Ngã Dục Phong Thiên

Chương 817: Chương 817: Đuổi giết!




- Tuy rằng bị hắn phát hiện, nhưng … kế hoạch của ta, cũng coi như thành công. Vị Hô Diên Lão Tổ kia, giờ phút này có lẽ đã phát hiện ra!

Hai mắt thanh niên áo đen chợt lóe, tốc độ nhanh hơn.

Khi gã bỏ chạy, Mạnh Hạo với sắc mặt cực kỳ âm trầm, lực lượng Côn Bằng bùng nổ, vờn quanh hắn, nhanh chóng hình thành âm bạo mạnh mẽ, rầm rầm lan về phía hắn đã khóa chặt.

Hắn có thể khóa chặt thanh niên mặc áo đen là vì có biển tím, hơn nữa, cũng là do hắn đã ngưng tụ trên thân Hô Diên Khánh kia một tia thần thức. Giờ phút này, hai thứ đó khóa chặt thanh niên áo đen kia, cho dù khoảnh cách rất xa Mạnh Hạo, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy tận mắt.

- Người này là ai, vì sao bộ dáng lại tương tự ta như vậy. Vả lại, cảm giác không giống như là giả dạng thành, mà gần giống như một phân thân…

Sắc mặt Mạnh Hạo cực kỳ âm trầm, trong lúc gào thét đi tới, thì cẩn thận tập trung cảm thụ lực lượng của đối phương. Cũng chỉ qua một nén nhang, hai mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên co rút lại.

- Chính là nó!

Cho dù thanh niên áo đen đã cải biến rất nhiều, nhưng trên người gã vẫn tồn tại một dấu vết rất nhỏ. Dấu vết này là do Mạnh Hạo năm đó hạ xuống người gã, gã không thể hủy diệt.

Trong mắt Mạnh Hạo lóng lánh sát khí. Tử vong của Hô Diên Khánh, loại hãm hãi trắng trợn này rất khó giải thích rõ ràng, hết thảy đều phải xem sự lựa chọn của bản thân vị Hô Diên Lão Tổ kia.

Mạnh Hạo trầm mặc một chút, trong mắt hiện lên vẻ quyết đoán, không lo lắng chuyện Hô Diên Khánh nữa, mà mang theo một tâm tràn đầy sát cơ, ngưng tụ toàn bộ lên thanh niên mặc áo đen kia.

Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng ngắn, tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, trong nháy mắt chính là vô tận. Tốc độ của thanh niên áo đen kia cũng rất nhanh, nhưng so với Mạnh Hạo, dường như vẫn còn kém một chút.

- Phải thay đổi kế hoạch … vùng đất Tây Mạc này không thể tiếp tục dừng lại. Cứ cho là hắn đã phát hiện là bị ta hãm hại thì đã làm sao, cho dù tốc độ hắn nhanh hơn nữa, cũng cần ít nhất một ngày, mới có thể đuổi kịp. Mà một ngày sau, ta đã sớm không còn ở Tây Mạc.

Thanh niên áo đen trong lúc bay nhanh thì đột nhiên ngừng lại, khóe miệng gợi lên cười lạnh. Lúc nhìn chung quanh, thì tay phải gã nâng lên, bấm đốt ngón tay, một lát sau hai mắt chợt lóe, thay đổi phương hướng mà đi.

- Chắc chắn là xung quanh đây rồi. Năm đó ta phát hiện cái khe kia có thể thông đến Thiên Hà hải, cho dù là bây giờ có thay đổi, cũng sẽ không đổi nhiều lắm.

Thân thể thanh niên áo đen nhoáng lên một cái, lập tức tìm kiếm bốn phía xung quanh.

Sau thời gian hai nén hương, ánh mắt gã hiện lên sự vui mừng, thân thể tạm dừng giữa không trung, hai tay bấm niệm thần chú chỉ về phía trước. Ngay sau đó, hư vô phía trước gã trong giây lát nổi lên sóng gợn, khi tầng tầng sóng gợn tản ra, thì lộ ra một cái khe màu xám nhạt bên trong.

Cái khe này rất bình thường, giống như bị phong ấn, cho dù là xuất hiện, cũng là nhấp nháy liên tục, dường như không quá ổn định.

- Đáng chết, không ngờ cái khe này lại sắp tiêu tan, không thể bước vào trong đó, cần một ít thời gian để củng cố…. Trong vùng đất Tây Mạc này, theo trí nhớ của ta, có đến ba cái khe truyền tống như thế này. Nhưng ngoại trừ cái trước mắt, thì cái gần nhất, cũng cần bảy ngày lộ trình. Không còn kịp rồi ….

Sắc mặt thanh niên áo đen biến đổi, sau đó cắn răng một cái. Gã nhận định, Mạnh Hạo không thể đuổi tới trong vòng một ngày, mà chữa trị cái khe này, gã chỉ cần năm canh giờ.

Khi hai mắt chớp động, thanh niên áo đen lập tức khoanh chân ngồi bên cạnh cái khe, mở miệng phun ra máu tươi. Máu này có màu lam, vô cùng kỳ dị, hai tay gã bấm niệm thần chú, lấy máu tươi làm dẫn, khắc lên cái khe trước mặt. Máu tươi này hóa thành một đạo lại đạo phù văn, từng cái từng cái dung nhập vào trong cái khe, bắt đầu chữa trị.

Trên biển tím, Mạnh Hạo trong lúc bay nhanh lập tức nhận thấy thân thể đối phương tạm dừng, không khỏi nhíu mày.

- Đệ nhị mệnh!

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, hắn có thể cảm nhận được, ở xung quanh thanh niên mặc áo đen, dường như tồn tại một chút lực lượng truyền tống. Nếu không có gì bất ngờ, sở dĩ người này tạm dừng, là muốn triển khai trận pháp truyền tống.

Ầm!

Trong cơ thể Mạnh Hạo, hai cái Nguyên Anh dung hợp, chiến lực tăng vọt, thân thể dũng mãnh. Hai lần chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn, giúp cho tốc độ của Mạnh Hạo, cũng tăng gấp đôi so với lúc trước, đạt đến hai lần tốc độ cực hạn của Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn.

Loại tốc độ này, phối hợp với gió của Côn Bằng, khiến cho tốc độ Mạnh Hạo trong chớp mắt chính là vô tận.

- Đệ tam mệnh!

- Đệ tứ mệnh!

- Đệ ngũ mệnh!

Mạnh Hạo một đường bay nhanh, một đường nổ vang, khiến cho thiên địa chấn động. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, thân thể của hắn càng trở nên dũng mãnh, chiến lực của hắn cũng trong khoảnh khắc đạt tới đỉnh cao.

Ngũ hành quy nhất, khiến cho khoảng cách giữa Mạnh Hạo và thanh niên áo đen, vốn là gần ba ngày lộ trình, trong phút chốc giảm bớt, biến thành bảy canh giờ.

Nhưng như thế, với Mạnh Hạo còn chưa đủ. Giờ phút này chỉ chênh lệch một khắc, cũng có thể để đối phương chạy mất. Trong mắt Mạnh Hạo lóng lánh hàn khí cùng sát khí, mở ra đệ lục mệnh.

Ầm một tiếng, toàn thân Mạnh Hạo chợt bành trướng, chiến lực ba mươi hai lần Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn nhanh chóng bùng nổ trên thân hắn, khiến cho tốc độ hắn cũng tiếp tục tăng lên gấp đôi.

Phịch một tiếng, hư vô dường như cũng muốn vỡ vụn, tốc độ của Mạnh Hạo đã đạt tới mức độ khó có thể hình dung, trong chớp mắt đã xuất hiện ngoài mấy vạn trượng, rút ngắn thời gian xuống còn khoảng ba canh giờ.

- Còn có thể nhanh hơn! Đệ thất mệnh!

Tay phải Mạnh Hạo vung lên, thất mệnh lập tức dung hợp, tiếng nổ vang quanh quẩn, thân thể Mạnh Hạo khoảnh khắc giống như tiên ma, chiến lực sáu mươi bốn lần Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn, khiến cho tốc độ của hắn, lại bạo tăng.

Tốc độ của đệ thất mệnh, đã tiếp cận rất gần với Trảm Linh. Với loại tốc độ cực hạn này, chỉ chưa tới một canh giờ, Mạnh Hạo dường như xuyên qua biển tím Tây Mạc, hiện ra tại chỗ thanh niên áo đen dừng lại.

Gần như vào khoảnh khắc hắn tiến đến, thanh niên áo đen chữa trị cái khe truyền tống mới vừa vặn hoàn thành không đến hai thành. Trong giây lát, gã liền lập tức cảm nhận được, bốn phía chung quanh kéo đến một cơn gió to cuồn cuộn, biển tím phía dưới lại rít gào xoay tròn, sắc mặt thanh niên áo đen đại biến, một cỗ nguy cơ sinh tử mãnh liệt, khoảnh khắc bao phủ toàn thân. Gã hết hồn, không kịp nhìn về phía sau, mà thân thể lại nháy mắt biến mất, bay nhanh về phía xa xa.

- Là ai đuổi tới, chẳng lẽ là vị Hô Diên Lão Tổ kia?!! Điều đó không có khả năng. Trước khi ta giết Hô Diên Khánh kia, đã dùng thủ pháp viễn cổ, hạn chế thời gian, hai ngày sau Hô Diên Lão Tổ kia mới có thể phát hiện mới đúng.

Ngay tại lúc thanh niên áo đen tâm thần chấn động, sắc mặt không ngừng biến hóa, ở phía sau gã, một cơn gió to ngập trời cuốn đến, tốc độ cực nhanh, chốc chốc lại nổ vang thiên địa. Mà ở trong cơn gió kia, một bóng dáng cao lớn giống như thần ma, chợt hiển lộ, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã hiện ra phía sau thanh niên mặc áo đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.