Lương Vũ Tranh nhìn đồng hồ treo ở phòng khách, đã 8 giờ rồi, giờ này thì Hạ Quân Dật đã lên máy bay sang Nga. Sau khi nghiêm túc đi làm trở lại, Hạ Quân Dật đã trở lại làm Hạ Quân Dật, công việc bận từ sáng sớm đến tối muộn. Tối qua anh còn nói là sẽ phải đi Nga công tác, nói thì nói, hôm sau anh đã vội đi.
Nghe Tiểu Hoa nói lại thì Hạ Quân Dật dặn dò cô nhiều lắm. Ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ, đừng làm gì quá sức,... Gì vậy trời? Anh đi có hai ngày mà làm như đi 2 tháng vậy, có cần khoa trương như vậy không?
Nhưng dù sao thì nghe lời anh cũng chẳng phải chuyện gì xấu. Chỉ sợ nghe lời anh quá thì về sau bản thân sẽ lười đi thôi.
Mọi chuyện vẫn rất bình thường cho đến ngày hôm sau. Buổi sáng trời đẹp. Lương Vũ Tranh ngồi nói chuyện phiếm với Tiểu Hoa và thím Lý ở phòng khách. Cô bỗng nhiên cầm điều khiển bật TV.
- “Kính thưa quý vị và các bạn, 1 giờ trước sàn giao dịch mở, có thông tin tập đoàn DCL tham gia vào chuỗi những công ti rửa tiền phi pháp, giá cố phiểu của tập đoàn DCL bỗng rớt xuống mức 20 điểm, khiến cho sàn giao dịch chứng khoán hiện đang rất hỗn loạn. Được biết, với mức điểm hiện tại, tập đoàn DCL đã lỗ vốn hơn 400 triệu USD....” - MC chương trình kinh tế đời sống phát biểu.
Lương Vũ Tranh nhíu mày, cô cầm điện thoại gọi cho Tiffany xác nhận thông tin. Quả nhiên là giá cổ phiếu của DCL rớt xuống thảm hại.
……………………………
Tại một khách sạn cao cấp ở Moscow - Nga.
- Tổng giám đốc, giá cổ phiếu của chúng ta đột nhiên xuống còn 20 điểm, đồng thời tổn thất hơn 400 triệu USD.
- Không thể nào.
Hạ Quân Dật đang cố gắng nghĩ ra một phương án tối ưu giải quyết chuyện này thì một vệ sĩ đẩy cửa vào:
- Tổng giám đốc, ông Sharapova đã đến rồi ạ.
- Tình hình không ổn rồi.
Trợ lý Trần nghe vậy giật mình, cuối cùng vẫn đành đi theo Hạ Quân Dật đi gặp ông Sharapova.
- Chào ông.
- Hạ Tổng giám đốc, chào cậu.
- Mời ngồi.
- Được.
Bọn họ ngồi vào bàn, mọi chuyện có vẻ không ổn đúng như lời Hạ Quân Dật nói.
- Hạ Tổng giám đốc, cậu có nghĩ rằng với tình hình hiện tại thì việc tôi bán mỏ dầu cho cậu là sáng suốt chứ?
- Ý ông là ông không bán nó cho tôi nữa sao?
- Cậu quả nhiên hiểu ý rất nhanh.
- Ông nghĩ rằng bên ông sẽ hoàn toàn bất lợi nếu bán mỏ dầu ấy cho DCL? Ông nên suy nghĩ kỹ thì hơn.
- Hạ Tổng giám đốc, tôi biết rằng việc bán mỏ dầu cho DCL sẽ là một đối sách an toàn. Nhưng nói chỉ đúng khi DCL hoàn toàn ổn định, không vướng gì đến những tin đồn và những chuyện xung quanh. Hiện tại, giá cổ phiếu của DCL giảm xuống mức kỷ lục, bên cạnh đó còn nhiều tin tức không hay. Hơn nữa, đây lại là mỏ dầu của chính phủ, cậu cũng biết rồi đấy, chúng tôi phải thật sự cẩn trọng. Xin lỗi cậu.
Ông ta nói xong liền đứng dậy đi luôn. Trợ lý Trần có ý ngăn lại nhưng Hạ Quân Dật ra hiệu không cần nữa nên anh ta đứng lại.
- Tổng giám đốc, chúng ta không phải nên giải thích rõ ràng với bên ông Sharapova sao?
- Cậu nghĩ ông ta sẽ bán mỏ dầu ấy cho chúng ta à? Không bao giờ. - Hạ Quân Dật nói, anh trông vẫn rất bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Tổng giám đốc, mỏ dầu này...
- Nhất định bên trong có chuyện... Dừng lại tất cả mọi chuyện, điều tra rõ chuyện này cho tôi.
- Vâng.
Sau đó anh lên phòng. Mọi chuyện không ngờ lại đi đến nước này.
…………………………….
Hai tiếng sau.
- Tổng giám đốc, đã có người giở trò với bên báo giới, tố chúng ta rửa tiền phi pháp, giá cổ phiếu mới hạ xuống. Hiện nay mọi chuyện đã ổn định hơn rồi.
- Ổn định sao? Không thể nào.
- 1 tỷ USD đã được điều động để cứu nguy cho tập đoàn.
- Dừng lại, dừng lại ngay, không được điều động tiền vào lúc này.
Khuôn mặt Hạ Quân Dật bỗng trở nên lo lắng hơn. Trợ lý Trần sốt ruột:
- Tổng giám đốc, rốt cuộc là có chuyện gì ạ?
- Tôi hiểu rồi.
- Dạ?
Rồi trợ lý Trần nhận được một cuộc điện thoại. Anh ta nghe, sau đó khuôn mặt trở nên xanh mét:
- Tổng giám đốc, cảnh sát đã đến tập đoàn chúng ta, điều tra sự việc rửa tiền phi pháp.
Khuôn mặt Hạ Quân Dật bình thản.
- Mọi chuyện...
- Chúng ta mất trắng 1 tỷ USD rồi.
- Vậy...
- Trở về thành phố B rồi tính tiếp.