Tôi đưa vội tiền cho tài xế, đứng trước cửa cố gắng an ủi rồi hít 1 hơi thật sâu chạm rãi mở cửa từ từ cởi giầy rồi bước vào phòng khách.
"Chát"
Quá nhanh so với những gì tôi tưởng rồi! Cái tát của anh lập tức giáng lên mặt tôi khiến tôi choáng váng mất thăng bằng mà ngã xuống đất, khóe miệng cảm thấy rất rát, vươn tay lên chạm vào thì mới biết "ha~~ chảy máu rồi".
- Lại tiếp tục đi dụ dỗ đàn ông rồi bỏ thuốc sau đó chụp hình uy hiếp người đó giống như cậu đã làm với tôi? Đồ đê tiện "chát"
1 cái tát nửa lại giáng xuống, tôi muốn phản kháng muốn nói là tôi không phải như vậy, muốn nói tôi đã có (1)cốt nhục của anh nhưng tôi không dám! Tôi suy nghĩ miên man tự hỏi mình vô số câu hỏi, tự động viên bản thân phải can đảm nhưng tôi không làm được..... Anh đang nóng giận nếu như biết tôi có thai sẽ giết đứa bé mất! Không được tôi phải bảo vệ đứa con của mình.......
- Sao hả? Không nói được? Vậy là đúng rồi [cười khinh] đồ dơ bẩn.
- Xin lỗi anh, em không cố ý về trễ anh đường nóng.
Kết thúc câu nói tôi lại nghe thấy tiếng quất của roi da (một vật mà khi còn ở Bar họ hay dùng để đánh tôi đến giờ vết thương do nó để lại vẫn còn). Tôi nghĩ đó chỉ là ảo giác là mình nghe nhầm mà thôi, tôi lắc đầu rồi dụi mắt vài cái cố mở to mắt để xác định lại 1 lần nữa.
- A...N...anh đừng...đừ..ng qua đây, xin anh đừng như vậy, em có thể.....có thể làm việc nhiều hơn, em sẽ không láy tiền mà anh cho em hằng tháng nửa!!! Xin anh đừng dùng nó