Nếu Như Nam Thần Nhà Ngươi Mất Trí Nhớ

Chương 3: Chương 3




Day 2 – 1. 30AM

Đến một giờ sáng, Dương Thư vẫn không ngủ được.

Nguyên nhân đương nhiên là do Trình Hành Chi bên cạnh cậu, bất quá hoàn toàn không liên quan tới chuyện hồi nãy.

… Nam thần anh ấy cư nhiên không chỉ có ngủ trần truồng, còn có tư thế ngủ đặc biệt không thành thật.

Chủ nhân của cái giường đôi bị đẩy tới mép giường đến mức sắp rớt xuống đang huyết lệ đầy mặt── Cậu đã có ba lần đang chuẩn bị ngủ, kết quả bị Trình Hành Chi đột nhiên áp đến trên người của mình khiến cậu tỉnh hẳn.

Cậu dịch ra bên ngoài, người liền dịch ra theo, cậu lại dịch, người cậu liền bị đè, bụng cậu còn bị hai cái chân không nhẹ không nặng mà đá đá.

Sau này nếu lại có thêm mấy cái scandal nam thần cùng nữ minh tinh nào giao du ở chung, cậu cũng sẽ không tin. Cậu là một đại thúc da dày thịt béo thế này còn sắp chịu không nổi, đổi thành những nữ minh tinh kia người yếu da mỏng đến cùng nam thần ngủ một buổi tối, ngày thứ hai tỉnh lại chuyện thứ nhất phải làm tuyệt đối là nói chia tay đó?!

Lại một lần nữa bị Trình Hành Chi duỗi cánh tay lại đây đẩy đẩy, Dương Thư phẫn nộ đứng lên, bước qua nam thần đang ngủ say sưa, chạy đến chỗ trống không tới nửa cái giường ở bên trong mà nằm.

Thế là, cậu cuối cùng có thể ngủ an giấc.

Day 2 – 6. 30AM

Dương Thư như mọi ngày bị chuông điện thoại di động đánh thức, chậm rãi xoay người ngồi dậy, cậu cảm giác mình tối hôm qua đã gặp một giấc mộng thần kỳ: cậu trên đường về nhà nhặt được Trình Hành Chi bị thương, nam thần không chỉ mất trí nhớ còn cầu cậu bao dưỡng, cuối cùng đối phương gần như trần trụi cùng cậu ngủ cạnh nhau.

Sau đó, cậu nhìn về phía rìa ngoài giường, thật sự lại nhìn thấy Trình Hành Chi dựa vào gối ngồi ở bên cạnh cậu chơi máy vi tính, mặc dù đã mặc vào áo ngủ (in hình gấu nhỏ).

… Tuy rằng cùng nam thần ở chung là một chuyện rất thoải mái, thế nhưng nam thần lại là minh tinh mất trí nhớ cộng thêm hắc đạo thái tử gia…

Trên trời rớt xuống một đĩa bánh lớn, rồi cuối cùng lại khiến cho người ta ăn đến bị nghẹn chết có đúng hay không?!

“Chào buổi sáng!” Trình Hành Chi cười chào hỏi cậu, ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào gương mặt đẹp trai kia, có vẻ thân thiết cùng ấm áp.

Tôi đời này đáng giá!

Nam thần anh dù cho mất trí nhớ cả đời, tôi cũng sẽ nuôi anh!

Nhẫn nhịn kích động muốn chảy máu mũi, Dương Thư âm thầm quyết định, một chút cũng không đắn đo chuyện nam thần nếu mất trí cả đời, thì cậu cũng sẽ cả đời bao dưỡng anh.

Day 2 – 7. 00AM

Cậu nướng bánh mì, chiên trứng ốp lếp, đem hai đĩa thức ăn còn có một bát cháo nhỏ bưng lên bàn ăn, Dương Thư có chút áy náy cùng Trình Hành Chi nói: “Thật ngại, bữa sáng có hơi đơn sơ.”

“Không có sao.” Nam thần đối với sinh hoạt trước đây của mình là cái gì dạng gì đều hoàn toàn không có khái niệm, cầm lên miếng bánh mì nướng, dính lên chút Nestle sweetened condensed milk sau đó liền vui vui vẻ vẻ mà ăn.

Nhưng Dương Thư đối với phẩm vị trước kia của nam thần có chút khái niệm, trong nháy mắt đổ lệ đồng tình… Coi như dùng tới tiếng Anh, cũng không thể giấu được món kia thật ra là sữa đặc Nestle.

Yên lặng gắp trứng ốp lếp của mình vào đĩa Trình Hành Chi, cậu nghĩ thầm đêm nay thế nào cũng phải làm canh gà hầm bồi bổ cơ thể cho thần tượng.

“Tôi hôm nay tan ca sẽ đi mua vài món về để ăn, đại khái khoảng bảy giờ tôi sẽ về đến nhà.” Ăn điểm tâm xong, rửa chén đũa của mình cho sạch, nhìn về phía Trình Hành Chi còn đang húp cháo dặn dò: “Tôi còn nướng hai miếng bánh trứng đặt ở nhà bếp, anh buổi trưa thức dậy đói bụng thì ăn tạm chút đi, buổi tối tôi sẽ làm thêm vài món ngon cho anh ăn.”

“Hừm, cậu đi đường nhớ cẩn thận.” Người được dặn rời khỏi bàn ăn, đưa cậu tới cửa liền khoát tay một cái nói.

Chưa kịp đem đoạn này ghi lại thật quá đáng tiếc!!

Nếu có đoạn video này, sau này mỗi ngày trước khi đi làm nhìn một chút, đều sẽ tràn ngập nhiệt tình nha. Có loại tâm tình được nam thần chờ mình trở về, trên đường đi đến trạm xe buýt, trong lòng cậu lặng lẽ suy nghĩ.

Đoạn đường này đều là dư vị cảnh tượng lúc nam thần đưa cậu ra cửa, chờ Dương Thư thật vất vả chen lên xe buýt, lại từ trên giao thông công cộng bị dồn xuống đất, cậu mới ý thức được: Nồi cháo lúc nãy nấu để Trình Hành Chi ăn bữa trưa, cậu lúc ra cửa hình như đã thấy đáy …

Kỳ thực tối hôm qua cậu liền suy nghĩ, lượng ăn cơm của nam thần hình như có hơi lớn nha.

Tuy rằng trước đây Trình Hành Chi đi mấy show tạp kỹ, có cười cười tự xưng mình là kẻ tham ăn, nhưng cũng đồng dạng là kẻ tham ăn, Dương Thư nghĩ: Kẻ tham ăn cùng kẻ tham ăn nếu so sức chiến đấu, vẫn có khác biệt.

Trong nhà đã để lại hai cái bánh trứng, đủ cho nam thần ăn sao?

Bất quá ngẫm lại hồ sơ của Trình Hành Chi, trong tài liệu có câu “Sở thích: Nấu cơm”, Dương Thư thở phào nhẹ nhõm, tốt xấu trong nhà còn có chút cà chua cùng trứng gà.

Nam thần hẳn cũng không gặp vấn đề gì đâu….

Day 2 – 1. 30PM

Dương Thư thừa dịp nghỉ trưa đi một chuyến đến thần kinh nội khoa, khoa tâm thần rồi chạy tới khoa nội, tìm chuyên gia hỏi ý kiến về vấn đề mất trí nhớ, lấy được hồi đáp căn bản đều là người bị mất trí nên đến bệnh viện làm kiểm tra chẩn đoán.

Phó chủ nhiệm khoa tâm lý Lưu Triết tuổi vẫn còn trẻ hơn so với các bác sĩ khác lại chỉ ra thêm một cách: “Có thể thử làm tâm lý trị liệu, tôi đoán bệnh nhân có thể là áp lực quá lớn, thử tìm ra căn nguyên áp lực, lại giúp cho anh ta nhớ lại một chút quá khứ, không chừng có thể hết bệnh.”

Bất quá người này cũng không quên theo thường lệ đâm Dương Thư một đao “Bất quá cậu cũng đừng nghĩ chính mình có thể tự làm, tôi nhớ không lầm, năm đó cậu mém xíu là bị treo bằng hộ lý.”

Mấy người bạn quen từ đại học này thật sự quá đáng ghét rồi!!

Dương Thư trên đường về phòng mình có suy nghĩ, thực sự không được, sau này cũng chỉ có thể tìm Lưu Triết đến nhà nhìn xem nam thần một chút… Bất quá làm sao để Lưu Triết giữ bí mật cũng là một vấn đề lớn.Nestle sweetened condensed milk

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.