CHƯƠNG 4.1
Nam nhân trải qua một trận làm tình nhiệt liệt, vô lực nằm trên giường thở dốc.
Biện Hỏa một bên vén lấy những cọng tóc xõa xuống mặt Biện Thái.
“Mệt mỏi sao?”
Biện Thái nghiêng mặt nhìn nam nhân trước mắt.
Biện Hỏa khi cởi đi mắt kính liền giống nhữ rũ bỏ vẻ mặt áp bức người của thường ngày vậy. Tuy rằng cả ba huynh đệ đều có khuôn mặt giống nhau, người ngoài nhìn vào khó có khả năng phân biệt được rõ ràng nhưng là Biện Thái lại có thể phân biệt được từng người một, chính là bởi vì cá tính cùng khí chất bọn họ thực không hề giống nhau a.
Biện Hỏa trời sinh đã mang khí thế vương giả rồi, trầm ổn cũng không vội vàng xao động cho dù là ở trong trường hợp kích tình nhất cũng vẫn như cũ duy trì lý tính.
Y có thể cùng người chậm rãi từ từ khêu lên dục vọng tới hàng giờ liền làm cho người ta vừa không nhịn được mà khẩn cầu thêm, nhưng lại cũng không cho người ta dễ dàng đạt đến cực điểm đâu.
Biện Thái luôn nhịn không được mà cầu xin, cầu xin đừng như vậy kéo dài nữa. Y lúc nào cũng tận lực kéo dài tình trận làm cho Biện Thái đồng lúc giống như đang ở trong thiên đường mà cũng giống như đang ở dưới địa ngục vậy, bồi hồi không chịu nỗi, mệt mỏi không phải là thân thể mà chính là tinh thần. So với Biện Kháng ôn hòa chiếm giữ hay Biện Quang cuồng bạo kịch liệt, hắn ngược lại còn sợ hãi loại tình ái chậm rãi này của Biện Hỏa hơn rất nhiều.
Phảng phất đâu đó trong loại tình ái của y không phải chỉ là vì muốn thân thể hắn mà còn có một tầng ý nghĩa sâu hơn. Thứ y muốn giữ lấy không phải là thân thể, mà chính là linh hồn.
“Đại ca~” Biện Thái dùng chăn bông cuộn cả người mình lại chỉ lộ ra mỗi cái đầu.
“Ân?” Biện Hỏa một bên đưa mắt cầm lấy văn kiện.
“Ta cần tiền!” Hắn cẩn thận nói từng từ.
“Ngươi muốn bao nhiêu?” Hắn một tay xoa lên mái tóc đen của Biện Thái, ánh mặt vẫn như cũ nhìn chăm chú vào văn kiện trên tay.
Biện Thái đưa ra một ngón tay.
“Ta ngày mai bảo thư kí đem một trăm vạn nhập vào thẻ tín dụng của ngươi!”
“Ách!” Hắn vốn là chỉ nghĩ mười vạn thôi, ai ngờ đâu Biện Hỏa một hơi liền đem thành gấp mười lần a, “Ta muốn một trăm ngàn a!” đã lỡ diễn rồi thì diễn cho trót a, không thể lùi bước đâu.
Biện Hỏa buông văn kiện xuống nhìn hắn một cái, “Ngươi muốn một trăm ngàn làm cái gì?”
“Ai, đại ca, nói sao thì ta cũng là thiếu gia của Biện gia a, cho nên đều phải xài hàng hiệu nha, cái gì cũng có giá một trăm vạn trở lên hết trơn á, ta nghĩ ngươi hẳn là không chịu cho ta đi ha?” Mau nói ta là tán gia chi tử a, nói khinh thường hành vi xài tiền của ta a.
Biện Hỏa ngay cả mày cũng không nhíu một chút, chỉ có gật đầu một cái rồi lấy một cái thẻ tín dụng trong ngăn kéo đem ra.
“Ngươi muốn mua gì thì thoải mái mà mua đi.”
Biện Thái nhìn tấm chi phiếu trên tay vô giới hạn kia trong lòng liền hô to, đại ca a ngươi kiếm tiền thực vất vả mà liền như vậy đáp ứng ta a? Này thẻ tín đụng nơi nào cũng có thể xài được, ngươi là người công tác cuồng, là tổng giám của nhiều người a, như thế nào có thể vì nam sắc mà vung tiền ra cửa sổ chớ!
“Cám ơn đại ca….” Hắn gỉa bộ thụ sủng nhược kinh, ở trên mặt y hôn một cái.
“Ta không nghĩ tới đưa ra thẻ tín dụng thì liền làm cho ngươi cao hứng như vậy a!” Biện Hỏa nói.
“Đương nhiên rồi, có tiền ai không cao hứng chớ!” Nhìn thấy bản tính ta tham lam đi! Ngươi trong lòng nhất định là khinh thường ta, bắt đầu sinh ra phản cảm đối với ta rồi phải không!
Di? Đại ca, tay ngươi ở chỗ đó làm cái gì, mắc chi sờ a!
“Thật sự cảm tạ ta, vậy thì lại đến một lần nữa đi!” Đè xuống.
“Ô…Ân…A….Nga….” Muốn đến thêm lần nữa, kia không phải là muốn làm cho tới trời sáng luôn sao chớ….Ô…ô…
Kế hoạch của Biện Thái vừa mới bắt đầu liền đã bị thất bại a.
Hắn liền không ngừng cố gắng làm cho bọn họ kia nhìn ta bản tính hắn quả thực rất tham lam a.
…………………………………………………………………….