Mà Đan Đông nhất mạch đương nhiên có khí độ của họ, một khi đã đấu giá,
thì sẽ không giấu diếm cái gì, bởi vì Đan Đông nhất mạch không để ý
chuyện bị người khác nghiên cứu.
- Ba mươi vạn linh thạch!
- Năm mươi vạn linh thạch, ba bình Trúc Cơ Thiên này lão phu nhất định phải có.
Tiếng hét giá thay phiên nhau vang lên náo động trong phòng đấu giá, hai mắt Mạnh Hạo sáng lên, chỉ là Trúc Cơ Thiên với bốn thành rưỡi dược
hiệu đã náo nhiệt như vậy. Hắn càng kỳ vọng vào đan dược của mình.
- Sáu mươi vạn, dám tranh với ta sao, ba bình đan dược này, lão tử phải có.
Tên mập đứng bật dậy gầm lên, tiếng hét này như sấm nổ mùa xuân, vang vọng cả phòng đấu giá.
Nhưng ba bình Trúc Cơ Thiên này không phải như Phá Chướng Đan lúc trước, tên mập vừa hô giá là nhưng người khác không tranh đoạt nữa. Ba bình
đan Trúc Cơ Thiên này có thể nói là mấy chục năm khó xuất hiện được một
lần, thậm chí nói quá lên, là trăm năm khó gặp!
Đan Đông nhất mạch có thực lực, có thể không cần, nhưng các tông môn
khác thì không có nội tình như Đan Đông nhất mạch, đương nhiên đối với
loại đan dược ẩn chứa phối hợp thảo dược như vậy nhất định phải mua
được.
Mười vạn tu sĩ bất kể thuộc tông môn lớn hay nhỏ đều đỏ mắt tranh đoạt.
Lúc này lợi ích cá nhân chỉ là thứ yếu, lợi ích tông môn mới là quan
trọng.
Một khi nghiên cứu ra được phương pháp phối hợp của thảo dược trong đó,
thậm chí có thể khiến tạo nghệ đan đạo của một tông môn tăng lên không
ít. Lúc này, theo không khí nóng bỏng ở trong phòng đấu giá, càng lúc
càng nhiều người ra giá, ngay cả tam đại gia tộc và mấy đại tông môn
khác cũng không ngoại lệ.
Đám người này như đã mất lý trí khiến Mạnh Hạo ở trong lầu các xem mà
trợn mắt há mồm, ánh mắt hắn càng thêm sáng hơn. Giá đan dược càng lúc
càng tăng, cái tên Lệ Đào nhất định cũng sẽ lừng danh ở Nam Vực sau lần
Đan Phách này. Rất nhiều tu sĩ muốn kết thân với người này, bởi vì Lệ
Đào này lúc còn là đan sư đã có thể luyện chế đan dược như thế thì sau
này nhất định có thể thành Chủ Lô.
Toàn bộ Đan Đông nhất mạch, cũng không được đến trăm Chủ Lô, bất kỳ một
người nào khi xuất hiện ở Nam Vực, đều sẽ dẫn đến oanh động, sẽ có vô số tu sĩ hâm mộ. Địa vị này, thân phận này, nghiễm nhiên là đạt đến trình
độ cực kỳ cao.
Đợt bán đấu giá Trúc Cơ Thiên này, cho dù tên mập liên tục ra giá cũng
tranh không lại với người ta, bởi vì cuối cùng ba bình Trúc Cơ Thiên
được bán ra với giá bốn trăm vạn linh thạch. Cái giá tuyệt đối là trên
trời!!
Đây đã trở thành cái giá cao nhất trong một trăm năm trở lại đây, tương ứng với một trăm lần Đan Phách của Tử Vận Tông.
Loại giá này dĩ nhiên khó có thể hình dung bằng lời nói, nó khiến cho
toàn bộ phòng đấu giá, ngoại trừ tiếng hít thở thì là một bầu tĩnh mịch.
Mà người mua được đan dược chính là Lý gia trong tam đại gia tộc!
Lần này Lý gia có ba người tới, ngoài một lão giả ra còn hai người kia
đều là thiên kiêu của Lý gia. Mà tam đại gia tộc đều có nét đặc sắc về
đan đạo, tuy thua xa Đan Đông nhất mạch, nhưng tương đối mà nói thì cũng có chỗ hơn người. Ba bình đan Trúc Cơ Thiên này rơi vào tay họ, có khả
năng rất lớn sẽ nghiên cứu ra cách phối chế.
Cho dù như thế, cho dù là nam tử trung niên chủ trì đấu giá có chút do
dự. Nhưng nội tình Đan Đông nhất mạch cực sâu, có thể ở trong tình huống thế này, mà vẫn không thèm để ý đến một loại phối hợp thảo dược bị lưu
truyền ra ngoài, mặc cho đan dược cuối cùng là rơi vào tay Lý gia, có
thể thấy được sự ngạo nghễ ở điểm này.
Từ khi Đan Phách của Tử Vận Tông mở ra đến nay, hơn một nghìn năm qua,
chưa từng có đan dược của Tử Vận Tông bán ra, đan dược cuối cùng hoặc là không bán ra hoặc bị người của Đan Đông nhất mạch mua mất. Chuyện trước mắt đúng là nghìn năm qua chưa từng xảy ra.
Chỉ cần là vật trên Đan Phách thì đệ tử của Tử Vận Tông không thể đứng ra mua, cho dù là vật hiếm có tới đâu cũng như vậy.
Đây là quy củ đã có từ ngàn năm nay, chưa từng thay đổi.
Sau khi ba bình Trúc Cơ Thiên được người Lý gia mua mất, lão giả Lý gia
lại còn ngay tại trận, mời Lệ Đào đan sư tới Lý gia làm khách, khiến cho cái tên Lệ Đào lại lần nữa nổi lên.
Toàn bộ phòng đấu giá đều bàn luận về Lệ Đào, ngay cả những đan sư trong lầu các bên cạnh Mạnh Hạo, bao gồm cả người của Đan Đông nhất mạch cũng nhắc đến Lệ Đào với vẻ kinh ngạc cùng hâm mộ.
Hội đấu giá đã qua hai ngày, nhưng bất kể là nam tử trung niên phụ trách bán đấu giá kia lấy ra loại đan dược nào cũng không cách nào lấy lại
không khí sôi nổi của hội đấu giá.
Người quan tâm đã ít đi, ra giá cũng không còn kịch liệt nữa, khiến cho
mấy trăm loại đan dược, mà chỉ qua thời gian vài chục hơi thở đã bán
xong một loại, tốc độ này không còn là đấu giá nữa....
Thậm chí đã có người đứng dậy rời đi.
Giống như đã trải qua một lần kỳ tích như Trúc Cơ Thiên, trong tâm mười
vạn tu sĩ tham dự hội đấu giá này dĩ nhiên đều đoán được. Lần Đan Phách
này, cho dù phía sau còn có át chủ bài, nhưng tuyệt đối không thể rung
động được như Trúc Cơ Thiên lúc trước.
Bốn trăm vạn linh thạch, cái giá này e là trăm năm tới cũng khó có loại
đan dược nào vượt qua được, cũng đã định chắc ba bình Trúc Cơ Thiên này
sắp trở thành một kỳ tích.
Cứ thế, hứng thú đối với đan dược bán lúc sau đã giảm đi nhiều. Nam tử
trung niên biết rõ điều này, trong lòng y cũng thấy kích động, đây có
thể nói là lần đầu tiên trong đời y bán được giá cao như vậy.
Ngay cả y cũng cho rằng, phía sau sẽ không có loại đan dược nào có thể
vượt qua Trúc Cơ Thiên. Hiểu được tâm tình đó của tu sĩ trên hội đấu
giá, y tăng nhanh tốc độ bán đấu giá khiến mấy trăm loại đan dược tiếp
theo đều được bán ra với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Nhập Ma Đan của Mạnh Hạo cũng là dưới tình hình như vậy mà xuất hiện
trên hội đấu giá, vào hoàng hôn ngày đấu giá thứ ba, khi mà mười vạn tu
sĩ ở đây đều khuyết thiếu hứng thú, âm thầm tiếc nuối, thậm chí còn đem
tin tức về Trúc Cơ Thiên truyền về tông môn của mình.
- Đan dược này là do một vị đan sư của Đan Đông nhất mạch Tử Vận Tông ta luyện chế, vị này không tiêt lộ danh tính, tạ hạ cũng không biết là ai. Đan dược này tên là ...Nhập Ma Đan , là một viên độc đan.
Nam tử trung niên rất nhanh lên tiếng, lấy ra một bình thuốc đặt trước mặt.
Mạnh Hạo phấn chấn hít sâu một hơi, bình đan dược kia chính là do hắn luyện chế .
Khi đan dược được lấy ra thì đai bộ phận tu sĩ vẫn còn đang thấp giọng
bàn luận về Trúc Cơ Thiên với vẻ cảm khái, không có chú ý đến hội đấu
giá, chỉ có một số người vì nghe nói là độc đan mới có chút hứng thú xem qua.
Nam tử trung niên nói rất nhanh. Theo y thấy, bình đan dược này tuy nói
là độc đan, nhưng chỉ là vận khí không tốt, nếu không có Trúc Cơ Thiên
thì cũng có thể thu hút được một số người tranh mua. Nhưng hiện tại xem
ra cùng lắm chỉ bán được hơn mười vạn linh thạch, là tốt rồi.