Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông

Chương 40: Chương 40




4h sáng…

Lãnh Lệ Băng trong trạng thái ngái ngủ mở mắt lò mò thức dậy….nó tiến đến hé mở cửa sổ ra , bên ngoài trời vẫn còn một màu đen , những cơn gió thổi vào cửa lạnh buốt..

Đóng cửa lại , nó vệ sinh cá nhân .rồi nhẹ nhàng bước xuống nhà…

-‘tiểu thư buổi sáng tốt lành ! không biết tiểu thư sao lại dậy sớm vậy ?’ ông quản gia lên tiếng hỏi nó..

-‘ông cũng vậy ! ông cứ nói với cô Morelli và Duy Phong là cháu có tí việc riêng cần làm một mình là được . cháu chào ông’ nó mĩm cười cuối chào quản gia rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài…

Nó còn đang suy nghĩ xem phải đi bằng xe gì về thì thấy xe của nó ở trước mặt .. ‘không biết cậu ta mang về khi nào ? thiệt chu đáo nha’ khóe môi nó vô thức mĩm cười nhẹ..tiến đến chiếc xe nổ máy rồi nhẹ nhàng rời khỏi biệt thự…

……

-‘tiểu thư đã về !’ giọng cô giúp việc nhà nó vang lên .cô nhanh chóng tiến ra mở cổng cho nó rẽ xe vào..

-‘phiền chị lấy xăng đổ đầy vào chiếc moto cho tôi’ nó mở cửa xe bước xuống rồi đi thẳng một mạch vào nhà , không nhìn cô giúp một cái…

Nó tắm rồi thay một bộ đồ giống hệt bộ đồ tối qua , chỉ khác là hôm nay đi boots bằng.. tiến đến bàn trang điểm quệt lên vài lớp phần.lấy máy kéo tóc kéo lại phần mái cho ra hai mái và kéo phần thân cho thẳng..lấy máy uốn tóc uốn lại phần đuôi cong lọn..đeo lens màu xanh lá vào..mở tủ lấy chiếc kính râm bản to màu đen nhạt , chiếc kính che hết nữa khuôn mặt……

Nó lấy 2 bó hoa hồng trắng cho vào trong chiếc hộp rồi cho chiếc hộp vào trong chiếc balo đen , khoác lên vai..

Bước thẳng ra nhà xe , tra chìa khóa vào chiếc Suzuki GSX-R1000 màu đen rồi nổ máy chạy vọt ra ngoài….

Cả người nó toàn màu đen , chiếc xe cũng màu đen..hòa vào làn sương đen lạnh trong khoảnh khắc mặt trời chưa lên….

Không nón bảo hiểm , không áo khoác ..giữa đại lộ hướng ra phía ngoại thành , một cô gái “màu đen” đang điều khiển chiếc moto với tốc độ hơn 100km/h..mái tóc đen của nó bị gió hất tung ra phía sau , từng cơn gió đập vào hai bờ má búng bính của nó khẽ rát..cảnh vật hai bên đường lướt qua có như không..

Bỗng từ phía sau một chiếc moto giống hệtt nó chạy lên kè sát nó , chiếc xe cố ý lạng qua phía nó

Ép…

-‘150km/h ! good speed’ anh chàng nói vọng sang , tiếng anh ta hòa vào tiếng gió ù ù…

Nó không trả lời , khóe môi nhếch lên nụ cười nữa miệng….

Bóp amada ( côn ) tăng tốc….

Nó nhanh chóng vượt mặt anh chàng kia , lấy thế vụt về phía trước..

Anh chàng kia xem bộ không phải tay vừa , huống gì chàng ta là mặt đàn ông , không lẽ chịu thua một đứa con gái..lại còn ở lĩnh vực đua xe-một lĩnh vực mà con gái thường thua con trai…

Anh ta cũng bóp côn , tăng tốc…

Hai chiếc xe cứ lên rồi xuống , cũng may đường vào lúc 5h kém , không thì có mà nát xác…

Nó chạy ngang tầm với anh ta , nói vọng sang :

-‘ai tới biển trước người đó thắng’

-‘ok’ anh ta nói sang….

Rồi xe hai xe bắt đầu tăng tốc…

Cái mùi hương biển ngày càng quyện vào trong gió , đây là thời điểm nóng nhất của cuộc đua…vì hai xe giống nhau nên phân khối y nhau..ăn hay thua còn phụ thuộc vào trình độ lái và lòng gan dạ , tính “ chịu chơi” của tay lái…

Nó nhếch mép lên cười , rồi cố ý hạ tay ga chạy ngang hàng với anh ta ..

-‘tôi thắng’ nó nói to lên , rồi tăng ga vụt lên xe anh một tí , bánh sau của nó ép vào bánh trước của anh ta…hai bánh xe cách nhau một khoảng cách rất ngắn…

Hoặc là anh ta phanh lại và chấp nhận thua..

Hoặc là cả hai cùng ngã xuống đường..và với tốc độ này..cả hai sẽ chết…

Anh ta nhất quyết không chịu thua , lạng tay lái qua phía bên cạnh , vận tốc xe có một sự giảm nhẹ …

Nhưng nó quyết chơi tới cùng , anh ta lạng qua bên nào thì nó lạng xe về phía đó , cứ như thế , anh ta không lên được…

Hương biển ngày càng rõ rệt , nếu cứ tiếp tục , anh ta sẽ đại bại….

Anh tức tối tăng tay ga , nó quay lại nhếch mép lên cười , nó giảm tay ga…

Hai bánh xe sẽ chạm nhau trong vài giây…

Két !!!!! chiếc xe đen của anh ta thắng gấp lại…do đang ở tốc độ cao nên bánh sau trượt một đường dài xẹt tia lửa trên mặt đất , bánh xe lết về một phía…chiếc xe dừng hẳn…

Từ đằng xa , nó không thèm nhìn lại mà dơ tay trái lên , ngón trỏ chỉ thẳng lên trời , lắc qua lắc lại..

Nó bỏ xa anh ta cả đoạn dài…

-‘chết tiệt ! Edward ta thua một đứa con gái ư ?’ anh ta buông lời bực tức , tháo mũ bảo hiểm ra quăng mạnh xuống đất , nổ máy cho xe chạy tiếp…anh thực muốn biết người con gái đã chiến thắng một tay đua có tiếng như anh là ai ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.