CHƯƠNG 7.2
Biện Quang hí mắt nhìn nam nhân trước mắt.
Nam nhân hai mắt hướng lên trời, bộ dáng tựa như nam nhân ngốc ngốc thành thật.
Nam tử tránh mặt ở phía sau hai đứa nhỏ.
“Thúc thúc…”
“Ngươi là ai, dám đi tiểu ở trên đầu ta.” Biện Quang mặc kệ hai đứa nhóc kia bộ dạng giống như gà mẹ bảo vệ cho nam nhân, y nắm áo nam nhân, tính một quyền đánh xuống.
“Xấu …” Đôi song sinh ăn ý nhau đến mười phần, trực tiếp ôm lấy tay thúc thúc của tụi nó.
“Biện Tiến, Biện Kiền, hai tên tiểu quỷ nhà ngươi buông ta ra.”
“Lão bản, xin chào! Ta là Kim Đến Đại, nhũ danh là ‘thât lớn’, là bảo mẫu của hai vị tiểu chủ nhân, chuyện kia là không phải cố ý đâu, ai~ Nước tiểu cũng không có độc, đừng lo a, giận mau già a.” Kim Đến Đại cào cào tóc, vừa tỉnh ngủ cái đầu nhìn y chang cái ổ quạ.
“Lá gan của ngươi cũng thật lớn. Ta không rọc da ngươi ta liền không phải họ Biện.” Biện Quang tính tình vốn ác liệt như vậy, đã thế còn có một đêm chưa ngủ, lại còn bị dính một thân nước tiểu khiến y bao nhiêu tức giận đều đã muốn trổ ra hết rồi.
“Lão bản, đừng có giận a, cùng lắm thì ta thay ngươi liếm a liếm.” Kim Đến Đại cả người nhào vào trên người Biện Quang, giống như chú chó nhỏ đưa đầu lưỡi ra liếm người y.
“Ngươi lão nhân ghê tởm, ngươi làm cái gì!” Hảo…. Thật thoải mái a, thật giống như cái máy mát-xa ở trên người y trượt trượt.
“Tiên sinh, ngươi thật tuấn tú nha. Có hay không ngươi thiếu nam sủng, ta đây cũng có thể kiêm luôn chức đó, để cho ngươi muốn tư thế gì cũng được a. Muốn khẩu giao cũng không thành vấn đề, muốn tư thế cẩu nằm úp sấp úp sấp, mặt đối mặt, hay là 69, đại thúc ta cũng đều có thể phối hợp a.” Kim bá ở bên tai Biện Quang nói.
“Muốn chết a…. Làm!” Tên biến thái chết tiệt, dám đùa giỡn với lão tử sao?!
“Tam thúc….Xấu….” Biện Tiến, Biện Hảo chỉ vào Biện Quang, lớn tiếng gào khóc lên.
Hai cái tên nhóc con này trừ bỏ tâm địa xấu ý đồ xấu nhiều, còn có khóc cũng đều giống y chang quỷ rống.
“Ngoan…Ngoan… Bảo bối, đừng khóc!” Biện Quang đối với tiểu hài tử là không có biện pháp a, hống tụi nó nửa ngày cũng không thấy có chút hiệu quả, nhưng mà Kim Đến Đại chỉ vừa đến đưa bàn tay lớn ra vỗ vỗ tụi, nói một câu thôi, hai tên tiểu quỷ liền dừng nước mắt. Biện Quang một bên sợ hãi không ngừng, hai thằng nhóc này khi nào biết nghe lời như vậy chứ? Ngay cả đại ca Biện Hỏa còn nói đối với hai đứa nó là không có biện pháp khống chế mà!
Kim Đến Đại quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt quỷ dị đối với Biện Quang hí hí mắt, “Đệ đệ! Nếu thích thì cứ tới tìm ta!”
Cái loại người như ngươi lão tử không thèm, cái loại sắc lang như ngươi ta cũng khinh. Còn không biết tự nhìn mình bao nhiêu tuổi, mặt mũi không có chút tư sắc, nhiều lắm là có được cái dáng người tạm được, đại thúc ngươi còn tưởng ngươi đẹp, còn dám tự mình đi câu dẫn ta?
Căn bản chính là một tên không biết thẹn là gì, không biết xấu hổ, hạ lưu biến thái, tinh trùng tràn não.
Biện Quang đứng ở trong vườn hoa, toàn thân dính đầy nước tiểu, giờ phút này mới phát hiện chính mình bị tên bảo mẫu kia đùa giỡn!…
………………………………………………………………