Mạnh Hạo ngóng nhìn phiến đất trống bên cạnh Đệ Bát Sơn Hải,
thanh âm của hắn mềm nhẹ, mang hồi ức, lực lượng Siêu Thoát trong cơ thể chậm
rãi tản ra, nâng tay lên, một lóng tay hướng về xa xa phía trước.
- Với chi danh Mạnh Hạo ta, đem đệ cửu cấm
trong chín cấm của ta, Phong Thiên Cấm, hóa thành chi danh Đệ Cửu Sơn Hải
ngươi, từ nay về sau... ngươi là Phong Thiên Sơn Hải, là Sơn Hải mạnh nhất! Chủ
của phong thiên Sơn Hải Giới!
- Chi tu Sơn Hải này, có tu Phong Thiên Cấm của ta, cảm
ngộ căn nguyên phong thiên, vì đệ cửu cấm Sơn Hải này!
Thanh âm Mạnh Hạo truyền ra, lập tức ở khu vực trống
không kia xuất hiện vô số phù văn. Những phù văn này nhiều gấp các Đại Sơn Hải
trước vô số lần, dường như gộp tất cả phù văn của tám Đại Sơn Hải trước đó vào
một chỗ cũng không nhiều bằng phù văn của Đệ Cửu Sơn Hải vào lúc này.
Vô số phù văn kia, tạo thành gió lốc bàng bạc, nổ vang ngập
trời, rung chuyển tinh không. Trong chút ít phù văn đó, có một cỗ khí tức phong
thiên, rầm rầm lên.
Khí tức này không phù hợp với tinh không Thương Mang, dường
như ngự trị trên hết thảy, vừa mới xuất hiện đã lập tức khiến tám tòa Sơn Hải
run rẩy, lộ ra ý thần phục.
Mà đây chỉ là bắt đầu, Đệ Cửu Sơn Hải còn chưa xuất hiện
đã khiến tám tòa Sơn Hải run rẩy, có thể tưởng tượng được một khi Đệ Cửu Sơn Hải
này sừng sững xuất hiện, chính xác sẽ là Sơn Hải mạnh nhất!
Dựa vào một Đệ Cửu Sơn Hải, có thể quét ngang những Sơn Hải
khác, lực lượng như vậy, căn nguyên như vậy, khiến Đệ Cửu Sơn Hải trờ thành đỉnh
của Sơn Hải!
Thậm chí nhìn khái quát còn có thể thấy được bốn phía của
núi thứ chín, phù văn hợp thành bốn tinh thần, đó là Đông Thắng Tinh, Bắc Lô
Tinh, Tây Hạ Tinh, còn có... Nam Thiên Tinh!
Tu sĩ Sơn Hải Giới xung quanh Mạnh Hạo chấn động, bước ra
trước. Nhất là những cố nhân của Mạnh Hạo ở bên trong kia, thời khắc này từng
người một trong mắt lộ ra hào quang trước nay chưa từng có.
Tiểu Bàn Tử run rẩy, nhìn Đệ Cửu Sơn Hải, nước mắt chảy
xuống. Tôn Hải, Phương Du, Vương Hữu Tài, Lý Linh Nhi...
Tất cả mọi người đều coi Đệ Cửu Sơn Hải là cố hương, vào
giờ khắc này ai cũng kích động...
Hứa Thanh cũng vậy. Nàng nhìn Nam Thiên Tinh, nhớ lại rất
nhiều chuyện...
Lập tức theo những phù văn kia bạo phát, có vô số mảnh vỡ
Sơn Hải ầm ầm ngưng tụ. Mắt thấy Đệ Cửu Sơn Hải đã sắp xuất hiện trước mắt mọi
người, nhưng vào lúc ấy...
Trước mỗi một phiến Sơn Hải ngưng tụ xuất lai, đều có
thiên lôi cổn cổn, dướng như ý chí Thương Mang muốn quấy nhiễu, nhưng lại không
cường liệt. Nhưng vào giờ khắc này, khi lời nói Mạnh Hạo truyền ra, lập tức cả
tinh không đều xuất hiện sấm sét. Sấm sét kia đếm không hết, rầm rầm bốn phương
tám hướng, từ trong hư vô, cũng dường như từ trong năm tháng, khoảnh khắc đã đến.
Chớp mắt, toàn bộ bốn phía của Mạnh Hạo đều là thiểm điện
lôi đình, đồng loạt đánh vào vô số phù văn đang ngưng tụ để hóa thành hình dáng
Đệ Cửu Sơn Hải sắp xuất hiện kia.
Muốn ngăn trở sự xuất hiện của Đệ Cửu Sơn Hải, muốn ngăn
trở Phong Thiên Cấm trở thành cốt của Đệ Cửu Sơn Hải.
Ánh sao trong mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một cái. Hắn nhấc
chân đi về phía trước một bước, khoảnh khắc rơi xuống, một cỗ lực lượng mạnh mẽ
ầm ầm bạo phát, lấy Đệ Cửu Sơn Hải sắp hình thành làm trung tâm, sóng gợn hướng
về bốn phía ầm ầm khuếch tán. Nơi sóng gợn kia đi qua, tất cả sấm sét lập tức
tan vỡ.
- Mạnh mỗ tạo nên Sơn Hải Giới, hết thảy lực lượng quấy
nhiễu, đều cút cho ta! Tay áo Mạnh Hạo vung lên, hắn ngẩng đầu nhìn tinh không ở
xa, dường như có thể thấy được ý chí tinh không Thương Mang cũng đang ngưng tụ ở
nơi này.
Ánh mắt của bọn họ ngưng tụ lại một chỗ, cả tinh không tại
một khắc này ầm ầm run rẩy. Trong run rẩy này, khí tức của Mạnh Hạo lập tức bạo
phát, trực tiếp sáp nhập vào tinh không, cùng ý chí Thương Mang kia đối kháng lần
nữa.
Cả tinh không đều run rẩy, mọi thế giới, mọi đại lục, từng
phiến lốc xoáy cùng với chúng sinh dường như nghe trong đầu ngập trời nổ vang,
phảng phất như có hai người khổng lồ, ở khoảng cách xa vô hạn nổ vang thần thức.
Tiểng “rắc rắc” quanh quẩn, tại trong tinh
không Thương Mang, vào giờ khắc này, theo đụng chạm của Mạnh Hạo cùng ý chí
Thương Mang, lập tức xuất hiện một khu vực vỡ vụn lớn, cũng có từng đạo khe nứt
trực tiếp bị xé mở. Chỗ những khe nứt kia xuyên qua, hết thảy tồn tại đều tan
thành mây khói.
Lúc lâu sau, ý chí Thương Mang dường như truyền ra thanh
âm phẫn nộ, chậm rãi tiêu tán. Tuy rằng nó tiêu tán, nhưng sắc mặt Mạnh Hạo lại
âm trầm một chút. Hắn biết, cuộc chiến giữa mình và ý chí Thương Mang đã rất gần.
Theo Thương Mang ý chí tán đi, không xuất hiện quấy nhiễu
nữa, Đệ Cửu Sơn Hải tại chớp mắt này ầm ầm ngưng tụ, hoàn toàn hoàn thành, trực
tiếp xuất hiện trong tinh không.
Tinh không run lên, tám núi tám biển cúi đầu!
Bởi vì, đây là Phong Thiên Sơn Hải, không có gì sánh kịp!
Nhưng Đệ Cửu Sơn Hải lại không hoàn chỉnh, chỉ có núi thứ
chín, mà biển thứ chín vẫn là vô số phù văn như cũ, dường như thiếu hụt làm huyễn
hóa ra máu thịt nước biển.
Phong yêu vi hồn, cấm pháp vi cốt, sơn hải vi nhục. Nhưng
huyết nhục này, cần mảnh vỡ của Sơn Hải Giới, mà biển thứ chín làm phản, khiến
cho Sơn Hải Giới tan vỡ năm đó, không phải chín núi chín biển, mà là chín núi
tám biển.
Mạnh Hạo nhìn khu vực biển thứ chín không có nước biển
hóa thành, nhìn những phù văn kia, bỗng nhiên cười, quay đầu nhìn về phía lão tổ
Kháo Sơn ở xa.
Lão tổ Kháo Sơn run run một chút, lập tức phát hiện Mạnh
Hạo không phải nhìn mình, nhanh chóng rụt đầu. Giờ khắc này lão đối với Mạnh Hạo,
rất là kính sợ.
Mạnh Hạo nhìn phía lưng của lão tổ Kháo Sơn, thời khắc
này có một nữ nhân áo trắng đứng ở nơi đó. Nữ tử này dường như bất kể qua bao
lâu, cũng là bộ dáng thiếu nữ. Nàng cũng đang nhìn Mạnh Hạo, trên mặt lộ ra mỉm
cười, trong mắt mang mong đợi, mơ hồ còn có một chút khẩn trương. Dường như
nàng biết nguyên nhân Mạnh Hạo nhìn về phía mình.
- Năm đó ta có hứa hẹn với ngươi, muốn giúp ngươi hóa hải,
Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt, ngươi có nguyện trở thành... biển thứ chín của Sơn Hải
Giới? Mạnh Hạo nhẹ giọng nói.
Thân thể bạch y thiếu nữ run lên, nàng hô hấp dồn dập. Mộng
tưởng cả đời này của nàng chính là hóa hải. Mấy ngàn năm trước, trên hồ Đại
Thanh Sơn, Mạnh Hạo đã ước định với nàng.
- Nguyện ý! Bạch y thiếu nữ kích động, hít sâu một hơi,
hướng về Mạnh Hạo cúi đầu nhất bái.
Mạnh Hạo cười, vung tay áo lên.
- Với chi danh Mạnh Hạo ta, phong cho Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt,
trở thành biển thứ chín! Bạch y thiếu nữ kích động cùng phấn chấn, thân thể bay
ra, đi tới trước dần dần hóa thành một hồ nước. Hồ nước này trong như gương, vô
cùng xinh đẹp, trong chớp mắt liền sáp nhập vào sáp nhập vào khu vực biển thứ
chín với vô số cấm pháp phù văn kia.
Rất nhanh đã dung hợp lẫn nhau, một cỗ khí tức mãnh liệt
hơn, ngập trời lên. Khí tức này, là khí tức của Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt, đang
không ngừng tăng lên, “rầm rầm” lên thẳng tới một mức độ khó tin, biển
thứ chín... bỗng nhiên xuất hiện!
So với tám phiến hải khác, bàng bạc hơn, dường như chi lực
bị đè nén, khoảnh khắc phiến biển thứ chín mới này xuất hiện, lập tức long trời
lở đất.
Bởi vì cũng giống như núi thứ chín, đều là cốt của Phong
Thiên Cấm chế tạo ra. Mà Phong Thiên Cấm là tất cả pháp lý của Phong Yêu, tồn tại
mạnh nhất, thậm chí tám cấm trước chung vào một chỗ, cũng không thể so sánh với
đệ cửu cấm.
Đệ cửu cấm này, là chín ấn ký chồng lên, cũng khiến cho Đệ
Cửu Sơn Hải hoàn toàn xứng đáng trở thành Sơn Hải mạnh nhất!
Phong Thiên Cấm ở bên trong, khiến cho tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải
hiểu rõ về Phong Thiên Cấm hơn tất cả mọi người, nhưng cũng vì hiểu rõ đệ cửu cấm
quá khó khăn, cho nên muốn trở thành chủ Sơn Hải, ít nhất cần hiểu rõ tam đạo ấn
ký của đệ cửu cấm.
Khi Đệ Cửu Sơn Hải xuất hiện, Sơn Hải Giới lúc này bạo
phát ra chi uy ngập trời. Trong tiếng nổ “ầm ầm”, khiến tinh không
run rẩy hơn, thậm chí một loại khí tức Siêu Thoát cũng từ trong Sơn Hải Giới
phát ra.
Khí tức này đủ để hết thảy tu sĩ sau khi cảm thụ run rẩy,
mặc dù là cửu nguyên, cũng run rẩy như vậy.
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra ánh sao, vung tay áo, nhấc tay
lên, một quang cầu bất ngờ xuất hiện trong tay hắn. Đây là năm đó hắn ở Đông Thắng
Tinh đổi lấy mặt trời, hiểu rõ thuật pháp. Thời khắc này quang cầu mới vừa xuất
hiện trong tay hắn lập tức hút đi ánh sáng bốn phương tám hướng, chớp mắt đã to
lớn vô cùng.
Tia sáng rọi mười ngàn trượng, rực rỡ chói mắt, bên trong
ẩn chứa lực lượng của Mạnh Hạo, khiến cho cửu nguyên đỉnh phong đối với mặt trời
này cũng hoảng sợ khủng khiếp.
- Phong cho ngươi làm... mặt trời của Sơn Hải! Mạnh Hạo với
lực lượng của Siêu Thoát, thi triển Phong Chính Pháp, phong thuật pháp quang cầu
này, trở thành mặt trời. “Rầm rầm”, mặt trời này phiêu thăng, sáp nhập
vào Sơn Hải Giới.
Chớp mắt tia sáng đã bao phủ chín núi chín biển Sơn Hải
Giới. Cùng lúc đó, tay Mạnh Hạo bấm quyết, bỗng nhiên vung lên, một vầng trăng
màu tím nhanh chóng xuất hiện. Mặt trăng này cũng là thuật pháp của Mạnh Hạo,
là thần thông thu được từ trong cấm địa Thắng Tinh năm đó.
Thời khắc này đem mặt trăng ngưng tụ lại, sáp nhập vào lực
lượng tự thân của Siêu Thoát, khiến cho mặt trăng này từ nay về sau bất phàm, đồng
huy cùng uy lực Siêu Thoát!
- Phong ngươi làm... mặt trăng của Sơn Hải! Lời nói của Mạnh
Hạo vừa ra, vầng trăng kia bạo phát ra ánh sáng nhu hòa, bay về Sơn Hải Giới,
cùng với mặt trời vây quanh Sơn Hải Giới.
Giờ khắc này, Sơn Hải Giới, chân chính hoàn thành.
Khoảnh khắc đang hoàn thành, tinh không run rẩy, tiếng động
rầm rầm quanh quẩn tất cả khu vực bên trong Thương Mang. Vô số thế giới run rẩy,
vô số pháp bảo ảm đạm, bởi vì, bảo thứ nhất của Thương Mang đã chân chính đản
sinh.