Hắn mặc một bộ đồ xanh, mái tóc đen có điểm vài sợi bạc tung bay, thoạt
nhìn có vẻ giống như thư sinh. Nhưng đôi mắt lạnh lẽo, khuôn mặt lạnh
như băng, khiến cho hắn trở nên cực kỳ quỷ dị, khiến cho người ta cảm
thấy giống như đặt mình trong gió tuyết.
Hắn tồn tại, giống như
có thể băng phong thiên địa, hắn xuất hiện, như là suối nguồn sát khí
của cả Ô Thần ngũ bộ. Nếu ví cả Ô Thần ngũ bộ như một thanh đao nhuốm
máu, vậy người này, chính là phần lưỡi sắc bén nhất của cây đao!
Hắn, chính là Mạnh Hạo!
Hắn xuất hiện, lập tức khiến mười sáu tu sĩ Nguyên Anh giữa không trung hít thở gấp, đôi mắt co rút, sự sợ hãi đến từ bản năng giống như thủy triều lan tràn toàn thân. Đúng vào khoảnh khắc này, bọn họ nhận ra khuôn mặt
của Mạnh Hạo, giống hệt như khuôn mặt của vụ khí yêu thân mà trước đó
bọn họ khó khăn lắm mới tiêu diệt được!
Cảnh tượng này, giống như sấm động, đánh thẳng vào trong lòng mười sáu tu sĩ Nguyên Anh.
Tám tộc công vẻ mặt biến hóa, tám tế tự hít thở gấp gáp, mà Âu Vân Tử hai
mắt co rút, văn sĩ trung niên bên cạnh, thì tim đập chân run, nữ tử mặc
cung trang lại lộ vẻ không thể tin tưởng.
– Các ngươi là ai!
Một trong hai lão giả Nguyên Anh hậu kỳ, tu vi cao nhất trong số mười sáu
tu sĩ Nguyên Anh mở miệng. Giọng nói cuồn cuộn truyền tới, giống như
kinh lôi, có thể áp đảo khí thế bốn phương, nhưng lại không áp chế được
sát khí ngập trời đến từ Ô Thần ngũ bộ!
– Ô Thần bộ!
Mấy
nghìn tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, lao nhanh trên mãng xà, ngay khi tới gần
bầu trời chỗ Bát Mạch Liên Minh, thì đồng thời phát ra âm thanh trầm
thấp. Âm thanh này là mấy nghìn người phát ra, trở thành sóng âm, vượt
qua cả lôi đình, chấn động trời đất, vang vọng khắp nơi, cuồn cuộn cuốn
tới.
Giống như một người khổng lồ kinh thiên, gầm thét xuống mặt
đất, tiếng nổ vang vọng, dẫn tới cuồng phong, làm dậy lên xung kích, làn sóng quét qua, khiến cho sương mù nơi đây, trong khoảnh khắc này, bị ép buộc trào dâng.
Ngay khoảnh khắc âm thanh vang vọng, con mãng xà khổng lồ kia, rít lên một tiếng, mấy nghìn tộc nhân Ô Thần ngũ bộ trên
lưng nó, lập tức hóa thành mấy nghìn đạo cầu vồng, nhanh chóng tán ra.
Cảnh tượng này nhìn từ dưới đất, giống như Thiên Nữ Tán Hoa, mà hoa này, không phải màu máu, nhưng bọn họ sẽ khiến nơi này, tràn ngập hoa máu!
Ầm!
Khoảnh khắc chém giết này, đột nhiên tới, mấy nghìn tộc nhân Ô Thần ngũ bộ,
lao thẳng xuống đất. Bọn họ sớm đã quen với chiến tranh, sớm đã quen với máu tươi, sớm đã quen với việc quật khởi trong giết chóc.
Chiến tranh, không có ngôn từ, không có mắng chửi, không có giằng co lẫn nhau, mà… trực tiếp triển khai!
Tộc nhân Ô Thần ngũ bộ xông tới, Mạnh Hạo giống như một ngôi sao băng, lao
thẳng về phía mười sáu người Bát Mạch Liên Minh giữa không trung, cực kỳ nhanh chóng. Sau lưng hắn, là sáu tu sĩ Nguyên Anh của Ô Thần ngũ bộ,
cũng lao thẳng vào trong mười sáu người của Bát Mạch Liên Minh.
– Chỉ có mấy nghìn người, cho dù có chỗ bất phàm, nhưng dám đến nơi này, tự nhiên…
Lão giả Nguyên Anh hậu kỳ thứ hai trong số mười sáu người âm trầm mở miệng.
Nhưng lão còn chưa nói xong, Mạnh Hạo như sao băng lao tới đã vung tay. Tức
thời tiếng hít mạnh truyền ra từ trong số các tộc nhân ở phía dưới và
những tu sĩ Nguyên Anh giữa không trung của Bát Mạch Liên Minh.
Gần sáu vạn dị yêu, phô thiên cái địa, toàn bộ xuất hiện, dày đặc, đồng
thời gào lên. Đại Mao, thằn lằn, cá sấu màu đỏ, quạ đen, muỗi xanh, còn
có rất nhiều ngũ độc, trong khoảnh khắc này, chấn động bầu trời.
Còn một tiếng gầm thét nữa, là của Thiên Phương thú, một tiếng kêu sắc bén
đầy cuồng ngạo của chim anh vũ, một tiếng lải nhải hòa lẫn trong đàn dị
yêu của miếng mỡ đông.
Dị yêu kinh thiên, lao xuống mặt đất, giống như thú triều, tràn tới.
Cảnh tượng này, giống như một chùy nặng, đánh thẳng vào tâm thần tu sĩ Bát Mạch Liên Minh.
– Sinh tử tồn vong, bát mạch phản kích!
Lão giả Nguyên Anh hậu kỳ trước đó mở miệng, lão mặc bồ đồ đỏ, lúc này vẻ
mặt biến hóa, trong lòng sớm đã hối hận. Nhưng hiện giờ lại không còn
cách nào, chỉ có thể kêu lên sắc bén, lao về phía Mạnh Hạo.
Mười
sáu người, đồng thời thuấn di, lao về phía Mạnh Hạo, bắt quyết phối hợp, ánh sáng pháp bảo lóe lên, bên ngoài thân thể mười sáu người, lại có
các khuôn mặt dữ tợn hiện ra, gầm rú thê lương lao về phía Mạnh Hạo.
Nhưng ngay khi mười sáu người tới gần, tay phải Mạnh Hạo giơ lên, mặt nạ
huyết sắc xuất hiện, đeo lên mặt hắn. Trong lúc vung tay, xung quanh hắn lập tức xuất hiện một khuôn mặt khổng lồ.
Khuôn mặt này, chính là Mạnh Hạo.
Ngay khi khuôn mặt xuất hiện, Mạnh Hạo bước tới một bước. Một bước này, cả
trời đất như chấn động, khuôn mặt khổng lồ của Huyết Tiên hóa thành Mạnh Hạo, khuếch trương lên, đột nhiên nổ mạnh, xung kích hình thành quét
ngang, tiếng nổ ầm vang kinh thiên động địa. Trong mười sáu tu sĩ Nguyên Anh, có mười người pháp bảo tan nát, thần thông tan vỡ, phun ra máu
tươi, bị cuốn đi giống như diều đứt dây.
– Nguyên Anh đại viên mãn!
Mười người không thèm để ý quệt đi máu tươi, vô cùng kinh hãi.
– Chính là các ngươi… Diệt phân thân của ta!
Mạnh Hạo dửng dưng mở miệng, tiếp tục bước tới. Bước thứ hai này, khuôn mặt
của hắn một lần nữa biến ra, từ từ nhắm hai mắt lại, nhưng đôi môi lại
hơi động, phát ra Nhất Ngôn vô thanh!
Nhất Ngôn vừa ra, sáu người còn lại giữa không trung, có bốn người khóe miệng trào máu, đầu óc chấn động, giống như có một thanh đao sắc đâm vào. Sóng âm vô thanh xuyên
thấu tâm thần bọn họ, chấn động thân thể bọn họ, khiến Nguyên Anh của
bọn họ vào lúc này, phun ra tinh hoa sinh mệnh!
– Nửa bước Trảm Linh!
Bốn người này phun máu tươi, thân thể lộn nhào, run rẩy, sợ hãi trực tiếp bao phủ toàn thân, đôi mắt lộ vẻ hoảng hốt.
– Các ngươi muốn giao dịch, Mạnh mỗ sẽ giao dịch với các ngươi, các ngươi muốn chiến tranh… Ta sẽ cho các ngươi chiến tranh!
Mạnh Hạo lạnh lùng mở miệng, bước tới bước thứ ba. Ngay khi đặt bước thứ ba, trên thân mười người trước đó ngã nhào, lập tức xuất hiện Phong Hỏa
Liên Thiên, còn bốn tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, khói đen cuồn cuộn trên
cơ thể. Phong hỏa này, là sinh cơ thiêu đốt mà ra.
Còn hai lão
giả Nguyên Anh hậu kỳ tu vi cao nhất Bát Mạch Liên Minh, hai tai ù ù,
cho dù không đến mức bị hất đi, nhưng tâm thần bọn họ, lại dậy lên cơn
sóng cuộn trào, trên người bọn họ, cũng có phong hỏa.
– Phong Hỏa Liên!
Mạnh Hạo mở miệng, tiếng sấm chớp vỡ tan xuất hiện, mười người ngoài cùng
gào thét thảm thiết, thân thể lập tức tan vỡ. Nguyên Anh mang theo sợ
hãi, không còn để ý đến gì khác lập tức chạy trốn, nhưng lập tức mơ hồ,
còn chưa chạy được bao xa, đã bị xóa bỏ, chia năm sẻ bảy.
Lúc này thanh phong quét qua, khói tan mây tán.
Trong bốn tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, kể cả Âu Vân Tử, văn sĩ trung niên và nữ tử cung trang, thân thể cũng tan vỡ, máu thịt mơ hồ. Nguyên Anh của bọn họ may mắn thoát ra, lúc này đang run rẩy giữa không trung xa xa, ánh
mắt nhìn về phía Mạnh Hạo, có vẻ tuyệt vọng chưa từng có.
Hai lão giả Nguyên Anh hậu kỳ, tu vi bọn họ cao nhất, lúc này phun ra máu tươi, thân thể bay lui, nhưng lại chịu được không tan vỡ.