Cảnh tượng này khiến cho những người ở bên ngoài nhìn thấy đều dần dần
trợn mắt há hốc mồm, từ từ càng ngày càng có nhiều ánh mắt ngưng tụ đến
chỗ của Mạnh Hạo trên quầng sáng, chẳng những là người của Đan Đông nhất mạch, ngay cả người của tông môn khác cũng ngưng thần nhìn đến.
- Lấy độc trùng làm thuốc, Phương Mộc này là đang luyện chế đan dược gì vậy?
- Loại đan dược có trình độ nào mà có thể có hiệu quả kinh người đến như thế.
Tu sĩ trên đỉnh núi trong khi giật mình thì ánh mắt cũng vẫn nhìn về
những người khác. Trong đó Diệp Phi Mục cùng Sở Ngọc Yên giờ phút này
đều lần lượt, nhanh chóng thoát khỏi khu vực thí luyện, bọn họ thẳng
đường đi tới, tổng cộng luyện chế mấy lần đan dược, cũng khiến cho độc
trùng tránh xa, nhưng xét về hiệu quả thị giác thì còn xa mới bằng được
Mạnh Hạo.
Bởi vì độc trùng trên đường mà đám người Diệp Phi Mục đi qua dường như
miễn cưỡng, mới lựa chọn tránh né, còn trên con đường của Mạnh Hạo lại
là tranh nhau hoảng sợ không muốn tới gần.
Nếu nơi này không phải thí luyện ở Tử Vận Tông mà đổi lại là một nơi
khác, cảnh tượng này định sẽ khiến cho người ta liên tưởng đến rất nhiều thứ. Nhưng hôm nay là thí luyện thăng chức Tử Lô, thứ duy nhất có thể
nghĩ đến chỉ có một mà thôi.
Đó là đan dược do Mạnh Hạo luyện chế ra tuyệt đối không phải đan dược tầm thường!
Trên thực tế, cho dù Mạnh Hạo không luyện chế đan dược thì màn chướng
khí này cũng không hề nguy hại đối với hắn. Bỉ Ngạn hoa tuy rằng bị áp
chế, nhưng thiên phú vẫn còn tồn tại, bản lĩnh vốn có của loại độc này
là khu trừ vạn độc trong thiên hạ cũng vẫn còn tồn tại.
Độc, Mạnh Hạo không sợ.
Chẳng qua là cảnh tượng trong Huyết Tiên truyền thừa năm đó, bị rất
nhiều tu sĩ Nam Vực nhìn thấy, cho dù đã cách nhiều năm, nhưng trên thực tế nếu sinh ra liên tưởng, thì vẫn có thể tìm ra chỗ tương đồng.
Cho nên Mạnh Hạo cần luyện đan để che dấu, vả lại luyện chế đan dược này nhìn như để trừ độc, nhưng trên thực tế tác dụng lại là áp chế khí tức
của hắn, giảm ảnh hưởng đối với độc trùng, chướng khí.
Việc này tất nhiên khác biệt hoàn toàn so với những người tham dự khác.
Trong quá trình áp chế cũng làm cho Mạnh Hạo rất bất đắc dĩ, nếu không
phải hắn luyện chế đan dược có được mấy phần tác dụng, thì chỉ sợ, ngay
khi hắn bước vào trong màn chướng khí này, sẽ lập tức khiến cho chướng
khí đột nhiên quay cuồng bùng nổ, tránh né tản ra, làm cho xung quanh
Mạnh Hạo không tồn tại chút chướng khí nào nữa.
Cho dù là đã áp chế như vậy, nhưng vẫn khiến cho chướng khí ở phía trước hắn tự tản ra, Mạnh Hạo thật sự không có cách nào làm cho mình có thể
giống với những người khác, đi vào chướng khí, mà chướng khí vẫn trầm ổn bất động.
Vả lại những độc chất, độc trùng kia nếu không phải nhờ vào ảnh hưởng
của đan dược mà Mạnh Hạo tạo ra, thì căn bản là không có bất kỳ một thứ
nào dám tồn tại trước mặt Mạnh Hạo. Thậm chí Mạnh Hạo lo lắng, một khi
khí thế của mình không áp chế nổi nữa, sẽ khiến những độc trùng kia cho
dù không tiến tới gần, cũng tự động tử vong. Loại chuyện này nếu xuất
hiện, nhất định sẽ khiến cho thế giới bên ngoài nổi trận sóng to gió
lớn.
Cho nên hắn chỉ có thể dùng đan dược cẩn thận khống chế, thật cẩn thận,
rất cẩn thận để cho chướng khí ở đây không tiêu tan, làm cho độc trùng
thoạt nhìn có vẻ bình thường. Nhưng cho dù là như thế cũng vẫn khiến cho mọi người ở bên ngoài rung động.
Nhưng chỉ là rung động mà thôi, vẫn không ai liên tưởng đến một màn trong Huyết Tiên truyền thừa.
Vài ngày sau, người đầu tiên đi vào khu vực thí luyện thứ hai vẫn là
Diệp Phi Mục, sau đó cũng vẫn là Sở Ngọc Yên, Mạnh Hạo đã vượt qua những người còn lại trở thành người thứ ba.
Trừ ba người bọn họ ra, còn lại bảy người. Trong đó có hai người, cũng
lần lượt xuất hiện ở khu vực thí luyện thứ hai, về phần năm người khác,
thì vẫn đang ở chỗ chướng khí kia, vừa luyện đan, vừa tiến về phía
trước.
Nhưng phàm là người đi vào khu vực thí luyện thứ hai, thì trong chớp mắt khi đụng chạm vào núi đá, căn cứ biểu hiện lúc trước của bọn họ sẽ có
hoặc nhiều hoặc ít mây tím nhè nhẹ tràn ra. Sau khi lấy ra lò luyện đan, những mây tím này sẽ dung nhập vào lò luyện đan của bọn họ, làm thay
đổi màu sắc của lò luyện đan.
Mạnh Hạo cũng như thế, nhưng lò luyện đan màu đen kia lại cực kỳ chống
đối, không cho mây tím dung nhập, nhưng dưới sự trấn áp của Mạnh Hạo,
cho nên cũng không phải do nó phản kháng mà được.
- Chỉ là khu vực thứ nhất mà đã kéo giãn khoảng cách như vậy.
- Xem ra người cuối cùng có thể thăng chức, chắc là chọn lựa ở trong năm người dẫn đầu, nhưng ta xem trọng Diệp Chủ Lô hơn.
Khi mọi người đang thấp giọng bàn tán thì bỗng nhiên thanh âm của Tử Lô đan sư An Tại Hải truyền khắp bát phương.
- Thí luyện thăng chức Tử Lô là khảo nghiệm tổng thể tạo nghệ của một
đan sư đối với đan đạo, nhất thời tụt lại không tính là gì. Năm đó sau
khi trải qua hai khu vực đầu tiên, lão phu đều xếp cuối cùng, nhưng sau
đó, ở khu vực thứ ba lại thành công vượt qua. Các ngươi có thời gian ở
chỗ này thảo luận, còn không bằng quan sát thủ đoạn luyện đan của mười
vị thiên kiêu đan đạo kia đi.
Thanh âm của An Tại Hải quanh quẩn, lập tức đè sự bàn tán của đan sư ở
bốn phía xuống, tất cả đều trầm mặc, trong mắt lộ ra vẻ suy tư, tập
trung nhìn mười người.
Vừa nhìn thì bọn họ lập tức phát hiện năm vị đan sư bị tụt lại kia, mặc
dù đã rơi xuống cuối, nhưng mỗi người đều rất bình tĩnh, thủ đoạn luyện
đan cũng khác nhau, không một ai xuất hiện tâm lý thất bại.
Thời gian trôi qua, ở khu vực núi đá thứ hai, cho dù là Mạnh Hạo cũng
phải ngắm nhìn vài canh giờ, trầm mặc không nói gì. Không chỉ có hắn, ở
trên những con đường khác, Diệp Phi Mục, Sở Ngọc Yên, cũng đều cau mày,
ngắm nhìn núi đá.
Núi đá này cản trở cả con đường đi, chỉ có dựa theo yêu cầu viết trên
đó, sau khi hoàn thành núi đá mới xuất hiện vết nứt để cho người đi qua.
- Luyện chế bốn loại đan dược của bốn đại cảnh giới, Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, mỗi một viên đều cần dược lực hơn tám phần… hơn
nữa trong đan dược cần ít nhất năm loại dược thảo, trong đó ẩn chứa tạo
nghệ thảo mộc trên trăm ngàn biến hóa.
- Nếu có thể tự nghĩ ra đan dược thì là hoàn mỹ nhất…
Mạnh Hạo trầm mặc, khoanh chân ngồi ở trước núi đá, mắt lộ vẻ suy tư.
Thí luyện Tử Lô này bao gồm bốn khu vực, là khảo nghiệm tạo nghệ đan đạo chân thật của đan sư. Khu vực thứ nhất khảo nghiệm năng lực tùy cơ ứng
biến khi luyện đan, căn cứ những tình huống khác nhau mà luyện chế ra
những loại đan dược khác nhau, nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế vẫn có những Chủ Lô không làm được.
Khu vực thứ hai lại gian nan hơn nữa, khảo nghiệm bản lĩnh luyện đan, là đan dược bốn đại cảnh giới, là dược lực ổn định, hơn nữa còn phải nắm
giữ trăm ngàn biến hóa của thảo mộc.
Đây là một thí luyện tổng hợp, khu vực thứ hai này gần như không phải
Chủ Lô đỉnh phong thì không thể vượt qua được, cho dù là Chủ Lô đỉnh
phong, muốn thông qua cũng không dễ dàng.