CHƯƠNG 8.7
Biện Kháng nhìn nam nhân trước mặt.
“Quang đệ, ngươi nói hắn chính là phạm tội cưỡng gian? Cũng là nam nhân của ngươi?” Biện Kháng nhăn lại mặt nhìn Kim Đến Đại trước mặt.
“Ai! Ta cũng biết hắn vừa xấu lại vừa là một lão nhân lớn tuổi, bất quá nhị ca ngươi cũng đã dùng qua hắn rồi thì cũng biết mông của hắn hảo như thế nào a, có thể theo ta chiến đấu hăng hái mà không có bụng phá tràng lưu (bụng căng =))), hắn nhưng chính là người thứ hai trên đời đó.” Biện Quang sờ lên mông Kim Đến Đại.
“Tam thiếu gia, ngươi tôn trọng một chút, ta đảm đương làm bảo mẫu, không phải làm nam kĩ” Bị kêu lão nhân lớn tuổi như vây, nghe rất ô nhục người.
“Đúng là thanh âm này, chỉ là người của ngươi như thế nào lại đến cưỡng gian trên người ta?” Y ánh mắt hoài nghi nhìn Biện Quang.
“Đó là hiểu lầm! Ta nghĩ ngươi là hắn…. cho nên mới…. Tóm lại nhị thiếu gia a, thật sự xin lỗi!” Kim Đến Đại sâu thâm xin lỗi.
“Nhị xa, đại nhân không so đo với kẻ tiểu nhân, dù sao là ngươi làm hắn, cũng đâu có phải ngươi bị thượng, cũng có thể nói là ngươi cũng tự nguyện đi, việc này cũng không có gì quái.” Biện Quang thực hào khí nói.
“Hồ ngôn loạn ngữ!” Biện Kháng trừng mắt nhìn Biện Quang một cái. Y là ngồi trên ghế thái sư, tay trái đập bàn một cái chỉ đến Kim Đến Đại, “Ta có đi tra thân phận của ngươi, xác thực không hề có gì khả ái, chỉ là ta nghĩ không ra người như ngươi làm thế nào lại có thể làm cho quang đệ coi trọng ngươi trong mắt. Còn dám động đến trên đầu ta.” Y đã sớm biết qua Biện Quang gần đây có cùng một tên hạ nhân cặp kè cho nên y mới chấm dứt hành trình mà trở về đó chứ.
Không có nghĩ tới ngày đầu tiên trở về đã bị người ta tha đi cưỡng gian, thậm chí thực ngoài ý muốn trong toàn bộ quá trình đều làm y thực vừa lòng, nhớ mãi cái vị này.
Biện gia tam huynh đệ đối với tình lữ có yêu cầu, trừ bỏ bên ngoài phải đủ tiêu chuẩn thì tối trọng yếu nhất chính là khi ở trên giường phải làm cho bọn họ ngoạn vui.
Kim Đến Đại chỉ có điểm thứ nhất là không đạt được yêu cầu của bọn họ, bất quá ngoài ý muốn chính là hắn lại gọi được chú ý của Biện Quang.
Biện Kháng ôn hòa vẫy tay.
“Đến!”
Nếu đổi thành người bình thường thì đã sớm nụ cười tươi ôn hòa của Biện Kháng mê đến thần hồn điên đảo, tim còn có nhảy loạn nữa.
Biện Kháng có một loại nụ cười giết người, ý nói chính là người nam nhân cười này một khi cười rộ lên sẽ làm cho người ta tâm thần mê loạn, mơ hồ tự kính dâng lên lòng mình, nhưng mà trong giây lát y sẽ nói cho ngươi bất quá là hắn nhàm chán muốn chơi đùa chút thôi, liền giết người thành máu chảy đầm đìa tim vỡ nát.
Nhưng là Kim Đến Đại của chúng ta – chính là Biện Thái giả trang, cùng bọn họ sinh hoạt mấy năm qua, hành vi của bọn họ thế nào hắn đều đã hiểu quá rõ.
Biện Thái là không có đủ thông minh nhưng là nhận thức với người khác đặc biệt cao, đừng có quên hắn chính là chuyên gia tâm lý đó nha.
Kim Đến Đại lùi về sau hai bước, Biện Quang đứng ở phía sau liền đẩy hắn một phen.
“Nhị ca gọi ngươi, ngươi sợ cái gì!? Đi!”
“A….” Kim Đến Đại một cái vấp ngã xuống chân của Biện Kháng.
Chân mang giày sáng bóng của Biện Kháng nâng lên cằm của Kim Đến Đại.
“Này mặt bình thường, bất quá….” Biện Kháng đem chân chỉa xuống giữa hai chân nam nhân, “Thân thể này nhìn cũng được.”
“Kháng ca, ngươi là muốn cướp người với ta sao? Ta còn chưa có ngoạn đã a!” Biện Quang lên tiếng, bộ dạng kia của nhị ca rõ ràng là nhìn hắn hợp khẩu vị.
“Quang đệ ngươi là đang cùng với nhị ca so đo sao? Ta nhưng là bị hại a. Ta lớn ngần này còn chưa có bị người khác tha đi cưỡng gian đâu, vẫn là rõ ràng nên đem hắn đi chôn bùn diệt khẩu đỡ phải sợ người ta hủy đi hình tượng của ta a.” Biện Kháng thở dài.
“Kháng ca, ta như thế nào với ngươi so đo! Ngươi là ca ta, chỉ có hắn thôi mà tính toán cái gì!” Biện Quang đá lên mông Kim Đến Đại, “Đem nhị ca ta trấn an cho tốt vào, bằng không nhị ca sẽ thật đem ngươi đi chôn bùn!” Ngay cả nhị ca cũng coi trọng xấu nam nhân này, thật đáng ghét, y còn tưởng rằng xấu nam nhân này chỉ có mỗi y ham muốn thôi chứ.
Được rồi! Là Biện Kháng lớn hơn, dù sao cũng là người trong nhà cả.
Kim Đến Đại đem một loại ánh mắt oán hận nhìn Biện Quang, “Ngươi tên Biện Quang chết tiệt này, còn nói phải bảo vệ ta, kết quả chính là trực tiếp đem ta thả vào hố lửa!”
Biện Kháng không nói một câu nhìn Kim Đến Đại, làm hắn ngoài ý muốn chính là hôm nay y đã sớm thỏa mãn dục vọng nhưng lại vì cái ánh mắt vừa tức vừa ai oán của hắn nổi lên phản ứng. Y loạn hạ thân, đôi tay thon dài đặt trên mặt Kim Đến Đại, ngay chỗ môi hắn thì dừng lại.
“Dùng nó làm cho ta vừa lòng!”
Dùng gì? Kim Đến Đại vốn nghe không hiểu nhưng là khi đầu hắn bị ép đặt ngay đũng quần của nam nhân, cảm giác được dục vọng sinh long đoạt hổ kia, Kim Đến Đại chỉ có thể khóc không ra nước mắt hò hét.
“Trời a! Hắn thầm nghĩ muốn sáng tạo dùng hữu nghị làm bọn họ yêu hắn, nhưng sao mọi sự tình đều phải đi theo cái hướng này phát triển đi lên chớ!
Dưới thúc giục của Biện Quang, uy hiếp của Biện Kháng, Kim Đến Đại chỉ có thể khuất phục.
Kéo quần nam nhân, liếm lên tính khí hùng vĩ của Biện Kháng.
Mụ nội nó, hôm nay đã muốn làm cho ngươi thích nhiều lần như vậy mà còn chưa thỏa mãn, ngươi là không phải người!
Đang lúc Kim Đến Đại cố gắng phấn đấu thỏa mãn đại long, bỗng nhiên mông chợt thấy lạnh.
“Xấu nam nhân, mông xoay hăng say như vậy là muốn dụ hoặc ta sao? Yên tâm, ta liền thỏa mãn ngươi.” Biện Quang nhân cơ hội cở quần của hắn, một phát sáp nhập vào tiểu huyệt ướt át mới vừa được thượng dược qua.
“$&%@” Kim Đến Đại mồm đang ngậm tính khí của Biện Kháng nghĩ muốn kháng nghị cũng không có biện pháp, chỉ có thể phát ra mơ hồ không rõ câu từ thế nào.
“Đừng phân tâm! Ngoan, ngậm sâu một chút!” Biện Kháng mỉm cười ấn đầu của hắn vào.
Đại thúc Kim Đến Đại đáng thương của chúng ta, Biện Thái đồng chí cứ như vậy trước sau bị các nam nhân hảo hảo chiếu cố một vòng.