Ngã Ái Biến Thái

Chương 4: Chương 4: 4




CHƯƠNG 1.4

Trong phòng khách sạn, nhân viên cung kính đẩy thức ăn vào trong phòng.

“Biện tổng tài, nhị vị phó tổng, còn cần phục vụ gì không?” tổng giám đốc khách sạn cúi đầu hành lễ.

“Được rồi, chúng ta ba người ở đây chỉ là muốn điều tra khảo cứu, ngươi cũng không cần làm to chuyện bốn phía ồn ào làm cho chúng ta không tịnh được, ngươi này vị trí tổng giám đốc liền cẩn thận một chút thì tốt!” nói chuyện chính là nam nhân tóc dài, một thân mặc hắc y càng thêm vẻ lãnh, nhưng là nói lên nói đến lại càng tràn ngập cơn tức.

“Tam đệ, ngươi đừng có đe dọa Trần tổng, là chúng ta không chịu báo trước nên mới hỗn loạn thành như vậy. Này khách sạn Du Biện tuy chỉ là một phần nhỏ của sản nghiệp Biện gia chúng ta nhưng cũng là kế sinh nhai của mấy vạn nhân gia đó!” nam nhân sờ sờ mái tóc húi cua của mình, khóe miệng luôn hướng lên trên trời tựa như tùy thời mà mang nụ cười, nhưng trong lời nói của y lại làm cho vị Trần tổng kia thực muốn khóc.

Y như thế nào biết hôm nay thế nhưng lại đến một lần ba vị nhân sĩ sức nặng như vậy.

Kia lúc ba vị tiên sinh đến khách sạn Du Biện ở chơi, đại lão bản còn nghĩ chính mình hoa mắt nhìn không rõ, tưởng mình đã sớm lẩm cẩm mắt mờ.

Cũng không thể nói  vị viên công kia kì quái, dù sao sản nghiệp Biện gia nhiều lắm không đếm xuể, ai có thể may mắn xem được chân diện của đạo lão bản chứ, huống chi khách sạn Du Biện này bất quá chỉ là một khách sạn nhỏ một năm doanh thu mấy ngàn vạn mà thôi a.

“Đủ! Kia vị viên công này cũng đúng, nếu tùy tiện cho người ta vào ở mà không rõ tra, ngược lại còn nên truy cứu.” Một nam nhân một thân hắc tây trang,  lời vừa ra khỏi miệng liền làm cho Trần tổng một thân đổ mồ hôi lạnh an tâm đi.

“Biện tổng, chỉ cần phòng tổng thống trống chỗ, ta lập tức chuyển phòng cho các người.” Không lâu mắt viên công mới phát hiện thế nhưng lại đưa cho bọn họ đại lão bản an bài vào phòng hạng bình thường.

“Không cần! Chỉ ở một đêm thôi!”

Mãi cho đến khi ra khỏi cửa phòng rồi, vị Trần tổng tròn vo vẫn đang tay chân lạnh run.

“Tổng giám đốc, kia ba vị lão bản thật là tam hổ Biện gia trong truyền thuyết sao? Thoạt nhìn thực trẻ tuổi a!” Viên công nhỏ giọng hỏi.

“Hư! Ngươi tuổi còn trẻ nên không biết! Kia là sinh ba cho nên lớn lên giống nhau, cá tính lại trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Người tóc dài gọi Biện Quang, phụ trách sự nghiệp giải trí của Biện gia, tính tình hỏa bạo. Còn tóc húi kia tên Biện Kháng là quản lý đường biển vận chuyển, đừng có nhìn hắn luôn luôn cười hài hòa, hắn ấy thế chính là ăn thịt người không nhả xương. Mà cái vị tối trầm ổn tổng tài Biện Hỏa, ở dưới sự dẫn dắt của hắn trong vòng mười lăm năm đã đem Biện tập đoàn mở rộng thành xí nghiệp quốc tế, này trình độ đáng sợ làm cho mấy công ty khác bị thôn tính luôn vô duyên vô cớ, giống như bị ác mộng tỉnh lại. Cũng lại nói không hiểu ngọn gió gì thổi lại đem thổi ba vị lão bản đến đây a!” Y nhìn xem môn bài số chín dán trên cửa phòng liền nhịn không được mà run rẩy.

Trong phòng ba người đang đàm sự, tóc dài Biện Quang lại nói.

“Đại ca, ngươi nói người nọ có thể hay không thực sự chịu nhận lại tổ tông!”

“Việc này khó mà nói!” Biện Khang ý vị thâm trường mỉm cười.

“Ta cá là hắn nhất định sẽ, Biện gia mấy trăm triệu gia sản ai mà không mơ tưởng, huống chi người nọ chính là huyết mạch duy nhất của Biện gia, chúng ta làm trâu làm ngựa hơn mười năm toàn cuối cùng dâng cho hắn, ngẫm lại thật không đáng!”

“Tiểu đệ, Biện gia đối chúng ta ân trọng như núi, nếu không phải phụ thân thu dưỡng chúng ta, chúng ta ba người đã sớm không biết đang lưu lạc nơi nào rồi. hôm nay phụ thân cùng với mẫu thân đoàn tụ, kia đương nhiên vốn nên hưởng thụ thiên luân chi nhạc Biện gia đương nhiên chính là người thừa kế kia rồi.” thân là đại ca Biện Hỏa trầm ổn nói.

“Nói là nói như thế, nhưng căn cứ của ta điều tra ra vị kia chính cung thái tử cùng với một phòng tập thể thao kia đều có thể mắc nợ luy luy, có thể thấy rằng hắn không phải loại tinh thông quản lý tài sản. Báo cáo còn nói hắn là một tên tâm nam phong lưu hoa, loại này nam nhân dễ dàng nhất bị nữ sắc dụ hoặc làm tán gia bại sản. Cứ nghĩ đến chúng ta vất vả thành lập Biện gia tập đoàn có khả năng lụi trong tay hắn ta liền muốn phát cuồng.”

“Hắn chỉ là đồng tình tâm quá mức!” Biện Kháng cũng có làm điều tra. Trong báo cáo của y, kia phòng tập thể thao của nam tử quả thực là nơi thu dụng sở, cố thỉnh viên công không phải cả thể xác lẫn tinh thần đều chính là trôi dạt khắp nơi, thường thường lấy tiền tư bù tiền công của nhân viên, hắn đi khai thụ dụng sở hội có vẻ thích hợp, đến nỗi trở thành tâm điểm nên tới của mọi người a.

“Chúng ta lần này đến là muốn khuyên hắn nhận về tổ tông, phụ thân mặc dù không nói nhưng cũng rất muốn thân sinh nhi tử kêu một tiếng ba đi! Đến nổi Biện gia gia nghiệp, phụ thân có thể vì muốn nhìn hắn mà có phải hay không dù không có bản lĩnh cũng sẽ trao!” Biện Hỏa kính mắt hạ xuống để lộ ra quang mang.

Bọn họ ba người chính là do Biện phu nhân Thái Nhã tùy hứng mà đi nhận nuôi cô nhi, trên người cũng không có huyết thống của Biện gia. Nếu không phải Biện mẫu thân cử y làm tổng tài Biện tập đoàn mà không để ý đến lời kháng nghị của mấy người trong gia tộc họ Biện kia, lại như thế nào y mới có được thành tựu hôm nay?

Cho dù kia chính cung thái tử cho thấy không muốn nhận về tổ tông không tranh địa vị, nhưng này là thành viên Biện tập đoàn khẳng định coi đây chính là uy hiếp,  nghĩ muốn khống chế được hắn, muốn làm cho người nọ cam tâm tình nguyện vì bọn y sở dụng.

…………………………………………………………………..

Thứ hai càng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.