Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1143: Chương 1143: Đại đạo cộng minh!




Sau khi Thiên Hà Hải dung nhập với Tử Hải, màu sắc biến đổi, trở thành màu chàm!

Mặt biến cuồn cuộn, từng luồng từng luồng bọt sóng, giống như trở thành những làn tóc không ngừng phập phồng trên mặt biển.

Lúc này, cây cầu Bỉ Ngạn Hoa khổng lồ nối tiếp Nam Vực cùng Bắc Địa chấn động ầm ầm, xúc tu co rút lại, từ mặt đất Nam Vực cùng Bắc Địa thu trở về.

Nó ngưng tụ tới... đóa Bỉ Ngạn Hoa long trời lở đất trên Thiên Hà Hải.

Bỉ Ngạn Hoa bảy màu!

Nhưng lúc này, đóa hoa đó đang nở rộ, toàn bộ màu sắc trở nên ảm đạm, dần dần biến đổi thành màu sắc của nước biển, từ xa nhìn tựa như đang trở thành một đóa hoa sen màu chàm.

Thiên địa linh khí vô cùng vô tận điên cuồng ngưng tụ về phía nó, dường như quá trình trở thành hoa sen của Bỉ Ngạn Hoa cần phải tập hợp lực lượng của cả tinh tú.

Thiên địa biến sắc, gió mây quay cuồng, Quý gia phát hiện ra trước tiên, tộc nhân đều chấn động tâm thần.

Tu sĩ bình thường ở Nam Vực Đại Địa không cách nào phát hiện ra một màn này, chỉ nhận thấy linh khí trong thiên địa bỗng thưa thớt đi nhiều. Nhưng Vấn Đạo đỉnh phong trên không trung thì lại lập tức cảm thụ được sự biến hóa kinh người không chút che giấu đó là đến từ Thiên Hà Hải.

Đệ nhất cường giả Bắc Địa, tộc trưởng Đế tộc chợt biến sắc, mấy tu sĩ Vấn Đạo khác của Bắc Địa cũng như vậy, sự biến mất của Bỉ Ngạn Hoa đã chặt đứt đường lui của tu sĩ Bắc Địa.

- Chết tiệt! Khi mọi người đang biến đổi sắc mặt thì trong mắt của Đan Quỷ cùng Tống lão quái có sát cơ lóe lên, không cần biết Bỉ Ngạn Hoa có mục đích gì, chuyện quan trọng nhất đối với bọn họ lúc này là diệt sát tu sĩ Bắc Địa.

Cho dù là trời sập đất nứt nhưng giết chóc vẫn rất mãnh liệt.

Trong tiếng ầm ầm, trên mặt đất chém giết khắp nơi. Ba phương Bắc Địa, Nam Vực, Tây Mạc giết đến hôn thiên ám địa, Vấn Đạo đỉnh phong giữa không trung cũng như thế, sự gia nhập của Tây Mạc khiến cho cuộc chiến tranh này khôi phục lại cân bằng.

Thế quân lực địch!

Nhưng dù sao nơi này cũng là Nam Vực, là chủ chiến trường của tu sĩ Nam Vực, trận chiến này chỉ cần duy trì trong thời gian dài một chút thì Bắc Địa nhất định sẽ bại!

Nhưng Nam Vực cùng Tây Mạc cũng phải bỏ ra cái giá thảm trọng, chiến tranh nhất định phải có thắng bại, mặc kệ cái giá ra sao, vẫn còn tốt hơn tu sĩ của một địa vực bị chém đi căn cơ.

- Giết!

Mặt đất run rẩy, máu tươi, bầu trời nứt ra, cuồng phong gào thét. Cuộc chiến này đã ảnh hưởng đến sự vận chuyển của cả Nam Thiên Đại Địa.

Thậm chí mặt đất Nam Vực còn có không ít nơi bị sụp xuống do dao động lan tới, làm cho nước biển của Thiên Hà Hải mang sóng thần tới.

Cùng lúc đó, tộc khí của Đế tộc trên không trung, bên trong cái lồng tản ra khí tức cổ lão đó. Mạnh Hạo đang gặp phải nguy cơ lớn nhất trong đời của hắn.

Thế giới bên trong cái lồng, thiên địa xung quanh Mạnh Hạo không ngừng nén ép lại, lúc này đã có thể thấy được cả thế giới chỉ còn lại khoảng mười ngàn trượng!

Uy áp kinh người, dường như muốn hoàn toàn phong ấn trấn áp Mạnh Hạo.

Khóe miệng Mạnh Hạo chảy ra máu tươi, hắn bấm quyết biến hóa ra thần thông lốc xoáy Huyết Yêu Đại Pháp kinh thiên, muốn đánh mở phong ấn nhưng lại không có cách nào làm được, hết thảy lực lượng cũng đều không thể rung chuyển bốn phía chút nào.

Chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mặt đất mười ngàn trượng trở thành tám ngàn trượng, vẫn đang tiếp tục co lại.

- Chết tiệt! Mạnh Hạo đỏ mắt rồi, thân thể hắn chợt bay lên, ngưng tụ toàn bộ tu vi hóa thành một lưu tinh, ầm ầm xông về phía không trung, muốn đánh ra một lỗ hổng.

Ầm ầm!

Thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như bị dội ra rơi thảng xuống đất, vẫn không thể rung chuyển lực lượng phong ấn này.

Cả mặt đất co lại lần nữa, chỉ còn sáu ngàn trượng!

Mạnh Hạo ngẩng đầu, tóc tai bay loạn, thân thể hắn nổ ầm ầm, toàn bộ lực lượng khí huyết hấp thu được lúc nãy chợt bạo phát ra, ngưng tụ trên tay phải của hắn, hóa thành một quyền mạnh nhất của thân thể hắn hiện giờ.

Đồng thời, tu vi trong cơ thể của hắn điên cuồng dao động, toàn bộ lực lượng khí huyết hấp thu được cũng đang ngưng tụ lại, khi tất cả dung nhập vào trong quyền phải thì tay của hắn phát ra ánh sáng rực rỡ lóa mắt.

- Hồn! Mạnh Hạo gầm nhẹ một tiếng, trong cơ thể của hắn lập tức có lượng lớn chiến hồn gào thét bay ra, vài trăm ngàn chiến hồn che phủ trời đất, tay phải Mạnh Hạo giống như trở thành một cái hắc động, chớp mắt liền hấp thu những chiến hồn đó vào trong.

Lúc này, tay phải của Mạnh Hạo đã có lực lượng hủy thiên diệt địa, đây là lực lượng đỉnh phong mạnh nhất của hắn. Mạnh Hạo bay lên, đánh một quyền trực tiếp vào vách ngăn phong ấn ở bốn phía.

Tiếng nổ lớn vang lên rung trời, một quyền này khiến cho cả thế giới run rẩy, khiến cho thời gian dừng lại, một lốc xoáy to lớn trực tiếp bị xé ra, dường như muốn cắn nuốt cái thế giới này.

Thiên địa văn vẹo, tiếng "rắc rắc" vang lên, vách ngăn xung quanh tựa như muốn nứt ra, nhưng... hai mắt thạch hầu ở ngay giữa bỗng nhiên mở ra, lộ ra một chút u mang, u mang đó chớp mắt một cái liền bao trùm cả thế giới.

Giống như đóng băng!

Oanh!

Lốc xoáy sụp đổ, thời gian hồi phục lại như thường, sáu ngàn trượng biến thành ba ngàn trượng!

Mạnh Hạo phun ra một ngụm máu tươi, lui về sau. Do thế giới chợt co rút lại quá nhiều nên khiến cho uy áp cường đại gấp đôi, làm cho Mạnh Hạo lại phun máu lần nữa.

- Tiên giới là ngọn nguồn của tai họa, tiên nhân là gốc của hết thảy giết chóc, Tiên Cảnh phải bị phong, tiên nhân phải bị trấn áp!

Thanh âm thương tang âm lãnh từ trong miệng của thạch hầu chậm rãi truyền ra, vang vọng trong thế giới ba ngàn trượng này. Uy áp càng mạnh hơn, toàn thân Mạnh Hạo vang lên tiếng rắc rắc, xương cốt như muốn vỡ nát ra.

Nếu như nhục thân của hắn không cường đại, đổi lại là người khác thì lúc này nhất định sẽ nứt vỡ toàn thân, hình thần câu diệt.

- Ồn ào cái gì! Trong mắt Mạnh Hạo đầy tơ máu, hắn nghe không hiểu lời nói của thạch hầu. Trong lòng hắn lúc này tràn ngập sát cơ, nhưng đáy lòng của hắn đã nổi lên cảm giác vô lực trước cái lồng giam phong ấn không cách nào rung chuyển này.

"Vừa nãy chỉ thiếu một chút!"

"Nhưng ánh mắt của thạch hầu đó lại khiến cho tất cả tan biến đi!"

"Ta không thể đánh mở cái lồng giam này nhưng ta có thể mượn lực!" Trong mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên lộ ra tinh mang, sau khi hít sâu một hơi thì hắn cũng không có tiếp tục công kích xung quanh nữa mà quay trở về mặt đất, khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt thâm thúy.

"Trước đó ta đã có sự lĩnh ngộ đối với con đường của Trảm Linh đệ tam đao... nhưng lại chần chờ không biết đường này có chính xác hay không. Hiện giờ... dứt khoát không cần để ý nữa, chém đệ tam đao thôi!"

"Mượn nhờ lực lượng thiên địa khi chém xuống đệ tam đao, mượn nhờ cây đao trảm đạo đó để chém mở cái lồng giam này!" Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ quyết đoán.

"Đệ nhất đao của ta, thứ chém đi là Bỉ Ngạn Hoa, chém ra tự do, có được phương hướng!"

"Đệ nhị đao của ta, chém đi những thứ đã trôi qua, chém ra đạo quả!"

"Đệ tam đao của ta... thứ chém đi sẽ là tâm ma của ta, chém đi nhập ma chi niệm, đó là trảm ma!"

"Ta muốn... trảm ma Vấn Đạo!" Mạnh Hạo ngẩng đầu, hai mắt chợt lộ ra hào quang mãnh liệt, sau khi hít sâu một hơi thì tu vi trong cơ thể của hắn ầm ầm vận chuyển, dùng tất cả lực lượng tu vi để thúc động Trảm Linh đệ tam đao của hắn!

Trảm Linh, tam đao, mỗi một đao đều có thể tùy thời phủ xuống, chỉ cần cho rằng đạo đã có, linh đã đầy là có thể trao đổi với thiên địa, giáng xuống đao trảm đạo!

Nhưng nếu trảm đúng thì tu vi đột phá, còn một khi trảm sai, thân vẫn đạo tiêu!

Do đó nếu tu sĩ Trảm Linh không có mười phần nắm chắc sẽ không dễ dàng chém đi, bọn họ sợ chém xong mới phát hiện là sai thì sẽ rơi vào kết cục từ vong.

Đệ nhất đao còn đỡ, đệ nhị đao nguy cơ mãnh liệt, còn đệ tam đao... lại cực kỳ mấu chốt!

Trảm đúng có thể bước vào Vấn Đạo, trảm sai lập tức tử vong. Nếu là ở vào ranh giới giữa đúng và sai thì có thể kéo dài hơi tàn, từ đó mất đi con đường tấn thăng, cả đời dừng lại ở cảnh giới đệ tam đao, đợi đến lúc thọ nguyên cạn kiệt thì cũng phải trở về cát bụi.

Về phần cái gì là đúng, cái gì lại là sai thì không có đáp án, chỉ nhìn vào tâm của tu sĩ!

Nếu tâm đúng, hết thảy đều đúng, nếu tâm sai, hết thảy đều sai!

Từ xưa nó vốn huyền diệu, đến nay cũng hiếm có người có thể hoàn toàn hiểu rõ.

Tu vi toàn thân của Mạnh Hạo ầm ầm tản ra, cho dù hắn dang ở trong lồng giam, cho dù hắn đang bị phong ấn trong mặt đất nhưng đạo là vô hình. Trong trời đất không có chỗ nào không ẩn chứa đạo, hiển nhiên... lồng giam này cũng vậy!

Gần như khi tu vi của Mạnh Hạo tản ra để kêu gọi Trảm Linh đệ tam đao thì bên ngoài lập tức sấm chớp vang dội, chấn động bầu trời. Tuy bầu trời bị vỡ vụn, có lốc xoáy xuất hiện nhưng vẫn có lực lượng đại đạo ầm ầm buông xuống.

Lực lượng đại đạo đó đến từ tinh không, phủ xuống Nam Thiên Đại Địa, giáng xuống chiến trường ở Nam Vực.

Trong lúc nhất thời, gần như toàn bộ tu sĩ đều cảm nhận được lực lượng đại đạo đang giáng xuống trong thiên địa, tâm thần từng người đều lập tức chấn động.

- Đó là... Trảm Linh đại đạo!

- Là ai đang kêu gọi Trảm Linh chi đạo?

- Không ngờ trên chiến trường lại có người đột phá bước vào Trảm Linh!

Cho dù trong chém giết, lực lượng đại đạo cũng khiến không ít người chấn động, Vấn Đạo đỉnh phong của ba phương thế lực đều biến sắc mặt, kinh ngạc trước một màn này.

Ánh mắt của bọn họ quét qua bốn phía, nhưng lại không phát hiện ra người nào đang đốn ngộ Trảm Linh.

Đúng vào lúc này, lực lượng đại đạo đó đột nhiên nổ ầm ầm, trong nháy mắt liền mạnh gấp mười lần. Lốc xoáy trên bầu trời cũng bị che mờ đi, cả thế giới dường như chỉ còn lại đại đạo.

Những tu sĩ đang chém giết nhau cũng không cách nào ra tay nữa, hết thảy thần thông, thuật pháp của bọn họ như bị đại đạo đồng hóa, khó mà triển khai.

Ngay cả đám người Vấn Đạo đỉnh phong trên bầu trời cũng như vậy, một màn này lập tức khiến cho tất cả mọi người hít ngược một hơi, thần sắc rung động.

- Đây không phải là Trảm Linh đệ nhất đao, mà là Trảm Linh đệ tam đao!

- Cũng không đúng, chưa từng thấy qua Trảm Linh đệ tam đao của ai lại có lực lượng kinh người như thế!

- Chẳng lẽ là...

Trong tiếng nổ ầm ầm, lực lượng đại đạo mạnh thêm, chấn động bầu trời Nam Thiên Đại Địa, khiến cho toàn bộ bầu trời trở nên mơ hồ, chỉ có lực lượng đại đạo thì càng ngày càng mạnh, ngay cả Bỉ Ngạn Hoa trên Thiên Hà Hải vào lúc này cũng biến đổi thần sắc.

Lực lượng đại đạo mạnh mẽ giáng xuống, khiến cho mọi người trên chiến trường đều không thể xuất thủ, tâm thần từng người chấn động. Bọn họ thấy được tộc khí lồng giam của Đế tộc chợt phát ra hào quang mãnh liệt.

Nhìn kỹ một chút, ánh sáng này không phải do lồng giam đó phát ra mà là Mạnh Hạo bên trong đó!

Ánh sáng đó giống như cộng minh!

Cộng minh với đại đạo!

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.