nhếch mắt lên mà chiêm ngưỡng khung cảnh mờ ảo trước mắt. Anh ngâm mình trong bồn đầy nước nóng, cả cơ thể trắng ngần cứ thế thoắt ẩn thoắt hiện nơi làn nước mờ mờ… Kyung Soo vừa nghe thấy tiếng động liền quay ra, khoé miệng thâm hiểm âm thầm nở một nụ cười quỷ quyệt… Rất nhanh sau đã khẽ lên tiếng…

-Muộn như vậy? Có muốn tắm chung không?

Anh cười thầm vì gương mặt ngạc nhiên của cậu nhưng rồi tiếp sau đó là cười duyên mà vươn tay ôm lấy cơ thể đang tiến vào bồn mà quần áo còn nguyên… Liếm qua môi cậu, Kyung Soo vươn tay tháo bỏ từng hạt cúc lấp lánh trên sơmi của cậu, thoả mãn khi nghe thấy những âm thanh nho nhỏ trong cổ họng người kia… Vươn lên liếm một đường dài vào cổ Jong In, anh đột nhiên giật nảy vì cổ bị bàn tay mạnh mẽ kia nắm nhẹ, má cũng bị một chiếc lưỡi dẻo dai liếm láp không ngừng…

-Hôm nay anh làm em sợ đấy hyung… Rốt cục là anh đang toan tính điều gì?_Cậu nhíu mày, gằn giọng.

-Chẳng có gì hết… Nếu em không muốn thì thôi…

Anh vờ như chính mình đang giận dỗi mà toan đứng dậy nhưng lại bị cậu vòng tay qua eo mà kéo xuống… Jong In cười nhẹ mà hôn lên tấm lưng trần của anh rồi bắt anh quay lại phía mình mà siết lấy, cười tình…

-Chỉ là nói vậy thôi… Em đương nhiên muốn rồi…

Anh một lần nữa sau đôi vai rộng lớn của cậu mà cười ma mãnh. Ngửa cổ về phía sau khi đôi môi dày mạnh mẽ quét qua vành tai xuống cổ, Kyung Soo nắm chặt lấy bắp tay cậu… Cứ tận hưởng đi tình yêu… bởi vì chỉ một lát nữa thôi cậu sẽ phải khóc thét lên đấy… Khẽ rùng mình khi nụ hôn ma mãnh quét xuống vùng ngực trần chìm trong nước mà liếm láp, anh nhắm chặt mắt lại mà rên rỉ từng lời gợi tình vào tai cậu khiến Jong In bắt đầu cảm thấy chiếc quần âu bao bọc đôi chân dài của mình trở nên chật chội vì sự cương cứng thân dưới… Nhấm chìm người kia vào một nụ hôn thật sâu, trước khi rời ra còn tinh tế liếm lấy môi dưới quyến rũ, cậu cười nhẹ…

-Ra ngoài nào tình yêu… nếu “làm” trong này thì ngày mai chúng ta sẽ ốm chết mất…

Kyung Soo ôm chặt lấy vùng ngực rộng lớn của người kia khi cậu nhấc anh khỏi bồn tắm với thân thể trần trụi… Cắn nhẹ lên cổ cậu mà cười tình, anh nói khẽ…

-Muốn uống một chút rượu không?

-Huh? Hôm nay còn lãng mạn thế sao?_Cậu nhướn mày nhìn anh.

-Một chút thôi… Tự dưng muốn uống…

Anh nhảy xuống khỏi tay cậu sau khi vừa ra khỏi phòng tắm. Nhanh nhẹn vươn tay lấy áo choàng trên kệ mà khoác vào cơ thể trần trụi của mình… Thật nhanh đã đứng trước kệ bếp, Kyung Soo lôi từ trong hộc tủ ra vài viên thuốc màu xanh nhạt…



Kyung Soo anh thề là khi nghe tên Park Chan Yeol nói xong mấy lời dó mà gai ốc cứ thi nhau nổi lên… Thực đểu giả mà cũng có chút gì đó rất khiêu khích anh… Tên nhãi ranh đó nghĩ anh không làm được việc gì sao? Cứ đợi đấy! Mang hai ly rượu lên tới nơi liền thấy cậu quấn khăn tắm ngồi trên giường quay lưng lại phía mình mà tự xoa bóp những cơ bắp mệt mỏi trên người… Anh khẽ nuốt khan trong cổ họng khi nghĩ tới cơ thể quyến rũ đó, tấm lưng trần rộng lớn đó và cả những cơ bắp nổi lên khi cậu đưa đẩy bên trong cơ thể anh… Nhưng mà phải lắc mạnh đầu để rũ bỏ tất cả, cái thời Kim Jong In “thống trị” đã không còn nữa rồi… Anh cớ gì mà lại có cái cảm giác thèm khát bị “giày vò” chứ? Đặt hai ly rượu xuống đầu giường, liền sau đó đã vươn chạm vào bắp tay cậu mà xoa bóp khiến bàn tay đang cật lực đấm bóp của cậu buông rơi trong thoả mãn… Mỉm cười khi anh đang xoa bóp dần tới vùng vai…

-Ahrgggg… Thực thoải mái, hyung… arghhh…

Anh vì những lời rên rỉ bất đắc dĩ kia mà cảm thấy bản thân mình gần như sắp nổ tung vì ham muốn… Nhưng thực chất lại là cái ham muốn có cậu ở bên trong cơ thể mình… Vô thức cúi xuống liếm láp vùng cổ của cậu, anh liên tục phát ra những âm thanh thực gợi tình không tưởng, bàn tay chuyển lên vuốt ve khuôn ngực trần ngăm đen kia… Jong In quay người lại mà đem anh áp xuống nệm, tiếp tục nụ hôn đầy khiêu khích trên môi anh…

-Uhmm… Urghhhh~…

-Uhm… Thực quyến rũ… hyung… Thật mong ngày nào anh cũng thế này… _Cậu mút mạnh bờ môi dưới căng mọng của anh mà thì thầm.

-Thế này? Là ý gì?

-Thì là việc tỏ ra bản thân mình có tiến bộ trong chuyện giường chiếu…

Anh vừa mới hiểu ra việc người kia coi thường mình đã lập tức phát hoả. Nhưng ý thức còn nguyên vẹn khiến anh cố cắn răng mà nhẫn nhịn cầm lấy ly rượu ngước lên nhìn cậu mà cười tình…

-Uống rượu đi…

Jong In cười lớn nhưng rồi cũng đem ly rượu trên tay anh uống sạch, ngay sau đó là đè nghiến Kyung Soo xuống nệm giường mà vùi đầu vào khuôn ngực quyến rũ, liếm láp đầu nhũ của anh không ngừng… Kyung Soo trong lòng mang một mảng hoang mang to uỵch… Rõ ràng là đã uống, tại sao không có tác dụng thế này?… Nhưng mới nghĩ tới đó thì lồng ngực đã nặng trịch khi cậu gục xuống bất ngờ…

-Cái… cái quái… gì??????

Anh nở một nụ cười siêu ma mị mà lật câu xuống phía dưới, bàn tay mạnh bạo mà đem chiếc khăn trên eo cậu giật xuống. Thoả mãn khi nhìn thấy “thằng nhóc” của cậu đang dần trở nên cương cứng vì tác dụng của thuốc… Chễm trệ ngồi trên bụng cậu, anh cười gằn…

-Cái gì huh? Hyung tưởng em phải biết rõ chứ?

-Thuốc… Hyung… Urghhh~ Hyung chuốc thuốc em????? Urggggg~…

Ngửa cổ về phía sau mà mồ hôi chảy ròng ròng trên ngực, cậu nhăn mặt lại khi cảm nhận được bàn tay ma mãnh của anh bắt đầu vuốt ve thân dưới đang đau nhức của mình… Đôi môi quyến rũ của anh nhanh chóng đặt những nụ hôn nóng bỏng và ướt át lên khuôn ngực ngăm đen như muốn phủ đều dịch vị của mình lên khắp cơ thể cậu…

-Arhhhhh~… urghhhh… Uhggggggg~…

Jong In nắm chặt lấy mái tóc của anh như một sự trừng phạt khốc liệt nhất. Nhưng người kia không hề có dấu hiệu ngừng lại, thậm chí còn liếm lên vùng bụng săn chắc của cậu mà nhìn xuống một cách thèm khát lộ liễu… Jong In mới hé mắt ra nhìn xuống đã bắt gặp cái nhìn đó của anh nên tự giác rùng mình…

-Không được, hyung… Đừng làm thế… Hyung!!!!!… Urghhhhhhh~~~

Thân dưới liền sau đó đã rơi vào khuôn miệng nóng bỏng của anh mà bị liếm mút như một cây kẹo… Cậu oằn người về phía sau vì khoái cảm cường liệt đang tràn về, bụng quặn thắt vì những động tác gợi tình của chiếc lưỡi hư hỏng…

-Argggggggg~~~… Hy…ung… Arghhhhh~… Kho…an đã!… Dừng… lại…

Cố gắng vươn tay xuống dưới mà đẩy mái tóc màu nâu kia khỏi thân dưới của mình. Nhưng còn chưa kịp ngồi dậy liền đã bị anh nút mạnh vào phần đàn ông đang cương cứng… Nhịn không được liền ra ngay trong miệng anh… Cậu thở dốc nhưng vẫn là không kiềm được mà bật cười khi thấy anh đang sặc sụa ho. Tinh dịch của cậu trào ra khỏi khoé miệng anh, lăn nhiễu đặc xuống vùng cổ lẫn ngực nóng bỏng…

-Khụ… khụ… Cười… cái con khỉ… khụ…

Anh sau khi ho chán chê liền ngây người ra mà ngồi nhìn cậu đang nằm thở dốc trên giường… Cơ thể cường tráng cùng với làn da nâu mạnh khoẻ, xương quai xanh lên xuống đầy khiêu khích theo từng nhịp thở vội vàng… Cắn chặt răng nghĩ tới việc mình sắp làm mà bắt đầu cảm thấy hối hận… Cơ bản anh thực sự vẫn không biết làm thế nào cho phải… Vẫn tự nhủ là phải thật mạnh bạo, thật bạo lực để cho cái tên đó nhận ra đau đớn là thế nào nhưng rồi hiện tại vẫn là cảm thấy xót xa không ngừng… Anh trải qua rồi nên anh biết rõ hơn ai hết cái nỗi đau thấu xương, đau đến chết đi sống lại ấy… Thực sự nếu anh cứ như thế đâm vào bên trong cậu, chắc chắn Jong In sẽ chẳng thể nào chịu đựng được mà ngất đi mất… Xót xa ngắm nhìn gương mặt mà mình yêu thương, Kyung Soo vội lắc đầu mà đứng dậy khỏi người cậu… Cơ bản là anh không nỡ… Thôi thì bỏ đi vậy… Mới nghĩ tới đó lưng áo đã bị giật mạnh về phía sau, tiếp đó là một gương mặt đểu giả cười ác độ phía trên…

-Em không biết là anh đối với chuyện này là không có khả năng mà… Muốn vào trong em ư? Thật là to gan…

Kyung Soo trợn ngược đôi mắt vốn dĩ đã to đùng của mình lên nhìn cậu… Cậu biết sao? Hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn đểu giả mà liếm lên môi anh, Jong In lên tiếng…

-Mà anh cũng thực ngây thơ nữa hyung… Chỉ với viên thuốc đó mà muốn đánh gục em sao? Thật coi thương em quá…

-Nhưng… Nhưng… Uhmmmmmmm~~~~~…

Anh chẳng còn có cơ hội nói thêm điều gì khi đôi môi bị cậu cướp lấy mà liếm láp cùng khắp… Bàn tay mà mãnh đem chiếc áo choàng trên người anh tháo bỏ mà vuốt ve nhiệt tình…

-Ah… bây giờ phải làm sao chứ hyung? Anh to gan hơn em tưởng tượng rất nhiều đấy…

-Nhưng… Urghhh… nhưng hyung đâu có làm… Urghhhh…

-Thực ra nếu lúc đó hyung định làm, em nhất định sẽ quật hyung xuống mà…hehe…_Cậu cười gian.

-Vậy thì đừng… đừng làm hyung đau… Jong In… Đừng… Aaaaaaaaaa…

Bên trong thì đột ngột tiếp nhận “thằng nhóc” to lớn của cậu khiến cả người anh cứng đờ đau đớn… Nắm chặt lấy bắp tay của cậu, anh oằn người về phía sau… Jong In xót xa mà hôn lên ngực anh vỗ về…

-Hyung… thả lỏng… như thế này sẽ tốt hơn là từ từ… Chỉ một lát thôi sẽ đỡ, hyung… Chết tiệt… anh chặt quá…

Cậu khẽ nhăn mặt khi thân dưới bị bó chẹt bên trong anh… Kyung Soo cắn chặt răng mà níu lấy vai cậu thật lâu. Nhưng cơ thể cơ khát của mình rất nhanh đã trở nên thèm khát những va chạm quen thuộc của cậu… Anh tự động đưa đẩy thân mình để va chạm với cậu thêm, đôi môi liên tục phả vào tai cậu những âm thanh nóng bỏng ngây ngất…

-Jong In… Di… di chuyển đi… Urghhhh…~… Jong In… Jong In…

-Thật sự anh biết rõ là nếu nói với em những lời như thế thì sẽ có kết cục như thế nào mà…_ Cậu liếm lên vành tai anh mà cảm nhận từng nhịp đẩy chậm chạm nhưng đầy cơ khát của anh…

-Urgggg… Làm ơn đi… Urghhhh~… Jong In… Hyung muốn… muốn em… Urghhhhhh~… _Anh biết là mình sau ngày hôm nay sẽ hối hận không ngừng nhưng cơ thể thì không thể nào kiềm chế được thêm dù chỉ một giây_Jong In… Làm ơn đi… Urrrrrrrg… Hyung… cần em… Argggggg ~~~… Arghhhhhh~~~~…

Cả thân thể liên tục bị những cú đẩy mạnh bạo của cậu chiếm hữu, anh chỉ còn biết nhắm chặt mắt mà đưa đẩy cùng cậu chìm đắm trong tất cả… Nếu chính xác ra thì hình như anh đối với chuyện này không hắn là chịu thiệt nhiều cho lắm… Anh cắn chặt răng mà bắn ra trên cơ bụng đang căng cứng của cậu vì những nhịp đẩy mạnh mẽ vào bên trong nóng rát của anh… Ngây người mà hét lớn khi cảm nhận dòng tinh dịch của cậu chảy vào trong cơ thể mình ngay sau đó vài phút… Thế nhưng thực lòng mà nói, anh biết mọi chuyện sẽ không chỉ dừng ở đó… Hơn nữa, anh vẫn đang rất muốn cậu, cảm giác như bị bỏ thuốc, dù là muốn cậu bao nhiêu cũng không đủ vậy… Cắn nhẹ lên vai cậu khi Jong In lật người đổi vị trí của cả hai, anh gần như quằn quại vì cảm nhận phần đàn ông của cậu đang cương dần lên bên trong cơ thể mình cùng giọng nói thực đều giả…

-Anh cũng biết rõ là chuyện này sẽ không dừng ở đây đúng không, hyung… Chuyện này thực sự rất kích thích đó…

Và chắc hẳn ai cũng đoán ra hệ quả sau đó của anh rồi…Do Kyung Soo mãi mãi chỉ có thể như thế này mà thôi… Cơ bản cũng tại cái tội ngu ngơ và hiền lành quá thể…

SỰ THỰC CHẤN ĐỘNG:

-Cái gì?… Hyung ấy nói với cậu như thế?????

-Đúng vậy… Nhưng mà cậu yên tâm, tôi đã đưa cho hyung ấy một loại thuốc kích thích rất nhẹ… Trong gói thuốc tôi vừa gửi cho cậu còn có hai viên màu hồng chính là thuốc giải độc của loại thuốc ấy… Còn loại kem màu trắng trong hộp mới là thuốc kích thích thật sự…mạnh lắm đó… Cậu chỉ cần bôi lên môi để hyung ấy liếm được thôi. Thuốc cần một thời gian mới phát huy tác dụng nên cậu cứ thoải mái mà chơi đùa… Mà ông tướng ạ, bôi rồi thì làm ơn đừng liếm môi nếu không dù Kyung Soo hyung không muốn “làm thịt” cậu thì cơ thể cậu cũng tự động mà dâng lên cho anh ấy đấy…

-Uhm… Biết rồi…_Run rẩy_ Mà cảm ơn cậu, Chan Yeol… Nếu cậu không gọi thì không biết mọi chuyện sẽ ra sao nữa…

-Hehehehehe… Không có chi… Sáng kiến là của Baek Hyun đó…

-Hahahahaha… Vậy cảm cả hai cậu nhiều… Cuối tháng này sẽ mời hai người đi ăn một bữa…

-Nhớ lời! Mà phải đi ăn gì đây ta? Thịt bò? Hay tôm biển nhỉ? Baek Hyun… Em muốn ăn gì?

*Gửi lời xin lỗi chân tình tới các readers iu quí… AU KHÔNG THỂ VIẾT SOOKAI được TT0TT…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.