- Một loại đan dược nếu nuốt nhiều quá, hiệu quả sẽ càng ngày càng ít,
đây là bởi vì dược thảo trong đan dược và chính bản thân mình tồn tại
vấn đề, kể từ đó, giá trị to lớn của việc đan dược có thể phát huy năm
thành dược lực, là có thể tưởng tượng!
Tô Trung Luân hít sâu một cái, sau khi tự mình nghiệm chứng, gã đã hạ quyết tâm nhất định phải kết giao thật tốt với Mạnh Hạo.
- Một ngày nào đó, kẻ này sẽ một bước lên trời, chính là kết cục đã
định, nhưng hôm nay còn chưa hiển lộ ra, người ngoài còn nhiều chần chờ, lúc này ta vừa vặn giúp hắn một phen, có thể kết lấy thiện duyên về
sau.
Ý tưởng của Tô Trung Luân không bàn mà hợp với Đinh Dũng nhưng mà lại
kiên định hơn, dù sao gã đối với dược thảo có tạo nghệ, khiến cho gã
cũng hiểu rõ hơn so với Đinh Dũng, giá trị to lớn của đan dược mà Mạnh
Hạo luyện chế.
Lại một vòng oanh động dấy lên ở trong hàng ngũ đệ tử nội môn của Tử Khí nhất mạch. Mà chuyện khiến cho mọi người phải náo động chính là do Tô
Trung Luân gây ra, không phải do gã đột phá tu vi mà là tu vi tinh tiến
không ít. Hơn nữa ở trong tông môn, thường nói đến đan dược của Phương
Mộc đan sư, thậm chí còn lấy ra hai viên đan dược giống nhau như đúc,
một viên là của Mạnh Hạo, viên còn lại là của một đan sư khác, làm bình
luận so sánh.
Trước có Đinh Dũng, sau có Tô Trung Luân, này hai chuyện xuất hiện, có
hai chuyện này xuất hiện, thêm Bạch Vân Lai đến trợ giúp, liên tục trong vòng nửa tháng ngắn ngủn, trong toàn bộ nội môn của Tử Khí nhất mạch
chỉ bàn luận đến một người, chính là Phương Mộc đan sư.
Cũng chính là lúc này, bắt đầu dần dần có đệ tử nội môn, tìm tới chỗ Mạnh Hạo, nhờ luyện đan.
Vừa mới bắt đầu các đệ tử nội môn còn ôm thái độ chần chờ, tìm tới Bạch Vân Lai, bảo gã dẫn Mạnh Hạo đến luyện đan.
Mạnh Hạo thì ai đến cũng không cự tuyệt, chỉ cần người đến tìm hắn luyện đan, đều đồng ý tất, chẳng sợ lò luyện đan vì hoạt động quá nhiều mà nổ tung, nổ xong thì lập tức đổi lò mới.
Nhóm đầu tiên đến tìm Mạnh Hạo luyện đan chính là năm ba tên đệ tử nội
môn, sau vài ngày lấy được đan dược của mình, cả đám lập tức trở về động phủ để phục dụng đan dược.
Trương Thủy Lãi là một người trong số đó, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ. ở trong
hàng ngũ đệ tử nội môn gã không có chút nào thu hút, về phần tìm đan sư
luyện đan, việc này gã cũng chỉ làm một lần. Hiểu được sự phong quang
của đan sư, gã rất cảm khái. Nhưng trong túi lại không dư giả bao nhiêu, nên mỗi tháng chỉ có thể dùng đan dược nội môn phát cho.
Lúc này đây gã sở dĩ quyết định tìm Mạnh Hạo luyện đan, là vì gã cảm
thấy đây có lẽ là một lần cơ hội, dù sao mấy ngày này cái tên Phương Mộc được rất nhiều người nhắc đến, cho nên gã mới quyết định thử một lần,
trong đó tâm tư đánh cuộc một lần chiếm phần lớn.
Giờ phút này gã đang ở trong động phủ, nhìn bình thuốc trong tay, bên
trong có mười viên đan dược dành cho Trúc Cơ sơ kỳ dùng, gã hít sâu một
cái, đổ ra một viên rồi lập tức nuốt vào. Nhưng rất nhanh hai mắt gã
liền mạnh mẽ mở ra, lộ vẻ khó tin, gã kinh ngạc nhìn bình đan dược trong tay, nhưng vô luận nhìn như thế nào thì cũng cảm thấy, đan dược trong
tay không khác gì những đan dược trước đây gã từng dùng.
Sau một lúc lâu, dược lực của đan dược bị gã hấp thu, Trương Thủy Lãi
mới hít sâu một cái, từ trong túi trữ vật cẩn trọng lấy ra lại một cái
bình thuốc, bên trong có hai viên đan hoàn dành cho Trúc Cơ sơ kỳ. Sau
khi cẩn thận lấy ra, gã chần chờ một chút rồi lại nuốt vào, một lát sau, hắn lại lộ ra vẻ không thể tin.
- Sao lại thế này, năm đó ta tìm đan sư luyện chế đan dược hiệu quả
không tệ, dược lực cũng có thể hóa thành linh khí. Nhưng… nhưng... đan
dược do Phương Mộc luyện chế sao lại mạnh mẽ đến thế, dược lực hóa thành linh khí nhiều hơn gần phân nửa đan dược của đan sư kia.
Hô hấp của Trương Thủy Lãi đã có chút dồn dập hai mắt sáng lên, nếu giờ
phút này gã vẫn không rõ vấn đề, cũng sẽ không trở thành đệ tử nội môn.
Gã gần như không hề chần chờ nửa phút, mạnh mẽ đứng dậy, lao ra khỏi
động phủ, thừa dịp những người khác đang còn do dự phải đi tìm Mạnh Hạo
luyện thêm nhiều loại đan dược nữa.
Nhưng ngay khi gã lao ra, thời điểm tới lân cận sơn cốc của Đan Đông
nhất mạch, gã lập tức nhìn thấy được vài tên đệ tử nội môn vừa rồi đi
lấy đan dược cùng với gã, nhưng vẻ mặt của mỗi người đều rất phấn chấn.
Đi rồi mà quay lại, mấy người liếc mắt nhìn nhau không nói tiếng nào,
đều tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng đến được sơn cốc của Đan Đông nhất
mạch, muốn tìm Bạch Vân Lai.
Giờ phút này tâm tình của bọn hắn, so với lần đầu tiên thỉnh đan lúc trước, đã hoàn toàn trái ngược.
Có lẽ bọn họ không có năng lực để phân biệt được hiệu quả cụ thể của đan dược, nhưng một khi nuốt đan dược vào đều lập tức phát hiện, đan dược
của Mạnh Hạo có sự khác thường. Nếu đan dược của đan sư khác đạt được
mười thành hiệu quả, như vậy đan dược của Mạnh Hạo sẽ là mười lăm thành. Nhiều hơn gần một nửa, những thứ này đủ để cho đệ tử nội môn kinh hỉ.
Mà trên thực tế bọn họ cũng không hiểu, không phải là đan dược của Mạnh
Hạo nhiều ra gần phân nửa dược lực, mà là toàn bộ đan sư của cả Nam Vực
bị vây tại một cảnh giới đan tu nhất định. Đan dược bọn họ luyện chế chỉ có thể giữ lại tầm khoảng ba thành dược lực của thảo dược, còn lại đều
bị tiêu hao khi luyện chế. Riêng Mạnh Hạo thì có linh lực đặc thù khiến
cho đan dược hắn luyện chế, cho dù không phải toàn tâm toàn ý, cũng có
thể giữ lại khoảng năm phần dược lực thực sự, kể từ đó liền phân cao
thấp!
Tính tình nóng nảy Phương Mộc, các đệ tử nội môn gần như có thể đoán được.
Từ khi nhóm đệ tử nội môn đầu tiên đến cầu luyện đan đi mà quay lại, tin tức này dần dần truyền ra, thậm chí đến cuối cùng đã không cần đến Bạch Vân Lai trợ giúp. Sau đó hảo hữu của những đệ tử nội môn này biết được
tin tức, đều tới tìm Mạnh Hạo luyện đan, dần dần, lại lan truyền ra, đan dược của Mạnh Hạo vượt xa các đan sư khác. Việc này không ngừng khuếch
tán, danh khí của Phương Mộc đan sư, càng ngày càng cao.
- Nghe nói, Đan Đông nhất mạch có xuất hiện một người tên là Phương Mộc
đan sư, đan dược người này luyện chế hiệu quả mạnh gần như gấp đôi các
đan sư khác!
- Việc này làm sao có thể, ta tuy không đi theo con đường đan đạo nhưng
kết giao với không ít đan sư, đối với chuyện này cũng có một chút hiểu
biết, trừ phi tạo nghệ của tên Phương Mộc đã đạt đến Chủ Lô, nếu không
không có khả năng vượt qua nhiều như thế.
- Ha ha, cũng không phải là không thể, thử một lần sẽ biết, hãy để cho
Phương Mộc này luyện chế một viên, không phải sẽ biết được sao.
Kiểu bàn luận như thế, ở bên trong hàng ngũ đệ tử nội môn của Tử Khí nhất mạch, lưu truyền không ít.
Đến cuối cùng, chỗ ở của Bạch Vân Lai mỗi ngày đều có không ít người đến tìm kiếm.
Dù sao Đan Đông nhất mạch, người ngoài không thể bước vào, cho nên muốn
tìm đan sư luyện đan, phần lớn đều có ngọc giản để liên hệ với nhau,
nhưng cách duy nhất để liên hệ với Mạnh Hạo chỉ có đến Bạch Vân Lai tìm
hắn mà thôi.