Ngã Dục Phong Thiên

Chương 781: Chương 781: Đánh cuộc.




Mà dị yêu của Hải Yêu đại bộ, lúc này cũng đã sạch sẽ, hài cốt cũng không còn, toàn bộ bị cắn nuốt, trở thành đồ ăn cho đàn dị yêu đã bị đói mấy tháng của Mạnh Hạo.

Cảnh tượng này, chấn động mấy vạn tu sĩ đến từ các bộ lạc khác trong quan ải. Bọn họ hít sâu, ngây ra nhìn Ô Thần bộ. Sự mạnh mẽ của Ô Thần bộ, không chỉ chấn động Hải Yêu đại bộ đã bị diệt vong, mà cũng chấn động cõi lòng mấy vạn tu sĩ nơi này.

Trong lòng bọn họ, đã có một bóng ma mà cả đời này không thể quên đi, theo suốt cuộc đời, thậm chí trở thành lạc ấn không thể, không thể chiến thắng Ô Thần bộ.

Khi mấy vạn tu sĩ kinh hãi, Ô Thần bộ đã tràn tới, cướp đoạt Đoạn Nam quan. Ngoài Đoạn Nam quan, ba bộ lạc cướp đoạt đang giao chiến với Hắc Long đại bộ, lúc này cũng cảm thấy kinh hãi. Bọn họ hô hấp gấp gáp, ánh mắt hoảng sợ nhìn Ô Thần bộ giống như chiến thần, cảm giác chấn động và e sợ, không ngừng xâm chiếm trong lòng họ, bọn họ bắt đầu rút lui.

Nhưng đúng lúc này, Mạnh Hạo mở mắt, ngay khi mở mắt, Mạnh Hạo hóa thành một luồng khói xanh, trong đó có một vầng hắc nguyệt, rồi lập tức xuất hiện sau lưng một trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ của Hải Yêu đại bộ.

Trưởng lão này đang giao chiến với Âu Vân Tử, Mạnh Hạo xuất hiện, lập tức khiến sắc mặt lão tái đi, đang muốn né tránh. Nhưng ma thương trong tay Mạnh Hạo, đã xuyên qua lớp phòng hộ của vị trưởng lão này, phá thủng lồng ngực, đâm thẳng vào trái tim.

Ma vụ bộc phát, vô số khuôn mặt dữ tợn hưng phấn gào thét, chen nhau tràn ra. Chỉ mấy nhịp thở, khi Mạnh Hạo rút ma thương ra, một lần nữa biến mất, vị trưởng lão Hải Yêu đại bộ này, chỉ còn lại hài cốt, rơi xuống mặt đất.

Âu Vân Tử hít sâu một hơi, lắc mình một cái, đi trợ giúp những đồng tộc khác.

Lúc Mạnh Hạo xuất hiện lại, là ở bên cạnh một trưởng lão khác của Hải Yêu đại bộ. Vị trưởng lão này lập tức tái mặt, lão ta đã nhìn thấy cảnh tượng lúc trước, lúc này không hề chần chừ nhanh chóng rút lui. Nhưng còn chưa lui được bao xa, huyết quang lóe lên trước người Mạnh Hạo, Huyết Thân lao tới, tốc độ cực nhanh, cho dù vị trưởng lão này né tránh thế nào, cũng không thể tránh được. Lão gào lên thảm thiết, bị Huyết Thân xuyên qua, lúc bỏ đi, mang theo tất cả sinh cơ.

Mạnh Hạo ra tay, như lôi đình, cường giả Hải Yêu đại bộ lần lượt ngã xuống, không quá lâu, ba tiếng gầm phẫn nộ không cam lòng vang lên. Tộc công, đại tế tự và đại trưởng lão của Hải Yêu đại bộ nhanh chóng lui lại, chọn lấy ba phương hướng, nhanh chóng rời đi, muốn trốn khỏi chốn này.

Nhưng ngay khi bọn họ chạy trốn, giữa không trung, đồ đằng Thánh Tổ của Hải Yêu đại bộ gầm lên với vẻ tuyệt vọng và thê thảm.

Vì tộc nhân Hải Yêu đại bộ diệt vong, đồ đằng Thánh Tổ của họ thực lực tuột dốc, lại thêm Huyết Thân đã nhìn chằm chằm đồ đằng Thánh Tổ này từ lâu. Nhân một lần xung kích của Thiên Phương Thú, Huyết Thân liền xông tới, hút đi sinh cơ và tinh hoa, khiến cho đồ đằng Thánh Tổ của Hải Yêu đại bộ, gào lên thảm thiết.

Đồ đằng Hải Yêu diệt vong, ba người tộc công chia làm ba hướng chạy trốn lập tức phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt thê lương cười thảm, nhanh chóng bỏ chạy. Tay phải Mạnh Hạo cầm ma thương, vung về phía trước, cây thương lập tức bắn đi.

Ở chỗ khác, Huyết Thân liếm khóe miệng, cũng lập tức truy kích, còn cả hai lão giả Nguyên Anh hậu kỳ đến từ Bát Mạch liên minh của Ô Thần bộ, cũng cất bước truy đuổi ba người.

Ầm ầm ầm!

Ba tiếng nổ lớn vang lên, giống như tiếng cười trước khi chết. Tộc công Hải Yêu đại bộ bị ma thương xuyên thủng, đại tế tự thành món ăn của Huyết Thân, mà đại trưởng lão sau khi tu vi tuột dốc, bị tộc công và đại tế tự của Bát Mạch Liên Minh liên thủ đánh chết.

Tới đây, cả Hải Yêu đại bộ, hoàn toàn diệt tộc, không còn một ai!

Tình cảnh này, khiến mấy vạn người trong quan ải tiếp tục tái mặt, ánh mắt nhìn Ô Thần bộ, đã có phần kính sợ.

Đồng thời, Mạnh Hạo ngẩng đầu, nhìn về phía bốn bộ lạc đang chiến đấu ngoài quan ải.

Ba bộ lạc cướp đoạt, đang rút lui, muốn rời khỏi chiến trường, nhưng lại bị Hắc Long đại bộ toàn lực kiềm chế.

Đôi mắt Mạnh Hạo lấp lánh sát cơ. Hôm nay đã diệt Hải Yêu đại bộ, vậy đối với ba bộ lạc cướp đoạt muốn dậu đổ bìm leo, Mạnh Hạo đương nhiên sẽ không nương tay.

Không cần Mạnh Hạo mở miệng, hắn chỉ vung tay lên, chộp vào hư không, ma thương lập tức ảo hóa ra, nằm trong tay hắn, chỉ về phía trước. Tộc nhân Ô Thần bộ chém giết đến đỏ mắt xung quanh, liền gầm lên, nhanh chóng lao ra, lao thẳng tới chiến trường ngoài quan ải.

Mạnh Hạo cất bước, tốc độ cực nhanh, hóa thành một dải cầu vồng, xuyên qua thành Đoạn Nam, bước qua Đoạn Nam quan. Ngay khi tới gần chiến trường, Mạnh Hạo liền nhìn thấy, ba bộ lạc cướp đoạt, trong đó có một bộ lạc đang tập trung giao chiến với Hắc Long đại bộ, hai bộ lạc còn lại, thì bị kiềm chế, không cho rời khỏi.

Lướt nhìn chiến trường, ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, nhìn thấy Hứa Bạch, Hứa Bạch cũng nhìn hắn, ánh mắt hai người nhìn nhau, đều lóe lên tinh quang.

Mạnh Hạo hơi nheo mắt lại, khóe miệng nhếch lên, thân như cầu vồng, lao về phía tộc đàn đang giao chiến với Hắc Long đại bộ. Ô Thần bộ với Mạnh Hạo dẫn đầu, Mạnh Hạo đi tới nơi nào, mấy nghìn tu sĩ Ô Thần bộ cũng sẽ tới nơi đó.

Hứa Bạch cười lên ha hả, tinh mang trong mắt càng sáng, lui lại hai bước. Thậm chí Hắc Long đại bộ được Hứa Bạch điều khiển, cũng tách ra một con đường, để Mạnh Hạo và Ô Thần bộ giống như một con trường long tiến thẳng tới.

Hắc Long đại bộ, Ô Thần bộ, hai tộc trong khoảnh khắc này, không cần ngôn ngữ kết nối, nhưng lại không hẹn mà cùng bắt đầu chém giết bộ lạc cướp đoạt xung quanh.

Tiếng chém giết không ngớt, Hứa Bạch toàn thân hắc long quấn quanh, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, ma thương trong tay Mạnh Hạo, cũng tạo nên những cảnh thê lương.

Hai bộ lạc đều cực kỳ mạnh mẽ, lúc này liên thủ, lập tức như hai lưỡi dao sắc, đâm vào bộ tộc cướp đoạt đã giao chiến với Hắc Long đại bộ một khoảng thời gian.

Lập tức, tiếng gào thảm thiết không ngừng, tộc công hai bộ lạc cướp đoạt khác bên cạnh, vẻ mặt tái đi, không hề chần chừ, nhân cơ hội này, dốc sức rút lui, dẫn theo tộc nhân, nhanh chóng chạy khỏi chiến trường.

- Chết tiệt, Hắc Long đại bộ và Ô Thần bộ lại dám bá đạo đến thế. Trong khu vực này, bọn chúng tất nửa bước khó đi!

- Không cần chúng ta ra tay, con đường trước mặt bọn chúng, nhất định sẽ có những bộ lạc khác nhìn chằm chằm!

Hai bộ lạc cướp đoạt, nhanh chóng rút lui, nhưng ngay khi bọn họ vừa rời khỏi chiến trường, tất cả tộc nhân bộ lạc cướp đoạt bị Ô Thần và Hắc Long vây công, toàn bộ tử vong.

Cả bộ lạc, bị tiêu diệt hoàn toàn!

Chuyện này như sấm động trời quang, đánh thẳng vào tâm thần tộc công và tộc nhân hai bộ lạc đang chạy trốn, khiến bọn họ tái mặt, càng dốc sức chạy trốn.

- Mạnh huynh, so thử xem sao!

Ngay khi bộ lạc này bị diệt tộc, Hứa Bạch cười nói.

- Đang có ý này!

Mạnh Hạo dửng dưng nói.

- Được, hai bộ lạc còn lại thực lực chênh lệch không nhiều, thử xem hai bộ lạc chúng ta, ai tiêu diệt được trước!

Tinh mang trong mắt Hứa Bạch mạnh mẽ, y đã nhìn ra Mạnh Hạo cũng có ý liên minh, chỉ là đã liên minh, nếu có thể phân ra chủ thứ thì càng tốt hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.