Nếu Như Chúng Ta Dừng Lại Ở Thời Niên Thiếu Thanh Xuân

Chương 56: Chương 56: Dòng Chảy Cuộc Sống Đầy Bận Rộn




CHƯƠNG 56. DÒNG CHẢY CUỘC SỐNG ĐẦY BẬN RỘN

 

Sau kì thi giữa kỳ, bầu không khí thi vào cao đẳng càng ngày càng đậm, nhất là cái biểu ngữ treo cao ở bộ cao trung kia càng luôn thời thời khắc khắc nhắc nhở các học sinh cao trung gấp rút học tập.

 

Các sư huynh sư tỷ cao tam sắp tới sẽ thi vào cao đẳng trước không nói, ngay cả các học sinh cao nhị cũng đều có phần thở không nổi. Tất cả các thầy cô bắt đầu giở các chiến thuật giải đề, các bản photo bài thi các môn ùn ùn phát xuống, nếu như muốn chăm chỉ hoàn thành bài tập các thầy cô phát cho, kia thật là làm đến một , hai giờ khuya cũng có khả năng. Học sinh lớp thực nghiệm lại càng khổ cực hơn nữa, mỗi ngày bị các thầy cô tụng kinh bên tai, đá bóng? NO! Chơi game? NO! Nghỉ ngơi? NO!

 

Mục Xán bởi vì còn phải luyện đàn cho nên lại càng thêm bận rộn, muốn hoàn thành bài tập thầy cô cho thì trừ phi cậu không được ngủ, bằng không căn bản là không có khả năng, cũng may thành tích của cậu từ cao nhị về sau vẫn luôn rất ổn định, ngữ văn, vật lý thành tích hai môn này thậm chí còn vượt qua cả Lục Hiên, cho nên mặc dù cậu không thật làm mà là sao đáp án hoàn thành bài tập, các lão sư cũng đều đối với cậu mở một con mắt nhắm một con mắt. Cũng bởi vì thế,hai người cậu cùng Lục Hiên trong giới học sinh đều bị đồn đến vô cùng kỳ diệu.

 

Trong cuộc sống học tập bận rộn, Nhất Trung nghênh đón một tin tốt. Mục Xán trong cuộc thi vật lý một mạch vào vòng trong, giành được khen thưởng hạng nhất tỉnh, thành phố, cũng đem bước chân tiến tới cánh cửa thi đấu toàn quốc.

 

Sau hai tháng, theo hội vật lý học tỉnh, ủy ban thi đấu vật lý truyền đến tin tức, Nhất Trung tổng cộng 3 tên đồng học đạt được khen thưởng hạng nhất thi đấu vật lý toàn quốc, Mục Xán chính là một trong số đó, hơn nữa cậu bởi vì thành tích thi đấu xuất sắc nhất mà đạt được tư cách cử đi Bắc đại học.  Bảng thông báo của trường đã nhiều ngày đều là về tin tức của tiểu tổ thi đấu.

 

Mục lão ba khi nhận được điện thoại của lão Cao chủ nhiệm còn không dám tin tưởng, nhà bọn họ vậy mà lại xuất hiện một học sinh tài cao chân chính như vậy.

 

Sau khi buống điện thoại của lão Cao xuống, Mục lão ba lập tức liền gọi cho tất cả họ hàng thân thích, từng người từng người mà báo tin vui, mở miệng đều là lấy Mục Xán làm kiêu ngạo. Trên thực tế, với dáng vẻ điên cuồng của hắn ngay lúc đó, phỏng chừng có thể bảo hắn gọi một cú điện thoại cho tất cả mọi người trên thế giới này tuyên truyền con của hắn, hắn cũng đều nguyện ý.

 

Mà Mục Dung sau khi biết được tin cũng vui vẻ đến giống như chính cô ta được Bắc đại tuyển chọn vậy, ngay ngày thứ hai tự mình liền đi tuyên truyền cho tất cả mọi người bậc tiểu học biết. Nàng hưởng thụ hào quang của em gái thiên tài, càng sùng bái Mục Xán, càng ngày càng không thể dễ dàng tha thứ cho mẹ của mình châm chọc khiêu khích ca ca thiên tài. (L: mịa thế cô ko nghĩ trước đó cô cũng đứng trong hàng ngũ châm chọ khiêu khích đấy à )

 

Nhưng loại tâm tình hưng phấn này cũng không duy trì được lâu lắm,một cái quyết định của Mục Xán làm tất cả bọn hắn ngã vỡ cả kính —– cậu cự tuyệt lời mời của Bắc đại! Cậu không muốn đi học hệ vật lý!

 

Gần như tất cả mọi thành viên trong gia đình đều khuyên cậu, ngay cả ông bà ngoại ,cậu, dì ở thành phố xa kia cũng gọi điện thoại tới, nhưng tất cả những điều này cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của Mục Xán.

 

Lão Cao đối với việc này ngược lại cũng không chán nản, dù sao thì hắn cũng vẫn muốn Mục Xán tham dự cuộc thi vào cao đẳng đạt về cho hắn cái vòng nguyệt quế trạng nguyên tỉnh nữa cơ, cho nên hắn thậm chí còn xung phong làm thuyết khách cho Mục Xán, thuyết phục người nhà đang kích động của cậu.

 

Mấy người Mục lão ba trơ mắt nhìn cánh cổng Bắc đại đang mở rộng trước mặt nhà bọn họ giờ lại đóng lại, thực sự là thịt đau cơm nước chả buồn ăn. Lục Hiên đối với hành động của bọn họ tổng kết lại một câu: Hoàng đế không vội thái giám đã vội.

 

Hắn chính là muốn dẫn tiểu ngốc qua ra nước ngoài a!

 

. . .

 

. . .

 

Học kỳ cuối của Cao nhị, tổ thi đấu của Nhất Trung lại nghênh đón một tin vui, đội tuyển tập huấn olympic vật lý xuyên quốc gia tổ chức thi sát hạch, ủy ban giáo dục vật lý Trung Quốc xét duyệt phê chuẩn, Mục Xán được lựa chọn làm một trong năm thành viên đội đại biểu Trung Quốc tham dự Olympic vật lý quốc tế, bốn thành viên còn lại đến từ những tỉnh khác, gần nhất là Chiết Giang có một người.

 

Từ ngày đó ba lô trên lưng cậu khởi hành, theo chỉ đạo của thầy cô lên đường đi phương Bắc, tiến vào đội tập huấn quốc gia, toàn bộ tinh thần và thể lực đều tập trung vào thi đấu Olympic vật lý quốc tế vào giữa tháng 7 tổ chức tại Mexico.

 

Sau khi trải qua một loạt chuyện tình, tiếng tăm của Mục Xán ở trong trường còn lớn hơn nữa, mơ hồ còn vượt qua cả Lục Hiên.

 

Lục Hiên đối với mấy chuyện này không để ý chút nào, ngược lại âm thầm vui mừng thay Mục Xán. Một khi Mục Xán có thu hoạch ở Olympic vật lý quốc tế, như vậy thì chắc chắn việc báo danh đại học của hắn sẽ có lợi hơn, việc này đúng là quá xảo diệu, hắn còn đang đau đầu vì lo Mục Xán không qua được cửa nhạc cụ khi xin học, theo tình hình hiện tại xem ra, cái nhược điểm này ngược lại vô cùng có khả năng sẽ do thứ hạng của cậu bù đắp lại.

 

. . .

 

. . .

 

Tháng 7, trước sau đều là một thời kỳ chia tay và thương cảm.

 

Một tháng này, cuộc thi vào trường cao đẳng diễn ra, Nhất Trung lại có một nhóm học sinh cao tam tốt nghiệp. Vương Tử Cao, Lâm Linh vv , một đám người trong đội bóng cũng là một thành viên trong đại quân tốt nghiệp. Bọn họ không những phải ly khai trường học,cũng phải ly khai đội bóng đá của trường.

 

Lúc sắp chia tay, Lục Hiên chủ sự một buổi PARTY tiễn chân bọn họ, trong đội bóng trừ Mục Xán đang bế quan tập huấn ở ngoài nghìn dặm ra tất cả mọi người đều tham gia. Vương Tử Cao trịnh trọng đem phù hiệu tay áo của đội trưởng đưa đến tay Lục Hiên, Lục Hiên cười cười, lấy nắm đấm nhẹ đập vào ngực, tất cả đều không nói gì.

 

Một ngày đó, mọi người đều uống rất nhiều. Tửu lượng của Vương Tử Cao cực kỳ khủng bố, uống say liền loạn tính, ấy vậy mà lại ôm người loạn hôn, dẫn đến hiện trường gà bay chó sủa, một mảnh hỗn loạn.

 

Lúc Lục Hiên bị Vương Tử Cao bắt lấy áp lên sô pha thực sự là vừa tức vừa buồn cười, gắng sức vật lộn, nhưng mà kẻ cơ bắp kia sau khi uống say khí lực lại càng lớn không gì sánh được, bị hắn đem cánh tay vặt ra một cái, Lục Hiên đau đến sức lực cái gì cũng không còn, đã thế bên cạnh lại còn có một đám người mắt say lờ đờ chỉ sợ thiên hạ không loạn ồn ào hỗ trợ, Lục Hiên cuối cùng không thể tránh được “Miệng độc”. Hắn đời này chưa từng bị người cường hôn bao giờ, lần đầu tiên từ trước tới nay ấy vậy mà lại là Vương Tử Cao, cái này quả thực là dở khóc dở cười a! Ngay sau đó trong ngực lại trồi lên một cái ý nghĩ lại chính là may mắn hôm nay Tiểu ngốc qua không ở chỗ này. (L: hồng hạnh xuất tường, chính xác phải là bị ép xuất tường…hô hô)

 

Sau đó Vương Tử Cao và Lục Hiên đều trở thành đối tượng trêu chọc của mấy người trong đội bóng ,đặc biệt là Vương Tử Cao, lại bị mọi người nhất trí bình luận là “Cầm thú”, khiến cho Vương Tử Cao phiền muộn mà bế quan suy nghĩ hơn ba ngày.

 

Sau khi tan cuộc, kỳ nghỉ hè cao nhị dài đằng đẵng mà lại bận rộn đã bắt đầu.

 

Kỳ nghỉ hè này đối với Lục Hiên mà nói còn có một tin mừng, đó là thành tích TOEFL của hai người đều rất tốt, Lục Hiên càng thỏa mãn, điều này có nghĩa là khoảng cách của bọn họ với trường Ivy League* lại gần thêm một bước.

 

(* Ivy League hiện nay thường được dùng để chỉ nhóm tám trường đại học và viện đại học thành viên với ý nghĩa về hệ thống, triết lý giáo dục và chất lượng đào tạo của những trường và viện đại học lâu đời và hàng đầu của nước Mỹ. Toàn bộ tám trường và viện đại học thành viên của Ivy League đều nằm ở nhóm đầu của danh sách xếp hạng các trường và viện đại học do U.S. News & World Report thực hiện cũng như có nguồn tài chính đóng góp vào loại hàng đầu thế giới (cả tám cơ sở đều là tư thục). Tám trường bao gồm: Viện đại học Brown, Columbia, Cornell, Dartmouth, Harvard, Princeton, Pennsylvania, Yale. )

 

Chỉ là Mục Xán hiện tại phần lớn tinh lực đều bỏ vào cuộc thi, còn lại việc xin vào trường liền toàn bộ rơi xuống đầu Lục Hiên. Cũng may Lục Hiên làm việc từ trước tới nay luôn rất có kế hoạch và mạch lạc, cho nên tất cả mọi việc đều dưới tình huống Mục Xán còn đang tỉnh tỉnh mê mê mà vững bước tiến hành, thư giới thiệu và thư tự đề cử Lục Hiên đều tự mình đối phó.

 

Trên thực tế, nếu như riêng một mình Lục Hiên, lấy thân phận Toàn năng vương của hắn, xin vào trường cũng không khó khăn gì, khó khăn chính là hắn muốn cùng Mục Xán xin vào cùng một trường.

 

Trường danh tiếng của Mỹ đều không phải thi, mà là xin vào. Nó không chỉ đòi hỏi thành tích sát hạch ngôn ngữ Toefl, còn yêu cầu thành tích kiểm tra trình độ học thuật SAT và ACT …vv, còn cần thành tích học tập ngày thường, càng cần hơn nữa là kinh nghiệm hoạt động ngoại khóa và kinh nghiệm lãnh đạo xuất chúng. Những yêu cầu ở nửa phần sau vừa vặn lại là điểm yếu của Mục Xán, Lục Hiên hiện tại cần phải làm là tô đẹp kinh nghiệm hoạt động ngoại khóa của Mục Xán, tỷ như giải thưởng thi đấu đá bóng cùng với đội ngũ tốt nhất các loại…hắn đều cầm tới viết thành một bài, cố gắng để không có gì bất ngờ xảy ra.

 

Về phần thư tự tiến cử, thư giới thiệu chuẩn bị xin công văn, Lục Hiên càng thể hiện sự chăm chú hiếm thấy. Bởi vì công văn là thứ bắt mắt nhất, ưu tiên hàng đầu là trường có uy tín,là công cụ sắc bén nhất làm cho bọn nổi bật so với hàng nghìn ứng viên tài năng khác.

 

Còn có một điểm quan trọng khác trực tiếp ảnh hưởng đến các học sinh du học tại Mỹ, đó là tiền đặt cọc, các viên chức cấp visa tuyệt đối không thể cho phép học sinh không đảm bảo về tài chính đi Mỹ du học. Cũng may cái bước tuyệt đối không được bỏ qua này khi đi du học đối với Lục Hiên mà nói lại nửa điểm không khó khăn chút nào, trực tiếp có thể bỏ qua.

 

Trong khi đang bân rộn chuẩn bị công việc, tháng bảy buồn chán đã trôi qua.

 

Thành tích thi đấu của Mục Xán đã có, kết quả cũng không lý tưởng, Lục Hiên bay thẳng đến sân bay Bắc Kinh đón cậu.

 

Sự xuất hiện của Lục Hiên khiến tâm tình chán nản của Mục Xán rất nhanh biến mất, phảng phất như thất bại của cuộc thi kia chưa từng xuất hiện. Lục Hiên luôn có thể cho cậu sự tự tin rất lớn, cùng hắn một chỗ, dù thế nào cũng khiến cậu cảm thấy an tâm.

 

Có lẽ ngay cả chính cậu cũng không phát giác, Lục Hiên đã ở trong lòng cậu chiếm cứ một vị trí vô cùng trọng yếu.

 

Lén đến đây nhàn rỗi nửa ngày, hai người lại ở chốn cũ Bắc Kinh dạo chơi một hồi.

 

Bởi vì tâm tình đã hoàn toàn khác với lần đầu tiên đến đây hồi cao nhất, cho nên lúc này đây hai người đều chơi rất thoải mái.a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.