Số lần Lý Xuất Vân về nhà cũng giảm bớt, ngày trước muốn ăn đồ tốt sẽ đi về nhà, hiện tại tay nghề nấu cơm của người yêu cũng không tồi, hơn nữa còn có thể tốn tâm tư xem thực đơn vì mình nấu đồ ngon.
“Kỳ thật em vốn nghĩ anh là cái loại nam nhân không biết và cũng không muốn làm việc nhà.” Tối hôm đó, tựa vào đầu vai Từ Táp, khi cùng nhau xem tin tức trên TV, Lý Xuất Vân nói.
“Không thể nào, xem ngoại hình anh cũng không đến mức khiến người khác cảm giác như thế.”
“Đại khái là bởi vì là vận động viên, nên cảm thấy anh sẽ không biết làm việc nhà, sẽ giống như một nam nhân thô lỗ. Kết quả thật khác với những gì em nghĩ.”
Từ Táp hắc cười: “Tìm được anh là phúc khí của em.”
Lý Xuất Vân không cam lòng yếu thế, ghé vào đầu vai Từ Táp, nhéo cái mũi Từ Táp.”Như thế nào, tìm được em chẳng lẽ không đúng phúc khí của anh?”
Từ Táp cản tay Lý Xuất Vân, liên tục gật đầu.” Đúng vậy đúng đúng! Tiểu hùng miêu là động vật cần bảo hộ trân quý cỡ nào, có thể tìm được đương nhiên là phúc khí.”
“Vậy anh cần phải hảo hảo quý trọng, hảo hảo chiếu cố, có biết hay không? Phải cố gắng học thật nhiều thức ăn, còn phải chịu khó làm nhiều việc nhà, hiểu chưa?”
“Hiểu được, hiểu được.” Từ Táp mỉm cười, tuyệt không để ý.”Như vậy, động vật trân quý, có phải nên ở nơi càng thích hợp hơn hay không?”
Nghe Từ Táp bẻ đề tài nói đến chuyện chuyển nhà, Lý Xuất Vân vốn treo trên người Từ Táp tụt xuống dưới, rút vào một góc khác trên sô pha.
“Em xem em kìa, anh mà nhắc tới chuyện này thì em cứ như vậy, rốt cuộc vì cái gì không chịu dọn, em nói rõ đi.”
“Vì cái gì nhất định phải dọn.” Lý Xuất Vân cắn ngón tay cái, nhìn Từ Táp.
“Có phòng trống không ở, ở bên này còn phải giao tiền thuê nhà.”
“Nơi này là học trưởng thuê cho tôi, lại không mắc.”
“Nhưng là thật không cần thiêt, lại nói, bên kia là anh mua, ở cũng tự do hơn, nơi này dù sao cũng là nhà của người khác. Chẳng lẽ em không muốn cùng anh ở trong nhà của chúng ta sao?”
Lý Xuất Vân lộ ra biểu tình hoang mang khó xử.”Ở nơi này quen rồi, chỗ lạ em sẽ không quen.”
“Nơi này lúc trước còn không phải chỗ lạ sao? Chậm rãi thành thói quen.”
Lý Xuất Vân luôn luôn chiếm thế thượng phong về tài ăn nói nghe Từ Táp nói như thế, không khỏi trừng hướng hắn, “A, hôm nay anh nói giỏi thật.”
“Đó là bởi vì anh có lý do.”
“Để em suy nghĩ.”
“Đã nghĩ gần một tháng. Nếu em còn như vậy, anh sẽ không chờ em đồng ý, dọn qua trước.”
Lý Xuất Vân oai đầu, nhìn biểu tình dần dần nghiêm túc của Từ Táp.”Kia, kia nếu không anh dọn trước đi.”
Từ Táp quả nhiên nói là làm, lập tức bắt tay vào sửa sang lại tạp vật*, liên hệ công ty chuyển nhà, dùng hộp giấy công ty chuyển nhà cung cấp, đem bộ sách lớn của Lý Xuất Vân, tạp vật, từng cái từng cái bỏ vào thùng.
_tạp vật: đồ linh tinh.
Hiện tại Lý Xuất Vân vừa muốn dọn qua là để bình yên, đỡ phải Từ Táp nói dong dài, vừa do dự, không biết nên làm thế nào để bình tĩnh tâm trạng trong lòng.
Rơi vào đường cùng, Lý Xuất Vân đi thỉnh giáo hai lão bạn rất tốt của mình, Lý Hoài Minh chuyên ngành bác sĩ bách hóa chất, còn có Cao Hải chuyên ngành cao phân tử tài liệu cùng công trình.
Cậy hẹn ở trong phòng ăn trường học cùng ăn cơm, Lý Hoài Minh vừa thấy Lý Xuất Vân liền hỏi: “Tiểu Vân, gần đây bề bộn nhiều việc sao? Sao vẫn không gặp người?”
Lý Xuất Vân cắn chiếc đũa.”Ân, rất vội.” Luyến ái quả nhiên là chuyện tốn thời gian.
“Gỉai quyết thực không dễ dàng sao? Tôi nghe bạn học của cậu nói, thực nghiệm vẫn rất thuận lợi, gặp vấn đề mới sao?”
Lý Xuất Vân cau mày gật đầu: ”Đúng vậy, gặp vấn đề mới.” Bị người yêu yêu cầu dọn đi cùng hắn ở chung, có đi hay là không, là một vấn đề mới.
“Về phương diện nào, nói nghe một chút, có lẽ chúng ta sẽ giúp cậu một một chút.”
Lý Xuất Vân gật đầu, nhìn bạn tốt trước mặt.”Chính là muốn cùng các ngươi thương lượng, thương lượng, bởi vì anh ta muốn tôi dọn qua đó.”
Cao Hải nghe xong sửng sốt.”Như thế nào, phòng thí nghiệm hệ sinh hóa phải dọn? Không có nghe nói a, dọn đến lầu nào? Dụng cụ thực nghiệm đều phải dọn qua sao? Không phải để cho một mình cậu dọn đi?”
Lý Xuất Vân vội vàng lắc đầu.”Không phải, không phải.”
“Vậy dọn cái gì?”
Dưới cái nhìn chăm chú cùng ánh mắt nghi vấn của Lý Hoài Minh cùng Cao Hải, Lý Xuất Vân ấp a ấp úng nói: “Cái kia, anh ấy muốn tôi dọn qua cùng ảnh ở cùng.”
“Cái gì, giáo sư muốn cậu dọn tới nhà ổng? Vì cái gì? Các ngươi nghiên cứu cái gì mà phải ở cùng nhau?”
Lý Xuất Vân phát hiện Cao Hải hoàn toàn hiểu sai ý của mình gấp đến cong mặt.”Không phải mà! Là bằng hữu của ta, ách, bạn bè, ảnh nói, muốn tôi dọn qua ở cùng ảnh.”
Cao Hải lập tức hiểu được cùng Lý Hoài Minh trao đổi một ánh mắt.”Nga, Tiểu Vân có bạn gái *.”
_bởi vì chữ [Tha] chỉ ngôi thứ ba bên QT đều dùng cho nam nữ, tuy viết khác nhau nhưng phát âm giống nhau nên hai người này đã nhằm giới tính người yêu tiểu Vân.
Trong đầu xuất hiện thân ảnh Từ Táp, Lý Xuất Vân cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Không phải.”
Lý Hoài Minh đẩy Lý Xuất Vân một phen.”Thôi đi, không cần chối, đàm luyến ái không gì đáng trách. Sao? Đối phương muốn ở với cậu là chuyện tốt, chúng ta cầu cũng cầu không được.”
Lý Xuất Vân nháy mắt to.”Thật sự?”
“Đương nhiên là thật, về sau, có người phụ trách giặt quần áo nấu cơm quét tước.” Cao Hải nửa nói thật, nửa trêu tức trả lời.
“Hiện tại việc này cũng là anh ta làm a.”
Cao Hải hâm mộ nói: “A, Tiểu Vân nhặt được của quý rồi, không tệ a, tìm được một hiền tuệ* như vậy.”
_hiền tuệ: thông mình, hiền lành..Ta nghĩ phải là hiền thê mới đúng chứ?
Lý Xuất Vân trên mặt lộ ra ý cười ngọt ngào”Vốn nghĩ đến mấy việc này anh ấy sẽ không biết, không nghĩ tới anh ấy thật rành việc nhà, làm đồ ăn thật ngon, còn thực chịu khó, người lại yêu sạch sẽ, trông nom quét dọn nhà cửa thật sạch.”
Lý Hoài Minh nhìn Lý Xuất Vân, lộ ra biểu tình nghi hoặc.”Người nọ muốn cùng cậu ở chung, nhìn thế nào cũng không thấy cậu nguyện ý lắm?”
Lý Xuất Vân vỗ mặt, lộ ra thần sắc phiền não.”Tôi đang do dự…”
“Do dự cái gì nha, người như vậy, còn không mau nắm chặt.”
“Đi qua chỗ anh ta rồi có thể bị anh ta quản chế hay không?” Lý Xuất Vân nói điều còn do dự trong tâm ra.
Lý Hoài Minh dùng sức gõ đầu Lý Xuất Vân một cái, người sau ôm đầu, kêu to: “Làm gì!”
“Ngu ngốc, đánh tỉnh cậu.”
“Tôi làm sao?”
Lý Hoài Minh lộ vẻ mặt vẻ mặt trách cứ.”Cậu thật sự là không biết nghĩ cho tâm ý người khác, nếu không phải nghiêm túc đối với đoạn cảm tình này, sao đối phương yêu cầu như thế? Nếu chỉ là vui đùa trong phút chốc, căn bản không cần phải ở chung, cho cậu làm này làm kia. Ở chung bên nhau, là muốn phụ trách nhiệm lẫn nhau, muốn đảm đương, cũng không phải tùy tiện xong việc. Đối phương như vậy, đúng là biểu hiện chịu trách nhiệm với đoạn cảm tình này, cậu cư nhiên vì lý do như vậy mà cự tuyệt, rất không nên!”
Cao Hải ở một bên phụ họa.”Đúng, Hoài Minh nói đúng. Một đoạn cảm tình, hai người hoàn toàn ngang hàng, đối phương vì cậu, cậu lại nghĩ như vậy, thật sự là cô phụ một mảnh tâm ý người ta.”
Bị bạn tốt giáo huấn một phen, Lý Xuất Vân cúi đầu.
“Tiểu Vân, nếu cậu thật sự nghiêm túc với đoạn cảm tình, cậu ở nơi này hay ở nơi đó, không có khác nhau.”
Lý Xuất Vân sụp vai gật đầu.”Ân.”
Cao Hải nhìn bộ dáng Lý Xuất Vân cúi thấp, cười nói: “Tôi cho cậu biết, nếu cậu không hảo hảo trân trọng cô ấy, tôi sẽ cướp đó.”
Lý Xuất Vân vội vàng ngẩng đầu muốn phản bác, lại nghĩ đến bộ dáng toàn tâm toàn ý của Từ Táp đối với mình, liền an ổn tâm trạng lại.”Tôi mới không sợ.”
“Hắc, thoạt nhìn cảm tình tốt lắm, vậy cậu còn không dọn nhanh qua đi?”
“Ân.” Lý Xuất Vân ngẫm lại Từ Táp nhân nhượng mình đủ loại, cảm giác mình đích thật có chút tùy hứng, vì thế đáp ứng Từ Táp, bắt tay vào chuyển nhà.
Đợi sau khi tất cả bộ sách, vật dụng hàng ngày, quần áo cùng tạp vật đều dọn đi hết, Lý Xuất Vân đột nhiên lại rút lui.
Vừa nghĩ sau khi dọn qua, sắp sửa cùng Từ Táp sớm chiều tương đối, đa số buổi sáng thì không có, một người huấn luyện, thi đấu, một người đi học, thực nghiệm, nhưng là đa số buổi tối liền…
Lý Xuất Vân mang theo bộ sách thường dùng, máy tính laptop, về ở nhà mình, làm Từ Táp dở khóc dở cười, liên tục thở dài.
Bất đắc dĩ, Từ Táp chỉ dành đổi thời gian làm việc và nghỉ ngơi của mình. Trước kia Từ Táp không lái xe, một mặt là vì ở gần sân huấn luyện, một phần là vì để chạy đến sân huấn luyện coi như một phần tập huấn, vả lại hắn không thích xuất môn, cơ hội dùng xe không nhiều lắm, hiện tại, mỗi buổi sáng Từ Táp dậy, lái xe đưa Lý Xuất Vân nhà hắn đến trường, sau đó lại lái xe tới sân huấn luyện. Buổi tối lái xe tới trường học đón Lý Xuất Vân tan học, đưa cậu về nhà.
Mỗi ngày đưa rứơc, dĩ nhiên có ngọt ngào có buồn bực, Từ Táp vẫn là thực hy vọng tiểu hùng miêu đang giận dỗi kia, có thể mau chóng đến ở với mình.
Lý phụ Lý mụ mụ đối với đứa con đột nhiên về nhà ở, rất khó hiểu.
Lý Xuất Vân chỉ phải nửa thật nửa giả nói rằng, có bằng hữu nguyện ý cùng mình ở, bên kia rất thoải mái, cho nên liền dọn qua, nhưng mọi thứ chưa sửa sang hảo, tạm thời về nhà ở tạm.
Lý phụ dặn dò đứa con cùng với bạn bè hảo hảo ở chung, đa phần đảm việc nhà.
Lý mụ mụ nghe xong liền cười.”Tiểu Vân là cái dạng gì nhân huynh còn không biết, nó
nha, là một đầu heo, nhất định là ở không được bao lâu liền loạn thành một đoàn.”
Lý Xuất Vân tức giận phản bác.”Mới không phải.”
“Được rồi được rồi, con ở chỗ ta sao ta lại không biết. Con có làm việc nhà cho ta không? Mẹ hầu hạ con nhiều năm như vậy, con nha, là cái loại người thà rằng không ăn chứ không làm này, còn kén ăn!”
Lý Xuất Vân mở chân hình chữ bát八đứng ở trong phòng khách, hai tay ôm ngực, nhìn mẹ, tức giận nói: “Mẹ, nói như vậy con của mẹ, có chỗ tốt gì?”
“Ta a, chỉ hy vọng bằng hữu của con bỏ qua cho con, không thể tưởng được cư nhiên có người nguyện ý ở với con.”
Lý Xuất Vân cơ hồ sắp nói ra “Đúng, có người nguyện ý ở cùng con, hơn nữa còn là Từ Táp”, nhìn nhìn Lý phụ đang xem báo bóng đá, ngạnh sinh sinh đem đến lời sắp đến bên miệng ép trở về.
Sau khi ở nhà vài ngày, Lý Xuất Vân bắt đầu tưởng niệm tay nghề Từ Táp.
Quấn quít lấy mẹ hy vọng có thể ăn canh hải sản, Lý Xuất Vân thỉnh cầu bị một hơi liền bị từ chối.”Phiền muốn chết, muốn ăn ra bên ngoài mua đi.”
Lý Xuất Vân cảm giác bị đả kích nghiêm trọng.
Trước kia nếu muốn ăn cái gì, chỉ cần nói cho Từ Táp là được, nếu thật sự không làm được, hắn sẽ đi mua, nhưng đa số là Từ Táp mua nguyên liệu về, tự mình xuống bếp tỉ mỉ chế biến thức ăn, còn có thể xem sách nấu ăn. Nếu mình làm nũng đưa ra yêu cầu, hắn sẽ càng thêm ra sức.
Đối đãi quả nhiên là không giống.
Bên nhà kia, Từ Táp cũng thực phiền não.
Trước kia về đến nhà, có thể cùng tiểu hùng miêu nói chuyện phiếm, đấu võ mồm, hai người cùng tuổi có rất nhiều đề tài, có rất nhiều đồng hướng, mặc kệ là tán gẫu lữ chuyện du lịch, chuyện thi đấu, hoặc là nói đến việc nhà, nói tới ngành học sinh vật hóa chất mà mình cảm thấy rất cao thâm, đều có thể cùng nhau chia xẻ tâm tùy, chia sẻ phiền não, khiến người ta cảm giác được tâm linh có chỗ dựa.
Hiện tại, căn nhà to như vậy, cũng chỉ có một mình.
Từ Táp lợi dụng khoảng thời gian Lý Xuất Vân không ở này này, làm rất nhiều chuyện.
Sau khi đem mọi thứ của Lý Xuất Vân dọn đến chỗ mình, Từ Táp thỉnh người hoàn toàn quét tước phòng thuê, thông tri người phụ trách công ty cho thuê nhà này, bỏ khế ước thuê mướn, trả chìa khóa.
Mỗi tối, Từ Táp đều rút ra thời gian, sửa sang lại đồ Lý Xuất Vân.
Phòng ở Từ Táp làm bằng gỗ thô còn có thư phòng, có giá sách lớn, nguyên bộ bàn ghế, bất quá Từ Táp không dùng thư phòng, sách của hắn cũng không nhiều, toàn bộ đều liên quan tới bóng đá, trên giá sách có rất nhiều chỗ trống.
Hiện tại bộ sách như cái núi của Lý Xuất Vân dọn vào, Từ Táp tìm thời gian chậm rãi sửa sang lại, một chút một chút trên giá sách đều thiếu chỗ trống.
Bởi vì Từ Táp không có thông thạo về sách, cho nên hắn ở trong phạm vi năng lực, đem sách phân loại mà để, còn những quyển còn lại cũng chỉ có thể chờ chủ nhân đến sửa sang lại.
Thu thập xong tạp vật của Lý Xuất Vân, đem quần áo cùng đồ dùng khác sửa sang lại hảo, sau khi hỏi qua Lý Xuất Vân, Từ Táp bỏ đi một ít thứ không cần thiết, lại thêm một số vật dụng hằng ngày mới.
Hiện tại vạn sự sẵn sàng, chỉ chờ tiểu hùng miêu vào ở là được.
Khi đưa Lý Xuất Vân về nhà, nghe cậu oán giận gần đây ăn thật tệ, Từ Táp mang Lý Xuất Vân đi đến một cửa hàng do tập đoàn tài chính phía sau đội Minh Châu mở — tập đoàn Tân Minh Châu, cùng nhau nhấm nháp đồ ăn thức mới.
Ăn cơm xong, Từ Táp lại mang Lý Xuất Vân dạo chơi, thưởng thức cảnh đêm TP. Hương Đảo xinh đẹp.
Khi đưa Lý Xuất Vân về nhà, Từ Táp quyến luyến không tha, nắm tay cậu, không muốn buông ra.”Em còn chưa tính dọn qua sao?”
Lý Xuất Vân cúi đầu, không lên tiếng.
“Kia đến xem cũng tốt rồi, vật của em anh sửa sang lại cũng không tệ, nhưng sách em phải tự sửa sang lại, anh xem không hiểu. Không biết đặt như thế nào mới tốt.”
Thấy tiểu hùng miêu luôn luôn nhe răng nhếch miệng không đáp lại, khiếc Từ Táp thực không quen.”Nếu không, khi nào nghỉ thì đến xem? Anh có một ngày rảnh, em muốn đi nơi nào chơi, anh có thể cùng em đi.”
Giọng Từ Táp, ở trong bóng đêm, nghe càng thêm ôn nhu.
“Em không muốn đi du lịch.” Qua nửa ngày, Lý Xuất Vân mới lên tiếng.
“Vậy anh cùng em ở Hương Đảo cũng được.”
“Anh không cần huấn luyện sao?”
“Cho dù huấn luyện cũng phải có thời gian nghỉ ngơi.”
“Kia, em tới chỗ anh thăm một chút cũng tốt lắm.”
Lý Xuất Vân rốt cục đồng ý, Từ Táp thở một hơi.