Tiếng sấm
quanh quẩn, Chí Tôn thứ sáu biến sắc, thân thể dịch chuyển lùi về sau, hư không
trước mắt hắn nổ tung, trực tiếp lõm xuống, hoàn toàn sụp đổ.
Thậm chí mặt đất cũng run lên vỡ vụn, xuất hiện một hố
sâu to lớn, tốc độ Mạnh Hạo như ánh sáng, bay nhanh đến, yêu thủ dữ tợn ngoài
thân thể hắn, tốc độ lại nhanh hơn, vượt qua khỏi Mạnh Hạo, chạy thẳng đến Chí
Tôn thứ sáu, yêu khí tung hoành, mặt đất nổ vang, bầu trời biến sắc.
Cặp mắt Chí Tôn thứ sáu co rút, tay đánh về hư không một
trảo, lập tức trong tay xuất hiện một cây cờ lớn, trên đó có rất nhiều ảo ảnh
hung thú, bên trong gầm thét quanh quẩn, mơ hồ có thể thấy được trong rất nhiều
hung thú kia còn có tồn tại của cự long.
- Vạn thú nuốt thiên! Nguy hiểm trước mắt, thanh âm Chí
Tôn thứ sáu bén nhọn, vẫy mạnh cờ trong tay, lập tức vô số hung thú trong đó gầm
thét chạy ra, tạo thành một vùng biển thú, quét ngang bốn phương tám hướng, cuốn
về phía bầu trời, thẳng đến yêu thủ dữ tợn kia.
Chớp mắt, hai phe chạm nhau, tiếng vang giống như vỡ vụn
thành mảnh hư vô, mây tản nát gió, nát thiên diệt địa, tạo thành cuồng bạo, giống
như hai ngọn núi tuyệt thiên đụng vào nhau, khiến cho mặt đất run lên, gió lốc
tàn quyển hết thảy bụi bậm!
Ầm!
Thân thể Mạnh Hạo chấn động, cùng lúc đó, Chí Tôn thứ sáu
kia phun ra một ngụm lớn máu tươi, cờ trong tay hắn tấc tấc vỡ vụn, trở thành
tro bụi, bẻ gãy nghiền nát, vỡ nát hầu như không còn gì.
Nguy hiểm trước mắt, Chí Tôn thứ sáu này dùng ngụm máu
tươi phun ra, thân thể trong nháy mắt trốn xa, “phịch” một tiếng, vô
số tàn ảnh xuất hiện chồng lên thân thể, tản ra bốn phía ầm ầm, những tàn ảnh
này chừng mấy chục ngàn. Nhất thời làm người khác nhận không rõ đâu mới là bổn
tôn.
Chí Tôn thứ sáu này bị Mạnh Hạo làm cho chấn động lúc trước,
trong lòng đã có kiêng kỵ mãnh liệt, cho nên thời khắc này không muốn tiếp tục
ra đòn ứng chiến, mà bỏ chạy với tốc độ cao nhất.
Mạnh Hạo hừ lạnh, ấn đường con mắt thứ ba trong nháy mắt
mở ra, lập tức bốn phía trong mắt hắn biến thành Quỷ Vực, vô số thân ảnh tràn
ngập, trong mấy chục ngàn tàn ảnh của Chí Tôn thứ sáu này, Mạnh Hạo ngay lập tức
thấy được bổn tôn.
- Ngươi trốn không thoát! Thanh âm Mạnh Hạo lạnh như
băng, lời nói quanh quẩn khi thân thể bước ra, trong nháy mắt xuất hiện một
bóng mờ phía trước, nâng tay lên rồi hạ xuống một quyền.
Trực tiếp Sát Thần!
”Ầm” một tiếng, tàn ảnh kia tan vỡ, Chí Tôn thứ
sau bên trong tái mặt, thân thể bay nhanh lùi về sau, ánh mắt lộ ra ánh sáng dữ
tợn, đang định bỏ chạy lần nữa, Mạnh Hạo nâng tay điểm một cái, đệ bát cấm Yêu
Phong bỗng nhiên phủ xuống.
Với chiến lực bây giờ của Mạnh Hạo, thi triển đệ bát cấm
này cho dù là Chí Tôn cửu nguyên cũng bị ảnh hưởng, thân thể Chí Tôn thứ sáu ngừng
lại, biến sắc, tuy rằng thân thể trong khoảnh khắc khôi phục như thường, cho dù
trong nháy mắt cũng có quyết định rất nhiều.
Một tiếng vang kinh thiên thật lớn, Mạnh Hạo đánh xuống một
quyền, nhưng khi vừa chạm vào Chí Tôn thứ sáu, da Chí Tôn thứ sáu đã đỏ thẫm, một
quầng huyết quanh ngay lập tức tản ra, tạo thành phòng hộ cản trở nắm đấm của Mạnh
Hạo.
”Ầm” một tiếng, một quyền này cực kỳ chính xác
đánh vào quầng sáng màu máu trước người Chí Tôn thứ sau, chỉ với một quyền, quầng
sáng méo mó, thân thể Chí Tôn thứ sáu cấp tốc lùi về sau.
Nhưng ngay khi hắn lùi về sau, Mạnh Hạo ra quyền thứ hai,
quyền thứ ba cũng lần lượt đến, trong tiếng nổ vang, quầng sáng màu máu kia
không thể tiếp tục chịu đựng, ở quyền thứ ba, trực tiếp tan vỡ khiến cho quyền
thứ ba xuyên thấu quầng sáng, đánh vào ngực Chí Tôn thứ sáu.
Khóe miệng Chí Tôn thứ sáu rướm máu tươi, toàn thân chấn
động, giống như có có một lực lượng mạnh mẽ như thủy triều khuếch tán toàn
thân, khiến cho tu vi hắn bất ổn, hồn cũng đang run rẩy.
”Chết tiệt, Kim Vân Sơn kia biết rõ ta cầu cứu, lại
không đáp lại chút nào, chỉ có lão bát đang trên đường đến đây, hắn cách nơi
này tuy rằng cũng không phải rất xa nhưng cũng cần thời gian để tới đây!”
”Còn họ Mạnh này hắn chẳng những điên cuồnng, xuất
thủ lại chiếm thế chủ động, ta ở nơi này mười phần lực đã phát ra tám phần
nhưng vẫn bị áp chế lợi hại!” Mắt thấy Mạnh Hạo đến lần nữa, Chí Tôn thứ
sáu nổi giận gầm lên, hắn biết lần này muốn rời đi, khả năng không lớn, sát ý của
đối phương mãnh liệt, đó là ý định thật muốn diệt sát mình ở nơi này.
Bỏ chạy không bằng liều chết một trận, có lẽ còn có sinh
cơ, chỉ cần có thể trì hoãn đến khi lão bát đến, hai người cùng nhau chiến đấu
có thể nghịch chuyển cuộc chiến.
- Mạnh Hạo ngươi khinh người quá đáng! Nghĩ tới đây, Chí
Tôn thứ sáu gầm nhẹ, toàn thân đỏ thẫm như cũ, hai tay bấm quyết, lập tức phía
sau hắn mây mù cuồn cuộn ngập trời, lực lượng căn nguyên toàn diện bùng phát, tạo
thành một đầu đen khổng lồ, dường như muốn nuốt thiên, hướng về Mạnh Hạo mà gầm
thét.
Thần sắc Mạnh Hạo lạnh như băng, thân thể vụt qua, cả người
hóa thành một quầng sáng xanh, trở thành đại bàng xanh, chớp mặt chạm vào đầu
đen kia, trực tiếp xuyên thấu, trong tiếng nổ vang đầu tan vỡ, Chí Tôn thứ sáu
phát ra tiếng thét thảm thiết, phun ra máu tươi, muốn lùi về sau nhưng đại bàng
xanh kia nhảy lên, trực tiếp xuất hiện trước mặt Chí Tôn thứ sáu, dường như muốn
xuyên thấu qua cơ thể này.
Nguy cơ sinh tử mãnh liệt làm Chí Tôn thứ sáu rống giận,
hai tay bấm quyết, lập tức căn nguyên thứ chín của hắn bỗng nhiên bùng phát,
căn nguyên thứ chín này mới xuất hiện, hết thảy tia sáng bốn phía đều biến mất
trong nháy mắt, cả thiên địa đều trở thành màu đen, căn nguyên thứ chín này là
ý đêm tối hắn đã từng hiểu rõ.
Màu đen của đêm tối nghiến nát hết thảy ánh sáng, như nhuộm
đẫm, như bao trùm, trừ đi hết thảy dấu vết tồn tại, pháp căn nguyên này là đòn
sát thủ của Chí Tôn thứ sáu, lúc này bị bức bách đến cực hạn, bỗng nhiên thi
triển.
Nhưng ngay sau khi căn nguyên của hắn thi triển, bao trùm
cả thiên địa này thành đêm tối trong nháy mắt, cặp mắt Mạnh Hạo lóe lên, hắn cảm
nhận được sát khí vô tận tồn tại bốn phía, còn thân thể mình giống như bị khống
chế, không chịu không chế, dường như có vô số hàn khí bao trùm toàn thân, không
ngừng xâm nhập, muốn che mất hồn của mình.
Mạnh Hạo bỗng nhiên cười.
- Đã từng có người muốn đến ô uế thân thể ta, ô uế linh hồn
ta, ta thuận ý của nàng, an lòng của nàng, mà hôm nay ngươi lại thi triển pháp
căn nguyên tương tự...
- Căn nguyên đêm tối của ngươi có thể bao trùm một phương
thiên địa còn yêu khí trong cơ thể ta có thể bao trùm cả Thương Mang... Lời nói
Mạnh Hạo vừa truyền ra, hắn vứt bỏ chống cự, tùy ý để đêm tối xâm nhập thân
mình, thậm chí cảm thấy như vậy vẫn còn chậm, lập tức mở to miệng hút mạnh.
Hút xong, lập tức một mảnh đen tối vô hình cuồn cuộn,
trong chớp mắt, biến Mạnh Hạo trở thành hắc động, thiên địa chấn động, đêm tối
vô cùng trong nháy mắt đã bị hắn... hút vào trong miệng! !
Cảnh tượng này rất khó để hình dung, còn Chí Tôn thứ sáu
trong chớp mắt cả người như bị sét đánh, không thể tin, cũng có hoảng sợ, Mạnh
Hạo trong mắt hắn lúc này mở miệng hút đêm tối, tóc bay lên, toàn thân tản ra
khí tức cả đời này hắn chưa từng thấy bao giờ!
Khí tức kia tà ác, hắn thay đổi, khi thì như tiên, khi
thì như thần, khi thì như ma, biến hóa cực nhanh, làm thiên địa run lên, dường
như lúc này, Mạnh Hạo trở thành đạo của một phương thế giới, hắn vung tay áo,
trời long đất lở.
Càng làm hắn run rẩy khủng khiếp là lúc này hắn mãnh liệt
cảm nhận được căn nguyên thứ chín của chính mình... đang tiêu tán trong cơ thể
mình.
- Cắn nuốt... cắn nuốt căn nguyên, ngươi ngươi ngươi...
Chí Tôn thứ sáu bị dọa gần như hồn phi phách tán, khủng khiếp trong mắt hắn đã
đến cực hạn, phát ra thanh âm thê lương, thân thể lùi về sau, giờ phút này, hắn
không còn muốn có ý nghĩ đối nghịch với Mạnh Hạo nữa, thi triển toàn bộ tốc độ,
hóa thành tàn ảnh liên tiếp trong khoảnh khắc bỏ chạy.
Khóe miệng Mạnh Hạo lộ ra ý cười âm lãnh, khi Chí Tôn thứ
sáu lùi về sau, thân thể hắn liên tiếp bước ra ba bước, mỗi một bước hạ xuống đều
làm thiên địa nổ vang, chấn động bốn phương.
Sau ba bước, khí thế của hắn kéo lên theo, dường như thay
thế thế giới, làm Chí Tôn thứ sáu trong chớp mắt có nguy cơ sinh tử khó có thể
hình dung.
”Hắn thật muốn giết ta!” Chí Tôn thứ sáu nâng
tay lên, hung hắng vỗ trán, trong óc ù lên, không biết thi triển bí pháp gì,
toàn thân đỏ thẫm, có khói xanh cuồn cuộn dâng lên, tốc độ lần nữa tăng bạo,
trong chớp mắt đã trốn xa ngàn dặm.
Sát khí lóe lên trong mắt Mạnh Hạo, cất bước đi ra bước
thứ tư, bước thứ tư hạ xuống, thiên địa run lên, một bước ngàn dặm, rồi sau đó
bước thứ năm, bước thứ sáu, từng bước ngang qua bầu trời, như vượt qua không
gian, khí thế tràn ngập bốn phương tám hướng thế giới.
Sắc mặt Chí Tôn thứ sáu tái nhợt, nguy cơ sinh tử lúc này
càng thêm mãnh liệt, nhưng hắn đã đánh mất nhuệ khí chiến đấu cùng Mạnh Hạo,
căn nguyên thứ chín để ra đòn sát thủ trong cơ thể hắn cũng không ngừng giảm bớt,
loại cảm giác này làm hắn hoảng sợ đến da đầu tê dại, nhất là khí thế Mạnh Hạo
nổi lên trước mắt, càng làm cho tinh thần hắn chấn động, thậm chí có cảm giác
như đối mặt với chưởng giáo Chí Tôn cùng thiếu niên áo bào vàng cửu nguyên đỉnh
phong kia.
- Chết tiệt, đây là... đầy là Thần Thất Đạp của Ma giới!
! Chí Tôn thứ sáu phát ra thanh âm thê lương, hắn hiểu rõ điểm mạnh nhất của Thần
Thất Đạp này là khi bước thứ bảy hạ xuống, trong chớp mắt ngưng tụ hết thảy tồn
tại của tinh khí thần cùng sinh mạng tu vi một chút rồi bùng phát, khiến cho
chiến lực này bạo tăng vô cùng.
Mắt thấy bước thứ bảy của Mạnh Hạo hạ xuống, trong mắt
Chí Tôn thứ sáu lập tức đỏ thẫm một mảnh, ở nguy cơ trước mắt này, bầu trời xa
xa lúc này có một cầu vồng, sấm đánh mà đến.
Người tới chính là Chí Tôn thứ tám!
- Lão thủ ngươi muốn làm gì, ngươi thật to gan, lại dám đồng
môn tương tàn, còn không ngừng thủ!
Thanh âm Chí Tôn thứ tám như thiên lôi, trong tiếng nổ
vang, mây mù cuồn cuộn, gào thét đến.
Trong mắt Chí Tôn thứ sáu lộ ra mừng như điên, thân thể
bay nhanh lùi về sau, muốn đến gần Chí Tôn thứ tám, cũng đúng lúc này bước thứ
bảy của Mạnh Hạo hạ xuống!
Bước thứ bảy hạ xuống, thiên địa run lên, cả bầu trời biến
thành gương mặt của Mạnh Hạo, cả mặt đất trở thành một mảnh đen như mục, một luồng
sát khí ngập trời, sát khí mãnh liệt trong chớp mắt tràn ngập bốn phía, Mạnh Hạo
nâng tay lên tạo thành căn nguyên đệ bát cấm!
Đó là... Không Gian Cấm!
Hắn rõ ràng là Chí Tôn thứ sáu, triệt để phong ấn, chẳng
những phong ấn không gian, còn muốn phong ấn tu vi, càng muốn phong ấn... sinh
mạng!
Phong ấn này mới vừa xuất hiện, Chí Tôn thứ tám sấm đánh
xa xa đên, lập tức biến sắc!
- Mạnh Hạo ngươi muốn chết! Hắn đã không còn xưng hô Mạnh
Hạo là Chí Tôn thứ chín mà trực tiếp gọi tên thật của Mạnh Hạo!
Trong đầu Chí Tôn thứ sáu nổ vang, lúc này nguy cơ sinh tử
như thủy triều vùi lấp hắn, mắt thấy giống như Mạnh Hạo thay thế thế giới đến
trấn áp, tay ầm ầm hạ xuống, Chí Tôn thứ sáu bỗng nhiên gào thét thảm thiết.
- Mạnh Hạo ngươi phong ấn không được ta! Thần sắc Chí Tôn
thứ sáu lộ ra ý không tiếc bất cứ giá nào, hắn không có lựa chọn, chỉ có thể...
lựa chọn căn nguyên tự bạo! !