– Tàn Vân…
Lực lượng tín ngưỡng vô biên, nháy mắt từ mặt đất dũng mãnh lao vào trong cơ thể Mạnh Hạo, lập tức bộc phát ra. Thúc dục Mạnh
Hạo triển khai thức thứ tư của Huyết Tiên truyền thừa mà hắn chưa bao
giờ triển khai ra!
Tàn Vân trong Tàn vân huyết vũ hải thao thiên!
Tàn vân, vân vốn vô tàn, mà lực lượng tàn vân khiến phong vân tàn, khiến
thiên địa sụp đổ, lực này hiển lộ, chỉ chớp mắt liền vượt qua Huyết Tiên thức thứ ba, đạt đến một loại trình độ kinh người. Ở bốn phía Mạnh Hạo, lập tức xuất hiện vô số tầng mây, những tầng mây này khuếch tán ra,
khiến vụ khí trong thiên địa phút chốc loãng đi.
Vụ này là vân.
Lực lượng tàn vân, càng nhiều nữa… Là liệt vân!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, tất cả mây mù bốn phía, trong nháy mắt này như bị
một bàn tay vô hình xé rách, nháy mắt sụp đổ. Khi sụp đổ, còn có gương
mặt thật lớn do thần thông của người mặc áo bào đen biến ảo, bị trực
tiếp xé dập nát.
Người mặc áo bào đen thân thể lảo đảo, y không
cam lòng, tu vi của y hiện giờ có thể bày ra chỉ có ba thành so với
trạng thái khi toàn thịnh mà thôi, những thứ khác, ở bên trong một trận
chiến này, đang không ngừng bị suy yếu.
Giờ phút này, mắt thấy
thuật pháp của chính mình lại sụp đổ, người mặc áo bào đen ngửa mặt lên
trời rống to, hai tay bấm niệm thần chú. Trong lốc xoáy trên không
trung, trong sương mù trên tế đàn, một nửa gương mặt còn tồn tại kia,
lập tức lại bay ra một nửa, dung nhập vào thân thể y, khí tức của y lại
một lần nữa bùng nổ.
Lúc này, vẻ mặt y càng thêm dữ tợn, tay phải nâng lên, chỉ về phía mấy vạn tu sĩ tham dự hội đấu giá, bị sương mù
bao phủ dưới mặt đất.
Dưới một chỉ này, tiếng kêu thê lương thảm
thiết truyền ra, mấy vạn tu sĩ trong đó, ngoại trừ Tôn Đại Hải lúc trước có phòng hộ của Mạnh Hạo ra, thì tất cả những người khác, ở giờ khắc
này, toàn bộ sinh cơ trên thân thể đồng loạt phóng xuất ra, dung nhập
trong yêu khí, tán nhập trong sương mù. Mà mảnh sương mù đang bao phủ
bọn họ, cũng tại thời khắc này bay lên không, dung nhập vào người mặc áo bào đen.
Theo sương mù rời đi, lộ ra cả vùng đất, mấy vạn thây khô!
Người mặc áo bào đen ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, sương mù bốn phía nháy mắt
ngưng tụ trong cơ thể của y, khiến cho tu vi của y, tại thời khắc này
không ngừng khôi phục. Y giơ lên tay phải, mạnh mẽ trảo về phía Mạnh
Hạo.
Dưới một trảo này, màn sương đen toàn thân y nhanh chóng
bùng nổ, hóa thành một bàn tay bằng sương lớn chừng nghìn trượng, rầm
rầm lao về phía Mạnh Hạo.
– Huyết Vũ!
Mạnh Hạo bấm niệm
thần chú, tại thời điểm nguy cơ này, triển khai Huyết Tiên thức thứ năm. Cùng lúc đó, Huyết Thân của hắn tại thời khắc này, dưới khống chế của
Mạnh Hạo, trực tiếp sụp đổ, hóa thành vô số huyết quang, lao thẳng đến
Mạnh Hạo, dung hợp cùng với huyết vũ mà Mạnh Hạo triển khai. Khiến cho
thiên địa này, thế nhưng thật sự… rơi xuống huyết vũ.
Mưa này
ngập trời, trong mỗi một giọt nước mưa, đều ẩn chứa lực lượng của thần
thông Huyết Tiên, lao thẳng đến sương thủ và người mặc áo bào đen đang
tiến đến trên không trung.
Cảnh tượng này, rung động mọi người
bốn phía, cho đến khi một tiếng nổ vang truyền khắp phạm vi mấy vạn dặm
nơi đây, tiếng nổ kinh thiên, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, thân thể bay
ngược. Thần thông của hắn sụp đổ, huyết vũ văng khắp nơi, Huyết Thân
cũng lập tức uể oải hẳn đi, thân thể người mặc áo bào đen chấn động, suy yếu hơn, thân thể giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan. Một
trận chiến này, đối với y mà nói, bởi vì kinh văn mà mấy lần suy yếu,
khiến y chiến vô cùng gian nan, nhưng lúc này thắng lợi trong tầm mắt,
vẻ mặt y trở nên dữ tợn, liều lĩnh, thúc đẩy bàn tay to màu đen, khoảnh
khắc lao thẳng đến Mạnh Hạo.
– Phong Yêu sư thế hệ này, ngươi chết cho ta! !
Đúng lúc này…
– Ma niệm, ngươi dám! !
Tiếng gầm giận dữ, vượt qua cả sấm sét, giống như thiên uy, ầm ầm, bùng nổ từ tòa tế đàn trong màn sương, trong thế giới của lốc xoáy trên khoảng
không, cuồn cuộn mà đến
Cùng với bùng nổ, những gương mặt còn sót lại trên sương đen với ý đồ trấn áp, một đám phát ra tiếng kêu thê
lương thảm thiết, toàn bộ sụp đổ vỡ vụn. Khiến cho màn sương đen trong
chớp mắtt, nổ vang khuếch tán ra bát phương, lộ ra … trên tế đàn kia,
một cây thương tái nhợt đâm vào trong đó!
Thương này, mới là … Yêu Binh Hoang Trủng chân chính! !
Thương trên tế đàn, cao gần ba trượng, đó là một thanh trường thương! !
Tên của nó là Hoang Trủng!
Yêu binh Hoang Trủng! !
Do ba đời Phong Yêu huyết luyện mà ra, dưới thương này, không biết có bao nhiêu tu sĩ, bao nhiêu cổ yêu, táng thân biển máu!
Thương bình thường không thể dài được như thương này, toàn thân trắng xám,
giống như được chế tác từ xương người, ở trên thân không có hoa văn,
không có phù văn, nhưng lại có một chút đường vân mờ mờ, thoạt nhìn cực
kỳ quỷ dị.
Một cỗ hơi thở không cách nào hình dung, từ trường
thương này tràn ra, long trời lở đất, nổ vang thế giới trong lốc xoáy
sương mù, truyền ra đến vùng đất Tây Mạc
Trong tiếng rền vang,
thương này bất động, như không thể rời khỏi thế giới lốc xoáy, nhưng lại có một đạo ánh sáng trắng xám, từ trên thân nó mạnh mẽ tràn ra, đã vượt qua tia chớp, giống như thuấn di, trực tiếp giáng lâm ở tại bên ngoài
thế giới lốc xoáy!
Người mặc áo bào đen sắc mặt tại trong nháy
mắt này, hoàn toàn đại biến, thân thể y run rẩy, lại có lượng lớn gương
mặt từ trong cơ thể y chui ra, cả đám đều lộ ra vẻ kính sợ và hoảng sợ
trước nay chưa từng có.
Từng trận tiếng thét chói tai, lại truyền khắp trời cao.
Ánh sáng trắng xám khoảnh khắc mà đến, không cách nào hình dung tốc độ của
nó, nháy mắt liền xuyên thấu đâm vào bàn tay to màu đen trước mặt Mạnh
Hạo. Ở một khắc xuyên thấu, bàn tay sương đen khí thế vô biên kia giống
như tuyết gặp hỏa, tốc độ hòa tan dùng mắt thường cũng có thể thấy được. Mà từ trong đó, lại tràn ra lượng lớn gương mặt, những gương mặt này
giống nhau đều đang thét chói tai, biểu tình hoảng sợ, mang theo tuyệt
vọng trước nay chưa từng có.
Chúng nó khi còn sống, bị thương này diệt, sau khi chết ngưng tụ ra ma niệm, vẫn tồn tại sự sợ hãi mãnh liệt đối với thương này!
Phàm là chết ở dưới thương này, suốt đời không vào được luân hồi, đời đời
kiếp kiếp, đều phải bị giam cầm ở bên trong thương này, trở thành hình
phạt tàn khốc nhất ở bên trong sinh mệnh!
Tiếng nổ vang quanh
quẩn, khoảnh khắc khi bàn tay sương đen kia đang bị ánh sáng trắng xám
xuyên thấu, trực tiếp sụp đổ chia năm xẻ bảy, thì đạo ánh sáng trắng xám kia, liền nháy mắt hiện ra trước mặt Mạnh Hạo.
Tâm thần Mạnh Hạo nổ vang. Tại một khắc trước toàn thân hắn đã tràn ngập tửu khí, một đạo Đạp Ca Kiếm Khí cuối cùng còn sót lại đã nổi lên ở trong cơ thể hắn. Đó là đòn sát thủ của hắn, là đòn sát thủ vượt qua cả một lần miễn sinh
tử cuối cùng của Kỳ Nam!
Nhưng còn chưa đợi hắn sử dụng, ánh sáng trắng xám xuất hiện, yêu binh Hoang Trủng huyễn hóa, kinh thiên động
địa, nổ vang thế giới!
Giờ phút này, khi Mạnh Hạo nhìn thấy ánh
sáng trắng xám ở trước mặt, thì một cỗ triệu hồi mãnh liệt, một loại cảm giác dường như cực kỳ thân thiết, nháy mắt tràn ngập tâm thần. Hắn đang triệu hồi thương này, thương này cũng đang kêu gọi hắn!