Ngã Đích Thần Kinh Bệnh Ái Nhân ( Người Yêu Hoang Tưởng )

Chương 22: Chương 22




Hàn Trình Quang không nghĩ tới hôm nay hắn lại có thể đối đầu với một trùm hacker, trước kia lúc còn ở đại học hắn học ngành chuyên viên máy tính, nhưng sau giờ học, hắn cùng hai người bạn ký túc xá là những hacker nổi danh trên mạng, ban ngày lên lớp buổi tối làm hacker chính là cuộc sống bốn năm đại học của hắn.

Đương nhiên, hắn trỏ thành hacker không phải vì làm chuyện xấu, thuần túy chỉ là rèn luyện kỹ thuật vi tính, mỗi lần đều chỉ bước vào trong hệ thống của người ta một chút liền sẽ rời khỏi, tuyệt không xem những thứ không liên quan.

Tốt nghiệp đại học, đi làm, đã một năm hắn không làm hacker nữa, không phải bởi vì ba người ký túc xá mỗi người một ngã, mà là bởi vì đã không tìm thấy một đối thủ xứng tầm, các hệ thống phòng ngự ngày nay đều dễ dàng như vậy, dễ xâm nhâp thế thì còn gì vui nữa.

Nhưng Hàn Trình Quang không ngờ hôm nay hắn lại có thể đụng trúng một cao thủ Hacker trên máy Hứa Minh Tâm, mà lần này hắn không phải là một hacker nữa, mà là một kẻ phản kích.

Suốt hai tiếng đồng hồ, Hàn Trình Quang ngồi ở trước máy tính, các ngón tay chưa hề dừng lại, cho đến một lúc đánh thật nhanh, trên máy tính cũng liên tục nhảy ra những mã và cửa sổ.

“A……” Đột nhiên, Hàn Trình Quang khẽ cười một tiếng, bàn tay vừa gõ vừa quay đầu nhìn về phía Hứa Minh Tâm.“Anh hai, muốn em đáp trả lại đối phương hay không?”

“Giải quyết?”

“Ừ, ít nhất hắn ta cũng không chiếm được cái gì từ anh, nếu anh muốn, em sẽ thả vào thứ vào máy hắn, để lại cho hắn 5% tư liệu, chỉ cần hắn vừa mở tư liệu ra, bùm một phát game over.”

“Được, thả!” Đôi mắt nhíu lại, vẻ mặt Hứa Minh Tâm nguy hiểm, dám chôm chỉa hắn, hắn nhất định phải hoàn trả gấp trăm lần.“Cậu xem thử coi có thể tra ra tư liệu của đối phương hay không, tôi muốn biết là ai to gan như vậy dám đụng vào máy tính của tôi.”

Ngữ khí của Hứa Minh Tâm, khiến Hàn Trình Quang run run, gật gật đầu liền bắt đầu truy tìm thông tin của đối phương.

“Còn có mớ virus trong máy.”

“…… Vâng.”

“Tra xong cậu cài lại hệ thống phòng ngự giúp tôi.”

“………… Vâng.”

Thế là từ sáng sớm tới giữa trưa, Hàn Trình Quang an vị trước máy tính của Hứa Minh Tâm, Hứa Minh Tâm chỉ là đi ra phòng khách gọi điện thoại căn dặn này nọ, còn Hứa Ngôn Tâm vẫn ở bên cạnh nhìn Hàn Trình Quang, cuối cùng ngồi xuống ghế dựa, nằm sấp lên bàn nghiêng mặt nhìn chằm chằm Hàn Trình Quang.

“Em có mệt hay không, nếu mệt thì đi ngủ đi, cứ ngủ đại trên giường anh hai em.” Thừa dịp có kẽ hở, Hàn Trình Quang liếc nhìn Hứa Ngôn Tâm, ngay lập tức cúi đầu hôn nhẹ vào má Hứa Ngôn Tâm, lại nhanh chóng ngồi thẳng người tiếp tục đánh bàn phím.

Đỏ mặt, Hứa Ngôn Tâm ngồi dậy di di ghế dựa, đi đến phía sau Hàn Trình Quang vòng hai tay ôm lấy eo Hàn Trình Quang.“Em không mệt, em muốn ở đây với anh.”

Bởi vì câu nói của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang ngây ngô cười một tiếng, để yên cho Hứa Ngôn Tâm hành động, tùy ý Hứa Ngôn Tâm từ phía sau ôm hắn.

Hứa Minh Tâm nói chuyện điện thoại xong vào phòng, liền nhìn thấy Hàn Trình Quang còn ngồi trước máy tính, Hứa Ngôn Tâm từ phía sau ôm chặt Hàn Trình Quang, tựa đầu vào lưng hắn, mà Hàn Trình Quang cũng cúi lưng để Hứa Ngôn Tâm dựa vào thoải mái, trong lúc nhất thời toàn bộ phòng cũng chỉ có tiếng gõ bàn phím của Hàn Trình Quang.

Theo bản năng nhẹ nhàng bước qua, Hứa Minh Tâm nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm quả nhiên đã tựa vào trên lưng Hàn Trình Quang mà ngủ.

Sắc mặt trong lúc nhất thời có chút phức tạp, Hứa Minh Tâm áp chế ý muốn chuyển Hứa Ngôn Tâm qua trên giường, bởi vì anh biết chỉ cần anh vừa động, Hứa Ngôn Tâm nhất định sẽ tỉnh lại ngay, đến lúc đó khẳng định sống chết không chịu ngủ, tình nguyện cứ như vậy tựa lên lưng Hàn Trình Quang.

“Thế nào?” Hứa Minh Tâm nhìn Hàn Trình Quang đang tận lực uốn lưng, nhẹ giọng hỏi một câu.

“A, anh, xong ngay đâng, hiện tại xây cho anh lớp phòng ngự, anh yên tâm, tuyệt đối sẽ làm cho anh một tường đồng vách sắt.”

Gật gật đầu, Hứa Minh Tâm đi đến giường cầm một cái thảm đắp cho Hứa Ngôn Tâm, sau đó lấy ra một chiếc ghế dựa ngồi vào một bên.

“Hàn Trình Quang, cậu hối hận không?”

“Gì cơ?” Bàn tay đánh không ngừng nghỉ, Hàn Trình Quang nghe được Hứa Minh Tâm hỏi, cũng không quay đầu hỏi lại.

“Bởi vì Tiểu Ngôn mà bị công ty đuổi việc, cơ hồ nửa năm qua vẫn chỉ ở trong nhà, thậm chí không thể đi ra ngoài thường xuyên.” Hôm nay, Hứa Minh Tâm nhìn ra được Hàn Trình Quang rất thích máy tính, như vậy nhất định cũng rất thích công việc của mình, một người yêu công việc hơn nữa lại vô cùng tài năng như vậy, lại bị công ty đuổi việc, trong lòng nhất định rất không dễ chịu!

“Cái này …… Kỳ thật lúc bị công ty đuổi việc có chút khó chịu, nhưng nếu nói hối hận thì không, ngược lại em còn cảm thấy thật may mắn.” May mắn đụng phải Hứa Ngôn Tâm, may mắn được sống chung với Hứa Ngôn Tâm, may mắn Hứa Ngôn Tâm cũng thích hắn, những điều này so với chuyện bị đuổi việc thì quả thực là may mắn cùng cực, hắn sao phải hối hận chứ![ đương nhiên, mấy câu trong lòng này tạm thời không thể cho ông anh vợ nghe được ]

“May mắn, có cái gì may mắn?” Dùng ánh mắt như nhìn quái nhân nhìn Hàn Trình Quang, Hứa Minh Tâm hừ một tiếng.

Lại qua nửa giờ, Hàn Trình Quang rốt cuộc đã giúp Hứa Minh Tâm chỉnh đốn máy tính xong, sau đó mặt cứng đơ, vặn vẹo chậm rãi cử động thân mình, đem Hứa Ngôn Tâm đang tựa trên lưng hắn vớt vào trong lòng.

‘Đáng đời!!!’ nhìn thấy Hàn Trình Quang đau đến nhe răng nhếch mỏ, Hứa Minh Tâm ở trong lòng hừ một câu, cảm thấy vừa rồi mình không gọi Tiểu Ngôn dậy là rất chính xác.

Hứa Ngôn Tâm bị dịch chuyển liền tỉnh, sau khi tỉnh dậy nhìn thấy Hàn Trình Quang lưng cứng còng mặt thì đầy thống khổ, nhất thời biết nguyên do ngay, vì thế kéo Hàn Trình Quang ngồi xuống sô pha, còn mình thì ngồi ở một bên đấm lưng cho Hàn Trình Quang.

Hứa Minh Tâm:“……” Anh đã triệt triệt để để câm nín !

Bởi vì Hàn Trình Quang đau lưng, cho nên cơm trưa phá lệ là Hứa Ngôn Tâm nấu, ở London học lâu như vậy, Hứa Ngôn Tâm làm mấy món Anh không tệ, hơn nữa tự mình nấu Hứa Ngôn Tâm càng yên tâm ăn.

HRD sơ thẩm rất nhanh, Hứa Ngôn Tâm xem như trước thời hạn sơ thẩm vài mấy mới nộp tác phẩm, hơn nữa không cần hoài nghi, tác phẩm của Hứa Ngôn Tâm vượt qua, sau đó đã được làm thành thành phẩm giao nộp lên trên, kỳ thật trang sức thành phẩm có thể do phía bên kia chế tác, thế nhưng Hứa Ngôn Tâm càng muốn đích thân đi làm, hơn nữa ở đây Hứa Ngôn Tâm còn có một căn phòng chuyên dùng để chế tác thành phẩm, bên trong đầy đủ các công cụ cần thiết, cái gì cũng không thiếu, hơn nữa Hứa Minh Tâm cũng có thể cung cấp vật liệu thượng đẳng cho Hứa Ngôn Tâm.

Cách ngày diễn ra cuộc thi còn có một tháng, bắt đầu từ hôm đó, mỗi ngày Hứa Ngôn Tâm đều ở trong phòng làm việc rất lâu, mà Hứa Minh Tâm cùng Hàn Trình Quang vẫn luôn bên cạnh. Trong khoảng thời gian đó, Hứa Minh Tâm xử lý xong công việc bởi vì nhàm chán còn ra ngoài chơi vài ngày, còn Hàn Trình Quang thì một ngày cũng chưa đi ra ngoài, chỉ ở trong nhà với Hứa Ngôn Tâm.

Hứa Ngôn Tâm nghiêm túc chế tác trang sức, Hàn Trình Quang hoặc là hứng thú cùng nhìn ngắm, hoặc là ôm máy tính chơi, hơn nữa còn chuẩn bị đồ ăn thức uống cho Hứa Ngôn Tâm, phòng ngừa Hứa Ngôn Tâm quá bận rộn ngay cả miếng nước cũng sẽ không uống.

Hàn Trình Quang mỗi ngày nhìn Hứa Ngôn Tâm chế tác trang sức, mấy hạt kim cương bé tí ti, thậm chí có vài chi tiết Hứa Ngôn Tâm phải quan sát bằng kính hiển vi, có nhiều lúc Hứa Ngôn Tâm cầm kính lúp vừa nhìn vừa làm, làm cho Hàn Trình Quang sợ hãi thầm than không thôi, nhỏ như vậy, nếu là hắn thì chắc chưa kịp làm xong đã làm rơi mất mấy kim cương bé tí kia.

Hứa Ngôn Tâm lúc làm việc đặc biệt hấp dẫn, thần sắc nghiêm túc chuyên chú, hơn nữa ngón tay Hứa Ngôn Tâm thon dài trắng nõn, Hàn Trình Quang mỗi khi nhìn thấ Hứa Ngôn Tâm cầm công cụ nhẹ nhàng đùa nghịch mấy hạt kim cương, liền cảm giác trong lòng ngứa ngáy, hận mình không thể biến thành một hạt kim cương được Hứa Ngôn Tâm đùa nghịch ở trong tay.

Buổi tối lúc đi, lòng cồn cào Hàn Trình Quang liền giơ bàn tay Hứa Ngôn Tâm lên tinh tế nhìn. Phát hiện trên ba ngón tay của Hứa Ngôn Tâm ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa có một tầng kén mỏng manh, hẳn là do liên tục chế tác trang sức tạo thành.

“…… Trình Quang.” Rụt rút ngón tay về, Hứa Ngôn Tâm nhìn Hàn Trình Quang từng chút một hôn lên những ngón tay của mình.

“Thật xinh đẹp, tại sao toàn thân của em đều xinh đẹp như vậy.” Buông tay Hứa Ngôn Tâm ra, Hàn Trình Quang ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, có chút cảm thán nói.

Mặt đỏ lên, Hứa Ngôn Tâm ngậm miệng tỏ vẻ trầm mặc.

“Mỗi lần nhìn thấy em đỏ mặt, anh đều muốn một ngụm ăn em.” Kề sát bên tai Hứa Ngôn Tâm nhẹ giọng nói một câu, Hàn Trình Quang liền nhìn thấy lỗ tai Hứa Ngôn Tâm cũng đỏ lên, vì thế cười cười ở trên lỗ tai hôn hôn, cảm nhận được lần này cả người Hứa Ngôn Tâm đều run rẩy.

“Tiểu Tiểu Ngôn nhanh như vậy đã tỉnh? Muốn anh sờ sờ nó hay không.” Cảm thấy thân thể Hứa Ngôn Tâm biến hóa, Hàn Trình Quang cười ra tiếng.

Sắc mặt đỏ như muốn xuất huyết, Hứa Ngôn Tâm chôn đầu vào trong lòng Hàn Trình Quang không ló ra, thế nhưng thân thể lại kề sát vào hắn nhẹ nhàng cọ cọ, hiển nhiên là muốn Hàn Trình Quang giúp.

Hiểu ý Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang cũng không khiêu khích y nữa, trực tiếp lấy tay giúp Hứa Ngôn Tâm, hầu hạ Hứa Ngôn Tâm thư thái.

Thở hổn hển, Hứa Ngôn Tâm ôm cánh Hàn Trình Quang, thật chặt.

Rút khăn giấy ở đầu giường lau lau bàn tay, Hàn Trình Quang kéo tay phải của Hứa Ngôn Tâm đang đặt ở trên lưng mình lại, đầu tiên là lấy ngón tay sờ sờ vết chai mỏng trên đầu ngón tay của y, sau đó kéo tay Hứa Ngôn Tâm xuống phía dưới của mình.

Ngón tay Hứa Ngôn Tâm đầu tiên là muốn rụt về, sau liền theo lực đạo của Hàn Trình Quang bắt đầu cử động, cuối cùng không cần Hàn Trình Quang dẫn đường, mà chủ động giúp Hàn Trình Quang, hơn nữa sau khi nghe được tiếng hô hấp gấp gáp của Hàn Trình Quang, liền ngửa cổ chủ động hôn Hàn Trình Quang.

……

Xử lý sạch những thứ trên tay Hứa Ngôn Tâm và trên cơ thể hai người xong, Hàn Trình Quang nghiêng người ôm Hứa Ngôn Tâm, mà Hứa Ngôn Tâm cũng dựa vào Hàn Trình Quang, đồng dạng đưa tay vòng qua thắt lưng Hàn Trình Quang.

Ngày hôm sau, sau khi ra ngoài du ngoạn hai ngày, Hứa Minh Tâm trở về nhà, nhưng lúc vào cửa thì thấy toàn bộ các phòng đều yên tĩnh, bên trong phòng khách cũng trống rỗng không người, bất quá Hứa Minh Tâm cũng không để ý, đầu tiên là trở về phòng mình tắm rửa, thay một thân thường phục thoải mái rồi đi vào phòng làm việc của Hứa Ngôn Tâm.

Phòng làm việc của Hứa Ngôn Tâm không thua gì phòng khách, không gian bên trong phi thường lớn, chính giữa đặt một bàn làm việc lớn, bốn phía là các dụng cụ cần thiết, kế bên cửa sổ là một bộ sô pha và bàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.